Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1769:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Lâm Yên Nhiên lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, Lâm phu nhân thấy nàng ta xinh đẹp lại không có gì nổi bật, vì tương lai phát triển của nhà họ Lâm, nàng ta sẵn lòng nâng đỡ Lâm Yên Nhiên, khi tâm trạng tốt đi ra ngoài nàng ta sẽ đưa Lâm Yên Nhiên đi cùng, để nàng ta lộ mặt nhiều hơn sẽ dễ tìm được một mối hôn sự tốt.
Lâm Hàn cũng biết rõ kế hoạch của Lâm phu nhân, nữ nhi nuôi trong nhà đều là vì mục đích này, làm sao hắn ta có thể phản đối?
Lâm Hàn ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Lâm Yên Nhiên, kế hoạch trong đầu dần dần lộ rõ.
Nếu Lâm Yên Nhiên có thể lọt vào mắt xanh của Sở Diệp, thì sự tồn tại của Thẩm Thanh Hi sẽ không còn là trở ngại.
Nghĩ đến đây, trên mặt Lâm Hàn nở nụ cười nói: "Yên Nhiên năm nay cũng mười lăm tuổi rồi đúng không?"
Mặc dù Lâm Yên Nhiên không biết tại sao Lâm Hàn lại hỏi như vậy, nhưng nàng ta gật đầu một cách dứt khoát: “Con gái vừa mới tổ chức sinh nhật lần thứ 15 vào tháng trước."
Lâm Hàn gật đầu: “Mấy ngày trước, mẫu than của con đã nói với phụ thân rằng Yên Nhiên đã lớn, cũng đã đến lúc bắt đầu tính đến việc kết hôn. Ta không biết Yên Nhiên muốn tìm một người chồng như thế nào?"
Lâm Yên Nhiên vừa nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức đỏ bừng, cúi đầu nhìn xuống đất: "Đương nhiên là nghe theo phụ mẫu và bà mối, nữ nhi xin nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ ."
Lâm Hàn gật đầu: “Nếu đã như vậy, vậy ngày mai tổ chức yến tiệc trong phủ của phụ thân, đến lúc đó con hãy tiếp đãi Thất hoàng tử một cách đàng hoàng."
Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn Lâm Hàn: “Ý của phụ thân là..."
Lâm Hàn gật đầu: “Thất hoàng tử còn chưa có hôn phối, nếu như con có thể lọt vào trong mắt của Thất hoàng tử, sau này tất cả vinh hoa phú quý đều chờ con."
Lâm Yên Nhiên cúi đầu, trong mắt lóe lên sự ép buộc, nàng ta xuất thân không tốt, lại là thứ nữ không được Lâm gia coi trọng.
Mặc dù sinh ra đã xinh đẹp nhưng vì nhan sắc cộng với thân phận thứ nữ nên khi bàn chuyện cưới xin, nàng ta có hơi bài xích.
Đa số đều là những lão già ở Giang Nam muốn cưới nàng ta về làm thiếp, nếu Lâm Hàn không muốn bán nàng ta với giá hời, đoán chắc nàng ta đã bị tùy tiện gả ra ngoài rồi.
Bây giờ Lâm Hàn để bô bé hầu hạ Thất hoàng tử, dù sao Thất hoàng tử cũng là hoàng tử, cho dù là làm thê thiếp, cũng tốt hơn gả cho lão già..
Lâm Yên Nhiên vừa nghĩ đến đây, không chút do dự, nàng ta lập tức nhỏ giọng nói: "Vậy... con gái xin tuân theo sự sắp xếp của phụ thân, nhưng... con gái nên làm gì đây?"
Lâm Hàn bóp một miếng bánh táo tàu từ trong đĩa, cho vào miệng nhai chậm rãi, sau khi ăn một miếng bánh táo tàu thì nhìn Lâm Yên Nhiên.
"Sau khi con về, để cho di nương của con chỉ bảo thêm." Tình cảm của Lâm Hàn đối với Tứ di nương là yêu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn để ý đến xuất thân của bà ấy: “Được, con trở về chuẩn bị cho thật tốt. Nhớ kỹ, yến hội ngày mai con nhất định phải nắm được Thất hoàng tử."
Lâm Yên Nhiên đứng dậy, chào Lâm Hàn rồi rời khỏi thư phòng.
Khoảnh khắc cánh cửa thư phòng đóng lại, khóe môi Lâm Yên Nhiên nở một nụ cười đắc ý, nhưng biến mất ngay sau đó.
Vào buổi chiều, Lâm Hàn chủ động tới sân nhà của Sở Diệp.
"Lâm đại nhân, mời ngồi." Sở Diệp nhìn Lâm Hàn nhẹ gật đầu: “Không biết Lâm đại nhân lúc này đến tìm bổn vương có chuyện gì?"
Lâm Hàn cười nhìn Sở Diệp : “Hạ quan suy nghĩ điện hạ đã tới Giang Nam mấy ngày, cho nên đặc biệt chọn ngày mai chuẩn bị yến hội trong phủ, muốn mời điện hạ tới uống vài ly."
