Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng
Chương 313: Chương 313
Cửu Kinh
06/06/2021
“Ông Điền đã nhìn thấy tấm chân tình của tôi rồi chứ ?" Doãn Nam Tây hỏi "Tôi nhìn thấy rồi ! Cảm ơn cô rất nhiều , Còn cảm ơn cả người phía sau CÔ nữa!" Điền Trung Phong nói, "Ông Điền, không cần nói lời cảm ơn!
Tôi nghĩ cả Thượng Hải đều biết Thượng Thanh được thành lập thể nào! Ông Có sử dụng thế lực ngầm ở Thượng Hải , mặc dù sự việc đã bị tẩy trắng
trong những năm gần đây , những ảnh hưởng vẫn còn đó !" Doãn Nam Tây
thoải mái nói và cười nói : "Chúng ta đang cùng đối mặt với một kẻ thù ! Chuyện xảy ra với Tập đoàn Thượng Thanh cậu chủ nhà tôi đã giúp ông
giải quyết rồi , vậy ông Có phải cũng nên giúp giải quyết chuyện của cậu chủ không ?" Giọng điệu của Điền Trung Phong ngang trệ , vẻ mặt có chút thay đổi . Việc gì đến cũng sẽ đến , hoàn toàn đúng như ông ta dự tính. “ Mấy ngày nay chúng tôi đã tìm ra Đường An sống ở đâu , cần ông mang người tới xử Đường An . Có vấn đề gì không ? " Doãn Nam Tây thản nhiên
nói, " Việc này , muốn xử lý Đường An Có chút khó khăn... Hơn nữa mây,
năm nay tôi không còn làm việc với mafia Thượng Hải nữa , e rằng ... "
Điền Trung Phong giọng nói ra vẽ xấu hổ nói, “ Tôi chỉ quan tâm kết quả
!" Doãn Nam Tây lạnh lùng nói ," Tôi muốn nhìn thấy Đường An quỳ gối
trước mặt tôi . Còn làm thế nào là việc của ông !" Tút tút ...
Doan Nam Tây đã cúp điện thoại.
Điền Trung Phong động tác có chút cứng ngắc, nhất thời không biết nền nói cái gì Ba, ba sợ cái gì? Don Nam Tây không phải đã nói cho dù Đường Ăn bị giết, bọn họ nhất định cũng sẽ bảo vệ chúng ta! Cư $t như vậy có ích lợi gì?" Điền Vì khinh thường nói.
Điền Trung Phong thở dài xoa trán Doãn Nam Tây quá dứt khoát, yêu cầu cũng rất trực tiếp, về cơ bản hoàn toàn cắt đủ khả năng từ chối của ông ta. Nhưng muốn giết Đường An nhất định không phải chuyện đơn giản. Ba, đừng do dự. Con sẽ đến chỗ đỏ, trực tiếp giết chết hẳn. Nếu như hắn chết rồi, còn có thể trả thù chúng ta? Tưởng rằng chúng ta thực sự ăn chay?", Điền Vĩ nói. Phải lên kẻ hoạch!" Điền Trung Phong nói. Kế hoạch cái gì? Còn kế hoạch gì nữa?" Điền Vĩ cười nhạo, "Con nghĩ ba đã già rồi, lá gan cũng bé quá phải không? Nếu không dân, giao cho con vài người, tự con đi lấy mạng Đường An về đây! "Ngu xuẩn, mày có biết Đường An xung quanh có bao nhiêu người không?" "Điền Trung Phong rất tức giận.
Sắc mặt của Điền Vì không được tốt lắm, nhưng vẫn nhìn thẳng đầy thách thức, Vu Quỳ, anh liên hệ với Đức Long chuẩn bị mấy ngày nay luôn đi. Làm cho Don Nam Tây nhìn thấy chúng ta đã cố gắng" Điền Trung
Pluong xua tay nói. Vâng! "Vu Quý gật đầu, quay người bước đi.
