Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 24: Trừng Trị Thứ Muội (7)
Bộ Nguyệt Phất Thường
03/06/2023
Thẩm Thanh Nhu sững sờ: “Cái gì? Tổ mẫu bảo cháu…”
“Đúng vậy, cháu đến vả miệng.” Trong đôi mắt bình tĩnh của Giang thị hiện lên vài phần dao động.
Hi nha đầu nói rất đúng, Dung nhi không nghe lời ai nói cả nhưng chắc chắn có thể nghe lời Nhu nhi. Nhưng vừa rồi rõ ràng Nhu nhi đã ngồi yên không để ý đến, chuyện hôm nay là lỗi của Dung nhi nhưng người làm Nhị tỷ như Nhu nhi cũng có một phần lỗi.
“Lúc Hi nha đầu vẫn chưa trở về, cháu là đứa lớn tuổi nhất trong phủ. Ngày thường mấy muội muội của cháu đều nghe theo lời cháu hết nhưng chuyện hôm nay cháu lại chưa làm hết trách nhiệm của một Nhị tỷ. Vừa rồi Dung nhi nói xằng nói bậy như thế mà cháu không cản nó lại, dù sao thì cháu cũng có thể dẫn nó đi nhưng cháu đã làm gì chứ?”
Sắc mặt của Thẩm Thanh Nhu thay đổi mấy đợt.
Ban đầu chuyện này vốn không liên lụy đến ả ta nhưng chính Thẩm Thanh Hi đã nhiều lần nhắc đến chuyện lúc trước ả ta là “trưởng tỷ” trong phủ, vì vậy mới khiến cho tổ mẫu trách ả ta. Thẩm Thanh Nhu cực kỳ không muốn làm người thi hình nhưng bây giờ lão phu nhân đang lên cơn thịnh nộ, ả ta không làm thì có thể làm gì được nữa?
Nghĩ vậy, Thẩm Thanh Nhu chợt trở nên nhanh trí.
Mặc dù người thi hình là ả ta nhưng ả ta chỉ phụng mệnh mà làm, không chỉ như thế, nếu như ả ta ra tay nặng một chút còn có thể khiến Thẩm Thanh Dung trút tất cả thù hận lên người Thẩm Thanh Hi, đến lúc đó chắc chắn Thẩm Thanh Dung sẽ càng hận Thẩm Thanh Hi hơn.
“Tổ mẫu bớt giận, Nhu nhi đã biết, Nhu nhi tuân mệnh là được.”
Thẩm Thanh Nhu nói xong thì dịu dàng đi về phía trước, vô cùng thẹn trách nhìn Thẩm Thanh Dung, sau đó ả ta giơ tay lên trong ánh mắt không dám tin tưởng của Thẩm Thanh Dung.
Bốp!
Một tiếng giòn vang vang lên, miệng của Thẩm Thanh Dung lập tức đỏ lên. Nàng ta “oa” một tiếng gào khóc, vừa phẫn hận vừa không dám tin mà nhìn Thẩm Thanh Nhu. Trong mắt Thẩm Thanh Nhu vô cùng áy náy hiện lên nước mắt, Thẩm Thanh Dung lập tức phẫn hận nhìn về phía Thẩm Thanh Hi, thế là Thẩm Thanh Nhu lại giơ tay lên, một bạt tai nặng nề lại rơi xuống trên miệng Thẩm Thanh Dung.
Tiếng tát giòn vang kèm theo tiếng khóc của Thẩm Thanh Dung vang vọng khắp Vi Lan Cư, người ngoài nhìn tình cảnh này vừa cảm thấy thê thảm vừa thấy buồn cười.
Bộ dạng của Thẩm Thanh Dung bây giờ vừa chật vật lại xấu xí, mặc dù mặt mũi nàng ta đáng ghét nhưng đến lúc này cũng khiến cho người khác không nhịn được bắt đầu đồng tình. Mà Nhị tiểu thư Thẩm Thanh Nhu ngày thường ôn nhu thanh nhã lại đánh người lưu loát dứt khoát như thế giống như đã quen đánh người.
