Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 7:
Nguyệt Bán Đinh
15/08/2024
"Bán đắt thế này, làm sao mà bán được?"
Cô đã lường trước được tình hình này nên không tức giận, chỉ lặng lẽ đứng sau quầy thu ngân chờ khách hàng đến.
Cả một buổi sáng, người xem thì không ít nhưng người mua thì không có lấy một ai.
Buổi trưa, Hạ Chi Đào gọi đồ ăn bên ngoài, ăn trên chiếc bàn bên cạnh.
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc vest công sở bước vào từ cửa, mái tóc vì mồ hôi mà dính vào trán.
Khi đi ngang qua cửa, cô ấy bị mùi táo thơm nức thu hút, đi vào mới phát hiện ra đây có vẻ là một cửa hàng nhỏ mới mở.
"Bà chủ, táo bán thế nào?"
Hạ Chi Đào đặt bát cơm trên tay xuống, đi đến quầy thu ngân: "Táo mười tệ một quả, táo nhà tôi rất giàu dinh dưỡng."
Nói rồi, Hạ Chi Đào chỉ vào bảng kiểm tra trên tường.
Người phụ nữ ngẩn người trong chốc lát, dường như không ngờ táo lại được bán theo quả, chẳng lẽ mình gặp phải kẻ bán trái cây chặt chém sao?
Nhưng đã đến đây rồi, nhìn vào điện thoại, khách hàng thúc giục dữ dội, cô ất không có thời gian để chạy đến nơi khác mua trái cây nữa, bèn móc điện thoại ra: "Lấy hai quả đi."
Hạ Chi Đào dùng túi ni lông in hình Chi Đào đựng hai quả táo đưa cho người phụ nữ.
"Cảm ơn đã mua hàng, hoan nghênh lần sau ghé thăm." Hạ Chi Đào mỉm cười nói.
Người phụ nữ cầm táo vội vã trở về công ty, đặt táo lên bàn làm việc rồi bắt đầu gõ bàn phím, cô ấy phải nhanh chóng làm ra tài liệu mà khách hàng cần.
"Lữ Thiến, trưa nay ăn táo à?" Lúc này đồng nghiệp đi tới, thấy táo trên bàn của Lữ Thiến liền quan tâm hỏi.
"Đúng vậy, bản kế hoạch này khách hàng thúc giục gấp, trưa nay ăn đỡ hai quả táo vậy." Lữ Thiến không ngẩng đầu lên nói.
"Quả táo này trông ngon nhỉ, ngửi cũng thơm nữa, bao nhiêu tiền một cân? Tan làm mình cũng mua ít về." Đồng nghiệp nói.
"Mười tệ một quả."
"Mười tệ một quả?!" Đồng nghiệp kinh ngạc thốt lên: "Là táo hữu cơ nhập khẩu à?"
Lữ Thiến cũng đã làm xong việc trong tay, lấy một quả táo trong túi ra dùng dao gọt vỏ, sau đó cắt một miếng đưa cho đồng nghiệp: "Nếm thử đi, mình cũng lần đầu mua táo đắt thế này."
Đồng nghiệp vừa cảm thán vừa cho miếng táo vào miệng, cắn một cái, nước táo thơm ngọt lập tức tràn vào khoang miệng.
Lữ Thiến và đồng nghiệp đều ngẩn người.
"Quả táo này... ngon quá." Đồng nghiệp không tin nhìn quả táo trên tay: "Mình đột nhiên hiểu được tại sao lại bán mười tệ một quả rồi."
Lữ Thiến cũng có chút ngẩn người, cô ấy không ngờ hương vị của quả táo này lại khiến người ta kinh ngạc đến vậy, cô ấy còn mặc định rằng mình gặp phải cửa hàng chặt chém.
"Mua ở đâu vậy? Mình cũng mua ít về cho con gái mình ăn." Đồng nghiệp hỏi.
"Mua ở cửa hàng tạp hóa Chi Đào mới mở ở phố bên cạnh chúng ta." Lữ Thiến chỉ vào túi giấy đựng táo.
Về số phận của hai quả táo sau đó, Hạ Chi Đào hoàn toàn không biết, cô ăn xong cơm liền tiếp tục đứng sau quầy thu ngân, lúc rảnh rỗi tiện tay cầm lấy những viên đá nhỏ trong suốt nhiều màu trên quầy thu ngân lên nghịch, dùng chiếc máy đục lỗ mới mua về đục lỗ, sau đó xâu thành vòng tay.
Đỗ Lệ Lệ và Vương Vân là sinh viên đại học ở thành phố bên cạnh, nhân kỳ nghỉ đã đặc biệt đi xe đến thành phố C chơi.
Sáng đi sở thú xem rất nhiều loài động vật đáng yêu, trưa cố ý ra khỏi sở thú để ăn đặc sản thành phố C, sau đó lại đi dạo phố cổ bên cạnh.
