Chương 39: Nghịch Thiên Nhân
gian thương ca
01/04/2021
Ngạc Lĩnh lãnh địa tận cùng Đông hướng Thú Nhân Quốc, vùng đất quanh năm mưa bão hoành hành, Thú Nhân gọi Thủy vực cấm địa. Đại hung thú chia quyền cai quản một phương, có lời đồn bên trong Yêu Vương ngang tay đấu Tam đại lĩnh chủ. Ngạc gia thống nhất loạn cuồng Yêu vương là thế nào sức mạnh. Trần Hùng đám người hướng đến Ngạc Lĩnh, nhỏ yếu đơn độc không thể ngăn cuồng phong. Phải tìm đại thụ đu bám, mục tiêu gần gũi lão đầu. Ưng gia gia chờ ta mang đến đại phiền phức.
Sâu bên trong âm u lộng gió cấm địa, hoang sơ gạt bỏ thế thái nhân tình cảnh sắc, xuất hiện nhân kiến trúc mái nhà tranh công phá. Ưng gia bóng dáng thiền bên trong, cảm nhận thanh thản tinh thần từng chút chữa lão bệnh.
Uỳnh uỳnh uỳnh
Vạn cân sơn đè áp âm không làm Ưng lão rời trạng thái, hắn quen thuộc bên ngoài đại tác động. Từ sau hàng cây, xuyên qua dị dạng rễ hiện hung ngạc hướng đến. Ngạc chi chuyển động thời điểm, đại địa hóa mèm sinh bách cái ao nước, đại Ngạc hàm bá đạo phá phía trước ngăn lối cây.
-A Liêu, ngày mới thế nào ?
Ngạc Liêu lạnh lẽo mắt chằm chằm Ưng lão, phong len thô mãnh đại hàm hàm, phát quái âm bén nhọn da thịt đau rát. Ưng Chinh dang song lên cao, thân cong sợ hãi biểu hiện hét.
-Đừng có ăn ta .
Kinh hoàng vạn thế hung uy mất khi Ưng Chinh lao giả liên hồi mồm. Ưng gia vui thích tiến đến Ngạc Liêu thời điểm , cảm nhận nha đầu khí chất. Mắt xuyên đến thiên nhai, đôi già nua tỏa hoàng sắc linh năng, hóa tia sáng soi thực hư xa xăm.
-Ưng Nhãn.
Đại điểu không tại Ngạc Lĩnh yêu thú thu vào mắt, bên trên song nhân vui đùa khiến lão nhíu mày. Tên tiểu tử chưa thành thân, lại dám chạm lão chất nữ. Ưng lão lật mắt quay sang bên cạnh đại ngạc.
-Liêu, ta nha đầu đến .
-Nói ta làm gì ?
Ngạc mắt đại đèn lồng bừng mở, từ hung mãnh thân phát lãnh lẽo âm xa cách, tựa ngàn năm vô vọng níu lấy tơ vương. Ngạc Lĩnh chủ từ hình dáng phán đoán, lừa chọn phản tổ huyết mạch con đường. Thông thường đỉnh phong yêu thú lựa chọn Hóa Hình phương thức, cải biến nhân hình sở hữu nhân dạng, ngược vấn đề Hóa Hình yêu thú chính tự hủy tiềm năng. Ngạc Liêu chạm đến cỗ lão huyết mạch, thoát ly trói buộc thiên địa phép tắc.
-Ta nha đầu , ngang ngược tựa ngươi a
Bành
Ngạc Liêu nghe thấy mắt hóa đỏ, phía sau ngạc vĩ lôi đình thế đập Ưng Chinh văng đi. Đại phẫn nộ hóa đại âm hung hãn vang vong một vùng Ngạc Lĩnh. Bách Thú tạm hoãn sinh hoạt, chui rút về nơi an toàn . Ưng Chinh nghiên ngả điều tiết cơn choáng vàng nói.
-Lão thái bà, ngươi muốn đánh chết lão công sao ?
-Ồn ào .
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng tại chứng kiến Ưng lão thời điểm, hóa rồ ngưỡng mộ cao nhân . Trông thấy Ngạc Liêu khó chịu ly khai, lão khởi ưng dực bay lên . Quan sát Đại Ngạc lộ trình, hướng đến phương xa nha đầu cười gằn. Vài năm trước đây Ưng gia tình cờ phát hiện, hắn theo dõi ngoại nhân Ngạc Liêu, thế nào Đại Hung chung quanh thân tiểu thú leo trèo vui đùa. Mưa dầm thấm lâu quan sát, phong sương ánh mắt nhìn thấu, lạnh lẽo hung hãn bên trong một quả nhiệt tâm. Thời điểm số mệnh đến, lão tâm thả trôi mê cung không lối thoát.
