Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 24:
Nguyệt Bán Đinh
03/09/2024
Hạ Chi Đào cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong livestream.
“Hàng đưa lên ít quá, táo chỉ có năm mươi quả, mọi người còn không đủ mua, thêm nữa đi.”
“Đúng đó, tôi chỉ mua được năm quả táo, muốn mua thêm nước ép cũng hết rồi.”
“Tôi muốn mua dừa mà cũng không mua được.”
Ngoại trừ cỏ bắt côn trùng mới lên kệ, những món khác cơ bản đã bán hết sạch. Mười chậu cỏ bắt côn trùng, giá mỗi chậu là 699 tệ khiến nhiều người thắc mắc, cỏ bắt muỗi bên ngoài chỉ vài chục tệ một chậu, sao cái này lại đắt thế.
Thực tế là ở đằng sau cỏ bắt côn trùng có ghi rõ công dụng, nhưng nhiều người không tin, nghĩ rằng đó là quảng cáo sai sự thật.
Hạ Chi Đào suy nghĩ một lúc liền quay ống kính về phía cỏ bắt côn trùng, còn cô thì đi sang một bên bắt đầu đóng gói hàng hóa bán ra trên Douyin.
“Chuyện gì thế này? Sao lại cho chúng ta xem một chậu cỏ?”
“Nhìn cái nhãn kìa, đây chính là cỏ bắt côn trùng giá 699 tệ trên giỏ hàng của streamer, streamer định cho chúng ta xem hàng thật à?”
“Streamer đâu rồi? Bình thường người ta bán hàng toàn phải thuyết minh giới thiệu, lần đầu tiên thấy có người để tự xem thế này.”
Trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao, cây cỏ bắt côn trùng vốn đang đung đưa theo gió đột nhiên động đậy. Mọi người chưa kịp nhìn rõ hành động của nó thì chiếc lá nhỏ đã cuốn lấy một con ruồi bay ngang qua, nhanh chóng nhét vào miệng.
Phần bình luận tràn ngập dấu chấm than.
“Tôi thấy cái cỏ bắt côn trùng này như thành tinh rồi ấy.”
“Hành động này đáng yêu một cách kỳ lạ, giống như thú cưng vậy. Mô tả nói rằng nếu nuôi tốt thì nó có thể sống rất lâu, đột nhiên tôi cũng muốn nuôi thử.”
“Có phải là buộc dây điều khiển không nhỉ?”
“Không giống đâu, nếu buộc dây thì sẽ cứng đơ lắm.”
“Hay là máy móc nhỉ, làm gì có cây nào lại giống như người thế này?”
Bình luận trong khung chat vẫn tranh cãi không ngớt, nhưng Hạ Chi Đào không ra giải thích, vì cô đang bận đóng gói sản phẩm của cửa hàng mình.
Vì tò mò, mười chậu cỏ bắt côn trùng trong giỏ hàng đã bị cư dân mạng mua sạch.
Khi Hạ Chi Đào đang đóng gói sản phẩm, vài công nhân từ công trường gần đó ghé vào mua sáu chiếc quạt lá, tổng cộng 1194 tệ.
“Cả công trường đều biết ở đây có cái quạt mát mẻ lắm nên tôi cũng vội vàng đến mua hai cái, một cái cho tôi dùng, một cái cho vợ dùng.” Anh công nhân mập mạp cười nói.
“Đúng là mát thật đấy.”
Mấy người vừa nói vừa cười rời đi.
Đến 10 giờ rưỡi, Chu Tử Mặc xuất hiện, một tay xách túi nhựa chứa vài hộp kính lớn, tay kia cầm đồ ăn và thịt.
“Anh tự đi mua hả, sao không bảo tôi lấy tiền cho?” Hạ Chi Đào ngước lên, ngạc nhiên nhìn những túi lớn trong tay Chu Tử Mặc.
“Không sao, tôi mua luôn rồi, đến cuối tháng kết toán một lần là được. Chủ tiệm yên tâm, tôi sẽ ghi chép rõ ràng từng khoản, có cả chụp ảnh lại.” Chu Tử Mặc nói.
Hạ Chi Đào gật đầu: “Vậy làm phiền anh rồi.”
“Còn cái này nữa.” Chu Tử Mặc lắc lắc mấy hộp lớn trong tay còn lại, “Tối qua tôi ở nhà làm sủi cảo, làm nhiều nên mang qua cho cô ít, sáng cô không cần làm bữa sáng, cứ nấu vài cái ăn.”
Ánh mắt Hạ Chi Đào sáng lên: “Anh tốt quá đi mất.”
Chu Tử Mặc hơi đỏ tai, khẽ ho một tiếng: “Không sao đâu, tôi đi cất sủi cảo vào tủ lạnh rồi đi nấu cơm đây.”