Giang thị nhìn Thẩm Thanh Nhu rồi cau mày lại, ngay cả người phụ thân sủng ái Thẩm Thanh Nhu như Thẩm Hoài cũng cảm thấy hơi khó chịu. Hồ thị muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng Thẩm Thanh Nhu giống như tìm được cảm giác sảng khoái trong lúc đánh người, ả ta càng đánh càng mạnh, hoàn toàn không nhìn đến ánh mắt của bà ta.
Thẩm Thanh Hi đứng bên này thì không ngừng cười lạnh trong lòng.
Đây chính là Thẩm Thanh Nhu, nữ nhân này hoàn toàn không thể che giấu được lòng dạ độc ác của mình, chỉ có một chút cơ hội gây thù chuốc oán cho mình mà ả ta cũng không muốn buông tha. Thẩm Thanh Dung là muội muội cùng lớn lên với ả ta từ nhỏ nhưng ả ta cũng có thể ra tay không chút lưu tình nào, nếu Thẩm Thanh Dung thông minh một chút thì có lẽ nàng ta sẽ ý thức được điểm này, chỉ tiếc là nàng ta lại ngu xuẩn không thôi.
Đầu tiên làm cho Hồ thị tự chặt đi cánh tay đắc lực Kim ma ma, sau đó lại làm cho Thẩm Thanh Nhu tự tay đánh đầy tớ, trên mặt Thẩm Thanh Hi đầy vẻ sầu bi nhưng trong lòng lại thoải mái vô cùng. Mặc dù trải qua hai lần sự cố này sẽ khiến cho Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu có lòng kiêng kị và phòng bị, có lẽ bọn họ còn sẽ dùng mưu kế độc ác tới đối phó với nàng nhưng đó thì có là gì?
Kiếp trước nàng đã khom lưng uốn gối nhẫn nhịn tất cả bất bình nhưng kết quả cuối cùng của nàng không phải vẫn vô cùng thê thảm sao?
Nếu lương thiện và thứ tha là vô dụng, vậy đời này nàng sẽ đấu với bọn họ đến long trời lở đất!
Ả ta hại nàng bị mổ bụng mất con, hại nàng bị phế đi Hậu vị rồi bị tống vào ngục lao, ả ta hủy gương mặt của nàng rồi hạ độc câm sau đó làm nàng mù một mắt. Tất cả những thứ này đều ẩn chứa sự thù hận ngút trời, kiếp này nàng nhất định phải trả lại gấp ngàn lần!
“Đúng vậy, cháu đến vả miệng.” Trong đôi mắt bình tĩnh của Giang thị hiện lên vài phần dao động.
Hi nha đầu nói rất đúng, Dung nhi không nghe lời ai nói cả nhưng chắc chắn có thể nghe lời Nhu nhi. Nhưng vừa rồi rõ ràng Nhu nhi đã ngồi yên không để ý đến, chuyện hôm nay là lỗi của Dung nhi nhưng người làm Nhị tỷ như Nhu nhi cũng có một phần lỗi.
“Lúc Hi nha đầu vẫn chưa trở về, cháu là đứa lớn tuổi nhất trong phủ. Ngày thường mấy muội muội của cháu đều nghe theo lời cháu hết nhưng chuyện hôm nay cháu lại chưa làm hết trách nhiệm của một Nhị tỷ. Vừa rồi Dung nhi nói xằng nói bậy như thế mà cháu không cản nó lại, dù sao thì cháu cũng có thể dẫn nó đi nhưng cháu đã làm gì chứ?”
Sắc mặt của Thẩm Thanh Nhu thay đổi mấy đợt.
Ban đầu chuyện này vốn không liên lụy đến ả ta nhưng chính Thẩm Thanh Hi đã nhiều lần nhắc đến chuyện lúc trước ả ta là “trưởng tỷ” trong phủ, vì vậy mới khiến cho tổ mẫu trách ả ta. Thẩm Thanh Nhu cực kỳ không muốn làm người thi hình nhưng bây giờ lão phu nhân đang lên cơn thịnh nộ, ả ta không làm thì có thể làm gì được nữa?
Nghĩ vậy, Thẩm Thanh Nhu chợt trở nên nhanh trí.
Mặc dù người thi hình là ả ta nhưng ả ta chỉ phụng mệnh mà làm, không chỉ như thế, nếu như ả ta ra tay nặng một chút còn có thể khiến Thẩm Thanh Dung trút tất cả thù hận lên người Thẩm Thanh Hi, đến lúc đó chắc chắn Thẩm Thanh Dung sẽ càng hận Thẩm Thanh Hi hơn.
