Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú ( Dịch )
Chương 43: . Lão ...? Lão Bản?
Hương Vị Mãnh Trùng
05/03/2022
"Quản gia?"
Bọn hắn phần lớn vẫn là giai cấp làm thuê, đối với cái từ ngữ này tương đối xa lạ, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
Hơn nữa loại mỹ nữ như Tần Văn tùy tiện ngoắc ngoắc tay đều có rất nhiều nam nhân tiêu tiền cho nàng, cư nhiên lại đi làm quản gia cho Giang Dã?
Nhìn hắn vô luận là cách ăn mặc hay là khí chất, so với lúc trước đều như hai người khác nhau.
Lẽ nào gia hỏa này thật sự đã đông sơn tái khởi?
Lúc này Cao Minh lên tiếng nói: "Đây không phải là bạn gái của ngươi sao? Lại nói ngươi còn cần quản gia hả? Để quét dọn căn phòng trọ lụp xụp kia sao?"
Trong Phòng bao mọi người cười ầm lên.
Hà Đông Vĩ trong biểu cảm đầy thâm ý nói: "Đừng nói như vậy, Giang Dã tìm được một bạn gái tốt, các ngươi hâm mộ còn không kịp đâu."
Mọi người nhất thời liền rõ ràng.
Xem ra là bạn gái của hắn muốn tới chống đỡ mặt mũi giùm hắn, cố ý nói mình là quản gia a!
Như vậy đến cả quần áo trên người hắn cũng là do bạn gái bỏ vốn rồi?
Đám nữ nhân ánh mắt đầy khinh bỉ, nhưng nam nhân phần lớn là hâm mộ xen lẫn ghen tị.
Ai không hy vọng tìm được bạn gái như vậy?
Đáng tiếc chúng ta không có gương mặt đẹp trai như kia!
Tần Văn tức tới mặt đỏ hồng lên, muốn mở miệng nói chuyện, lại bị Giang Dã giơ tay lên ngăn cản.
Một mực không lên tiếng, Từ Đình mở miệng nói: "Giang Dã, ngươi bây giờ vẫn còn ở tân thành Hoa Uyển sao?"
Giang Dã liếc hắn một cái, không nói gì.
Từ Đình không để ý lắm, tiếp tục nói: "Ta nhớ lúc ấy ngươi còn cùng bốn người mướn chung, ngăn vách nhà bằng thạch cao bản, hiện tại sẽ không phải như thế nữa chứ?"
"Mướn chung phòng rồi ngăn vách?"
"Ta biết loại kia, chính là dùng thạch cao bản ngăn vách lại, một căn phòng có thể nhét vào sáu bảy người."
"Như vậy mà còn tìm quản gia? Ta còn tưởng rằng ở biệt thự lớn nữa nha! Ha ha!"
Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
Giang Dã không có chút rung động nào, bình tĩnh nhìn nàng, "Phải thì lại làm sao? Không phải thì lại làm sao?"
Bên trong gian phòng rất nhanh yên tĩnh lại.
Bốn năm đại học, bọn hắn đối với tính khí của Giang Dã cũng có lý giải.
Ngày thường chơi đùa nhốn nháo đùa làm sao đều được, nhưng ngàn vạn lần chớ đem hắn chọc giận, không thì. ..
Những người đã thấy qua Giang Dã lúc trở nên hung ác thậm chí còn rùng mình một cái.
Từ Đình bộ dáng ra vẻ vô tội, "Dù sao chúng ta cũng vậy. . . Cùng học một trường, ta chính là quan tâm ngươi một chút thôi."
"Ngăn vách như thế không an toàn, dễ bịcháy, không bằng để ta bảo Đông Vĩ tìm cho ngươi một phòng ở đi! Tiền mướn phòng ngươi yên tâm, khẳng định để cho ngươi giá thấp nhất. . ."
Vẻ mặt của mọi người mười phần nghiền ngẫm.
Để cho bạn trai hiện tại tìm phòng ở cho bạn trai cũ?
Giết người không đao a!
Ầm!
Lâm Uyển Các ném đi một cái ly rượu, chỉ tay thẳng về phía nàng nói : "Từ Đình, cho ngươi mặt mũi còn chưa đủ đúng không? Ngươi ở đây châm trọc ai? Hai năm trước Giang Dã đối với ngươi như thế nào, trong lòng ngươi cmn còn không rõ sao? !"
Luôn luôn lạnh như tòa núi băng như nàng cũng phải trực tiếp bật lời thô tục!
Lưu Trùng trực tiếp đứng lên,bộ dáng xoa xoa bàn tay.
