Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 47: Câu Đố! Bức Thư Đến Từ Tương Lai!

Bạch Hà

12/08/2024

Chiếc xe chuyên dụng mà Ngô quán trưởng sắp xếp đã chờ đợi ở dưới lầu từ lâu.

Lâm Huyền lên xe sau đó đi thẳng tới sân bay thủ đô.

Ở trên máy bay, Lâm Huyền tổng kết lại chuyến lữ hành thủ đô lần này, thật là thu hoạch rất nhiều.

Đầu tiên là về phương diện danh tiếng và địa vị, quán trưởng danh dự Cố cung duy nhất cả nước, không người địch nổi.

Sau đó là về phương diện các mối quan hệ, tuy rằng không giao lưu nhiều với các nhân vật lớn ở thủ đô, nhưng ít nhiều cũng quen mặt nhau, làm cơ sở vững chắc cho sự phát triển sau này.

Cuối cùng là về phương diện tiền tài...

Nói thật, một vali hành lý toàn bức tranh này hoàn toàn là thu hoạch ngoài ý muốn!

Lần này Lâm Huyền tới đế đô, bổn ý là để xác nhận công năng của hòm thư, thậm tiện hiến tặng văn vật, tuyệt đối không có ý định kiếm tiền.

Kết quả, vận may tới, chắn cũng không chắn được!

Bị những ông già đó nhét cho đống tranh chữ giá trị trăm triệu!

"Trước tiên cứ để trong nhà đi, chờ sau này khi nào cần tiền hãy bán đi. Nếu bán ngay bây giờ, để những ông già đó biết, sẽ buồn lắm."

Lâm Huyền đeo bịt mắt, ở trên máy bay nghỉ ngơi. ...

Máy bay khởi hành lúc 6 giờ, 9 giờ tới sân bay Đông Hải. Sân bay có rất nhiều người, Lâm Huyền đứng chờ một lúc lâu mới tới lượt bắt xe taxi, vê đến nhà cũng đã 11 giờ rưỡi.

Lâm Huyền về đến nhà, đặt toàn bộ vali hành lý ở thư phòng, cũng không lấy ra các bức tranh.

Rửa mặt xong, nằm trên giường duỗi người.

"Không có xe để thay cho đi bộ, quá là không tiện. Vừa lúc còn chưa hết kỳ nghỉ, ngày mai đi mua một chiếc xel"

Lâm Huyền xin nghỉ một tuần, còn thời gian mấy ngày đi chơi nữa.

Hôm nay khi ở sân bay chờ xe taxi, Lâm Huyền đã quyết tâm mua xel

Một ngày bôn ba thật sự quá mệt mỏi, Lâm Huyền nằm ngủ ngay. ...



Ngày hôm sau.

Reng reng, reng reng!

Tiếng đồng hồ báo thức quen thuộc vang lên. Lâm Huyền vươn tay phải, vỗ vào trên tủ đầu giường một cái!

Bộp!

Đồng hồ báo thức đình chỉ.

Lâm Huyền ngẩng đầu nhìn màn hình di động, thời gian là 6 giờ 42 phút.

"Haiz... Quên mất không tắt đồng hồ báo thức, không cần đi làm, dậy sớm như thế làm gì."

Theo sau nằm xoài ngủ tiếp. ...

Chờ đến khi Lâm Huyền ngủ no mắt, tự nhiên tỉnh thì đã là 10 giờ sáng. Rời giường rửa mặt xong Lâm Huyền đi vào thư phòng —

"Hả?? Đây là có chuyện gì?"

Chỉ thấy trên bàn sách của hắn có đặt một bức thư!

Lâm Huyền trừng lớn đôi mắt...

Hắn vô cùng xác định!

Đêm qua về nhà xong bèn lập tức đi ngủ, căn bản không tiến vào trong thư phòng!

Càng miễn bàn viết thư ở đây!

"Bức thư này rốt cuộc ở đâu ra?"

Lâm Huyền cầm lấy phong thư, nhìn về nội dung viết ở phía trên.

(Người nhận thư: Lâm Huyền)



(Địa chỉ: Căn nhà 802 tầng 4 tòa nhà 3, khu dân cư Tân Hồ Loan, thành phố Đồng Hải)

(Thời gian gửi tới: Ngày 16 tháng 6 năm 2021)

"Ngày 16 tháng 6... Vậy chẳng phải là hôm nay hay sao?"

Lâm Huyền bừng tỉnh hiểu ra —

Đây là một bức thư đến từ tương lai!

Rất có khả năng là hắn ở tương lai viết thư cho hắn ở hiện tại!

"Thú vị! Đây là lần đầu tiên ta là người nhận thư. Được rồi... Hòm thư lần đó không tính."

Lâm Huyền mở ra phong thư, giở xem giấy viết thư bên trong.

Chữ viết này hản là chữ của hắn không sai.

Tuy rằng nét chữ thành thục hơn hiện tại một chút, nhưng Lâm Huyền liếc mắt một cái vẫn có thể nhận ra. Thậm chí thói quen viết thư cũng giống nhau.

(Ta của quá khứ thân ái. ) (Xin chào. ) -

(Ngươi chắc chắn đã đoán được ta là ai. Dùng hòm thư thời không thế nào rồi? Đã nắm giữ cách dùng cơ bản chưa? Kế tiếp, ta phải nói cho ngươi một việc vô cùng quan trọng. )

(Chú ý! Tối hôm nay, ngươi sẽ viết một bức thư rất quan trọng gửi về quá khứ, xin ngươi nhất định phải thận trọng! Nếu tùy tiện thay đổi quá khứ, thế giới tuyến biến động, sẽ khiến tương lai phát triển không thể đoán trước. Rất có thể sẽ sửa lại toàn bộ tương lai... Thậm chí... Xóa bỏ chính chúng ta!)

(Xin hãy nhớ kỹ, hai yếu tố lớn nhất ảnh hưởng tới sự phát triển chính xác của lịch sử, dẫn tới thế giới tuyến biến động là:)

(1, Khiến người vốn chết đi tồn tại, khiến người vốn nên tồn tại lại chết đi. )

(2, Khiến chúng ta (cũng chính là ngươi và ta) biết tới xuyên qua thời không quá sớm, dẫn tới ảnh hưởng nhân sinh quan và giá trị quan của chúng ta. )

(Không khó lý giải chuyện này đúng không? Nếu là ngươi thì ngươi chắc chắn có thể hiểu được logic lời ta nói. Được rồi, kế tiếp, trong khoảng thời gian này, xin hãy tiếp tục hưởng thụ thời gian tốt đẹp mà hòm thư thời không mang đến, mau chóng nắm giữ toàn bộ công năng của nó. )

(Lần sau viết thư cho ngươi chính là lần cuối cùng ta viết thư cho ngươi... Đến lúc đó, ta sẽ nói hết thảy chân tướng cho ngươi: Thân phận của ta, mục đích gửi hòm thư cho ngươi, cùng với sứ mệnh lớn lao mà ngươi ta phải gánh vác... )

(Thuận tiện nhắc nhở một câu, Einstein cho ngươi ba công thức, tốt nhất ngươi nên mau chóng hiểu rõ. Đặc biệt là công thức thứ ba, 42 ở khắp mọi nơi!)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook