Tà Đế Cuồng Thê: Phế Vật Cửu Tiểu Thư

Chương 25: Đại Náo Linh Đường

Túy Ngọa Thiên Hạ

06/02/2022

“Tam tỷ, ta, ta chỉ đến bái đại nương một chút thôi, được không……” Thanh âm nhu nhược , mang theo một tia khẩn cầu nghẹn ngào .

Mọi người nghe xong, có loại cảm giác , tỷ tỷ độc ác đang khinh thường ức hiếp muội muội của mình .

Người ngoài không biết sự tình trong đó , nhưng người Vân gia người lại biết rõ ràng sự thật.

Cửu tiểu thư, không phải tự tiện xông vào cấm địa đã chết rồi sao?

Lúc này, rốt cuộc làm sao lại ở chỗ này ?

Đủ loại nghi hoặc lóe lên trong lòng mỗi người của Vân gia ,khiến người ta cảm thấy vạn phần sợ hãi .

“Ngươi, ngươi vẫn chưa chết?” Vân Linh Thủy phản ứng kịch liệt ,trợn to mắt, nhìn chằm chằm Vân Vũ.

Vân Vũ vẻ mặt mê mang, nhưng vẫn là suy yếu lắc lắc đầu; “Không có, Tam tỷ, vì sao nói là ta đã chết?”

Sự vô tri, nghi hoặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra , đều bày ra trong đôi mắt phiếm hồng mảnh mai của nàng.

Vào một khắc này, nàng hoàn toàn thật sự không hiểu Vân Linh Thủy đang nói chuyện gì .

Vân Kỳ, từ sau Vân Vũ vừa bước vào ánh của hắn liền dán chặt trên người nàng.

Ánh mắt thâm thúy thân trầm mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.

Lúc này, Vân Vũ đột nhiên giống như chợt hiểu ra, yếu ớt nhìn về phía Vân Linh Thủy: “Chẳng lẽ, Tam tỷ là nói, lần trước cửu muội không hiểu chuyện, tỷ cùng Lục tỷ và đại tỷ, trừng phạt đối với muội đâm dao quất roi ,ném muội xuống vách núi ở phía sau sao?”

Thân ảnh gầy yếu khẽ run lên: “Muội ,muội chưa chết…… Thực xin lỗi Tam tỷ.”

Một câu thực xin lỗi, mang theo vô vàn ủy khuất cùng sợ hãi.

Ở trong linh đường nhấc lên một trận sóng to gió lớn.

Cửu muội?

Chẳng lẽ nàng chính là phế vật cửu tiểu thư bệnh tật của phủ Vân tướng quân ?

Tức khắc, trong mắt không ít người hiện lên một tia khinh thường, cùng khinh bỉ.

Nhưng sau khi nghe những gì nàng nói, những người có mặt ở đều kinh ngạc và không dám tin .

Quất roi ? Đâm dao? Ném xuống sau núi ?

Chuyện này sao lại có thể là ba vị tiểu thư ưu tú nhất của phủ Vân tướng quân làm ra sao ?

Toàn bộ người ở bên trong hoàng thành ,ai không mà không biết, phủ Vân tướng quân đại tiểu thư ôn nhu như nước, thiên phú kinh người, lục tiểu thư thông minh đáng yêu, thiên phú không tầm thường, tam tiểu thư còn là tiểu thư dòng chính của tướng quân phủ, mỹ lệ và thiên phú cao.

Nhìn về phía hoàng thành, nói đến ba vị tiểu thư của tướng quân phủ ,người nào không phải là người đứng trên đỉnh cao.

Không ngờ , ba vị tiểu thư sau lưng, lại có sở thích tàn nhẫn như thế ?

“Ngươi…… Ngươi nói bậy.” Vân Linh Thủy sắc mặt xanh trắng ,trong lòng vô cùng phẫn nộ.

Nhưng lại kiêng kị mọi người đang ở đây, cắn răng nhịn xuống không đứng dậy vung roi.

Vân Vũ đáy lòng cười lạnh, nhưng ngoài mặt ,vạn phần ủy khuất nhỏ giọng nói : " Muội , muội…… Thực xin lỗi Tam tỷ, tỷ đừng nóng giận, như, nếu như tỷ muốn hả giận, liền giống như lần trước, lại đánh muội một trăm roi, muội ,muội nhất định sẽ không khóc……”

Càng nói, càng run rẩy,lùi ra phía sau .

