Tà Đế Cuồng Hậu: Phế Vật Cửu Tiểu Thư
Chương 3: Uống Máu Ma Thú
Túy Ngọa Thiên Hạ
18/12/2022
Editor: Kỷ Tiếu Nhược Thủy
Lúc thân thể nàng ngã xuống, ký ức lúc trước chưa kịp tiếp thu lại lần nữa hiện ra. Thế giới cùng triều đại này cũng không phải nơi nàng quen thuộc.
Thần Châu Đại lục dùng võ vi tôn. Trên đại lục chia làm ba đại quốc bao gồm: Chu Vương Triều, Long Húc Quốc, An Vương Quốc. Ba quốc gia phân bố theo hình tam giác, ở giữa là rừng rậm ma thú, bên trong ma thú hoành hành, ngay cả võ giả tiến vào cũng gặp nguy hiểm.
Mà Vân Vũ là thứ nữ nhỏ nhất của Tướng quân phủ tại Chu Vương Triều, trong miệng thế nhân trời sinh cửu tiểu thư bệnh tật ốm yếu lại là phế vật.
Ở Thần Châu đại lục, mỗi hài tử mới sinh tròn mười lăm ngày sẽ tiến hành một lần khảo nghiệm thiên phú. Mà nàng khảo nghiệm ra thiên phú vô sắc, trời sinh chính là phế vật, thân thể cũng ốm yếu hơn so với người thường.
Đến khi nàng vừa một tuổi, mẫu thân lại không âm thầm biến mất. Từ đó nàng bị vứt bỏ ở ngôi nhà tranh tồi tàn sau Tướng quân phủ tự sinh tự diệt.
Dưới sự bắt nạt khi dễ của di nương, tỷ muội, nàng vẫn sống sót qua mười lăm năm. Vân Vũ không biết vì điều gì nàng vẫn nhớ rõ ký ức từ khi còn trong bụng mẫu thân, nhớ đến từng cảnh thê lương nhục nhã lúc nhỏ đến khi trưởng thành.
Đúng vậy, Ngũ Phượng nàng đã trở thành Vân Vũ, những nhục nhã phải chịu nàng sẽ nhất định đòi lại thay thân thể này.
Ba ngày sau! Vân Vũ uống một ngụm máu thú cuối cùng, mới từ bên cạnh Văn Hổ cấp một đứng lên. Trong miệng còn tràn ngập mùi máu tươi tanh hôi ghê tởm nhưng toàn thân lại tràn tràn ngập cảm giác ấm áp, khiến nàng cười lạnh.
Máu ma thú thật sự có hiệu quả đại bổ cho thân thể. Vân Vũ đã thật bình tĩnh khi gặp được ma thú muôn màu muôn vẻ, hình dáng kỳ lạ cổ quái trong ba ngày qua.
Tại dị thế không cho nàng thời gian để chần chừ hay chậm rãi thích ứng. Nàng chỉ biết muốn sống nhất định phải trở nên cường đại, càng cường đại hơn……
Ba ngày qua ma thú chỉ cần đến gần vách đá nàng đều một chiêu giết chết, uống máu của chúng. Thân thể vốn dĩ rách nát đang dần dần bắt đầu hồi phục như cũ tuy rằng rất chậm.
Giọng nói già nua ngày đó đột nhiên vang lên, được truyền đến từ vòng cổ nàng mang khi mới sinh. Hóa ra vòng cổ là thánh vật do Vu tộc viễn cổ lưu lại, mà thứ nàng vô tình đánh thức chính là linh hồn trong vòng cổ.
Chỉ là linh hồn lại nói thân thể nàng hiện tại đã chết, không có cách cùng nàng thực hiện khế ước, cho nên cũng không thể giúp nàng việc khác. Có thể nói nếu không muốn thân thể biến mất phải uống máu thú lẫn dùng thánh thảo, nhưng sau đó vòng cổ rốt cuộc không còn động tĩnh nữa.
