Chương 119: Danh dự...... Một cân bao nhiêu tiền?
Thủy khanh Khanh
02/05/2018
Tôn chưởng quầy nắm chòm râu dưới hàm, nghiêm mặt nói: "Thiên Trân Các chúng ta làm ăn buôn bán, từ trước đến nay đều rất thẳng thắn trung thực, sao sẽ lừa gạt mọi người? Một bộ huyền giáp này chính là bảo vật áp trục lần bán đấu giá này, khẳng định cũng muốn mời mọi người thử nghiệm tại hiện trường, để mọi người có thể nhìn thấy hiệu quả của nó!"
Trong khi nói, hắn hơi mỉm cười, nói tiếp: "Dưới đây, xin mời phó hội trưởng hiệp hội luyện khí sư Nghiêm đại sư, đích thân thử nghiệm bộ huyền giáp cho chúng ta cùng xem!"
"Nghiêm đại sư? Ta không nghe lầm chứ?"
"Đó thật sự là Nghiêm đại sư!"
"Thiên Trân Các cũng thật không đơn giản, không ngờ có thể mời được Nghiêm đại sư đích thân tự mình tới đây, phụ trách công việc thử nghiệm!"
Dưới đài là một mảnh kinh ngạc cảm thán, đều khiếp sợ trước ảnh hưởng của Thiên Trân Các!
Phải biết rằng, luyện khí sư đều là những người phi thường cao ngạo, sự tình như thử nghiệm huyền khí thế này, trong mắt bọn họ, chỉ có nhân tài hạ đẳng mới làm, luyện khí sư thuộc hàng tôn quý, sẽ không làm công việc nguy hiểm như vậy.
Càng đừng nói, Nghiêm đại sư chính là một vị luyện khí sư cấp 3, rất nổi danh trong toàn bộ Nam Việt Quốc, một vị lão nhân gia đức cao vọng trọng.
Thiên Trân Các có thể mời lão tự mình tiến đến, quả thực là một kỳ tích!
Tôn chưởng quầy nghe thấy những âm thanh tán thưởng đó, hơi mỉm cười, vẻ mặt cao thâm khó đoán.
Nhưng trên thực tế, trong lòng hắn so với ai khác đều rõ ràng nhất, Nghiêm đại sư tới đây hôm nay, cũng không phải là do hắn mời, mà là chủ động đưa ra yêu cầu!
Hơn nữa, Nghiêm đại sư cũng tuyệt đối không phải nể mặt mũi Thiên Trân Các, mà là hoàn toàn bị thuyết phục bởi tài nghệ của vị luyện khí sư cấp cao qua việc luyện chế ra bộ huyền giáp. Sau năm lần bảy lượt cầu kiến đều bị từ chối, để có cơ hội có thể gần gũi và tiếp xúc với huyền khí này, lão thậm chí không tiếc tự hạ thấp thân phận mình, tình nguyện thử nghiệm huyền khí ở trên hội đấu giá!
Đáng tiếc, ngay cả khi lão nhân gia hắn liều mạng như vậy, vị đại sư thần bí ẩn thân phía sau màn, cũng không chịu cho lão gặp mặt......
Dưới sự chủ trì thử nghiệm của Nghiêm đại sư, tất cả đều được tiến hành đâu vào đấy.
Trong khi đó, trong phòng riêng, đại sư Hoàng Nguyệt Ly thần bí trong truyền thuyết, trong mắt hiện lên một tia sáng sắc bén, khóe miệng gợi lên một độ cong mờ nhạt.Các chủ Thiên Trân Các ngồi ở một bên, nhìn thấy nụ cười giảo hoạt kia của nàng, đôi mắt thâm trầm hơi nheo lại.
Tiểu hồ ly này...... lại đang có chủ ý quái quỷ gì đây?
Đúng lúc này, Hoàng Nguyệt Ly quay đầu lại, vừa lúc đối thẳng với tầm mắt của hắn.
Ngay sau đó, Hoàng Nguyệt Ly nhe răng cười với hắn, nói: "Các chủ đại nhân, ta có một chủ ý, mượn thị vệ ngươi dùng một chút, có thể sẽ khiến cho huyền khí này bán ra với giá càng cao, ngươi có hứng thú hay không?"
Nam nhân ngẩn ra một chút, nhất thời không thể đáp lời.
Tiểu nha đầu này thời điểm hơi mỉm cười, lộ ra hai hàng răng đều đặn và trắng tinh như vỏ sò, cánh môi màu hồng nhạt giống như màu hoa anh đào, đẹp và đáng yêu nói không nên lời.
Quả thực giống như là một viên trân châu phủ bụi trần, đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ lóa mắt, rung động lòng người.
Càng quan trọng hơn là, đây là lần đầu tiên tiểu hồ ly mỉm cười thân thiện với hắn như vậy. Nó thậm chí có vẻ hơi phi lý......
Nam nhân chậm rãi phun ra ba chữ: "Không có hứng thú!"
"Ngươi!" Tiểu hồ ly vừa rồi còn mang ý cười, nháy mắt biến đổi sắc mặt, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, "Không phải đã nói muốn phối hợp với ta kiếm tiền hay sao? Các chủ đại nhân, ngươi vì sao nhanh như vậy đã lật lọng rồi? Một người nam nhân, một chút danh dự cũng đều không có, điều này có ổn không?"
Nam nhân nhún vai, lạnh nhạt nói: "Danh dự...... một cân bao nhiêu tiền? Có thể nuôi sống bản thân sao?"
Giọng điệu nói chuyện của hắn đặc biệt bình thản, nhưng dưới tình cảnh này, nghe vào lỗ tai của Hoàng Nguyệt Ly, lại giống như rất nhàm chán!
"Da mặt ngươi thật sự còn dày hơn cả tường thành!"
"Quá khen quá khen." Nam nhân liền chuyển chuyện, "Bất quá, nếu ngươi nguyện ý hôn bổn tọa một cái...... bổn tọa cũng có thể suy xét giúp ngươi."
Trong khi nói, hắn hơi mỉm cười, nói tiếp: "Dưới đây, xin mời phó hội trưởng hiệp hội luyện khí sư Nghiêm đại sư, đích thân thử nghiệm bộ huyền giáp cho chúng ta cùng xem!"
"Nghiêm đại sư? Ta không nghe lầm chứ?"
"Đó thật sự là Nghiêm đại sư!"
"Thiên Trân Các cũng thật không đơn giản, không ngờ có thể mời được Nghiêm đại sư đích thân tự mình tới đây, phụ trách công việc thử nghiệm!"
Dưới đài là một mảnh kinh ngạc cảm thán, đều khiếp sợ trước ảnh hưởng của Thiên Trân Các!
Phải biết rằng, luyện khí sư đều là những người phi thường cao ngạo, sự tình như thử nghiệm huyền khí thế này, trong mắt bọn họ, chỉ có nhân tài hạ đẳng mới làm, luyện khí sư thuộc hàng tôn quý, sẽ không làm công việc nguy hiểm như vậy.
Càng đừng nói, Nghiêm đại sư chính là một vị luyện khí sư cấp 3, rất nổi danh trong toàn bộ Nam Việt Quốc, một vị lão nhân gia đức cao vọng trọng.
Thiên Trân Các có thể mời lão tự mình tiến đến, quả thực là một kỳ tích!
Tôn chưởng quầy nghe thấy những âm thanh tán thưởng đó, hơi mỉm cười, vẻ mặt cao thâm khó đoán.
Nhưng trên thực tế, trong lòng hắn so với ai khác đều rõ ràng nhất, Nghiêm đại sư tới đây hôm nay, cũng không phải là do hắn mời, mà là chủ động đưa ra yêu cầu!
Hơn nữa, Nghiêm đại sư cũng tuyệt đối không phải nể mặt mũi Thiên Trân Các, mà là hoàn toàn bị thuyết phục bởi tài nghệ của vị luyện khí sư cấp cao qua việc luyện chế ra bộ huyền giáp. Sau năm lần bảy lượt cầu kiến đều bị từ chối, để có cơ hội có thể gần gũi và tiếp xúc với huyền khí này, lão thậm chí không tiếc tự hạ thấp thân phận mình, tình nguyện thử nghiệm huyền khí ở trên hội đấu giá!
Đáng tiếc, ngay cả khi lão nhân gia hắn liều mạng như vậy, vị đại sư thần bí ẩn thân phía sau màn, cũng không chịu cho lão gặp mặt......
Dưới sự chủ trì thử nghiệm của Nghiêm đại sư, tất cả đều được tiến hành đâu vào đấy.
Trong khi đó, trong phòng riêng, đại sư Hoàng Nguyệt Ly thần bí trong truyền thuyết, trong mắt hiện lên một tia sáng sắc bén, khóe miệng gợi lên một độ cong mờ nhạt.Các chủ Thiên Trân Các ngồi ở một bên, nhìn thấy nụ cười giảo hoạt kia của nàng, đôi mắt thâm trầm hơi nheo lại.
Tiểu hồ ly này...... lại đang có chủ ý quái quỷ gì đây?
Đúng lúc này, Hoàng Nguyệt Ly quay đầu lại, vừa lúc đối thẳng với tầm mắt của hắn.
Ngay sau đó, Hoàng Nguyệt Ly nhe răng cười với hắn, nói: "Các chủ đại nhân, ta có một chủ ý, mượn thị vệ ngươi dùng một chút, có thể sẽ khiến cho huyền khí này bán ra với giá càng cao, ngươi có hứng thú hay không?"
Nam nhân ngẩn ra một chút, nhất thời không thể đáp lời.
Tiểu nha đầu này thời điểm hơi mỉm cười, lộ ra hai hàng răng đều đặn và trắng tinh như vỏ sò, cánh môi màu hồng nhạt giống như màu hoa anh đào, đẹp và đáng yêu nói không nên lời.
Quả thực giống như là một viên trân châu phủ bụi trần, đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ lóa mắt, rung động lòng người.
Càng quan trọng hơn là, đây là lần đầu tiên tiểu hồ ly mỉm cười thân thiện với hắn như vậy. Nó thậm chí có vẻ hơi phi lý......
Nam nhân chậm rãi phun ra ba chữ: "Không có hứng thú!"
"Ngươi!" Tiểu hồ ly vừa rồi còn mang ý cười, nháy mắt biến đổi sắc mặt, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, "Không phải đã nói muốn phối hợp với ta kiếm tiền hay sao? Các chủ đại nhân, ngươi vì sao nhanh như vậy đã lật lọng rồi? Một người nam nhân, một chút danh dự cũng đều không có, điều này có ổn không?"
Nam nhân nhún vai, lạnh nhạt nói: "Danh dự...... một cân bao nhiêu tiền? Có thể nuôi sống bản thân sao?"
Giọng điệu nói chuyện của hắn đặc biệt bình thản, nhưng dưới tình cảnh này, nghe vào lỗ tai của Hoàng Nguyệt Ly, lại giống như rất nhàm chán!
"Da mặt ngươi thật sự còn dày hơn cả tường thành!"
"Quá khen quá khen." Nam nhân liền chuyển chuyện, "Bất quá, nếu ngươi nguyện ý hôn bổn tọa một cái...... bổn tọa cũng có thể suy xét giúp ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.