Một trăm roi ?

Không ít người âm thầm hít một hơi lạnh.

Đối với một phế vật bệnh tật ,đánh một trăm rơi không chết cũng mất đi nửa cái mạng .

Vị tam tiểu thư này có phải cũng quá độc ác không ?

“ Đồ tiện nhân, vì cái gì mà muốn vu oan cho ta?” Vân Linh Thủy hai mắt đỏ hồng vì tức giận ,hai tay nắm chặt .

Thẹn quá hóa giận .

“Ta không có, Tam tỷ, người đừng nóng giận, ta nhất định sẽ nghe lời tỷ, sau này muội sẽ ngoan ngoãn ở sau núi, khi nào tỷ cùng các tỷ tỷ khác tới đánh ta để hết giận, ta sẽ không bao giờ khóc , tỷ ,tỷ đừng nóng giận với cửu muội nữa được không ……”

Một màn lúc này ở trong mắt những người khác ,rõ ràng Vân Vũ sợ đến run rẩy cả người , nhưng nàng vẫn đang cố gắng lấy lòng Vân Linh Thủy.

Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều biết, vị tiểu thư này củaVân phủ lại có một mặt khác mà không muốn người ta thấy.

" Đồ tiện nhân, ta thấy ý định của ngươi là tới gây sự, ta cho ngươi nói hươu nói vượn ……”

Hai mắt Vân Linh Thủy tức đến bốc hỏa, vốn dĩ có thể nhẫn nhịn ,nhưng những lời nói mang theo vẻ vô tội của Vân Vũ ,đã khiến nàng ta bị kích thích đến hoàn toàn mất hết lý trí và sự cảnh giác , túm lấy roi dài bên hông ra , đấu khí màu xanh lá, hung hăng hướng tới Vân Vũ .

Lục giai hậu kỳ võ sĩ thuộc tính phong,được coi là đứng đầu trong lớp nhân tài trẻ.



“Hô!” Tiếng rít của roi cắt ngang qua không khí .

Có thể thấy được, Vân Linh Thủy xuống tay rất tàn nhẫn, quả nhiên muốn lấy mạng Vân Vũ .

Trong đáy mắt Vân Vũ lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng ngoài mặt ,lại sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy.

Khi cây roi chuẩn bị quất vào đầu , Vân Vũ theo bản năng lui về phía sau, lại không ngờ,lảo đảo té ngã ở một bên, vừa lúc tránh được đòn roi .

“Ngươi còn dám cho ta trốn?” Vân Linh Thủy tức giận nhíu mày .

Trốn?

Ở trong mắt mọi người , chỉ bằng phế vật lung lay và yếu ớt như Vân Vũ sao có thể tránh thoát được đòn roi của nhất giai đỉnh ? Cùng lắm ,vừa đúng lúc té ngã mà thôi.

Không ít người lại thầm nghĩ trong lòng: tam tiểu thư này vô lý ngang ngược thật quá đáng, quá đáng .

Nhìn kìa ,cửu tiểu thư sợ tới mức run lẩy bẩy .

“Ta…… Tam tỷ ta sai rồi……”

“Hừ, lần trước không đánh chết đồ tiện nhân nhà ngươi, hôm nay xem ta có đánh chết ngươi không……” Vân Linh Thủbộ mặt dữ tợn vì tức giận .

Roi lại rít lên lần nữa .

Lúc này, đáy mắt Vân Vũ chợt lóe lên tia sát ý .

Nàng hôm nay nàng quang minh chính đại xuất hiện, tự nhiên là nàng có mục đích riêng của mình .

Nhưng mà, nếu thật sự bức nàng đến mức nóng nảy, nàng cũng không ngại , đem mẹ con họ cùng nhau xài chung cái linh đường này .

Ngay sau khi đó Vân Vũ vừa mới lặng lẽ cầm lên hai cây kim kịch độc, vẫn chưa có ra tay.

Một cổ sức mạnh cường đại áp chế , bỗng nhiên đánh đánh úp từ cạnh bên .

Cơ hồ chỉ bằng cái búng tay, liền đem Vân Linh Thủy kia roi cấp cắt nát vài đoạn.