Sở Diệp nhướng mày, có chút nghi hoặc nhìn Lâm Hàn: “Lâm đại nhân, đây là muốn bổn vương quét sạch bụi trần sao?"
Lâm Hàn cũng biết rõ kế hoạch của Lâm phu nhân, nữ nhi nuôi trong nhà đều là vì mục đích này, làm sao hắn ta có thể phản đối?
Lâm Hàn ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Lâm Yên Nhiên, kế hoạch trong đầu dần dần lộ rõ.
Nếu Lâm Yên Nhiên có thể lọt vào mắt xanh của Sở Diệp, thì sự tồn tại của Thẩm Thanh Hi sẽ không còn là trở ngại.
Nghĩ đến đây, trên mặt Lâm Hàn nở nụ cười nói: "Yên Nhiên năm nay cũng mười lăm tuổi rồi đúng không?"
Mặc dù Lâm Yên Nhiên không biết tại sao Lâm Hàn lại hỏi như vậy, nhưng nàng ta gật đầu một cách dứt khoát: “Con gái vừa mới tổ chức sinh nhật lần thứ 15 vào tháng trước."
Lâm Hàn gật đầu: “Mấy ngày trước, mẫu than của con đã nói với phụ thân rằng Yên Nhiên đã lớn, cũng đã đến lúc bắt đầu tính đến việc kết hôn. Ta không biết Yên Nhiên muốn tìm một người chồng như thế nào?"
Lâm Yên Nhiên vừa nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức đỏ bừng, cúi đầu nhìn xuống đất: "Đương nhiên là nghe theo phụ mẫu và bà mối, nữ nhi xin nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ ."
Lâm Hàn gật đầu: “Nếu đã như vậy, vậy ngày mai tổ chức yến tiệc trong phủ của phụ thân, đến lúc đó con hãy tiếp đãi Thất hoàng tử một cách đàng hoàng."
Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn Lâm Hàn: “Ý của phụ thân là..."
Lâm Hàn gật đầu: “Thất hoàng tử còn chưa có hôn phối, nếu như con có thể lọt vào trong mắt của Thất hoàng tử, sau này tất cả vinh hoa phú quý đều chờ con."
Lâm Yên Nhiên cúi đầu, trong mắt lóe lên sự ép buộc, nàng ta xuất thân không tốt, lại là thứ nữ không được Lâm gia coi trọng.
Mặc dù sinh ra đã xinh đẹp nhưng vì nhan sắc cộng với thân phận thứ nữ nên khi bàn chuyện cưới xin, nàng ta có hơi bài xích.
Đa số đều là những lão già ở Giang Nam muốn cưới nàng ta về làm thiếp, nếu Lâm Hàn không muốn bán nàng ta với giá hời, đoán chắc nàng ta đã bị tùy tiện gả ra ngoài rồi.
Bây giờ Lâm Hàn để bô bé hầu hạ Thất hoàng tử, dù sao Thất hoàng tử cũng là hoàng tử, cho dù là làm thê thiếp, cũng tốt hơn gả cho lão già..
Lâm Yên Nhiên vừa nghĩ đến đây, không chút do dự, nàng ta lập tức nhỏ giọng nói: "Vậy... con gái xin tuân theo sự sắp xếp của phụ thân, nhưng... con gái nên làm gì đây?"
Lâm Hàn bóp một miếng bánh táo tàu từ trong đĩa, cho vào miệng nhai chậm rãi, sau khi ăn một miếng bánh táo tàu thì nhìn Lâm Yên Nhiên.
"Sau khi con về, để cho di nương của con chỉ bảo thêm." Tình cảm của Lâm Hàn đối với Tứ di nương là yêu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn để ý đến xuất thân của bà ấy: “Được, con trở về chuẩn bị cho thật tốt. Nhớ kỹ, yến hội ngày mai con nhất định phải nắm được Thất hoàng tử."
Lâm Yên Nhiên đứng dậy, chào Lâm Hàn rồi rời khỏi thư phòng.
Khoảnh khắc cánh cửa thư phòng đóng lại, khóe môi Lâm Yên Nhiên nở một nụ cười đắc ý, nhưng biến mất ngay sau đó.
Vào buổi chiều, Lâm Hàn chủ động tới sân nhà của Sở Diệp.
"Lâm đại nhân, mời ngồi." Sở Diệp nhìn Lâm Hàn nhẹ gật đầu: “Không biết Lâm đại nhân lúc này đến tìm bổn vương có chuyện gì?"
Lâm Hàn cười nhìn Sở Diệp : “Hạ quan suy nghĩ điện hạ đã tới Giang Nam mấy ngày, cho nên đặc biệt chọn ngày mai chuẩn bị yến hội trong phủ, muốn mời điện hạ tới uống vài ly."
Sở Diệp nhướng mày, có chút nghi hoặc nhìn Lâm Hàn: “Lâm đại nhân, đây là muốn bổn vương quét sạch bụi trần sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.