Điền Vì bìu môi, cũng rời khỏi phòng làm việc của Điền Trung Phuong
Theo quan điểm của Điền Vũ, Điền Trung Phong thực sự quả nhất gan. Chuyện này cử trực tiếp đơn giản mà làm thì mới có hiệu quả, nếu không thì cũng chẳng ích gì.
Hành trung của tập đoàn Thượng Thanh đều được tiến hành trong bì vật, cho nên cả Thượng Hải trông rất an tỉnh về sự Sau thông báo của Tập đoàn Vân Đình, Đường An dặn Viên Chỉ An đứng hành động chống lại tập đoàn Thượng Thanh. Bây giờ tình hình vẫn chưa rõ ràng. Đường An không muốn phạm sai lầm vào lúc này.
Buổi chiều Thượng Hải nắng đẹp.
Đường An ngồi trước hồ bơi nghe điện thoại, một giọng nói co hồ làm cho anh mắt phải the la. "Người anh em, đừng để họ thoát..." Giọng nói yếu ớt của Đinh Huyên truyền đến. Phải, không thuột ai có thể sống sót!" "Đường nhẹ giọng đồng ý. Anh biết Đinh Huyền bị liệt nửa người, không biết sau này có đúng dậy được không, trường hợp tốt nhất có thể là một chắn sẽ bị thọt, đi lại tương đối khó khăn.
Đình Huyền năm nay với hai mươi tuổi mà gặp phải chuyện như vậy khiến Đường An thực sự không thể chấp nhận được.
Cúp điện thoại xong. Đường An hai tay ôm một, cảm thấy có chút phức tạp.
May mắn thay, Đình Huyện đa tỉnh lại, nếu không anh sẽ phải sống trong tội lời cả đời.
Đình Huyền tạm thời tinh dầy, Hồ Tùng bị cụt cả hai chân, Tứ Nương sợ phải mất nửa năm nữa mới có thể ra khỏi giường. Đây đều là người của Đường An, dưa kẻ một thân hai nơi ba người đã chết ở Biệt thự Vân Đinh.
Một trăm hai mươi ba hạng người này. Đường An đều in sâu trong tân trí. Viên Chỉ Am nhìn sắc mặt Đường An, không dám tiến lên, chỉ cúi đầu đứng ở một bên. Cô nghĩ nên làm gì tiếp theo?" Tìm ra Đường Khải rồi giết hắn!" Viền Chỉ An trả lời.
Đường An gật đầu, "Sau khi giết thì sao?" Tôi không nghĩ tới sau khi giết thì sao, chỉ biết người này nhất định pha chết! Lần này chết một trận hai mươi ba người, lần sau có thể là ba trăm người. Đường Khải không chết thì anh chưa thể yên lòng
Đường An im lặng, đó là điều không thể tránh khỏi. Giữa hắn và Đường Khải, chỉ có một người có thể sống sót rời khỏi Thượng Hải, Tôi sẽ đề Vu Sơn Binh thần do xung quanh Minh Viên, sẽ có kết quả sớm thôi" Viên Chỉ An nói tiếp.
Đường An gật đầu, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nhằm mắt lại.
Tuy rằng Đường Khải này phải giết, nhưng Đường An cũng biết Đường Khải nhất định không dễ dàng chết như vậy. Lúc này, Đường Khải cũng đang dệt một tấm lưới lớn, chuẩn bị chộp lây Đường An như cả trong lọ.
Cái lưới này thật sự tỉnh vì không thể tưởng tượng nổi"
Sự yên ổn trong hai ngày qua đã khiến cho Thượng Hải yên bình hơn rất nhiều.
Trong hai ngày này, Kỳ Du Du ngày nào cũng đến phòng của Việt Chỉ Am, sau đó thì đó một chạy về, ấp a ấp úng
Đường An không biết hai người phụ nữ này làm gì, nhưng anh có thể cảm nhận được mối quan hệ giữa họ đang từng chút thay đổi.
Tại sân bay Thượng Hải, chuyến bay quốc tế hạ cánh.
Một người đàn ông với đầy những vết sẹo trên mặt bước ra khỏi sản bay, hít thở bầu không khí trong lành của Thượng Hải, ánh mắt bỏng trở nên độc đoán. Tôi đã trở lại..."
Vương Cầm đội mũ trùm lên đầu, mặc một chiếc áo khoác gió to tướng tỏi dần bày tắm người rời khỏi sân bay Thượng Hải.
Cùng lúc đó, hàng chục người đàn ông mặc đồ đen bước ra khỏi nhà kho trên một chiếc tàu chuyên chở hàng ở Cảng biển thành phố Thượng Hải. Mấy chục người này di chuyển rất khéo léo, kỳ quái liếc nhìn Thượng Hải phia xa, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa. Ông chủ, đã đến Thượng Hải rồi!" Một người trong số họ bước ra, Cười nhẹ nói.
Người đàn ông đi đầu gật nhẹ, mặt mày dày dạn song gió khi đã hơn 50 tuoi.
Đến lúc giăng lưới rồi đây!
Doan Nam Tây đã cúp điện thoại.
Điền Trung Phong động tác có chút cứng ngắc, nhất thời không biết nền nói cái gì Ba, ba sợ cái gì? Don Nam Tây không phải đã nói cho dù Đường Ăn bị giết, bọn họ nhất định cũng sẽ bảo vệ chúng ta! Cư $t như vậy có ích lợi gì?" Điền Vì khinh thường nói.
Điền Trung Phong thở dài xoa trán Doãn Nam Tây quá dứt khoát, yêu cầu cũng rất trực tiếp, về cơ bản hoàn toàn cắt đủ khả năng từ chối của ông ta. Nhưng muốn giết Đường An nhất định không phải chuyện đơn giản. Ba, đừng do dự. Con sẽ đến chỗ đỏ, trực tiếp giết chết hẳn. Nếu như hắn chết rồi, còn có thể trả thù chúng ta? Tưởng rằng chúng ta thực sự ăn chay?", Điền Vĩ nói. Phải lên kẻ hoạch!" Điền Trung Phong nói. Kế hoạch cái gì? Còn kế hoạch gì nữa?" Điền Vĩ cười nhạo, "Con nghĩ ba đã già rồi, lá gan cũng bé quá phải không? Nếu không dân, giao cho con vài người, tự con đi lấy mạng Đường An về đây! "Ngu xuẩn, mày có biết Đường An xung quanh có bao nhiêu người không?" "Điền Trung Phong rất tức giận.
Sắc mặt của Điền Vì không được tốt lắm, nhưng vẫn nhìn thẳng đầy thách thức, Vu Quỳ, anh liên hệ với Đức Long chuẩn bị mấy ngày nay luôn đi. Làm cho Don Nam Tây nhìn thấy chúng ta đã cố gắng" Điền Trung
Pluong xua tay nói. Vâng! "Vu Quý gật đầu, quay người bước đi.
Điền Vì bìu môi, cũng rời khỏi phòng làm việc của Điền Trung Phuong
Theo quan điểm của Điền Vũ, Điền Trung Phong thực sự quả nhất gan. Chuyện này cử trực tiếp đơn giản mà làm thì mới có hiệu quả, nếu không thì cũng chẳng ích gì.
Hành trung của tập đoàn Thượng Thanh đều được tiến hành trong bì vật, cho nên cả Thượng Hải trông rất an tỉnh về sự Sau thông báo của Tập đoàn Vân Đình, Đường An dặn Viên Chỉ An đứng hành động chống lại tập đoàn Thượng Thanh. Bây giờ tình hình vẫn chưa rõ ràng. Đường An không muốn phạm sai lầm vào lúc này.
Buổi chiều Thượng Hải nắng đẹp.
