Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1800:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Đối với thái tử mà nói, ban đầu hắn ta muốn cưới Trần Tri Thu, định đợi một thời gian rồi đưa Thẩm Thanh Hi vào Đông Cung làm phi tần.
Nếu không phải hắn ta có suy nghĩ như vậy, cũng sẽ không phản đối khi Sowr Kỳ muốn kết hôn cùng Thẩm Thanh Hi.
Ai biết rằng Sở Kỳ không cưới Thẩm Thanh Hi, mà lại đem Thẩm Thanh Hi đẩy đến bên cạnh Sở Diệp.
Đây là điều khiến Thái tử tức giận nhất, vốn dĩ hắn ta chỉ đề phòng mỗi Tam hoàng tử mà thôi.
Nếu bây giờ Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi ở bên nhau, điều đó đồng nghĩa với việc nếu Sở Diệp muốn đoạt quyền, phủ Định Quốc Hầu cùng Thẩm gia sẽ kiên quyết đứng về phía Sở Diệp.
Thái tử nghĩ đến đây, lại cảm thấy đau đầu.
“Tam hoàng tử nói đúng.” Sở Diệp không muốn cùng thái tử và tam hoàng tử tranh cãi, hắn chỉ cần làm việc của mình ở Giang Nam là được.
Còn những chuyện khác, bọn họ không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng không muốn biết.
Ánh mắt của thái tử luôn hướng về phía Thẩm Thanh Hi, nghe Sở Diệp nói xong liền lạnh lùng nói: “Thẩm đại tiểu thư cùng Thất đệ tới Giang Nam làm gì vậy?”
Lúc hắn ta nói lời này, Tâm thái tử mới để ý Thẩm Thanh Hi ngồi ở một bên.
Hắn bất giác cau mày, Thẩm Thanh Hi là đích nữ của Thẩm gia và là cháu gái duy nhất của phủ Định Quốc Hầu, nàng ở cùng một chỗ với Sở Diệp, điều này không cần nói cũng biết.
Từ nãy đến giờ Thẩm Thanh Hi vẫn luôn nghe cuộc nói chuyện của ba huynh đệ, đột nhiên bị Thái tử hỏi như vậy, vẻ mặt của nàng có hơi giật mình, chỉ là rất nhanh đã lạnh nhạt mỉm cười nhìn hai người bọn họ.
“Thất điện hạ một mình tới Giang Nam, ta ở lại kinh thành có chút lo lắng, cho nên ta đi theo.” Thẩm Thanh Hi có thể nói như vậy cũng chứng tỏ nàng không có ý che giấu quan hệ của mình và Sở Diệp: “Hơn nữa, ở kinh thành ta cũng không có chuyện gì làm, vì vậy đúng lúc đến xem phong cảnh ở Giang Nam, không phải là chuyện tốt sao?”
Nàng nói như vậy, chẳng khác nào trực tiếp thừa nhận mối quan hệ giữa nàng và Sở Diệp với bọn họ.
Thẩm Thanh Hi không định giấu diếm cái gì, hơn nữa nếu nàng cùng Sở Diệp đến Giang Nam, cho dù nàng không thừa nhận, thì Thái tử và Tam hoàng tử cũng có thể đoán được một vài phần.
Thái tử đang muốn nói gì đó, đột nhiên cảm thấy lỗ mũi đau nhói, cau mày nhìn Sở Diệp: “Bổn cung có chút mệt mỏi, chỗ của Thất đệ có chỗ nào để cho ta và Tam hoàng tử nghỉ ngơi không?"
Sở Diệp hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu: "Đương nhiên là có."
Hắn gọi Triệu Mục vào dặn dò, sau đó nhìn Thái tử cùng Tam hoàng tử nói: “Nếu như Thái tử cùng Tam hoàng tử không chê cười, có thể ở lại đây cùng ta, sau khi mọi chuyện ở Giang Nam xử lý xong xuôi , chúng ta cùng trở về kinh thành.”
Thái tử không kiên nhẫn xua tay: “Được rồi, từ khi nào ngươi trở nên dài dòng như vậy? Mau đưa ta đi nghỉ ngơi."
Sau khi Thái tử và Tam hoàng tử rời đi, Thẩm Thanh Hi nhìn Sở Diệp, cau mày nói: “Chàng cảm thấy Thái tử và Tam hoàng tử có gì lạ không?”
Sở Diệp cũng gật đầu: “Ừ, có chuyện gì đó không ổn, mấy ngày tới chúng ta nhất định phải chiếu cố hai người bọn họ thật tốt, nhất định không được xảy ra chuyện gì."
