Tà Đế Cuồng Thê: Phế Vật Cửu Tiểu Thư
Chương 13: Cây Ăn Thịt Người
Túy Ngọa Thiên Hạ
16/05/2021
Đột nhiên.
“Vèo vèo……” một âm thanh rì rì quỷ quái vang lên.
Trong lòng Vân Vũ có chút khủng hoảng, không chờ nàng kịp phản ứng lại ,thì một luồng gió lạnh lẽo đột nhiên ập đến quấn lây cổ tay đang cầm chiếc hộp gỗ nhỏ .
Quay đầu nhìn lại, thì ra là một cây leo mọc đầy răng sắc nhọn ,đang cắn xé nàng một cách hung dữ .
Những chiếc răng lanh sắc bén ,mọc đầy chi chít cắm sâu qua da cổ tay vào trong máu ,máu tươi chảy ra ,những dây leo bám đầy vào vách tường ,giống như đã bị kích thích ,bắt đầu công kích mãnh liệt hơn.
Tức khắc, toàn bộ địa cung, vang lên một tiếng răng rắc kinh hoàng……
Vân Vũ trong lòng cả kinh, theo bản năng rút ra một thanh chủy thủ, dùng sức chém vào dây leo đang cuốn vòng quanh cổ tay của nàng.
Nhưng dây leo kia lại vô cùng cứng rắn, bị nàng chém mà không nhúc nhích một tí nào.
Ngược lại, ba sợi dây leo nhanh chóng đánh úp lại, gắt gao quấn chặt lấy tay chân nàng, cắm những chiếc răng nhọn thật sâu vào máu trên cơ thể, tức khắc trong không khí tràn ngập mùi máu tươi.
Bốn phía đều là những dây leo xanh mướt chuyển động .
Phảng phất, ngay tại thời khắc này , như có một thứ gì đó đáng sợ sâu trong địa cung hoàn toàn thức tỉnh.
Ngay khi Vân Vũ vùng vẫy, thì sẽ có càng nhiều dây leo xanh mướt quấn lấy thân thể nàng .……
Một màn này, rơi ngay vào trong mắt của Liễu Thanh Nguyệt cùng Vân Thanh Nhi khi đang đứng ở trong cửa vào.
Vân Thanh Nhi liên tục lui ra phía sau vài bước, kinh hãi vạn phần nhìn chằm chằm vào những chiếc răng lanh sắc nhọn trên dây leo , tức khắc sắc mặt tái nhợt.
“Đại, đại nương, đây là thứ quái quỷ gì vậy này?”
Liễu Thanh Nguyệt cũng kinh hãi, liếc mắt nhìn chiếc hộp nhỏ trong tay Vân Vũ không cam lòng thối lui, “Có thể là cây ăn thịt người trong truyền thuyết , trước tiên hãy rời khỏi đây rồi hãng nói.”
Cây ăn thịt người, là một loài thực vật ăn thịt hung mãnh trên đại lục Thần Châu.
Truyền thuyết nói rằng một khi đã bị dây leo ăn thịt người quấn lấy thì không còn cách nào có thể thoát ra được.
Chỉ là, cây ăn thịt người đã sớm biến mất vào mấy trăm năm trước ,làm sao lại có thể xuất hiện ở cấm địa Vân phủ.
Mắt thấy những dây leo đang lan rộng ra hướng tới chỗ các nàng với móng vuốt dữ tợn lao nhanh đến.
Liễu Thanh Nguyệt sợ quá túm lấy Vân Thanh Nhi tay chân bắt đầu mềm nhũn không còn chút lực ,nhanh chóng chạy về phía lối ra của cấm địa.
Bất quá, trước khi xoay người rời đi Liễu Thanh Nguyệt đáy mắt hiện lên một tia sát khí âm hiểm ,nàng ta lặng yên phất tay một cái ,phóng một phi tiêu độc cắm thẳng vào ngực của Vân Vũ, đang bị dây leo xanh quấn chặt.
Hộp gỗ nhỏ tạm thời không thể lấy trở về được, nên nàng sẽ không để cho nàng ta có cơ hội sống sót thoát ra khỏi địa cung dưới lòng đất này.
Là phi tiêu có chứa hàm âm chi độc !
Thật sự là nàng ta !
Vân Vũ phun ra một ngụm máu đen trong lòng vô cùng tức giận: “Liễu thanh nguyệt, ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Nhưng mà, Liễu Thanh Nguyệt nằm mơ cũng không thể ngờ rằng phi tiêu độc nàng ta phóng ra ,chẳng những không lấy được mạng của Vân Vũ ngược lại còn cứu nàng ấy một mạng.