Cô đã lường trước được tình hình này nên không tức giận, chỉ lặng lẽ đứng sau quầy thu ngân chờ khách hàng đến.
Cả một buổi sáng, người xem thì không ít nhưng người mua thì không có lấy một ai.
Buổi trưa, Hạ Chi Đào gọi đồ ăn bên ngoài, ăn trên chiếc bàn bên cạnh.
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc vest công sở bước vào từ cửa, mái tóc vì mồ hôi mà dính vào trán.
Khi đi ngang qua cửa, cô ấy bị mùi táo thơm nức thu hút, đi vào mới phát hiện ra đây có vẻ là một cửa hàng nhỏ mới mở.
"Bà chủ, táo bán thế nào?"
Hạ Chi Đào đặt bát cơm trên tay xuống, đi đến quầy thu ngân: "Táo mười tệ một quả, táo nhà tôi rất giàu dinh dưỡng."
Nói rồi, Hạ Chi Đào chỉ vào bảng kiểm tra trên tường.
Người phụ nữ ngẩn người trong chốc lát, dường như không ngờ táo lại được bán theo quả, chẳng lẽ mình gặp phải kẻ bán trái cây chặt chém sao?
Nhưng đã đến đây rồi, nhìn vào điện thoại, khách hàng thúc giục dữ dội, cô ất không có thời gian để chạy đến nơi khác mua trái cây nữa, bèn móc điện thoại ra: "Lấy hai quả đi."
Hạ Chi Đào dùng túi ni lông in hình Chi Đào đựng hai quả táo đưa cho người phụ nữ.
"Cảm ơn đã mua hàng, hoan nghênh lần sau ghé thăm." Hạ Chi Đào mỉm cười nói.
Người phụ nữ cầm táo vội vã trở về công ty, đặt táo lên bàn làm việc rồi bắt đầu gõ bàn phím, cô ấy phải nhanh chóng làm ra tài liệu mà khách hàng cần.
"Lữ Thiến, trưa nay ăn táo à?" Lúc này đồng nghiệp đi tới, thấy táo trên bàn của Lữ Thiến liền quan tâm hỏi.
"Đúng vậy, bản kế hoạch này khách hàng thúc giục gấp, trưa nay ăn đỡ hai quả táo vậy." Lữ Thiến không ngẩng đầu lên nói.
"Quả táo này trông ngon nhỉ, ngửi cũng thơm nữa, bao nhiêu tiền một cân? Tan làm mình cũng mua ít về." Đồng nghiệp nói.
"Mười tệ một quả."
"Mười tệ một quả?!" Đồng nghiệp kinh ngạc thốt lên: "Là táo hữu cơ nhập khẩu à?"
Lữ Thiến cũng đã làm xong việc trong tay, lấy một quả táo trong túi ra dùng dao gọt vỏ, sau đó cắt một miếng đưa cho đồng nghiệp: "Nếm thử đi, mình cũng lần đầu mua táo đắt thế này."
Đồng nghiệp vừa cảm thán vừa cho miếng táo vào miệng, cắn một cái, nước táo thơm ngọt lập tức tràn vào khoang miệng.
Lữ Thiến và đồng nghiệp đều ngẩn người.
"Quả táo này... ngon quá." Đồng nghiệp không tin nhìn quả táo trên tay: "Mình đột nhiên hiểu được tại sao lại bán mười tệ một quả rồi."
Lữ Thiến cũng có chút ngẩn người, cô ấy không ngờ hương vị của quả táo này lại khiến người ta kinh ngạc đến vậy, cô ấy còn mặc định rằng mình gặp phải cửa hàng chặt chém.
"Mua ở đâu vậy? Mình cũng mua ít về cho con gái mình ăn." Đồng nghiệp hỏi.
"Mua ở cửa hàng tạp hóa Chi Đào mới mở ở phố bên cạnh chúng ta." Lữ Thiến chỉ vào túi giấy đựng táo.
Về số phận của hai quả táo sau đó, Hạ Chi Đào hoàn toàn không biết, cô ăn xong cơm liền tiếp tục đứng sau quầy thu ngân, lúc rảnh rỗi tiện tay cầm lấy những viên đá nhỏ trong suốt nhiều màu trên quầy thu ngân lên nghịch, dùng chiếc máy đục lỗ mới mua về đục lỗ, sau đó xâu thành vòng tay.
Đỗ Lệ Lệ và Vương Vân là sinh viên đại học ở thành phố bên cạnh, nhân kỳ nghỉ đã đặc biệt đi xe đến thành phố C chơi.
Sáng đi sở thú xem rất nhiều loài động vật đáng yêu, trưa cố ý ra khỏi sở thú để ăn đặc sản thành phố C, sau đó lại đi dạo phố cổ bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.