Máu thú? Nàng uống máu thú trong ba ngày, gân tay chân bị phế lại hồi phục một cách kỳ lạ.
Thánh thảo? Nàng là sát thủ thế kỷ 21 được mệnh danh ‘ Thần Y ’, tuy chưa thử qua tất cả các loại dược liệu nhưng đối với công dụng của thảo dược lại vô cùng tinh thông. Ba ngày qua nàng tìm khắp bốn phía quanh đây cũng chưa tìm được thánh thảo, như vậy cũng chỉ có thể đi chỗ sâu nhất trong rừng rậm.
Đêm nay chính là trăng tròn mỗi tháng, ma thú trong rừng rậm đều tựa hồ đang kích động, ngo ngoe rục rịch muốn xông lên phía trước xé xác con mồi.
Vân Vũ che giấu hơi thở, dưới ánh trăng tốc độ ẩn núp cùng di chuyển chưa từng ngừng lại. Cho đến khi một con báo đốm cấp hai chặn đường đi.
Thân hình Vân Vũ chợt lóe di chuyển đến sau cây đại thụ, bàn tay vừa động mảnh đá sắc bén nhiễm độc do nàng tự điều chế xuất hiện. Rừng rậm bị bao phủ dưới ánh trăng tựa như mãnh thú đang ngủ yên, đột nhiên nàng tấn công báo đốm đang nằm sấp phía trước.
Đánh lén, là sở trường mạnh nhất của sát thủ.
“Rống……” Báo đốm gào rống, thanh âm vang vọng trên không khắp rừng rậm.
Tay nâng lên lại hạ xuống ngay đầu báo, khi rút ra mảnh đá nhọn làm óc cùng máu tươi vẩy khắp nơi. Thân thể nhỏ gầy vừa mới đánh tới vô cùng nhanh nhẹn hướng nơi khác ẩn núp.
Sau tiếng báo gào rống trong rừng rậm yên tĩnh quỷ dị rốt cuộc có động tĩnh, tất cả cùng hướng đến nơi có mùi máu tươi nồng đậm. Dưới bóng đêm, Vân Vũ lặng yên không một tiếng động vượt qua phạm vi có ma thú, xông vào chỗ sâu trong rừng rậm.
Nơi sâu trong rừng rậm có một đầm nước, sóng nước trên mặt đầm lóng lánh phản chiếu ánh trăng trăng tròn quỷ dị lại tươi đẹp. Bốn phía quanh đầm là các loài hoa cỏ khác nhau.
Quan sát hoa cỏ xung quanh, khóe môi mím chặt của Vân Vũ khẽ cong chứa ý cười lạnh nhạt. Chọn vài cây thảo dược chữa thương loại tốt để nhai, nàng cũng thuận tay thu thập một ít thảo dược giảm sưng tiêu mủ đặt một bên.
Máu ma thú tuy có thể chữa trị nội thương nhưng không thể chữa trị ngoại thương. Cả người nàng chồng chất vết thương, chúng bắt đầu nhiễm trùng sinh mủ bốc mùi hôi tanh tưởi.
Dưới ánh trăng, Vân Vũ cởi bỏ y phục rách nát chỉ có thể miễn cưỡng che cơ thể, không mảnh vải che thân đi xuống đầm nước sâu. Khi vết thương tiếp xúc đến nước đầm lạnh lẽo gây ra từng trận đau đớn dữ dội.
Nhưng Vân Vũ lại không chút do dự, bàn tay nàng tẩy sạch đá vụn dính trên người, cũng từng chút làm sạch vết thương thối rữa . Mồ hôi lạnh từ trán nàng trượt xuống nhưng cổ họng lại không rên một tiếng, ngay cả mày cũng không nhăn, chỉ có hô hấp nặng nề hơn.
Nước đầm quanh thân nàng dần dần hóa thành màu đỏ ……Khi Vân Vũ đứng dậy rời khỏi đầm nước, vết thương cả người máu tươi đầm đìa. Nàng lại tựa như không thấy, ngồi ở bên đầm lấy thảo dược giảm sưng đã chuẩn bị trước, sau khi nhai nát sẽ đắp lên vết thương..