Bất quá, đúng lúc này, ở nơi nào đó sâu trong núi Vân lão thái gia đang trong trạng thái bế quan tu luyện .
Đột nhiên cảm nhận được điều gì đó , Vân lão thái gia sắc mặt kinh biến.
“Đáng chết, đến tột cùng là cái tên vương bát đản nào dám xâm nhập cấm địa?”
Âm thanh tức giận vang lên, liền thấy thân ảnh lão thái gia. ngồi xếp bằng , lần đầu tiên lao nhanh ra khỏi hang động, vô cùng lo lắng vội vã chạy thẳng về Vân phủ ở kinh thành.
Sau khi , Liễu Thanh Nguyệt vừa ra khỏi cấm địa, liền sai người phong tỏa kín lối vào cấm địa .
Lại truyền ra tin tức, cửu tiểu thư tự tiện xông vào cấm địa, ngộ nhỡ có bất trắc gì , thì đã chết……
Bên trong địa cung !
Vốn dĩ, Vân Vũ bị dây leo màu xanh lá quấn lấy nhưng lúc này nàng đã co người cuộn tròn nằm ở trên mặt đất, run bần bật.
Những sợi dây leo mới vừa mới hút máu của đều khô héo rơi trên mặt đất .
Hóa ra là phi tiêu độc của Liễu Thanh Nguyệt đã khiến cho chất độc đã ẩn náu lâu trong cơ thể nàng nàng hơn mười năm phát tát.
Dây leo ăn thịt người muốn hút máu của nàng ,nhưng đã bị chất độc ngấm lâu trong cơ thể nàng độc chết .
Điều này có quá châm chọc không ?
Sau khi bị chất độc trong cơ thể tra tấn nàng đến không còn chút sức lực nào, nàng dường như cảm nhận được có thứ gì đó quấn lấy chân nàng kéo nàng vào sâu trong địa cung dưới lòng đất.
Nàng muốn giãy giụa, nhưng trước mắt tối sầm, bóng tối xâm chiếm ý thức của nàng .
Lạnh quá!
Lạnh đến nỗi nàng chịu không nổi.
Nóng quá!
Nóng đến làm người ta không thể chịu đựng được.
Băng hỏa đánh nhau , đã buộc Vân Vũ tỉnh dậy từ vực thẳm tối tăm .
Sau khi tỉnh lại , sắc mặt của Vân Vũ liền biến đổi, chỉ cảm thấy chân mình mềm nhũn ra vì sợ hãi .
Chỉ thấy, cây ăn ăn thịt thật lớn đang uốn lượn quanh co, giương móng vuốt lên giống như đang nghiến răng nghiến đối với nàng.
Và một con mãng xà to lớn , cố thủ ở một bên ,thật giống như là một tòa núi cao, cái lưỡi ba ngấn đang rít lên và rít lên ,đang nhìn chằm chằm vào nàng bằng đôi mắt xanh u ám của những chiếc đèn lồng , giống như đang nhìn vào đồ ăn của chính mình vậy .
Bất quá, đây mới là lần thứ hai .
Chờ Vân Vũ chân chính thấy rõ ràng tình hình bốn phía xung quanh ,nàng đột nhiên nổi da gà, ngay cả khi nàng có khả năng thích ứng tốt hơn so với người khác, cũng cảm thấy chính mình có chút bị dọa sợ khi muốn đi tiểu .
Chỉ thấy, đây là một không gian ngầm rất rộng rãi dưới lòng đất,các bức tường xung quanh đều được bao phủ dày đặc các dây leo ăn thịt người cùng những con mãng xà đầy đủ màu sắc.
Mà nàng,lại ngâm mình ở trong một hồ nham thạch nằm ở giữa cây ăn thịt người và ổ rắn .
Nó là một hồ nham thạch cực nóng .
Lúc này nàng đang ngâm mình trong hồ ,
cảm giác được một lạnh một nóng, nguyên nhân là do cơ thể nàng đang xung đột với dung nham trong hồ .
Chẳng lẽ, chúng nó giúp nàng giải độc?
Cũng đúng, trong cơ thể có hàn âm chi độc, ngay cả cây ăn thịt người cũng bị độc chết , bọn chúng làm sao dám ăn thịt nàng .
Nhưng ngay sau đó sắc mặt của Vân Vũ lại thay đổi lần nữa và lá gan can đảm trong lòng nàng lại run lên như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Bởi vì nàng phát hiện, nàng sai rồi……
(Edit : đọc đến đây các bạn có cảm nhận gì thì hãy bình luận ở bên dưới nhé!. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!)