Hà Đông Vĩ thấy vậy ánh mắt lạnh xuống.
Hắn vẫn đối với Lâm Uyển Các có chút ý tứ, nhưng mà trong mắt đối phương chỉ có Giang Dã, hắn đành bỏ cao lấy thấp nên mới tìm tới Từ Đình.
Trong lòng cũng có một tia ý vị muốn trả thù Giang Dã.
Lần này họp lớp, nói trắng ra chính là muốn khoe khoang trước mặt Lâm Uyển Các một chút!
Tốt nghiệp lâu như vậy rồi, ai còn có thể đơn thuần giống như trước đây được nữa?
Tuy rằng hắn muốn cùng Từ Đình kết hôn, nhưng mà một chút cũng không ảnh hưởng đến việc muốn kiếm mối nhỏ khác!
Chỉ cần tiền đưa đúng chỗ, nữ thần cũng phải quỳ gối!
Nhưng ai biết Lâm Uyển Các vậy mà vẫn còn nói đỡ cho Giang Dã ,cái này khiến Hà Đông Vĩ cực kỳ khó chịu!
Từ Đình vừa nghe liền phát hỏa, cười lạnh nói: "Miệng sạch sẽ một chút! Lúc lên đại học ,ta biết ngay ngươi đối với Giang Dã có ý tứ, kết quả thế nào ? Giang Dã không thèm nhìn ngươi một cái!"
"Hiện tại Giang Dã đã có bạn gái, ngươi còn muốn làm người thứ ba nhúng tay vào hay sao?"
Lâm Uyển Các lạnh lùng nói: "Ngươi lặp lại lần nữa thử xem?"
"Ta nói thì đúng thì có gì mà phải sợ?" Từ Đình không nhường nửa bước.
Thấy bầu không khí càng ngày càng khẩn trương, Hà Đông Vĩ vội vã đi ra hòa giải nói: "Được rồi được rồi, sao phải vậy chứ! Mọi người đều là hảo ý, Giang Dã ngươi ngược lại giọng điệu có chút. . ."
Lúc này cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Một nam tử trung niên trên người mặc Âu phục màu xanh đậm đi vào, "Thật ngại quá, quấy rầy các vị rồi."
Hà Đông Vĩ nhìn thấy người vừa mới tới, ánh mắt liền kinh hỉ, "Lý tổng, ngài làm sao còn đích thân đến?"
Lúc nói chuyện không quên đắc ý nhìn về phía mọi người.
"Vị này chính là tổng giám đốc của khách sạn Ngộ Kiến, Lý tổng!"
Hai người chỉ có duyên gặp qua một lần, không nghĩ đến đối phương còn đích thân qua đây, mặt mũi này thật là lớn.
Lý Thái lại cau mày nói: "Chúng ta quen biết?"
Hà Đông Vĩ sững sờ, không phải vì tìm mình mà tới?
Hắn cười gượng nói: "Ngài thật là quý nhân nhiều nên quên chuyện a, ta là Hà Đông Vĩ, lúc trước chúng ta từng nói chuyện qua."
Lý Thái suy nghĩ hồi lâu, cũng không nhớ nổi hắn là ai.
Hà Đông Vĩ có chút không xuống đài được, hỏi: "Ngài hôm nay qua đây là vì. . ."
Lý Thái không để ý tới hắn, đi thẳng tới sau lưng Giang Dã.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, khom người cúi người chào nói: "Lão bản, thức ăn đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể mang lên."
Lão, lão bản? !
Mọi người hô hấp đều nhanh dừng lại.
tổng giám đốc của khách sạn Ngộ Kiến, gọi Giang Dã là ông chủ? !
"Lý tổng, ngươi có phải lầm rồi hay không, hắn là bạn học ta Giang Dã, không phải lão bản. . ." Hà Đông Vĩ giãy giụa nói.
Lý Thái trong lòng khẽ nhúc nhích.
Nguyên lai là bạn học của lão bản.
Bất quá bọn hắn cư nhiên không biết thân phận của lão bản, xem ra quan hệ rất bình thường a!
Lý Thái tâm tư thay đổi thật nhanh, chủ động nói : "Tối ngày hôm qua, Giang tiên sinh đã chi thu mua hoàn toàn khách sạn Ngộ kiến, người hiện tại chính là đại lão bản của khách sạn chúng ta! Tiên sinh, ta xem là ngươi lầm rồi đi?"
Hà Đông Vĩ nuốt nước miếng một cái, đầu có chút ngẩn ra.
Khách sạn 5 sao tốt nhất Ngô Thành cư nhiên là của Giang Dã? !
