Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 20:
Nguyệt Bán Đinh
03/09/2024
“Hôm nay đi muộn nên nhiều món ở chợ không còn tươi, đành làm tạm thế này.” Chu Tử Mặc có chút ngại ngùng nói.
Hạ Chi Đào ngạc nhiên tròn mắt: “Thế này đã quá tốt rồi.”
Chu Tử Mặc cười, sắp xếp bát đũa, còn định múc cơm cho Hạ Chi Đào.
Cô cũng không ngồi yên chờ người phục vụ, tự đứng dậy lấy một bát cơm.
Cơm trắng dẻo mịn cùng món mặn đậm đà, Hạ Chi Đào thấy ngon hơn hẳn đồ ăn ngoài.
Cô vừa nhai vừa gật đầu với Chu Tử Mặc, giơ ngón cái ra ý khen ngợi, cảm thấy số tiền ba nghìn tệ bỏ ra thật quá đáng giá.
Chu Tử Mặc cười, bữa cơm này là bữa đơn giản nhất anh từng nấu khi làm đầu bếp, nhưng lại nhận được lời khen chân thành nhất.
Cảm giác này khác hẳn với trước kia.
Hai người ăn xong sạch sẽ, không bỏ lại một miếng nào.
Hạ Chi Đào ngả người ra ghế, xoa xoa cái bụng no căng, đã quyết định sẽ thuê Chu Tử Mặc.
Để chính thức, cô còn ra cửa hàng in ấn in sẵn hợp đồng.
“Sắp tới anh chỉ cần nấu hai bữa mỗi ngày thôi, anh có thể đón ông của anh đến đây ăn cùng, nấu ba phần, tiền chợ mỗi ngày tính cho tôi.” Hạ Chi Đào nói.
Chu Tử Mặc ngạc nhiên: “Vậy thì tôi có lợi quá rồi.”
“Không sao, lương anh cũng không cao mà, anh đến đây nấu ăn đã giúp đỡ tôi nhiều lắm rồi, mà người già ăn có bao nhiêu đâu, không sao đâu.” Hạ Chi Đào nói.
“Tôi sẽ nấu riêng cho ông tôi, cô Hạ không cần lo.” Chu Tử Mặc từ chối.
Hạ Chi Đào không nói thêm gì, sau khi ký xong hợp đồng với Chu Tử Mặc, anh có thể chính thức làm việc vào ngày mai.
Vấn đề ăn uống của mình đã được giải quyết, coi như đã hoàn thành một việc lớn.
Ăn xong, Chu Tử Mặc dọn dẹp bát đũa, sau đó xách một chiếc hộp đen đi về nhà qua cửa sau.
Từ cửa sau tạp hóa về nhà anh chỉ mất vài phút đi bộ, Chu Tử Mặc càng thấy hài lòng với công việc này.
Vì hôm nay hàng có sẵn đã bán hết, Hạ Chi Đào ăn xong liền đóng cửa tiệm.
Cô tính toán thu nhập hôm nay, từ giỏ hàng và bán tại cửa hàng, tổng cộng thu được 20.350 tệ.
Số lượng hàng đăng bán trong giỏ hàng không nhiều, mỗi món chỉ từ 20 đến 50 cái, vòng tay đá chỉ đăng số lượng cô tự làm được, nếu không thì con số còn cao hơn nhiều.
Số tiền này khiến Hạ Chi Đào không thể ngừng nở nụ cười.
Vui xong, cô lại vào hòn đảo để bổ sung hàng hóa cho cửa hàng.
Sau khi lưu hết hàng hóa vào kho đồ, đảo Chi Đào đột ngột lên cấp ba, mở ra một góc bị sương mù che phủ, đồng thời mở khóa thêm một máy chế biến thực phẩm, sau khi xem hướng dẫn, Hạ Chi Đào nhận ra mình có thể làm bánh mì bằng chiếc máy này.
Cô làm theo hướng dẫn, cho một quả táo và một bao mười cân bột Chi Đào vào máy.
Rất nhanh, máy bắt đầu hoạt động ầm ầm.
Chẳng mấy chốc, từ cửa ra của máy, những chiếc bánh mì táo mới ra lò bắt đầu xuất hiện.
Nhìn thành phẩm, Hạ Chi Đào ngạc nhiên một lúc, sao trông vẫn là quả táo, bánh mì đâu rồi?
Cô tò mò cầm một quả táo lên bóp thử, âm thanh giòn rụm vang lên, quả táo trong tay cô bị bóp lõm vào.
Bánh mì táo làm ra trông giống táo thật đến mức ngạc nhiên, Hạ Chi Đào cắn thử một miếng, lớp ngoài đỏ đỏ chính là lớp đường làm từ táo, bên trong là bánh mì mềm mịn.
Ở giữa còn có lớp mứt táo, thêm những miếng táo giòn giòn.