Miêu Lan thở dài sờ vuốt, an ủi Thanh Điểu hạ xuống bên dưới đại địa. Cảm nhận Thanh Điểu tham lam hit thở quát đến phía sau gấu đen.
-Đại hùng không được ăn nữa, ngươi nặng a
Trần Hùng chớp mắt lia trên dưới nàng dáng dấp, bẫng một cái liên hồi biến cố quấy nhiễu , không chú ý Miêu Lan thân nâng dày tam phân tứ tấc . Thở dài suy tư nàng Bách Linh Thể, hắn không tìm ra cách hạn chế thể chất phát tác. Miêu Lan tâm linh cảm nhận tương liên, phấn khích lượn lờ.
-Ta hồn lực cảm nhận gia gia liên hệ, hắn sắp đến a.
Trần Hùng tiến đến đẩy đại hùng ra một bên, lão ca tìm thấy đồng sở thích Miêu Lan tri kỉ, suốt ngày quấn lấy không cho hắn cơ hội thể hiện tình cảm. Trần Hùng quyết liệt nắm lấy tay nàng, tựa hài tử tranh giành yêu thích vật, mồm hung hăng đấu dông bão.
-Có ngươi tại bên, ta chờ một đời có chi khó.
-Ngươi sao vậy a
Hắn hành động nhiều khi nàng không hiểu được. Nàng đành đành mặc hắn, hít thở nàng thích mùi a. Trần Hùng siết chặt vòng tay thời điểm, phương xa đại chấn động hướng đến. Trần Hùng chú ý gấu đen thân run lên căng thẳng, vội tiến vào phòng bị tư thế .
-Lan, có hung thú.
Từ khi xâm nhập Ngạc Lĩnh lãnh thổ, sâm lâm bên trong tiểu thú hiên ngang tồn tại. Trần Hùng bao buồn tẻ tan biến, yêu thú hiện kích chiến huyết nam tử hán trào dâng. Thời gian đưa đại hung thú bóng dáng đến trước trắng mặt nhân, Ngạc Liêu mắt đảo bên dưới chúng nhân té đất, xác định bên trong nữ hài tử.
-Ưng lão già , chất nữ thế nào xinh đẹp.
Miêu Lan ngơ ngác một hồi lâu, xác định quen thuộc gia gia bớt đôi chút sợ hãi. Ngạc Liêu trầm thấp rùng mình âm bỏ qua, nàng cảm nhận bên trong quan tâm thân thiết . Nữ tử yêu thích khen lời trung gian kéo lại khoảng cách. Trần Hùng cảm nhận nhất cử nhất động trong Ngạc Lĩnh chủ ánh mắt, biết lễ nghi Trần Hùng vùng vẫy phá tượng đất tư thế , gượng nụ thân thiện cười.
-Ta nào có, tiểu nữ Miêu Lan, xin ra mắt tiền bối a.
Vụt
Ngạc vĩ vô tận công phạt nện xuống phía trước Trần Hùng. Đại địa tan tành, xung lực đẩy hắn văng lên không trung. Nuốt một ngụm bò dậy, dõi mắt theo Ngạc Lĩnh chủ khuất bóng. Không hổ danh trấn giữ hung hiểm lãnh thổ, bá đạo Trần Hùng nhận thua. Trên bầu trời tất cả Ưng Chinh thu vào mắt, hắn thầm cảm tạ lão thái bà, cho tên tiểu tử một bài học. Ưng Chinh đạp phong hạ xuống, đón lấy cưng chiều nha đầu, quay sang Trần Hùng thở dài bất lực.
-Lão thái bà tính cách quái dị, được cái tốt bụng a.
-Gia gia, đừng nói là....
×
— QUẢNG CÁO —
Miêu Lan híp mắt quan sát gia gia mặt mo đỏ, nhớ đến Ngạc Liêu đáng sợ bộ dáng. Không hiểu thế nào nàng yêu thích, hơn khối nhân bên trong tiểu nhân a. Níu lấy Ưng lão tay đung đưa làm nũng.