“Tổ mẫu bớt giận, Nhu nhi đã biết, Nhu nhi tuân mệnh là được.”
Thẩm Thanh Nhu nói xong thì dịu dàng đi về phía trước, vô cùng thẹn trách nhìn Thẩm Thanh Dung, sau đó ả ta giơ tay lên trong ánh mắt không dám tin tưởng của Thẩm Thanh Dung.
Bốp!
Một tiếng giòn vang vang lên, miệng của Thẩm Thanh Dung lập tức đỏ lên. Nàng ta “oa” một tiếng gào khóc, vừa phẫn hận vừa không dám tin mà nhìn Thẩm Thanh Nhu. Trong mắt Thẩm Thanh Nhu vô cùng áy náy hiện lên nước mắt, Thẩm Thanh Dung lập tức phẫn hận nhìn về phía Thẩm Thanh Hi, thế là Thẩm Thanh Nhu lại giơ tay lên, một bạt tai nặng nề lại rơi xuống trên miệng Thẩm Thanh Dung.
Tiếng tát giòn vang kèm theo tiếng khóc của Thẩm Thanh Dung vang vọng khắp Vi Lan Cư, người ngoài nhìn tình cảnh này vừa cảm thấy thê thảm vừa thấy buồn cười.
Bộ dạng của Thẩm Thanh Dung bây giờ vừa chật vật lại xấu xí, mặc dù mặt mũi nàng ta đáng ghét nhưng đến lúc này cũng khiến cho người khác không nhịn được bắt đầu đồng tình. Mà Nhị tiểu thư Thẩm Thanh Nhu ngày thường ôn nhu thanh nhã lại đánh người lưu loát dứt khoát như thế giống như đã quen đánh người.
Giang thị nhìn Thẩm Thanh Nhu rồi cau mày lại, ngay cả người phụ thân sủng ái Thẩm Thanh Nhu như Thẩm Hoài cũng cảm thấy hơi khó chịu. Hồ thị muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng Thẩm Thanh Nhu giống như tìm được cảm giác sảng khoái trong lúc đánh người, ả ta càng đánh càng mạnh, hoàn toàn không nhìn đến ánh mắt của bà ta.
Thẩm Thanh Hi đứng bên này thì không ngừng cười lạnh trong lòng.
Đây chính là Thẩm Thanh Nhu, nữ nhân này hoàn toàn không thể che giấu được lòng dạ độc ác của mình, chỉ có một chút cơ hội gây thù chuốc oán cho mình mà ả ta cũng không muốn buông tha. Thẩm Thanh Dung là muội muội cùng lớn lên với ả ta từ nhỏ nhưng ả ta cũng có thể ra tay không chút lưu tình nào, nếu Thẩm Thanh Dung thông minh một chút thì có lẽ nàng ta sẽ ý thức được điểm này, chỉ tiếc là nàng ta lại ngu xuẩn không thôi.
Đầu tiên làm cho Hồ thị tự chặt đi cánh tay đắc lực Kim ma ma, sau đó lại làm cho Thẩm Thanh Nhu tự tay đánh đầy tớ, trên mặt Thẩm Thanh Hi đầy vẻ sầu bi nhưng trong lòng lại thoải mái vô cùng. Mặc dù trải qua hai lần sự cố này sẽ khiến cho Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu có lòng kiêng kị và phòng bị, có lẽ bọn họ còn sẽ dùng mưu kế độc ác tới đối phó với nàng nhưng đó thì có là gì?
Kiếp trước nàng đã khom lưng uốn gối nhẫn nhịn tất cả bất bình nhưng kết quả cuối cùng của nàng không phải vẫn vô cùng thê thảm sao?
Nếu lương thiện và thứ tha là vô dụng, vậy đời này nàng sẽ đấu với bọn họ đến long trời lở đất!
Ả ta hại nàng bị mổ bụng mất con, hại nàng bị phế đi Hậu vị rồi bị tống vào ngục lao, ả ta hủy gương mặt của nàng rồi hạ độc câm sau đó làm nàng mù một mắt. Tất cả những thứ này đều ẩn chứa sự thù hận ngút trời, kiếp này nàng nhất định phải trả lại gấp ngàn lần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.