Ông trời của ta ơi!
Bọn hắn phần lớn vẫn là giai cấp làm thuê, đối với cái từ ngữ này tương đối xa lạ, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
Hơn nữa loại mỹ nữ như Tần Văn tùy tiện ngoắc ngoắc tay đều có rất nhiều nam nhân tiêu tiền cho nàng, cư nhiên lại đi làm quản gia cho Giang Dã?
Nhìn hắn vô luận là cách ăn mặc hay là khí chất, so với lúc trước đều như hai người khác nhau.
Lẽ nào gia hỏa này thật sự đã đông sơn tái khởi?
Lúc này Cao Minh lên tiếng nói: "Đây không phải là bạn gái của ngươi sao? Lại nói ngươi còn cần quản gia hả? Để quét dọn căn phòng trọ lụp xụp kia sao?"
Trong Phòng bao mọi người cười ầm lên.
Hà Đông Vĩ trong biểu cảm đầy thâm ý nói: "Đừng nói như vậy, Giang Dã tìm được một bạn gái tốt, các ngươi hâm mộ còn không kịp đâu."
Mọi người nhất thời liền rõ ràng.
Xem ra là bạn gái của hắn muốn tới chống đỡ mặt mũi giùm hắn, cố ý nói mình là quản gia a!
Như vậy đến cả quần áo trên người hắn cũng là do bạn gái bỏ vốn rồi?
Đám nữ nhân ánh mắt đầy khinh bỉ, nhưng nam nhân phần lớn là hâm mộ xen lẫn ghen tị.
Ai không hy vọng tìm được bạn gái như vậy?
Đáng tiếc chúng ta không có gương mặt đẹp trai như kia!
Tần Văn tức tới mặt đỏ hồng lên, muốn mở miệng nói chuyện, lại bị Giang Dã giơ tay lên ngăn cản.
Một mực không lên tiếng, Từ Đình mở miệng nói: "Giang Dã, ngươi bây giờ vẫn còn ở tân thành Hoa Uyển sao?"
Giang Dã liếc hắn một cái, không nói gì.
Từ Đình không để ý lắm, tiếp tục nói: "Ta nhớ lúc ấy ngươi còn cùng bốn người mướn chung, ngăn vách nhà bằng thạch cao bản, hiện tại sẽ không phải như thế nữa chứ?"
"Mướn chung phòng rồi ngăn vách?"
"Ta biết loại kia, chính là dùng thạch cao bản ngăn vách lại, một căn phòng có thể nhét vào sáu bảy người."
"Như vậy mà còn tìm quản gia? Ta còn tưởng rằng ở biệt thự lớn nữa nha! Ha ha!"
Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
Giang Dã không có chút rung động nào, bình tĩnh nhìn nàng, "Phải thì lại làm sao? Không phải thì lại làm sao?"
Bên trong gian phòng rất nhanh yên tĩnh lại.
Bốn năm đại học, bọn hắn đối với tính khí của Giang Dã cũng có lý giải.
Ngày thường chơi đùa nhốn nháo đùa làm sao đều được, nhưng ngàn vạn lần chớ đem hắn chọc giận, không thì. ..
Những người đã thấy qua Giang Dã lúc trở nên hung ác thậm chí còn rùng mình một cái.
Từ Đình bộ dáng ra vẻ vô tội, "Dù sao chúng ta cũng vậy. . . Cùng học một trường, ta chính là quan tâm ngươi một chút thôi."
"Ngăn vách như thế không an toàn, dễ bịcháy, không bằng để ta bảo Đông Vĩ tìm cho ngươi một phòng ở đi! Tiền mướn phòng ngươi yên tâm, khẳng định để cho ngươi giá thấp nhất. . ."
Vẻ mặt của mọi người mười phần nghiền ngẫm.
Để cho bạn trai hiện tại tìm phòng ở cho bạn trai cũ?
Giết người không đao a!
Ầm!
Lâm Uyển Các ném đi một cái ly rượu, chỉ tay thẳng về phía nàng nói : "Từ Đình, cho ngươi mặt mũi còn chưa đủ đúng không? Ngươi ở đây châm trọc ai? Hai năm trước Giang Dã đối với ngươi như thế nào, trong lòng ngươi cmn còn không rõ sao? !"
Luôn luôn lạnh như tòa núi băng như nàng cũng phải trực tiếp bật lời thô tục!
Lưu Trùng trực tiếp đứng lên,bộ dáng xoa xoa bàn tay.
Hà Đông Vĩ thấy vậy ánh mắt lạnh xuống.
