Chương 111: Còn chưa từ bỏ?!
Thủy khanh Khanh
12/04/2018
Từ khi nhìn thấy Hoàng Nguyệt Ly lấy ra tấm thẻ đen, cả người Bạch Nhược Kỳ đều như hoá đá, sắc mặt trắng bệch giống như người chết.
Ngay từ đầu, trong lòng nàng còn ôm một chút hy vọng xa vời, hy vọng rằng tấm thẻ đen là giả, hoặc là trong thẻ không có nhiều tiền như vậy.
Nhưng sau khi nghe Kim chưởng quầy nói, Bạch Nhược Kỳ đã hoàn toàn tuyệt vọng!
Minh Ngọc Tiền Trang là một thương hiệu lớn nhất trong toàn bộ Nam Thiên Vực, tuyệt đối sẽ không nói dối với loại chuyện thế này, Hoàng Nguyệt Ly...... thực sự là có nhiều tiền như vậy!
Nhưng sao có thể là thật sự đây? Tiểu tiện nhân kia rốt cuộc là từ nơi nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy! Toàn bộ sản nghiệp mà Bạch Lưu Phong lưu lại, rõ ràng đều đã bị cha nàng cầm hết?
Bạch Nhược Kỳ tê liệt ngã xuống trên ghế đang ngồi, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Hiện tại phải làm sao bây giờ? Nàng đã thua cuộc! Hơn nữa là đang đánh đố ở trước mặt mấy nghìn người, căn bản không thể nào chống chế!
Những gì nàng nợ, chính là dưỡng linh đan giá trị mười ba vạn lượng!
Bạch Lưu Cảnh cho nàng mười vạn lượng bạc, là vì muốn giúp nàng mua được dưỡng linh đan, tăng thực lực lên. Hiện tại toàn bộ tiền đều đã dùng hết, hơn nữa nàng còn nợ ba vạn lượng kếch xù khác, nhưng nàng lại không có được dưỡng linh đan! Tất cả lợi thế đều được trao cho tiểu tiện nhân kia!
Quả thực là giỏ tre múc nước công dã tràng*!
(* 竹篮打水,一场空: Dùng giỏ tre để múc nước, lãng phí sự nỗ lực (using a wicker basket to draw water (idiom); wasted effort.) {Dịch: Emily Ton}
Nàng trở về nên giải thích thế nào với Bạch Lưu Cảnh? Mà dư ra ba vạn lượng, nên tìm nơi nào để trả?
Nàng cũng không thể yêu cầu Thái tử được?
Sắc mặt Thái tử cũng rất khó coi tới cực điểm rồi, u ám, khiến người căn bản không dám tới gần.
Mười ba vạn lượng bạc, với hắn mà nói cũng không xem như là khoản táng gia bại sản, nhưng là, mặt hắn lại bị Hoàng Nguyệt Ly hung hăng tát một lần nữa!
Là chính hắn một mực chắc chắn, Hoàng Nguyệt Ly nhất định chỉ đang muốn hư trương thanh thế. Kết quả, còn chưa đến mười lăm phút, Hoàng Nguyệt Ly đã dùng sự thật tát cho hắn một cái thật mạnh!
Cho dù người thua cuộc là Bạch Nhược Kỳ, nhưng những gì hắn mất, cũng không hề thua Bạch Nhược Kỳ!
Ngay thời điểm hai người còn đang buồn bực, bỗng nhiên nghe được những lời Tôn chưởng quầy nói.
Bạch Nhược Kỳ lập tức bừng tỉnh lại, kêu lên: "Tôn chưởng quầy, ngươi tính sai rồi đi! Cho dù là ta thua, cũng nên là mười ba vạn lượng bạc, như thế nào lại biến thành mười ba vạn một ngàn lượng??"