-Gia gia không được bên trọng bên khinh a.
Trần Hùng miên man suy nghĩ tốt bụng hàm ý, nghe Ưng lão thổ lộ Trần Hùng ngơ ngác nơi thiên đàng địa ngục. Không ngờ lão nhân gia ngài ẩn dấu lợi hại khác.. Nhanh thời gian nắm lấy bổn nguyên tâm Ngạc lĩnh chủ, xứng đáng nam nhân Thú Nhân quốc tôn sùng. Trần Hùng có quyết định lan truyền Ưng gia gia thành thân ngày, bách thú hoan ca mừng sức sống. Ưng lão từ nay thành ta thần tượng a.
-Ưng lão, ta có chuyện muốn thỉnh giáo a.
-Không vội....
Đoàn người tiến đến mái nhà tranh , Trần Hùng không ngăn được căng thẳng, nuốt một ngụm nhìn Ngạc chủ híp mắt nằm, đành tự đánh lừa nhấp chút nước trà nóng quên đi. Ưng lão bôn ba độc ác ánh mắt, biết khoảng cách phá đụng chạm thời điểm.
-Nha đầu thử đến thân quen lão thái bà, ta chắc chắn nàng yêu ngươi. Trò chuyện nhớ nhắc đến ta a.
Miêu Lan liếc xéo gia gia bước đến, nàng quyết dùng cạn dũng cảm tích tụ. Thành toàn gia gia mong muốn, sau đó nàng hưởng thụ tam nhân yêu thương. Trần Hùng gật đầu hướng Ưng lão cảm tạ, sắp xếp cấp bách sự tình thỉnh giáo.
-Ưng lão, Mạc Nha Quật đáy tại thượng cổ phong ấn Bất Tử Hồn Linh Vương. Ta tham gia thời điểm không may phong ấn đại hạn đến.
Ưng Chinh ngưng trọng thở một hơi sâu, Bất Tử Hồn Linh vương Ưng điển cố có nhắc đến.
-Bất Tử Hồn là cổ xưa vật không biết căn nguyên sinh thành. Hắn tận dụng đoạt xá phương thức theo dòng thời gian tồn tại. Hấp thụ tri thức bách thời đại, đạt đỉnh phong Trí giả tâm tính đại biến. Hắn quyết nghịch thiên luyện một cái tuế nguyệt thể.
-Bất Tử Hồn bắt đầu sinh linh đồ tháng, tà đạo thu lấy tinh huyết bách thú. Chủ thể Huyết Biên Bức vương dung hợp vạn huyết, vượt qua năm tháng thiên khiển can ngăn, luyện thành vô tận sinh mệnh thể, Huyết thể.
-Cuồng hồn nhập Huyết thể, xúc phạm thiên địa cân bằng pháp tắc. Thời điểm lôi thiểm thương thiên hàng lâm, vạn sinh linh chú mục thiên địa trù dập tà ác đại đạo.
-Bất Tử Hồn chìm trong vô tận lôi hà, sinh mệnh thể chất liên miên tái sinh, cốt lỗi Bất Tử hồn nghị lực chống đỡ thiên phạt. Thiên địa lực lượng là vô cùng, tiếc thay chính nó không thể vượt giới hạn cân bằng . Bất Tử Hồn sống sót sau đại kiếp, bách thú huyết sát tính bộc phát . Khao khát sức mạnh diệt thiên phong thần . Từ tuế nguyệt tri thức đúc kết, Bất Tử Hồn vân du tứ hải tìm kiếm thiên địa độc vật. Cổ Xà chủ thể, bách độc dung hợp luyện thành Độc thể.
-Thân thể xung khắc sinh tử pháp tắc, sinh mệnh thể lấn áp sinh linh độc tố. Bất Tử Hồn minh ngộ độc tố giới hạn sát tính, cần một thứ tàn phá từ bên trong thân thể, kết hợp bên ngoài độc vật hủy diệt sinh cơ, đạt tam thế chân vạc cân bằng sinh mệnh lực. Dịch mầm luyện từ vạn sinh linh mộ địa, tâm nguyện tuyệt thế thể xác thành, lấy danh xưng Bất Tử Hồn Linh vương, nuôi mộng bá chủ toàn cõi đại lục.
