Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1779:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Lâm Yên Nhiên vừa nói chuyện, cũng vừa đứng dậy khỏi mặt đất, nàng ta uốn éo eo đến bên giường.
“Điện hạ, chẳng lẽ ta không đẹp sao?” Lâm Yên Nhiên sờ sờ mặt, trong mắt nhìn Sở Diệp mang theo vài phần nhu tình: “Ta biết điện hạ và Thẩm đại tiểu thư có quan hệ, nhưng điện hạ yên tâm, Yên Nhiên tuyệt đối sẽ không tranh đoạt với Thanh Hi cô nương, chỉ cần sau này Yên Nhiên được ở bên cạnh Điện hạ, cho dù là làm tiểu thiếp, Yên Nhiên cũng sẽ không hối hận."
Lâm Yên Nhiên trong khi nói chuyện đã ngồi ở trên giường, nàng ta ngồi thẳng lên đùi Sở Diệp, đưa tay chạm vào cánh tay của Sở Diệp.
Ai mà ngờ, nàng ta vừa mới vươn tay ra, Sở Diệp liền đập vào tay nàng ta một cái.
"Lâm Yên Nhiên, ngươi phải có tự trọng!" Sở Diệp cảm thấy trong người như có lửa đốt, sắp không khống chế được ngọn lửa: “Cô là đại tiểu thư của Lâm gia, lại làm ra chuyện mất hết mặt mũi như vậy, chẳng lẽ ngươi nguyện ý sao?"
Nếu Lâm Yên Nhiên là trưởng nữ Lâm gia, đương nhiên nàng ta sẽ không muốn làm chuyện như vậy.
Chỉ là vị tiểu thư này chỉ là một thứ nữ, nếu không phải nàng ta xinh đẹp, Lâm phu nhân cùng Lâm Hàn có lẽ sẽ không thèm nhìn nàng ta một cái.
Bây giờ nghe Sở Diệp nói những lời như vậy, môi Lâm Yên Nhiên nhếch lên đầy vẻ châm chọc.
“Đại tiểu thư không thể hầu hạ điện hạ nghỉ ngơi sao?” Lâm Yên Nhiên nhận ra lúc này Sở Diệp đã không còn sức lực, lại vươn tay chạm vào cánh tay của hắn: “Hơn nữa, Thẩm Thanh Hi cũng không phải đại tiểu thư của Thẩm gia sao, nếu điện hạ có thể chấp nhận nàng ấy, tại sao lại không thể chấp nhận yên Nhiên chứ?"
Sở Diệp lạnh lùng nhìn Lâm Yên Nhiên: “Cho dù ngươi và bổn vương có xảy ra chuyện gì, bổn vương cũng tuyệt đối không dẫn ngươi vào kinh thành.”
Mặc dù Sở Diệp không biết Lâm hàn đang âm mưu gì, nhưng hắn có thể biết nếu Lâm Yên Nhiên leo lên giường của hắn, nhất định sẽ có những âm mưu sâu xa hơn đang chờ đợi hắn.
Sở Diệp chắc chắn sẽ không để bọn họ được thành công!
Hắn từng hứa với Thẩm Thanh Hi, cả cuộc đời này chỉ có một người nữ nhân duy nhất là nàng.
Nếu Thẩm Thanh Hi biết hắn cùng Lâm Yên Nhiên xảy ra chuyện gì đó, nhất định nàng sẽ không ở bên cạnh mình nữa.
Sở Diệp có thể tranh giành ngai vàng, có thể không cần tất cả mọi thứ trong kinh thành, nhưng hắn không thể mất Thẩm Thanh Hi được.
Đó là mạng sống của hắn, là người hắn yêu đến sâu đậm.
Lâm Yên Nhiên cong môi cười, mềm mại nằm trong lòng hắn: "Nếu điện hạ thật sự có hành động thân mật với Yên Nhiên, chẳng lẽ cũng không mang Yên Nhiên về kinh thành sao? Nói như vậy, danh tiếng của điện hạ cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
Sở Diệp cười lạnh một tiếng: “Bổn vương mà sợ danh tiếng bị ảnh hưởng sao? Hơn nữa, nếu Lâm gia các ngươi có thể làm ra chuyện như vậy, bổn vương còn phải sợ cái gì?"
Lâm Yên Nhiên hoàn toàn không tin những gì Sở Diệp nói, hai tay của nàng ta không ngừng di chuyển trên người Sở Diệp.
Sở Diệp muốn thoát khỏi, nhưng cơ thể hắn không còn chút sức lực nào.
Hơn nữa, mỗi khi tay của Lâm Yên Nhiên di chuyển qua lại, dục vọng trong hắn càng bùng cháy dữ dội.
Hắn nhắm mắt lại, buộc mình không nghĩ về những điều đó, hắn vận dụng hết nội lực để áp chế dục vọng đang bùng lên.
Bây giờ hắn chỉ có thể cầu mong Thẩm Thanh Hi có thể sớm tìm thấy hắn, nếu không ...
Trong vườn hoa, Thẩm Thanh Hi cùng Lâm phu nhân ngồi đối diện nhau.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ lo lắng, kìm nén một lúc lâu vẫn không nhịn được mà mở miệng.
“Phu nhân, bây giờ điện hạ đang ở đâu?” Thẩm Thanh Hi luôn cảm thấy lần này yến hội mà Lâm gia đãi Sở Diệp có gì đó không ổn: “Chúng ta phải về rồi.”