Lúc thân thể nàng ngã xuống, ký ức lúc trước chưa kịp tiếp thu lại lần nữa hiện ra. Thế giới cùng triều đại này cũng không phải nơi nàng quen thuộc.
Thần Châu Đại lục dùng võ vi tôn. Trên đại lục chia làm ba đại quốc bao gồm: Chu Vương Triều, Long Húc Quốc, An Vương Quốc. Ba quốc gia phân bố theo hình tam giác, ở giữa là rừng rậm ma thú, bên trong ma thú hoành hành, ngay cả võ giả tiến vào cũng gặp nguy hiểm.
Mà Vân Vũ là thứ nữ nhỏ nhất của Tướng quân phủ tại Chu Vương Triều, trong miệng thế nhân trời sinh cửu tiểu thư bệnh tật ốm yếu lại là phế vật.
Ở Thần Châu đại lục, mỗi hài tử mới sinh tròn mười lăm ngày sẽ tiến hành một lần khảo nghiệm thiên phú. Mà nàng khảo nghiệm ra thiên phú vô sắc, trời sinh chính là phế vật, thân thể cũng ốm yếu hơn so với người thường.
Đến khi nàng vừa một tuổi, mẫu thân lại không âm thầm biến mất. Từ đó nàng bị vứt bỏ ở ngôi nhà tranh tồi tàn sau Tướng quân phủ tự sinh tự diệt.
Dưới sự bắt nạt khi dễ của di nương, tỷ muội, nàng vẫn sống sót qua mười lăm năm. Vân Vũ không biết vì điều gì nàng vẫn nhớ rõ ký ức từ khi còn trong bụng mẫu thân, nhớ đến từng cảnh thê lương nhục nhã lúc nhỏ đến khi trưởng thành.
Đúng vậy, Ngũ Phượng nàng đã trở thành Vân Vũ, những nhục nhã phải chịu nàng sẽ nhất định đòi lại thay thân thể này.
Ba ngày sau! Vân Vũ uống một ngụm máu thú cuối cùng, mới từ bên cạnh Văn Hổ cấp một đứng lên. Trong miệng còn tràn ngập mùi máu tươi tanh hôi ghê tởm nhưng toàn thân lại tràn tràn ngập cảm giác ấm áp, khiến nàng cười lạnh.
Máu ma thú thật sự có hiệu quả đại bổ cho thân thể. Vân Vũ đã thật bình tĩnh khi gặp được ma thú muôn màu muôn vẻ, hình dáng kỳ lạ cổ quái trong ba ngày qua.
Tại dị thế không cho nàng thời gian để chần chừ hay chậm rãi thích ứng. Nàng chỉ biết muốn sống nhất định phải trở nên cường đại, càng cường đại hơn……
Ba ngày qua ma thú chỉ cần đến gần vách đá nàng đều một chiêu giết chết, uống máu của chúng. Thân thể vốn dĩ rách nát đang dần dần bắt đầu hồi phục như cũ tuy rằng rất chậm.
Giọng nói già nua ngày đó đột nhiên vang lên, được truyền đến từ vòng cổ nàng mang khi mới sinh. Hóa ra vòng cổ là thánh vật do Vu tộc viễn cổ lưu lại, mà thứ nàng vô tình đánh thức chính là linh hồn trong vòng cổ.
Chỉ là linh hồn lại nói thân thể nàng hiện tại đã chết, không có cách cùng nàng thực hiện khế ước, cho nên cũng không thể giúp nàng việc khác. Có thể nói nếu không muốn thân thể biến mất phải uống máu thú lẫn dùng thánh thảo, nhưng sau đó vòng cổ rốt cuộc không còn động tĩnh nữa.
Máu thú? Nàng uống máu thú trong ba ngày, gân tay chân bị phế lại hồi phục một cách kỳ lạ.