Hạ Chi Đào gật đầu, cúi đầu tiếp tục công việc.
“Hàng đưa lên ít quá, táo chỉ có năm mươi quả, mọi người còn không đủ mua, thêm nữa đi.”
“Đúng đó, tôi chỉ mua được năm quả táo, muốn mua thêm nước ép cũng hết rồi.”
“Tôi muốn mua dừa mà cũng không mua được.”
Ngoại trừ cỏ bắt côn trùng mới lên kệ, những món khác cơ bản đã bán hết sạch. Mười chậu cỏ bắt côn trùng, giá mỗi chậu là 699 tệ khiến nhiều người thắc mắc, cỏ bắt muỗi bên ngoài chỉ vài chục tệ một chậu, sao cái này lại đắt thế.
Thực tế là ở đằng sau cỏ bắt côn trùng có ghi rõ công dụng, nhưng nhiều người không tin, nghĩ rằng đó là quảng cáo sai sự thật.
Hạ Chi Đào suy nghĩ một lúc liền quay ống kính về phía cỏ bắt côn trùng, còn cô thì đi sang một bên bắt đầu đóng gói hàng hóa bán ra trên Douyin.
“Chuyện gì thế này? Sao lại cho chúng ta xem một chậu cỏ?”
“Nhìn cái nhãn kìa, đây chính là cỏ bắt côn trùng giá 699 tệ trên giỏ hàng của streamer, streamer định cho chúng ta xem hàng thật à?”
“Streamer đâu rồi? Bình thường người ta bán hàng toàn phải thuyết minh giới thiệu, lần đầu tiên thấy có người để tự xem thế này.”
Trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao, cây cỏ bắt côn trùng vốn đang đung đưa theo gió đột nhiên động đậy. Mọi người chưa kịp nhìn rõ hành động của nó thì chiếc lá nhỏ đã cuốn lấy một con ruồi bay ngang qua, nhanh chóng nhét vào miệng.
Phần bình luận tràn ngập dấu chấm than.
“Tôi thấy cái cỏ bắt côn trùng này như thành tinh rồi ấy.”
“Hành động này đáng yêu một cách kỳ lạ, giống như thú cưng vậy. Mô tả nói rằng nếu nuôi tốt thì nó có thể sống rất lâu, đột nhiên tôi cũng muốn nuôi thử.”
“Có phải là buộc dây điều khiển không nhỉ?”
“Không giống đâu, nếu buộc dây thì sẽ cứng đơ lắm.”
“Hay là máy móc nhỉ, làm gì có cây nào lại giống như người thế này?”
Bình luận trong khung chat vẫn tranh cãi không ngớt, nhưng Hạ Chi Đào không ra giải thích, vì cô đang bận đóng gói sản phẩm của cửa hàng mình.
Vì tò mò, mười chậu cỏ bắt côn trùng trong giỏ hàng đã bị cư dân mạng mua sạch.
Khi Hạ Chi Đào đang đóng gói sản phẩm, vài công nhân từ công trường gần đó ghé vào mua sáu chiếc quạt lá, tổng cộng 1194 tệ.
“Cả công trường đều biết ở đây có cái quạt mát mẻ lắm nên tôi cũng vội vàng đến mua hai cái, một cái cho tôi dùng, một cái cho vợ dùng.” Anh công nhân mập mạp cười nói.
“Đúng là mát thật đấy.”
Mấy người vừa nói vừa cười rời đi.
Đến 10 giờ rưỡi, Chu Tử Mặc xuất hiện, một tay xách túi nhựa chứa vài hộp kính lớn, tay kia cầm đồ ăn và thịt.
“Anh tự đi mua hả, sao không bảo tôi lấy tiền cho?” Hạ Chi Đào ngước lên, ngạc nhiên nhìn những túi lớn trong tay Chu Tử Mặc.
“Không sao, tôi mua luôn rồi, đến cuối tháng kết toán một lần là được. Chủ tiệm yên tâm, tôi sẽ ghi chép rõ ràng từng khoản, có cả chụp ảnh lại.” Chu Tử Mặc nói.
Hạ Chi Đào gật đầu: “Vậy làm phiền anh rồi.”
“Còn cái này nữa.” Chu Tử Mặc lắc lắc mấy hộp lớn trong tay còn lại, “Tối qua tôi ở nhà làm sủi cảo, làm nhiều nên mang qua cho cô ít, sáng cô không cần làm bữa sáng, cứ nấu vài cái ăn.”
Ánh mắt Hạ Chi Đào sáng lên: “Anh tốt quá đi mất.”
Chu Tử Mặc hơi đỏ tai, khẽ ho một tiếng: “Không sao đâu, tôi đi cất sủi cảo vào tủ lạnh rồi đi nấu cơm đây.”
Hạ Chi Đào gật đầu, cúi đầu tiếp tục công việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.