“Điện hạ, chẳng lẽ ta không đẹp sao?” Lâm Yên Nhiên sờ sờ mặt, trong mắt nhìn Sở Diệp mang theo vài phần nhu tình: “Ta biết điện hạ và Thẩm đại tiểu thư có quan hệ, nhưng điện hạ yên tâm, Yên Nhiên tuyệt đối sẽ không tranh đoạt với Thanh Hi cô nương, chỉ cần sau này Yên Nhiên được ở bên cạnh Điện hạ, cho dù là làm tiểu thiếp, Yên Nhiên cũng sẽ không hối hận."
Lâm Yên Nhiên trong khi nói chuyện đã ngồi ở trên giường, nàng ta ngồi thẳng lên đùi Sở Diệp, đưa tay chạm vào cánh tay của Sở Diệp.
Ai mà ngờ, nàng ta vừa mới vươn tay ra, Sở Diệp liền đập vào tay nàng ta một cái.
"Lâm Yên Nhiên, ngươi phải có tự trọng!" Sở Diệp cảm thấy trong người như có lửa đốt, sắp không khống chế được ngọn lửa: “Cô là đại tiểu thư của Lâm gia, lại làm ra chuyện mất hết mặt mũi như vậy, chẳng lẽ ngươi nguyện ý sao?"
Nếu Lâm Yên Nhiên là trưởng nữ Lâm gia, đương nhiên nàng ta sẽ không muốn làm chuyện như vậy.
Chỉ là vị tiểu thư này chỉ là một thứ nữ, nếu không phải nàng ta xinh đẹp, Lâm phu nhân cùng Lâm Hàn có lẽ sẽ không thèm nhìn nàng ta một cái.
Bây giờ nghe Sở Diệp nói những lời như vậy, môi Lâm Yên Nhiên nhếch lên đầy vẻ châm chọc.
“Đại tiểu thư không thể hầu hạ điện hạ nghỉ ngơi sao?” Lâm Yên Nhiên nhận ra lúc này Sở Diệp đã không còn sức lực, lại vươn tay chạm vào cánh tay của hắn: “Hơn nữa, Thẩm Thanh Hi cũng không phải đại tiểu thư của Thẩm gia sao, nếu điện hạ có thể chấp nhận nàng ấy, tại sao lại không thể chấp nhận yên Nhiên chứ?"
Sở Diệp lạnh lùng nhìn Lâm Yên Nhiên: “Cho dù ngươi và bổn vương có xảy ra chuyện gì, bổn vương cũng tuyệt đối không dẫn ngươi vào kinh thành.”
Mặc dù Sở Diệp không biết Lâm hàn đang âm mưu gì, nhưng hắn có thể biết nếu Lâm Yên Nhiên leo lên giường của hắn, nhất định sẽ có những âm mưu sâu xa hơn đang chờ đợi hắn.
Sở Diệp chắc chắn sẽ không để bọn họ được thành công!
Hắn từng hứa với Thẩm Thanh Hi, cả cuộc đời này chỉ có một người nữ nhân duy nhất là nàng.
Nếu Thẩm Thanh Hi biết hắn cùng Lâm Yên Nhiên xảy ra chuyện gì đó, nhất định nàng sẽ không ở bên cạnh mình nữa.
Sở Diệp có thể tranh giành ngai vàng, có thể không cần tất cả mọi thứ trong kinh thành, nhưng hắn không thể mất Thẩm Thanh Hi được.
Đó là mạng sống của hắn, là người hắn yêu đến sâu đậm.
Lâm Yên Nhiên cong môi cười, mềm mại nằm trong lòng hắn: "Nếu điện hạ thật sự có hành động thân mật với Yên Nhiên, chẳng lẽ cũng không mang Yên Nhiên về kinh thành sao? Nói như vậy, danh tiếng của điện hạ cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
Sở Diệp cười lạnh một tiếng: “Bổn vương mà sợ danh tiếng bị ảnh hưởng sao? Hơn nữa, nếu Lâm gia các ngươi có thể làm ra chuyện như vậy, bổn vương còn phải sợ cái gì?"
Lâm Yên Nhiên hoàn toàn không tin những gì Sở Diệp nói, hai tay của nàng ta không ngừng di chuyển trên người Sở Diệp.
Sở Diệp muốn thoát khỏi, nhưng cơ thể hắn không còn chút sức lực nào.
Hơn nữa, mỗi khi tay của Lâm Yên Nhiên di chuyển qua lại, dục vọng trong hắn càng bùng cháy dữ dội.
Hắn nhắm mắt lại, buộc mình không nghĩ về những điều đó, hắn vận dụng hết nội lực để áp chế dục vọng đang bùng lên.
Bây giờ hắn chỉ có thể cầu mong Thẩm Thanh Hi có thể sớm tìm thấy hắn, nếu không ...
Trong vườn hoa, Thẩm Thanh Hi cùng Lâm phu nhân ngồi đối diện nhau.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ lo lắng, kìm nén một lúc lâu vẫn không nhịn được mà mở miệng.
“Phu nhân, bây giờ điện hạ đang ở đâu?” Thẩm Thanh Hi luôn cảm thấy lần này yến hội mà Lâm gia đãi Sở Diệp có gì đó không ổn: “Chúng ta phải về rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.