Sự kết hợp của nhiều lớp hương vị khiến Hạ Chi Đào vô cùng thích thú.
Hạ Chi Đào ngạc nhiên tròn mắt: “Thế này đã quá tốt rồi.”
Chu Tử Mặc cười, sắp xếp bát đũa, còn định múc cơm cho Hạ Chi Đào.
Cô cũng không ngồi yên chờ người phục vụ, tự đứng dậy lấy một bát cơm.
Cơm trắng dẻo mịn cùng món mặn đậm đà, Hạ Chi Đào thấy ngon hơn hẳn đồ ăn ngoài.
Cô vừa nhai vừa gật đầu với Chu Tử Mặc, giơ ngón cái ra ý khen ngợi, cảm thấy số tiền ba nghìn tệ bỏ ra thật quá đáng giá.
Chu Tử Mặc cười, bữa cơm này là bữa đơn giản nhất anh từng nấu khi làm đầu bếp, nhưng lại nhận được lời khen chân thành nhất.
Cảm giác này khác hẳn với trước kia.
Hai người ăn xong sạch sẽ, không bỏ lại một miếng nào.
Hạ Chi Đào ngả người ra ghế, xoa xoa cái bụng no căng, đã quyết định sẽ thuê Chu Tử Mặc.
Để chính thức, cô còn ra cửa hàng in ấn in sẵn hợp đồng.
“Sắp tới anh chỉ cần nấu hai bữa mỗi ngày thôi, anh có thể đón ông của anh đến đây ăn cùng, nấu ba phần, tiền chợ mỗi ngày tính cho tôi.” Hạ Chi Đào nói.
Chu Tử Mặc ngạc nhiên: “Vậy thì tôi có lợi quá rồi.”
“Không sao, lương anh cũng không cao mà, anh đến đây nấu ăn đã giúp đỡ tôi nhiều lắm rồi, mà người già ăn có bao nhiêu đâu, không sao đâu.” Hạ Chi Đào nói.
“Tôi sẽ nấu riêng cho ông tôi, cô Hạ không cần lo.” Chu Tử Mặc từ chối.
Hạ Chi Đào không nói thêm gì, sau khi ký xong hợp đồng với Chu Tử Mặc, anh có thể chính thức làm việc vào ngày mai.
Vấn đề ăn uống của mình đã được giải quyết, coi như đã hoàn thành một việc lớn.
Ăn xong, Chu Tử Mặc dọn dẹp bát đũa, sau đó xách một chiếc hộp đen đi về nhà qua cửa sau.
Từ cửa sau tạp hóa về nhà anh chỉ mất vài phút đi bộ, Chu Tử Mặc càng thấy hài lòng với công việc này.
Vì hôm nay hàng có sẵn đã bán hết, Hạ Chi Đào ăn xong liền đóng cửa tiệm.
Cô tính toán thu nhập hôm nay, từ giỏ hàng và bán tại cửa hàng, tổng cộng thu được 20.350 tệ.
Số lượng hàng đăng bán trong giỏ hàng không nhiều, mỗi món chỉ từ 20 đến 50 cái, vòng tay đá chỉ đăng số lượng cô tự làm được, nếu không thì con số còn cao hơn nhiều.
Số tiền này khiến Hạ Chi Đào không thể ngừng nở nụ cười.
Vui xong, cô lại vào hòn đảo để bổ sung hàng hóa cho cửa hàng.
Sau khi lưu hết hàng hóa vào kho đồ, đảo Chi Đào đột ngột lên cấp ba, mở ra một góc bị sương mù che phủ, đồng thời mở khóa thêm một máy chế biến thực phẩm, sau khi xem hướng dẫn, Hạ Chi Đào nhận ra mình có thể làm bánh mì bằng chiếc máy này.
Cô làm theo hướng dẫn, cho một quả táo và một bao mười cân bột Chi Đào vào máy.
Rất nhanh, máy bắt đầu hoạt động ầm ầm.
Chẳng mấy chốc, từ cửa ra của máy, những chiếc bánh mì táo mới ra lò bắt đầu xuất hiện.
Nhìn thành phẩm, Hạ Chi Đào ngạc nhiên một lúc, sao trông vẫn là quả táo, bánh mì đâu rồi?
Cô tò mò cầm một quả táo lên bóp thử, âm thanh giòn rụm vang lên, quả táo trong tay cô bị bóp lõm vào.
Bánh mì táo làm ra trông giống táo thật đến mức ngạc nhiên, Hạ Chi Đào cắn thử một miếng, lớp ngoài đỏ đỏ chính là lớp đường làm từ táo, bên trong là bánh mì mềm mịn.
Ở giữa còn có lớp mứt táo, thêm những miếng táo giòn giòn.
Sự kết hợp của nhiều lớp hương vị khiến Hạ Chi Đào vô cùng thích thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.