-Đại chiến nổ ra, âm dương điên đảo thiên khung đổ nát, đại lực lâm vào Đen tối thời đại. Khai sơ Thủy tổ thành công phân tách Độc thể. Bất Tử Hồn Linh vương nhận phản phệ làm vào ngàn thu giấc. Độc thể giao cho Xà tổ cai quản, Dịch thể ẩn nấp tính chất khó thuần, Thủy tổ phong ấn sâu trong lòng đại đia, lập cấm địa khu sinh linh tiến vào.
-Bất Tử Hồn thoát khốn, thiên địa đại hạn đến rồi sao.
Sâu bên trong âm u lộng gió cấm địa, hoang sơ gạt bỏ thế thái nhân tình cảnh sắc, xuất hiện nhân kiến trúc mái nhà tranh công phá. Ưng gia bóng dáng thiền bên trong, cảm nhận thanh thản tinh thần từng chút chữa lão bệnh.
Uỳnh uỳnh uỳnh
Vạn cân sơn đè áp âm không làm Ưng lão rời trạng thái, hắn quen thuộc bên ngoài đại tác động. Từ sau hàng cây, xuyên qua dị dạng rễ hiện hung ngạc hướng đến. Ngạc chi chuyển động thời điểm, đại địa hóa mèm sinh bách cái ao nước, đại Ngạc hàm bá đạo phá phía trước ngăn lối cây.
-A Liêu, ngày mới thế nào ?
Ngạc Liêu lạnh lẽo mắt chằm chằm Ưng lão, phong len thô mãnh đại hàm hàm, phát quái âm bén nhọn da thịt đau rát. Ưng Chinh dang song lên cao, thân cong sợ hãi biểu hiện hét.
-Đừng có ăn ta .
Kinh hoàng vạn thế hung uy mất khi Ưng Chinh lao giả liên hồi mồm. Ưng gia vui thích tiến đến Ngạc Liêu thời điểm , cảm nhận nha đầu khí chất. Mắt xuyên đến thiên nhai, đôi già nua tỏa hoàng sắc linh năng, hóa tia sáng soi thực hư xa xăm.
-Ưng Nhãn.
Đại điểu không tại Ngạc Lĩnh yêu thú thu vào mắt, bên trên song nhân vui đùa khiến lão nhíu mày. Tên tiểu tử chưa thành thân, lại dám chạm lão chất nữ. Ưng lão lật mắt quay sang bên cạnh đại ngạc.
-Liêu, ta nha đầu đến .
-Nói ta làm gì ?
Ngạc mắt đại đèn lồng bừng mở, từ hung mãnh thân phát lãnh lẽo âm xa cách, tựa ngàn năm vô vọng níu lấy tơ vương. Ngạc Lĩnh chủ từ hình dáng phán đoán, lừa chọn phản tổ huyết mạch con đường. Thông thường đỉnh phong yêu thú lựa chọn Hóa Hình phương thức, cải biến nhân hình sở hữu nhân dạng, ngược vấn đề Hóa Hình yêu thú chính tự hủy tiềm năng. Ngạc Liêu chạm đến cỗ lão huyết mạch, thoát ly trói buộc thiên địa phép tắc.
-Ta nha đầu , ngang ngược tựa ngươi a
Bành
Ngạc Liêu nghe thấy mắt hóa đỏ, phía sau ngạc vĩ lôi đình thế đập Ưng Chinh văng đi. Đại phẫn nộ hóa đại âm hung hãn vang vong một vùng Ngạc Lĩnh. Bách Thú tạm hoãn sinh hoạt, chui rút về nơi an toàn . Ưng Chinh nghiên ngả điều tiết cơn choáng vàng nói.
-Lão thái bà, ngươi muốn đánh chết lão công sao ?
-Ồn ào .
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng tại chứng kiến Ưng lão thời điểm, hóa rồ ngưỡng mộ cao nhân . Trông thấy Ngạc Liêu khó chịu ly khai, lão khởi ưng dực bay lên . Quan sát Đại Ngạc lộ trình, hướng đến phương xa nha đầu cười gằn. Vài năm trước đây Ưng gia tình cờ phát hiện, hắn theo dõi ngoại nhân Ngạc Liêu, thế nào Đại Hung chung quanh thân tiểu thú leo trèo vui đùa. Mưa dầm thấm lâu quan sát, phong sương ánh mắt nhìn thấu, lạnh lẽo hung hãn bên trong một quả nhiệt tâm. Thời điểm số mệnh đến, lão tâm thả trôi mê cung không lối thoát.