Thánh thảo? Nàng là sát thủ thế kỷ 21 được mệnh danh ‘ Thần Y ’, tuy chưa thử qua tất cả các loại dược liệu nhưng đối với công dụng của thảo dược lại vô cùng tinh thông. Ba ngày qua nàng tìm khắp bốn phía quanh đây cũng chưa tìm được thánh thảo, như vậy cũng chỉ có thể đi chỗ sâu nhất trong rừng rậm.
Đêm nay chính là trăng tròn mỗi tháng, ma thú trong rừng rậm đều tựa hồ đang kích động, ngo ngoe rục rịch muốn xông lên phía trước xé xác con mồi.
Vân Vũ che giấu hơi thở, dưới ánh trăng tốc độ ẩn núp cùng di chuyển chưa từng ngừng lại. Cho đến khi một con báo đốm cấp hai chặn đường đi.
Thân hình Vân Vũ chợt lóe di chuyển đến sau cây đại thụ, bàn tay vừa động mảnh đá sắc bén nhiễm độc do nàng tự điều chế xuất hiện. Rừng rậm bị bao phủ dưới ánh trăng tựa như mãnh thú đang ngủ yên, đột nhiên nàng tấn công báo đốm đang nằm sấp phía trước.
Đánh lén, là sở trường mạnh nhất của sát thủ.
“Rống……” Báo đốm gào rống, thanh âm vang vọng trên không khắp rừng rậm.
Tay nâng lên lại hạ xuống ngay đầu báo, khi rút ra mảnh đá nhọn làm óc cùng máu tươi vẩy khắp nơi. Thân thể nhỏ gầy vừa mới đánh tới vô cùng nhanh nhẹn hướng nơi khác ẩn núp.
Sau tiếng báo gào rống trong rừng rậm yên tĩnh quỷ dị rốt cuộc có động tĩnh, tất cả cùng hướng đến nơi có mùi máu tươi nồng đậm. Dưới bóng đêm, Vân Vũ lặng yên không một tiếng động vượt qua phạm vi có ma thú, xông vào chỗ sâu trong rừng rậm.
Nơi sâu trong rừng rậm có một đầm nước, sóng nước trên mặt đầm lóng lánh phản chiếu ánh trăng trăng tròn quỷ dị lại tươi đẹp. Bốn phía quanh đầm là các loài hoa cỏ khác nhau.
Quan sát hoa cỏ xung quanh, khóe môi mím chặt của Vân Vũ khẽ cong chứa ý cười lạnh nhạt. Chọn vài cây thảo dược chữa thương loại tốt để nhai, nàng cũng thuận tay thu thập một ít thảo dược giảm sưng tiêu mủ đặt một bên.
Máu ma thú tuy có thể chữa trị nội thương nhưng không thể chữa trị ngoại thương. Cả người nàng chồng chất vết thương, chúng bắt đầu nhiễm trùng sinh mủ bốc mùi hôi tanh tưởi.
Dưới ánh trăng, Vân Vũ cởi bỏ y phục rách nát chỉ có thể miễn cưỡng che cơ thể, không mảnh vải che thân đi xuống đầm nước sâu. Khi vết thương tiếp xúc đến nước đầm lạnh lẽo gây ra từng trận đau đớn dữ dội.
Nhưng Vân Vũ lại không chút do dự, bàn tay nàng tẩy sạch đá vụn dính trên người, cũng từng chút làm sạch vết thương thối rữa . Mồ hôi lạnh từ trán nàng trượt xuống nhưng cổ họng lại không rên một tiếng, ngay cả mày cũng không nhăn, chỉ có hô hấp nặng nề hơn.
Nước đầm quanh thân nàng dần dần hóa thành màu đỏ ……Khi Vân Vũ đứng dậy rời khỏi đầm nước, vết thương cả người máu tươi đầm đìa. Nàng lại tựa như không thấy, ngồi ở bên đầm lấy thảo dược giảm sưng đã chuẩn bị trước, sau khi nhai nát sẽ đắp lên vết thương..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.