“Vèo vèo……” một âm thanh rì rì quỷ quái vang lên.
Trong lòng Vân Vũ có chút khủng hoảng, không chờ nàng kịp phản ứng lại ,thì một luồng gió lạnh lẽo đột nhiên ập đến quấn lây cổ tay đang cầm chiếc hộp gỗ nhỏ .
Quay đầu nhìn lại, thì ra là một cây leo mọc đầy răng sắc nhọn ,đang cắn xé nàng một cách hung dữ .
Những chiếc răng lanh sắc bén ,mọc đầy chi chít cắm sâu qua da cổ tay vào trong máu ,máu tươi chảy ra ,những dây leo bám đầy vào vách tường ,giống như đã bị kích thích ,bắt đầu công kích mãnh liệt hơn.
Tức khắc, toàn bộ địa cung, vang lên một tiếng răng rắc kinh hoàng……
Vân Vũ trong lòng cả kinh, theo bản năng rút ra một thanh chủy thủ, dùng sức chém vào dây leo đang cuốn vòng quanh cổ tay của nàng.
Nhưng dây leo kia lại vô cùng cứng rắn, bị nàng chém mà không nhúc nhích một tí nào.
Ngược lại, ba sợi dây leo nhanh chóng đánh úp lại, gắt gao quấn chặt lấy tay chân nàng, cắm những chiếc răng nhọn thật sâu vào máu trên cơ thể, tức khắc trong không khí tràn ngập mùi máu tươi.
Bốn phía đều là những dây leo xanh mướt chuyển động .
Phảng phất, ngay tại thời khắc này , như có một thứ gì đó đáng sợ sâu trong địa cung hoàn toàn thức tỉnh.
Ngay khi Vân Vũ vùng vẫy, thì sẽ có càng nhiều dây leo xanh mướt quấn lấy thân thể nàng .……
Một màn này, rơi ngay vào trong mắt của Liễu Thanh Nguyệt cùng Vân Thanh Nhi khi đang đứng ở trong cửa vào.
Vân Thanh Nhi liên tục lui ra phía sau vài bước, kinh hãi vạn phần nhìn chằm chằm vào những chiếc răng lanh sắc nhọn trên dây leo , tức khắc sắc mặt tái nhợt.
“Đại, đại nương, đây là thứ quái quỷ gì vậy này?”
Liễu Thanh Nguyệt cũng kinh hãi, liếc mắt nhìn chiếc hộp nhỏ trong tay Vân Vũ không cam lòng thối lui, “Có thể là cây ăn thịt người trong truyền thuyết , trước tiên hãy rời khỏi đây rồi hãng nói.”
Cây ăn thịt người, là một loài thực vật ăn thịt hung mãnh trên đại lục Thần Châu.
Truyền thuyết nói rằng một khi đã bị dây leo ăn thịt người quấn lấy thì không còn cách nào có thể thoát ra được.
Chỉ là, cây ăn thịt người đã sớm biến mất vào mấy trăm năm trước ,làm sao lại có thể xuất hiện ở cấm địa Vân phủ.
Mắt thấy những dây leo đang lan rộng ra hướng tới chỗ các nàng với móng vuốt dữ tợn lao nhanh đến.
Liễu Thanh Nguyệt sợ quá túm lấy Vân Thanh Nhi tay chân bắt đầu mềm nhũn không còn chút lực ,nhanh chóng chạy về phía lối ra của cấm địa.
Bất quá, trước khi xoay người rời đi Liễu Thanh Nguyệt đáy mắt hiện lên một tia sát khí âm hiểm ,nàng ta lặng yên phất tay một cái ,phóng một phi tiêu độc cắm thẳng vào ngực của Vân Vũ, đang bị dây leo xanh quấn chặt.
Hộp gỗ nhỏ tạm thời không thể lấy trở về được, nên nàng sẽ không để cho nàng ta có cơ hội sống sót thoát ra khỏi địa cung dưới lòng đất này.
Là phi tiêu có chứa hàm âm chi độc !
Thật sự là nàng ta !
Vân Vũ phun ra một ngụm máu đen trong lòng vô cùng tức giận: “Liễu thanh nguyệt, ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Nhưng mà, Liễu Thanh Nguyệt nằm mơ cũng không thể ngờ rằng phi tiêu độc nàng ta phóng ra ,chẳng những không lấy được mạng của Vân Vũ ngược lại còn cứu nàng ấy một mạng.