Miêu Lan thở dài sờ vuốt, an ủi Thanh Điểu hạ xuống bên dưới đại địa. Cảm nhận Thanh Điểu tham lam hit thở quát đến phía sau gấu đen.
-Đại hùng không được ăn nữa, ngươi nặng a
Trần Hùng chớp mắt lia trên dưới nàng dáng dấp, bẫng một cái liên hồi biến cố quấy nhiễu , không chú ý Miêu Lan thân nâng dày tam phân tứ tấc . Thở dài suy tư nàng Bách Linh Thể, hắn không tìm ra cách hạn chế thể chất phát tác. Miêu Lan tâm linh cảm nhận tương liên, phấn khích lượn lờ.
-Ta hồn lực cảm nhận gia gia liên hệ, hắn sắp đến a.
Trần Hùng tiến đến đẩy đại hùng ra một bên, lão ca tìm thấy đồng sở thích Miêu Lan tri kỉ, suốt ngày quấn lấy không cho hắn cơ hội thể hiện tình cảm. Trần Hùng quyết liệt nắm lấy tay nàng, tựa hài tử tranh giành yêu thích vật, mồm hung hăng đấu dông bão.
-Có ngươi tại bên, ta chờ một đời có chi khó.
-Ngươi sao vậy a
Hắn hành động nhiều khi nàng không hiểu được. Nàng đành đành mặc hắn, hít thở nàng thích mùi a. Trần Hùng siết chặt vòng tay thời điểm, phương xa đại chấn động hướng đến. Trần Hùng chú ý gấu đen thân run lên căng thẳng, vội tiến vào phòng bị tư thế .
-Lan, có hung thú.
Từ khi xâm nhập Ngạc Lĩnh lãnh thổ, sâm lâm bên trong tiểu thú hiên ngang tồn tại. Trần Hùng bao buồn tẻ tan biến, yêu thú hiện kích chiến huyết nam tử hán trào dâng. Thời gian đưa đại hung thú bóng dáng đến trước trắng mặt nhân, Ngạc Liêu mắt đảo bên dưới chúng nhân té đất, xác định bên trong nữ hài tử.
-Ưng lão già , chất nữ thế nào xinh đẹp.
Miêu Lan ngơ ngác một hồi lâu, xác định quen thuộc gia gia bớt đôi chút sợ hãi. Ngạc Liêu trầm thấp rùng mình âm bỏ qua, nàng cảm nhận bên trong quan tâm thân thiết . Nữ tử yêu thích khen lời trung gian kéo lại khoảng cách. Trần Hùng cảm nhận nhất cử nhất động trong Ngạc Lĩnh chủ ánh mắt, biết lễ nghi Trần Hùng vùng vẫy phá tượng đất tư thế , gượng nụ thân thiện cười.
-Ta nào có, tiểu nữ Miêu Lan, xin ra mắt tiền bối a.
Vụt
Ngạc vĩ vô tận công phạt nện xuống phía trước Trần Hùng. Đại địa tan tành, xung lực đẩy hắn văng lên không trung. Nuốt một ngụm bò dậy, dõi mắt theo Ngạc Lĩnh chủ khuất bóng. Không hổ danh trấn giữ hung hiểm lãnh thổ, bá đạo Trần Hùng nhận thua. Trên bầu trời tất cả Ưng Chinh thu vào mắt, hắn thầm cảm tạ lão thái bà, cho tên tiểu tử một bài học. Ưng Chinh đạp phong hạ xuống, đón lấy cưng chiều nha đầu, quay sang Trần Hùng thở dài bất lực.
-Lão thái bà tính cách quái dị, được cái tốt bụng a.
-Gia gia, đừng nói là....
×
— QUẢNG CÁO —
Miêu Lan híp mắt quan sát gia gia mặt mo đỏ, nhớ đến Ngạc Liêu đáng sợ bộ dáng. Không hiểu thế nào nàng yêu thích, hơn khối nhân bên trong tiểu nhân a. Níu lấy Ưng lão tay đung đưa làm nũng.
-Gia gia không được bên trọng bên khinh a.
Trần Hùng miên man suy nghĩ tốt bụng hàm ý, nghe Ưng lão thổ lộ Trần Hùng ngơ ngác nơi thiên đàng địa ngục. Không ngờ lão nhân gia ngài ẩn dấu lợi hại khác.. Nhanh thời gian nắm lấy bổn nguyên tâm Ngạc lĩnh chủ, xứng đáng nam nhân Thú Nhân quốc tôn sùng. Trần Hùng có quyết định lan truyền Ưng gia gia thành thân ngày, bách thú hoan ca mừng sức sống. Ưng lão từ nay thành ta thần tượng a.