Tôn chưởng quầy nói: "Bạch Nhị tiểu thư, vừa rồi ra giá mười ba vạn lượng không phải là ngươi, là Bạch Tam tiểu thư, cho nên bán đấu giá còn chưa kết thúc, ngài muốn mua được dưỡng linh đan, ít nhất phải tăng giá lên một ngàn lượng, cho nên tổng cộng là mười ba vạn một ngàn lượng. Ngài yên tâm, bổn tiệm yết giá rất rõ ràng, sẽ không có khả năng vượt qua khách hàng của mình! Hay là, tiền ngài chuẩn bị không đủ?"
Không ngờ còn có phép tính như vậy, thì ra mười ba vạn lượng vẫn không phải là cái giá cuối cùng!
Nhưng lời Tôn chưởng quầy nói cũng là lời nói thật, quy tắc bán đấu giá chính là như thế!
Bạch Nhược Kỳ nhanh chóng lắc đầu nói: "Không không không, ta sẽ trả thêm một ngàn lượng......"
Tôn chưởng quầy cười nói: "Tốt, vậy chúc mừng Bạch nhị tiểu thư đã đấu giá thành công......"
"Từ từ!" Giọng nói của Hoàng Nguyệt Ly lại vang lên, gián đoạn lời Tôn chưởng quầy.
Giọng nói của nàng vẫn ngọt ngào và dịu dàng như trước.
Nhưng mọi người vừa mới được chứng kiến thủ đoạn lừa người của nàng, lúc này nghe thấy nàng mở miệng lần nữa, lại giống như đang nghe một âm thanh khủng bố nào đó.
Bạch Nhược Kỳ càng thêm đề phòng nhìn qua, "Ngươi còn muốn thế nào?"
"Tôn chưởng quầy, giống như ngươi vừa mới nói, bán đấu giá vẫn còn chưa kết thúc! Nếu như Nhị tỷ đã bỏ thêm một ngàn lượng, có phải ta đây cũng có thể ra giá nữa hay không? Ta hình như...... còn chưa nói muốn từ bỏ?"
Bạch Nhược Kỳ gần như nhổ ra một búng máu.
Nàng ấy, nàng ấy, nàng ấy...... thậm chí vẫn chưa từ bỏ? Chẳng lẽ nàng ấy còn chuẩn bị tiếp tục tăng giá??
Ngay từ đầu, trong lòng nàng còn ôm một chút hy vọng xa vời, hy vọng rằng tấm thẻ đen là giả, hoặc là trong thẻ không có nhiều tiền như vậy.
Nhưng sau khi nghe Kim chưởng quầy nói, Bạch Nhược Kỳ đã hoàn toàn tuyệt vọng!
Minh Ngọc Tiền Trang là một thương hiệu lớn nhất trong toàn bộ Nam Thiên Vực, tuyệt đối sẽ không nói dối với loại chuyện thế này, Hoàng Nguyệt Ly...... thực sự là có nhiều tiền như vậy!
Nhưng sao có thể là thật sự đây? Tiểu tiện nhân kia rốt cuộc là từ nơi nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy! Toàn bộ sản nghiệp mà Bạch Lưu Phong lưu lại, rõ ràng đều đã bị cha nàng cầm hết?
Bạch Nhược Kỳ tê liệt ngã xuống trên ghế đang ngồi, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Hiện tại phải làm sao bây giờ? Nàng đã thua cuộc! Hơn nữa là đang đánh đố ở trước mặt mấy nghìn người, căn bản không thể nào chống chế!
Những gì nàng nợ, chính là dưỡng linh đan giá trị mười ba vạn lượng!
Bạch Lưu Cảnh cho nàng mười vạn lượng bạc, là vì muốn giúp nàng mua được dưỡng linh đan, tăng thực lực lên. Hiện tại toàn bộ tiền đều đã dùng hết, hơn nữa nàng còn nợ ba vạn lượng kếch xù khác, nhưng nàng lại không có được dưỡng linh đan! Tất cả lợi thế đều được trao cho tiểu tiện nhân kia!
Quả thực là giỏ tre múc nước công dã tràng*!