Bất quá, đúng lúc này, ở nơi nào đó sâu trong núi Vân lão thái gia đang trong trạng thái bế quan tu luyện .
Đột nhiên cảm nhận được điều gì đó , Vân lão thái gia sắc mặt kinh biến.
“Đáng chết, đến tột cùng là cái tên vương bát đản nào dám xâm nhập cấm địa?”
Âm thanh tức giận vang lên, liền thấy thân ảnh lão thái gia. ngồi xếp bằng , lần đầu tiên lao nhanh ra khỏi hang động, vô cùng lo lắng vội vã chạy thẳng về Vân phủ ở kinh thành.
Sau khi , Liễu Thanh Nguyệt vừa ra khỏi cấm địa, liền sai người phong tỏa kín lối vào cấm địa .
Lại truyền ra tin tức, cửu tiểu thư tự tiện xông vào cấm địa, ngộ nhỡ có bất trắc gì , thì đã chết……
Bên trong địa cung !
Vốn dĩ, Vân Vũ bị dây leo màu xanh lá quấn lấy nhưng lúc này nàng đã co người cuộn tròn nằm ở trên mặt đất, run bần bật.
Những sợi dây leo mới vừa mới hút máu của đều khô héo rơi trên mặt đất .
Hóa ra là phi tiêu độc của Liễu Thanh Nguyệt đã khiến cho chất độc đã ẩn náu lâu trong cơ thể nàng nàng hơn mười năm phát tát.
Dây leo ăn thịt người muốn hút máu của nàng ,nhưng đã bị chất độc ngấm lâu trong cơ thể nàng độc chết .
Điều này có quá châm chọc không ?
Sau khi bị chất độc trong cơ thể tra tấn nàng đến không còn chút sức lực nào, nàng dường như cảm nhận được có thứ gì đó quấn lấy chân nàng kéo nàng vào sâu trong địa cung dưới lòng đất.
Nàng muốn giãy giụa, nhưng trước mắt tối sầm, bóng tối xâm chiếm ý thức của nàng .
Lạnh quá!
Lạnh đến nỗi nàng chịu không nổi.
Nóng quá!
Nóng đến làm người ta không thể chịu đựng được.
Băng hỏa đánh nhau , đã buộc Vân Vũ tỉnh dậy từ vực thẳm tối tăm .
Sau khi tỉnh lại , sắc mặt của Vân Vũ liền biến đổi, chỉ cảm thấy chân mình mềm nhũn ra vì sợ hãi .
Chỉ thấy, cây ăn ăn thịt thật lớn đang uốn lượn quanh co, giương móng vuốt lên giống như đang nghiến răng nghiến đối với nàng.
Và một con mãng xà to lớn , cố thủ ở một bên ,thật giống như là một tòa núi cao, cái lưỡi ba ngấn đang rít lên và rít lên ,đang nhìn chằm chằm vào nàng bằng đôi mắt xanh u ám của những chiếc đèn lồng , giống như đang nhìn vào đồ ăn của chính mình vậy .
Bất quá, đây mới là lần thứ hai .
Chờ Vân Vũ chân chính thấy rõ ràng tình hình bốn phía xung quanh ,nàng đột nhiên nổi da gà, ngay cả khi nàng có khả năng thích ứng tốt hơn so với người khác, cũng cảm thấy chính mình có chút bị dọa sợ khi muốn đi tiểu .
Chỉ thấy, đây là một không gian ngầm rất rộng rãi dưới lòng đất,các bức tường xung quanh đều được bao phủ dày đặc các dây leo ăn thịt người cùng những con mãng xà đầy đủ màu sắc.
Mà nàng,lại ngâm mình ở trong một hồ nham thạch nằm ở giữa cây ăn thịt người và ổ rắn .
Nó là một hồ nham thạch cực nóng .
Lúc này nàng đang ngâm mình trong hồ ,
cảm giác được một lạnh một nóng, nguyên nhân là do cơ thể nàng đang xung đột với dung nham trong hồ .
Chẳng lẽ, chúng nó giúp nàng giải độc?
Cũng đúng, trong cơ thể có hàn âm chi độc, ngay cả cây ăn thịt người cũng bị độc chết , bọn chúng làm sao dám ăn thịt nàng .
Nhưng ngay sau đó sắc mặt của Vân Vũ lại thay đổi lần nữa và lá gan can đảm trong lòng nàng lại run lên như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Bởi vì nàng phát hiện, nàng sai rồi……
(Edit : đọc đến đây các bạn có cảm nhận gì thì hãy bình luận ở bên dưới nhé!. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.