-Ưng lão, ta có chuyện muốn thỉnh giáo a.
-Không vội....
Đoàn người tiến đến mái nhà tranh , Trần Hùng không ngăn được căng thẳng, nuốt một ngụm nhìn Ngạc chủ híp mắt nằm, đành tự đánh lừa nhấp chút nước trà nóng quên đi. Ưng lão bôn ba độc ác ánh mắt, biết khoảng cách phá đụng chạm thời điểm.
-Nha đầu thử đến thân quen lão thái bà, ta chắc chắn nàng yêu ngươi. Trò chuyện nhớ nhắc đến ta a.
Miêu Lan liếc xéo gia gia bước đến, nàng quyết dùng cạn dũng cảm tích tụ. Thành toàn gia gia mong muốn, sau đó nàng hưởng thụ tam nhân yêu thương. Trần Hùng gật đầu hướng Ưng lão cảm tạ, sắp xếp cấp bách sự tình thỉnh giáo.
-Ưng lão, Mạc Nha Quật đáy tại thượng cổ phong ấn Bất Tử Hồn Linh Vương. Ta tham gia thời điểm không may phong ấn đại hạn đến.
Ưng Chinh ngưng trọng thở một hơi sâu, Bất Tử Hồn Linh vương Ưng điển cố có nhắc đến.
-Bất Tử Hồn là cổ xưa vật không biết căn nguyên sinh thành. Hắn tận dụng đoạt xá phương thức theo dòng thời gian tồn tại. Hấp thụ tri thức bách thời đại, đạt đỉnh phong Trí giả tâm tính đại biến. Hắn quyết nghịch thiên luyện một cái tuế nguyệt thể.
-Bất Tử Hồn bắt đầu sinh linh đồ tháng, tà đạo thu lấy tinh huyết bách thú. Chủ thể Huyết Biên Bức vương dung hợp vạn huyết, vượt qua năm tháng thiên khiển can ngăn, luyện thành vô tận sinh mệnh thể, Huyết thể.
-Cuồng hồn nhập Huyết thể, xúc phạm thiên địa cân bằng pháp tắc. Thời điểm lôi thiểm thương thiên hàng lâm, vạn sinh linh chú mục thiên địa trù dập tà ác đại đạo.
-Bất Tử Hồn chìm trong vô tận lôi hà, sinh mệnh thể chất liên miên tái sinh, cốt lỗi Bất Tử hồn nghị lực chống đỡ thiên phạt. Thiên địa lực lượng là vô cùng, tiếc thay chính nó không thể vượt giới hạn cân bằng . Bất Tử Hồn sống sót sau đại kiếp, bách thú huyết sát tính bộc phát . Khao khát sức mạnh diệt thiên phong thần . Từ tuế nguyệt tri thức đúc kết, Bất Tử Hồn vân du tứ hải tìm kiếm thiên địa độc vật. Cổ Xà chủ thể, bách độc dung hợp luyện thành Độc thể.
-Thân thể xung khắc sinh tử pháp tắc, sinh mệnh thể lấn áp sinh linh độc tố. Bất Tử Hồn minh ngộ độc tố giới hạn sát tính, cần một thứ tàn phá từ bên trong thân thể, kết hợp bên ngoài độc vật hủy diệt sinh cơ, đạt tam thế chân vạc cân bằng sinh mệnh lực. Dịch mầm luyện từ vạn sinh linh mộ địa, tâm nguyện tuyệt thế thể xác thành, lấy danh xưng Bất Tử Hồn Linh vương, nuôi mộng bá chủ toàn cõi đại lục.
-Đại chiến nổ ra, âm dương điên đảo thiên khung đổ nát, đại lực lâm vào Đen tối thời đại. Khai sơ Thủy tổ thành công phân tách Độc thể. Bất Tử Hồn Linh vương nhận phản phệ làm vào ngàn thu giấc. Độc thể giao cho Xà tổ cai quản, Dịch thể ẩn nấp tính chất khó thuần, Thủy tổ phong ấn sâu trong lòng đại đia, lập cấm địa khu sinh linh tiến vào.
-Bất Tử Hồn thoát khốn, thiên địa đại hạn đến rồi sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.