Hắn vẫn đối với Lâm Uyển Các có chút ý tứ, nhưng mà trong mắt đối phương chỉ có Giang Dã, hắn đành bỏ cao lấy thấp nên mới tìm tới Từ Đình.
Trong lòng cũng có một tia ý vị muốn trả thù Giang Dã.
Lần này họp lớp, nói trắng ra chính là muốn khoe khoang trước mặt Lâm Uyển Các một chút!
Tốt nghiệp lâu như vậy rồi, ai còn có thể đơn thuần giống như trước đây được nữa?
Tuy rằng hắn muốn cùng Từ Đình kết hôn, nhưng mà một chút cũng không ảnh hưởng đến việc muốn kiếm mối nhỏ khác!
Chỉ cần tiền đưa đúng chỗ, nữ thần cũng phải quỳ gối!
Nhưng ai biết Lâm Uyển Các vậy mà vẫn còn nói đỡ cho Giang Dã ,cái này khiến Hà Đông Vĩ cực kỳ khó chịu!
Từ Đình vừa nghe liền phát hỏa, cười lạnh nói: "Miệng sạch sẽ một chút! Lúc lên đại học ,ta biết ngay ngươi đối với Giang Dã có ý tứ, kết quả thế nào ? Giang Dã không thèm nhìn ngươi một cái!"
"Hiện tại Giang Dã đã có bạn gái, ngươi còn muốn làm người thứ ba nhúng tay vào hay sao?"
Lâm Uyển Các lạnh lùng nói: "Ngươi lặp lại lần nữa thử xem?"
"Ta nói thì đúng thì có gì mà phải sợ?" Từ Đình không nhường nửa bước.
Thấy bầu không khí càng ngày càng khẩn trương, Hà Đông Vĩ vội vã đi ra hòa giải nói: "Được rồi được rồi, sao phải vậy chứ! Mọi người đều là hảo ý, Giang Dã ngươi ngược lại giọng điệu có chút. . ."
Lúc này cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Một nam tử trung niên trên người mặc Âu phục màu xanh đậm đi vào, "Thật ngại quá, quấy rầy các vị rồi."
Hà Đông Vĩ nhìn thấy người vừa mới tới, ánh mắt liền kinh hỉ, "Lý tổng, ngài làm sao còn đích thân đến?"
Lúc nói chuyện không quên đắc ý nhìn về phía mọi người.
"Vị này chính là tổng giám đốc của khách sạn Ngộ Kiến, Lý tổng!"
Hai người chỉ có duyên gặp qua một lần, không nghĩ đến đối phương còn đích thân qua đây, mặt mũi này thật là lớn.
Lý Thái lại cau mày nói: "Chúng ta quen biết?"
Hà Đông Vĩ sững sờ, không phải vì tìm mình mà tới?
Hắn cười gượng nói: "Ngài thật là quý nhân nhiều nên quên chuyện a, ta là Hà Đông Vĩ, lúc trước chúng ta từng nói chuyện qua."
Lý Thái suy nghĩ hồi lâu, cũng không nhớ nổi hắn là ai.
Hà Đông Vĩ có chút không xuống đài được, hỏi: "Ngài hôm nay qua đây là vì. . ."
Lý Thái không để ý tới hắn, đi thẳng tới sau lưng Giang Dã.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, khom người cúi người chào nói: "Lão bản, thức ăn đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể mang lên."
Lão, lão bản? !
Mọi người hô hấp đều nhanh dừng lại.
tổng giám đốc của khách sạn Ngộ Kiến, gọi Giang Dã là ông chủ? !
"Lý tổng, ngươi có phải lầm rồi hay không, hắn là bạn học ta Giang Dã, không phải lão bản. . ." Hà Đông Vĩ giãy giụa nói.
Lý Thái trong lòng khẽ nhúc nhích.
Nguyên lai là bạn học của lão bản.
Bất quá bọn hắn cư nhiên không biết thân phận của lão bản, xem ra quan hệ rất bình thường a!
Lý Thái tâm tư thay đổi thật nhanh, chủ động nói : "Tối ngày hôm qua, Giang tiên sinh đã chi thu mua hoàn toàn khách sạn Ngộ kiến, người hiện tại chính là đại lão bản của khách sạn chúng ta! Tiên sinh, ta xem là ngươi lầm rồi đi?"
Hà Đông Vĩ nuốt nước miếng một cái, đầu có chút ngẩn ra.
Khách sạn 5 sao tốt nhất Ngô Thành cư nhiên là của Giang Dã? !
Ông trời của ta ơi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.