(* 竹篮打水,一场空: Dùng giỏ tre để múc nước, lãng phí sự nỗ lực (using a wicker basket to draw water (idiom); wasted effort.) {Dịch: Emily Ton}
Nàng trở về nên giải thích thế nào với Bạch Lưu Cảnh? Mà dư ra ba vạn lượng, nên tìm nơi nào để trả?
Nàng cũng không thể yêu cầu Thái tử được?
Sắc mặt Thái tử cũng rất khó coi tới cực điểm rồi, u ám, khiến người căn bản không dám tới gần.
Mười ba vạn lượng bạc, với hắn mà nói cũng không xem như là khoản táng gia bại sản, nhưng là, mặt hắn lại bị Hoàng Nguyệt Ly hung hăng tát một lần nữa!
Là chính hắn một mực chắc chắn, Hoàng Nguyệt Ly nhất định chỉ đang muốn hư trương thanh thế. Kết quả, còn chưa đến mười lăm phút, Hoàng Nguyệt Ly đã dùng sự thật tát cho hắn một cái thật mạnh!
Cho dù người thua cuộc là Bạch Nhược Kỳ, nhưng những gì hắn mất, cũng không hề thua Bạch Nhược Kỳ!
Ngay thời điểm hai người còn đang buồn bực, bỗng nhiên nghe được những lời Tôn chưởng quầy nói.
Bạch Nhược Kỳ lập tức bừng tỉnh lại, kêu lên: "Tôn chưởng quầy, ngươi tính sai rồi đi! Cho dù là ta thua, cũng nên là mười ba vạn lượng bạc, như thế nào lại biến thành mười ba vạn một ngàn lượng??"
Tôn chưởng quầy nói: "Bạch Nhị tiểu thư, vừa rồi ra giá mười ba vạn lượng không phải là ngươi, là Bạch Tam tiểu thư, cho nên bán đấu giá còn chưa kết thúc, ngài muốn mua được dưỡng linh đan, ít nhất phải tăng giá lên một ngàn lượng, cho nên tổng cộng là mười ba vạn một ngàn lượng. Ngài yên tâm, bổn tiệm yết giá rất rõ ràng, sẽ không có khả năng vượt qua khách hàng của mình! Hay là, tiền ngài chuẩn bị không đủ?"
Không ngờ còn có phép tính như vậy, thì ra mười ba vạn lượng vẫn không phải là cái giá cuối cùng!
Nhưng lời Tôn chưởng quầy nói cũng là lời nói thật, quy tắc bán đấu giá chính là như thế!
Bạch Nhược Kỳ nhanh chóng lắc đầu nói: "Không không không, ta sẽ trả thêm một ngàn lượng......"
Tôn chưởng quầy cười nói: "Tốt, vậy chúc mừng Bạch nhị tiểu thư đã đấu giá thành công......"
"Từ từ!" Giọng nói của Hoàng Nguyệt Ly lại vang lên, gián đoạn lời Tôn chưởng quầy.
Giọng nói của nàng vẫn ngọt ngào và dịu dàng như trước.
Nhưng mọi người vừa mới được chứng kiến thủ đoạn lừa người của nàng, lúc này nghe thấy nàng mở miệng lần nữa, lại giống như đang nghe một âm thanh khủng bố nào đó.
Bạch Nhược Kỳ càng thêm đề phòng nhìn qua, "Ngươi còn muốn thế nào?"
"Tôn chưởng quầy, giống như ngươi vừa mới nói, bán đấu giá vẫn còn chưa kết thúc! Nếu như Nhị tỷ đã bỏ thêm một ngàn lượng, có phải ta đây cũng có thể ra giá nữa hay không? Ta hình như...... còn chưa nói muốn từ bỏ?"
Bạch Nhược Kỳ gần như nhổ ra một búng máu.
Nàng ấy, nàng ấy, nàng ấy...... thậm chí vẫn chưa từ bỏ? Chẳng lẽ nàng ấy còn chuẩn bị tiếp tục tăng giá??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.