Đường An ngồi trước hồ bơi nghe điện thoại, một giọng nói co hồ làm cho anh mắt phải the la. "Người anh em, đừng để họ thoát..." Giọng nói yếu ớt của Đinh Huyên truyền đến. Phải, không thuột ai có thể sống sót!" "Đường nhẹ giọng đồng ý. Anh biết Đinh Huyền bị liệt nửa người, không biết sau này có đúng dậy được không, trường hợp tốt nhất có thể là một chắn sẽ bị thọt, đi lại tương đối khó khăn.
Đình Huyền năm nay với hai mươi tuổi mà gặp phải chuyện như vậy khiến Đường An thực sự không thể chấp nhận được.
Cúp điện thoại xong. Đường An hai tay ôm một, cảm thấy có chút phức tạp.
May mắn thay, Đình Huyện đa tỉnh lại, nếu không anh sẽ phải sống trong tội lời cả đời.
Đình Huyền tạm thời tinh dầy, Hồ Tùng bị cụt cả hai chân, Tứ Nương sợ phải mất nửa năm nữa mới có thể ra khỏi giường. Đây đều là người của Đường An, dưa kẻ một thân hai nơi ba người đã chết ở Biệt thự Vân Đinh.
Một trăm hai mươi ba hạng người này. Đường An đều in sâu trong tân trí. Viên Chỉ Am nhìn sắc mặt Đường An, không dám tiến lên, chỉ cúi đầu đứng ở một bên. Cô nghĩ nên làm gì tiếp theo?" Tìm ra Đường Khải rồi giết hắn!" Viền Chỉ An trả lời.
Đường An gật đầu, "Sau khi giết thì sao?" Tôi không nghĩ tới sau khi giết thì sao, chỉ biết người này nhất định pha chết! Lần này chết một trận hai mươi ba người, lần sau có thể là ba trăm người. Đường Khải không chết thì anh chưa thể yên lòng
Đường An im lặng, đó là điều không thể tránh khỏi. Giữa hắn và Đường Khải, chỉ có một người có thể sống sót rời khỏi Thượng Hải, Tôi sẽ đề Vu Sơn Binh thần do xung quanh Minh Viên, sẽ có kết quả sớm thôi" Viên Chỉ An nói tiếp.
Đường An gật đầu, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nhằm mắt lại.
Tuy rằng Đường Khải này phải giết, nhưng Đường An cũng biết Đường Khải nhất định không dễ dàng chết như vậy. Lúc này, Đường Khải cũng đang dệt một tấm lưới lớn, chuẩn bị chộp lây Đường An như cả trong lọ.
Cái lưới này thật sự tỉnh vì không thể tưởng tượng nổi"
Sự yên ổn trong hai ngày qua đã khiến cho Thượng Hải yên bình hơn rất nhiều.
Trong hai ngày này, Kỳ Du Du ngày nào cũng đến phòng của Việt Chỉ Am, sau đó thì đó một chạy về, ấp a ấp úng
Đường An không biết hai người phụ nữ này làm gì, nhưng anh có thể cảm nhận được mối quan hệ giữa họ đang từng chút thay đổi.
Tại sân bay Thượng Hải, chuyến bay quốc tế hạ cánh.
Một người đàn ông với đầy những vết sẹo trên mặt bước ra khỏi sản bay, hít thở bầu không khí trong lành của Thượng Hải, ánh mắt bỏng trở nên độc đoán. Tôi đã trở lại..."
Vương Cầm đội mũ trùm lên đầu, mặc một chiếc áo khoác gió to tướng tỏi dần bày tắm người rời khỏi sân bay Thượng Hải.
Cùng lúc đó, hàng chục người đàn ông mặc đồ đen bước ra khỏi nhà kho trên một chiếc tàu chuyên chở hàng ở Cảng biển thành phố Thượng Hải. Mấy chục người này di chuyển rất khéo léo, kỳ quái liếc nhìn Thượng Hải phia xa, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa. Ông chủ, đã đến Thượng Hải rồi!" Một người trong số họ bước ra, Cười nhẹ nói.
Người đàn ông đi đầu gật nhẹ, mặt mày dày dạn song gió khi đã hơn 50 tuoi.
Đến lúc giăng lưới rồi đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.