Vân Linh Thủy lảo đảo lui về phía sau một bước, sắc mặt tái nhợt; “Gia gia!”

“Hồ nháo!” Phẫn nộ lớn giọng hét lớn

Lúc này trong lòng mọi người ở đây đều thất kinh.

Thiên phú lục giai đại võ sư trung kỳ, thuộc tính nhìn không rõ .

Chỉ là một cái phất tay,hắn còn chưa sử dụng đấu khí, chỉ dựa vào sức mạnh áp chế cường đại áp bách chi lực liền đem roi đã bị cắt thành từng đoạn

Thực lực thật cường hãn .

Thật không hổ là vân lão thái gia ,đến cả người trong hoàng tộc phải nhường lão ba phần.

Phải biết rằng, ở vương triều Chu có rất ít người đột phá đến đại võ sư, lấy hoàng thất làm ví dụ, cao thủ đại võ sư đứng đầu, tuyệt đối không vượt qua mười người.

Chỉ thấy dưới ở Vân Kỳ tiếng quát của Vân Kỳ toàn bộ bên trong linh đường, đều chìm vào một mảnh yên lặng .

" Hai người các ngươi đều tiến vào cho ta.” nghiêm túc đảo mắt nhìn về phía Vân Vũ đang ngồi trên mặt đất.

Không biết vì sao, khi hắn nhìn Vân Vũ , đáy mắt của hắn hiện lên sự khó lường và hoảng hốt trong sâu thẳm , ở giữa thấy được một tia mừng thầm không thể giải thích được.

Mừng thầm?

Như thế nào thì mừng thầm?

Chẳng lẽ, hắn phát hiện ra cái gì?

Vân Vũ khẽ câu mày .

Còn không chờ Vân Vũ nghiêm túc quan sát, Vân Kỳ liền phất tay xoay người, khoác một thân tức giận đi vào trong nội viện.

“Ngươi chờ đó cho ta !” Vân Linh Thủy tức giận trừng mắt nhìn Vân Vũ, xoay người, lập tức theo vào trong .

Chờ?

Vân Vũ trong lòng cười lạnh, nàng còn đang chờ cùng nàng tính thù cũ nợ mới đây, cũng không biết là ai chờ ai.

……

Bên trong linh đường .

Lúc này, Vân Kỳ ngồi ở vị trí chủ vị, ngoại trừ Vân Linh Thủy đang ở trong nội đường ra còn có Vân Thanh Nhi.

Khi Vân Vũ chậm rãi bước vào từ cửa.

Đồng tử Vân Thanh Nhi co rụt lại khiếp sợ không thôi: “Ngươi, ngươi tại sao còn chưa chết?”



Lại là một câu tương tự

Sau khi Vân Vũ đi vào , nàng không còn sợ hãi và nhu nhược như vừa nãy nữa, nhưng nàng vẫn suy yếu ngẩng đầu lên gọi một tiếng; “Gia gia!”

Vân Kỳ ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng có chút cổ quái

.

Ẩn hiện một ý cười ,trên khuân mặt nghiêm túc của lão : “bệnh đến nghiêm trọng như thế, cho ngồi xuống nói chuyện .”

Xem ra, lão nhân này đã thật sự nhìn ra cái gì đó.

Bất quá, ngay sau khi Vân Kỳ nói lời này, lại khiến Vân Linh Thủy đứng ở bên cạnh khó chịu trong lòng.

Các nàng đều phải đứng, dựa vào cái gì con tiện nhân kia được ngồi xuống?

“Gia gia……” Vân Linh Thủy bất mãn gọi một tiếng.

Nhưng mà, dưới ánh mắt nghiêm túc và sắc bén của Vân Kỳ nàng ta làm sao dám làm càn.

Nhưng so với sự bất mãn của Vân Linh Thủy ,sắc mặt Vân Thanh Nhi lúc này biến thành xanh tím , giống như nhìn thấy gì cái gì thật quỷ dị kinh khủng và đáng sợ .

Nàng vẫn còn sống?

Sao có thể chứ?

Ngày đó ở cấm địa , có lẽ người khác không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nàng tận mắt nhìn thấy, đám dây leo có răng ăn thịt người , rõ ràng đang ăn ăn thịt Vân Vũ mà.

