Chương 163: Ngươi cũng không nên nói bừa
Thủy khanh Khanh
22/06/2018
"A! Đau quá, đau quá! Cứu mạng!"
"Cứu mạng! Tay của ta, tay của ta!"
"Máu, nhiều máu quá!"
Từng trận tiếng kêu thảm thiết truyền đến, tại đây đen nhánh âm lãnh ban đêm, có vẻ phá lệ khiến người ta sợ hãi.
Nam nhân dần dần thu hồi uy áp, Kim Vũ Vệ quỳ rạp trên đất sôi nổi quay đầu lại, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt mỗi người lập tức đều trắng bệch, sợ tới mức cơ hồ muốn hôn mê bất tỉnh.
Chỉ thấy mấy người vừa rồi đùa giỡn Hoàng Nguyệt Ly, tay chân đều đã bị chặt đứt, máu tươi phun ra như suối, tạo thành những bể máu nhỏ xung quanh bọn họ.
Nhưng đây cũng không phải dọa người nhất, càng khiến cho người hoảng sợ chính là, hạ thân bọn họ cũng là một đoàn huyết nhục mơ hồ, hiển nhiên...... đã bị bắt làm thái giám!
Đối võ giả mà nói, đứt tay đứt chân cũng không hiếm thấy, nhưng bị người trực tiếp tước đứt xuống dưới, không có nam nhân nào mà không cảm thấy lạnh cả người phía sau.
"Ọe!" Lập tức có người nôn mửa ngay trên mặt đất trước mặt bọn họ.
Những người còn lại tuy rằng không nôn, cả người cũng cứng đờ, ngay cả động cũng không dám động một chút, sợ chọc giận Ma Vương trước mặt.
Bất kể bọn họ nghĩ bao nhiêu, vì sao gian cung thất bị bỏ trống này, bỗng nhiên sẽ xuất hiện sự tồn tại khủng bố như vậy!
Còn không phải là một đôi tiểu tình lữ yêu đương vụng trộm sao? Nữ lớn lên có vẻ mặt thuần khiết, nam cũng không phải thành viên trong Kim Vũ Vệ, nhưng có thể đi vào hoàng cung, khẳng định chính là thị vệ bình thường.
Thực lực của thị vệ bình thường, đều là Khí Huyền Cảnh tầng thứ 8, tầng thứ 9 như nhau, hoàn toàn không thể nào so sánh với Kim Vũ Vệ, huống chi bọn họ lần này tới chính là cả một đội người.
Thế nhưng...... thế nhưng đã bị người nam nhân này áp chế đến nỗi bò đều không bò dậy nổi!
Thực hiển nhiên, hắn có một chiêu nháy mắt đã hạ gục tất cả mọi người ở đây!
Các chủ lạnh lùng quét nhìn Kim Vũ Vệ quỳ trên mặt đất, nơi ánh mắt đi qua, tất cả mọi người đều im như ve sầu mùa đông, còn không tự chủ được bắt đầu run rẩy.
Ngay cả mấy người bị hắn chặt đứt chân tay, cũng không dám tiếp tục lớn tiếng rên rỉ, chỉ có thể thống khổ trằn trọc ở trên mặt đất.
Nhưng ngay lúc này, trong bầu không khí âm trầm lạnh băng, dám có một giọng nói phá vỡ sự im lặng.
"Uy, ngươi hiện tại có thể buông ta ra được chứ? Mau buông ta xuống! Còn có, ta không phải nữ nhân của ngươi, ngươi không nên nói bừa ở bên ngoài như thế!"
Hoàng Nguyệt Ly hoàn toàn làm lơ sắc mặt lạnh lùng của hắn, vặn vẹo thân thể, dùng sức đẩy ngực hắn.
Nhóm Kim Vũ Vệ quỳ gối nơi cửa hít hà một hơi.
Nữ nhân này bị thiếu não hay là như thế nào? Tại đây sao trước mặt đại ma vương, dám làm càn như thế? Nam nhân không chỉ vô cùng cường đại, hơn nữa vừa thấy chính là loại lạnh nhạt vô tình.
Trêu chọc loại người này, ngay cả khi là nữ nhân của hắn, chỉ sợ cũng không có cơ hội ăn trái cây!
Nhưng mà, phản ứng của Các chủ đại nhân lại không giống như tưởng tượng của mọi người.
Tay hắn vẫn ôm chặt vào bên hông nàng như cũ, tầm mắt chậm rãi hạ xuống trên ánh mắt léo lên lửa giận của nàng, đảo qua chóp mũi nhỏ tinh xảo, rơi xuống trên đôi môi anh đào phấn hồng.
Cánh môi nhỏ tinh xảo vừa rồi cũng đã bị hắn hôn đến nỗi sưng đỏ, lúc này lúc đóng lúc mở oán giận, thoạt nhìn giống như đang câu dẫn hắn.
Nam nhân thấp giọng nói: "Nếu ngươi còn không câm miệng, ta lập tức sẽ phải hôn ngươi?"
"Gì? Ngươi nghĩ quá tốt đẹp đi! Đã đến lúc này, đầu óc ngươi còn...... ưm ưm ưm ưm ——!!"
Hắn biết vật nhỏ này sẽ không chịu nổi sự kích thích!
........................
Dù sao hắn đã cảnh cáo trước đây, vật nhỏ cứ khoắng khăng phải đối nghịch với hắn, vậy không thể trách hắn, đúng hay không?
Nam nhân vừa lòng câu môi, cúi đầu phong bế cánh môi nàng, ngăn chặn tất cả những kháng nghị của nàng trở về.
Hoàng Nguyệt Ly bắt đầu đỏ mặt, quả thực không thể tin được, nam nhân này sẽ dám biểu diễn nhà vậy trước mặt mọi người!
"Cứu mạng! Tay của ta, tay của ta!"
"Máu, nhiều máu quá!"
Từng trận tiếng kêu thảm thiết truyền đến, tại đây đen nhánh âm lãnh ban đêm, có vẻ phá lệ khiến người ta sợ hãi.
Nam nhân dần dần thu hồi uy áp, Kim Vũ Vệ quỳ rạp trên đất sôi nổi quay đầu lại, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt mỗi người lập tức đều trắng bệch, sợ tới mức cơ hồ muốn hôn mê bất tỉnh.
Chỉ thấy mấy người vừa rồi đùa giỡn Hoàng Nguyệt Ly, tay chân đều đã bị chặt đứt, máu tươi phun ra như suối, tạo thành những bể máu nhỏ xung quanh bọn họ.
Nhưng đây cũng không phải dọa người nhất, càng khiến cho người hoảng sợ chính là, hạ thân bọn họ cũng là một đoàn huyết nhục mơ hồ, hiển nhiên...... đã bị bắt làm thái giám!
Đối võ giả mà nói, đứt tay đứt chân cũng không hiếm thấy, nhưng bị người trực tiếp tước đứt xuống dưới, không có nam nhân nào mà không cảm thấy lạnh cả người phía sau.
"Ọe!" Lập tức có người nôn mửa ngay trên mặt đất trước mặt bọn họ.
Những người còn lại tuy rằng không nôn, cả người cũng cứng đờ, ngay cả động cũng không dám động một chút, sợ chọc giận Ma Vương trước mặt.
Bất kể bọn họ nghĩ bao nhiêu, vì sao gian cung thất bị bỏ trống này, bỗng nhiên sẽ xuất hiện sự tồn tại khủng bố như vậy!
Còn không phải là một đôi tiểu tình lữ yêu đương vụng trộm sao? Nữ lớn lên có vẻ mặt thuần khiết, nam cũng không phải thành viên trong Kim Vũ Vệ, nhưng có thể đi vào hoàng cung, khẳng định chính là thị vệ bình thường.
Thực lực của thị vệ bình thường, đều là Khí Huyền Cảnh tầng thứ 8, tầng thứ 9 như nhau, hoàn toàn không thể nào so sánh với Kim Vũ Vệ, huống chi bọn họ lần này tới chính là cả một đội người.
Thế nhưng...... thế nhưng đã bị người nam nhân này áp chế đến nỗi bò đều không bò dậy nổi!
Thực hiển nhiên, hắn có một chiêu nháy mắt đã hạ gục tất cả mọi người ở đây!
Các chủ lạnh lùng quét nhìn Kim Vũ Vệ quỳ trên mặt đất, nơi ánh mắt đi qua, tất cả mọi người đều im như ve sầu mùa đông, còn không tự chủ được bắt đầu run rẩy.
Ngay cả mấy người bị hắn chặt đứt chân tay, cũng không dám tiếp tục lớn tiếng rên rỉ, chỉ có thể thống khổ trằn trọc ở trên mặt đất.
Nhưng ngay lúc này, trong bầu không khí âm trầm lạnh băng, dám có một giọng nói phá vỡ sự im lặng.
"Uy, ngươi hiện tại có thể buông ta ra được chứ? Mau buông ta xuống! Còn có, ta không phải nữ nhân của ngươi, ngươi không nên nói bừa ở bên ngoài như thế!"
Hoàng Nguyệt Ly hoàn toàn làm lơ sắc mặt lạnh lùng của hắn, vặn vẹo thân thể, dùng sức đẩy ngực hắn.
Nhóm Kim Vũ Vệ quỳ gối nơi cửa hít hà một hơi.
Nữ nhân này bị thiếu não hay là như thế nào? Tại đây sao trước mặt đại ma vương, dám làm càn như thế? Nam nhân không chỉ vô cùng cường đại, hơn nữa vừa thấy chính là loại lạnh nhạt vô tình.
Trêu chọc loại người này, ngay cả khi là nữ nhân của hắn, chỉ sợ cũng không có cơ hội ăn trái cây!
Nhưng mà, phản ứng của Các chủ đại nhân lại không giống như tưởng tượng của mọi người.
Tay hắn vẫn ôm chặt vào bên hông nàng như cũ, tầm mắt chậm rãi hạ xuống trên ánh mắt léo lên lửa giận của nàng, đảo qua chóp mũi nhỏ tinh xảo, rơi xuống trên đôi môi anh đào phấn hồng.
Cánh môi nhỏ tinh xảo vừa rồi cũng đã bị hắn hôn đến nỗi sưng đỏ, lúc này lúc đóng lúc mở oán giận, thoạt nhìn giống như đang câu dẫn hắn.
Nam nhân thấp giọng nói: "Nếu ngươi còn không câm miệng, ta lập tức sẽ phải hôn ngươi?"
"Gì? Ngươi nghĩ quá tốt đẹp đi! Đã đến lúc này, đầu óc ngươi còn...... ưm ưm ưm ưm ——!!"
Hắn biết vật nhỏ này sẽ không chịu nổi sự kích thích!
........................
Dù sao hắn đã cảnh cáo trước đây, vật nhỏ cứ khoắng khăng phải đối nghịch với hắn, vậy không thể trách hắn, đúng hay không?
Nam nhân vừa lòng câu môi, cúi đầu phong bế cánh môi nàng, ngăn chặn tất cả những kháng nghị của nàng trở về.
Hoàng Nguyệt Ly bắt đầu đỏ mặt, quả thực không thể tin được, nam nhân này sẽ dám biểu diễn nhà vậy trước mặt mọi người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.