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Sở Diệp vẫn luôn có sự lo lắng không nói nên lời, hắn luôn cảm thấy tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đó, mặc dù không biết cụ thể sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Nếu không phải hắn ta có suy nghĩ như vậy, cũng sẽ không phản đối khi Sowr Kỳ muốn kết hôn cùng Thẩm Thanh Hi.
Ai biết rằng Sở Kỳ không cưới Thẩm Thanh Hi, mà lại đem Thẩm Thanh Hi đẩy đến bên cạnh Sở Diệp.
Đây là điều khiến Thái tử tức giận nhất, vốn dĩ hắn ta chỉ đề phòng mỗi Tam hoàng tử mà thôi.
Nếu bây giờ Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi ở bên nhau, điều đó đồng nghĩa với việc nếu Sở Diệp muốn đoạt quyền, phủ Định Quốc Hầu cùng Thẩm gia sẽ kiên quyết đứng về phía Sở Diệp.
Thái tử nghĩ đến đây, lại cảm thấy đau đầu.
“Tam hoàng tử nói đúng.” Sở Diệp không muốn cùng thái tử và tam hoàng tử tranh cãi, hắn chỉ cần làm việc của mình ở Giang Nam là được.
Còn những chuyện khác, bọn họ không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng không muốn biết.
Ánh mắt của thái tử luôn hướng về phía Thẩm Thanh Hi, nghe Sở Diệp nói xong liền lạnh lùng nói: “Thẩm đại tiểu thư cùng Thất đệ tới Giang Nam làm gì vậy?”
Lúc hắn ta nói lời này, Tâm thái tử mới để ý Thẩm Thanh Hi ngồi ở một bên.
Hắn bất giác cau mày, Thẩm Thanh Hi là đích nữ của Thẩm gia và là cháu gái duy nhất của phủ Định Quốc Hầu, nàng ở cùng một chỗ với Sở Diệp, điều này không cần nói cũng biết.
Từ nãy đến giờ Thẩm Thanh Hi vẫn luôn nghe cuộc nói chuyện của ba huynh đệ, đột nhiên bị Thái tử hỏi như vậy, vẻ mặt của nàng có hơi giật mình, chỉ là rất nhanh đã lạnh nhạt mỉm cười nhìn hai người bọn họ.
“Thất điện hạ một mình tới Giang Nam, ta ở lại kinh thành có chút lo lắng, cho nên ta đi theo.” Thẩm Thanh Hi có thể nói như vậy cũng chứng tỏ nàng không có ý che giấu quan hệ của mình và Sở Diệp: “Hơn nữa, ở kinh thành ta cũng không có chuyện gì làm, vì vậy đúng lúc đến xem phong cảnh ở Giang Nam, không phải là chuyện tốt sao?”
Nàng nói như vậy, chẳng khác nào trực tiếp thừa nhận mối quan hệ giữa nàng và Sở Diệp với bọn họ.
Thẩm Thanh Hi không định giấu diếm cái gì, hơn nữa nếu nàng cùng Sở Diệp đến Giang Nam, cho dù nàng không thừa nhận, thì Thái tử và Tam hoàng tử cũng có thể đoán được một vài phần.
Thái tử đang muốn nói gì đó, đột nhiên cảm thấy lỗ mũi đau nhói, cau mày nhìn Sở Diệp: “Bổn cung có chút mệt mỏi, chỗ của Thất đệ có chỗ nào để cho ta và Tam hoàng tử nghỉ ngơi không?"
Sở Diệp hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu: "Đương nhiên là có."
Hắn gọi Triệu Mục vào dặn dò, sau đó nhìn Thái tử cùng Tam hoàng tử nói: “Nếu như Thái tử cùng Tam hoàng tử không chê cười, có thể ở lại đây cùng ta, sau khi mọi chuyện ở Giang Nam xử lý xong xuôi , chúng ta cùng trở về kinh thành.”
Thái tử không kiên nhẫn xua tay: “Được rồi, từ khi nào ngươi trở nên dài dòng như vậy? Mau đưa ta đi nghỉ ngơi."
Sau khi Thái tử và Tam hoàng tử rời đi, Thẩm Thanh Hi nhìn Sở Diệp, cau mày nói: “Chàng cảm thấy Thái tử và Tam hoàng tử có gì lạ không?”
Sở Diệp cũng gật đầu: “Ừ, có chuyện gì đó không ổn, mấy ngày tới chúng ta nhất định phải chiếu cố hai người bọn họ thật tốt, nhất định không được xảy ra chuyện gì."
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Sở Diệp vẫn luôn có sự lo lắng không nói nên lời, hắn luôn cảm thấy tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đó, mặc dù không biết cụ thể sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.