Nhưng hiện tại nàng……

Kinh hãi, ngạc nhiên, kinh ngạc…… Những cảm xúc biến hóa trong mắt nàng ta, xuất sắc vạn phần.

Vân Vũ trong lòng cười lạnh , tự nhiên không quên ngày đó ,nàng không tiếc dùng điều kiện trao đổi với nàng ta, nhưng cuối cùng nàng ta còn tàn nhẫn dồn nàng vào chỗ chết.

Nàng không quên những việc này.

“Lục tỷ! Sao tỷ cũng giống Tam tỷ thế ,vì sao cả hai người đều nói ta đã chết?”

“Ngươi sao có thể còn sống? Không có khả năng, ngày đó ở cấm địa, ta rõ ràng đã nhìn thấy ngươi bị cây ăn thịt người quấn ……” Câu nói này làm cho những người có mặt ở đây đều giật mình.

Vân Thanh Nhi bỗng nhiên che miệng, giống như chưa nói chuyện gì không được nói.

Thì ra là ngày đó Liễu Thanh Nguyệt cùng Vân Thanh Nhi không nói rõ ràng sự việc xảy ra trong cấm địa.

Cũng chỉ nói, Vân Vũ tự tiện xông vào cấm địa, các nàng lo lắng nên theo vào cửa, sau khi nghe thấy kêu thảm thiết của Vân Vũ hai người không dám đi vào .

Trên ghế chủ vị , vân lão thái gia ánh mắt hơi híp lại.

Trong lòng minh bạch, ngày đó ,hai người này giấu giếm sự tình .

“Thanh Nhi, giải thích rõ ràng tình hình ngày hôm đó , rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?” Vân Kỳ ánh mắt hiện lên tức giận, đánh đại một chưởng xuống bàn, theo bàn trà liền mặt đất dọc theo bàn trà có chút chấn động.

Thân thể Vân Thanh Nhi bỗng nhiên run lên, sắc mặt trắng xanh: “Gia, gia gia, ta……”

Việc ngày đó , Liễu Thanh Nguyệt đã rặn không thể nói cho vân lão thái gia biết bằng không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nhưng hiện tại……

Vân Linh Thủy cũng bị hoảng sợ, “Gia gia, việc này không phải nương cháu đã nói rõ ràng rồi sao, là do cái tiện nhân tự mình xông vào cấm địa, nương cùng lục muội cháu đã tốt bụng đi ngăn trở nàng ta chịu chết.”

Tốt bụng ngăn cản nàng?

Vân Vũ trong lòng buồn cười một trận , xem ra, những người này thật đúng là muốn đội mũ cao lên đầu .

“Gia gia, người cũng không cần phải tức giận, lần này cháu có thể sống sốt ra khỏi cấm địa .Nên cháu rất muốn cảm ơn đại nương, vì muốn tỏ lòng biết ơn, hôm nay cháu mới đến bái tế đại nương ……” Lúc này, Vân Vũ ngồi đang ngồi ở ghế bên cạnh đột nhiên mở miệng.

Vẫn giọng nói yếu ớt như cũ nhưng ngữ điệu lại hoàn toàn không giống nhau.

Nghe vậy.

Vân Kỳ vốn là vẻ mặt tức giận đột nhiên nhướng mày nhìn về phía nàng: “ Ý của ngươi là, đại nương ngươi đã cứu ngươi?”

“Từ một bên mà nói , chỉ có nửa phần .”

“Nửa phần ?”

“Đúng vậy, cái phi tiêu độc cuối cùng mà đại nương phóng vào người cháu đã kích phát kịch độc ẩn giấu trong cơ thể cháu hơn 10 năm, cây ăn thịt người bị chất độc của cháu giết , cháu còn phải chống lại kịch độc mà còn có thể sống sót bò được ra ngoài, , gia gia, người nói xem có phải cháu mạng lớn hay không ? Tất cả đều phải cảm ơn ân tình của đại nương ?”

Lúc này ,Vân Vũ mới biểu hiện lên một tí giễu cợt, không chút nào né tránh ánh mắt sắc bén tìm tòi nghiên cứu của Vân lão thái .

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Đế Cuồng Thê: Phế Vật Cửu Tiểu Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook