Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Dịch)
Chương 30: Cuộc Chiến Mười Vị Trí Đầu, Sóng Ngầm Cuồn Cuộn (3)
Ngư Long Phi Độ
12/11/2023
Một tu sĩ khi đã bước vào Luyện Khí cảnh, cho dù nắm mắt nằm yên ở đấy thì phàm nhân chưa chắc đã đánh hắn trầy da được.
Chớ đừng nói đến chết một đao giết chết, quả thật chính là nằm mơ nói mộng.
Phàm nhân và tu sĩ, vốn là hai cấp độ sinh mệnh khác nhau!
Nghĩ đến đây.
Trương Cảnh đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
Cũng may lúc mà Vương giáo tập, à không, là Vương sư huynh vỗ vai mình thì đã khống chế sức mạnh, nếu không họ Trương ta chẳng phải chưa kịp lên trận đã chết tươi rồi?
......
......
Hôm sau.
Truyền Thừa Các.
Một bóng dáng xinh đẹp mặc váy xoè màu xanh lá cây chậm rãi bước ra khỏi cửa, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia hưng phấn. Một áng mây hồng kéo dài từ chiếc cổ thon dài cho đến tận vành tai óng ánh, phác họa ra một sự kiều diễm kinh tâm động phách.
“Truyền thừa trung phẩm, độ tương thích ba thước.”
“Ta nhất định sẽ là nữ tu đầu tiên của Sở gia tiến vào nội viện!”
Trong mắt Sở Linh Vân tràn đầy nhiệt tình.
"Đáng tiếc sinh ra muộn chín năm, nếu không có lẽ đã trở thành nữ tu đầu tiên của sở gia tiến vào đạo viện.”
Đúng lúc này.
Một nam tử áo xanh cưỡi linh tước nhanh chóng đáp xuống trước mặt của Sở Linh Vân, nhìn nàng, trong mắt lóe lên một tia kinh diễn.
“Sư muội có phải là Sở Linh Vân?”
“Ta chính là Sở Linh Vân, tham kiến sư huynh.”
Sở Linh Vân thận trọng trả lời.
"Sư muội khách khí, lần này ta đến là vì nhận được sự nhờ cậy của huynh trưởng tộc ngươi.”
Nói xong.
Chỉ thấy nam tử lấy từ trong túi trữ vật ra một chìa ngọc, mọt cái bình nhỏ và một vòng tay bằng đồng xanh đưa cho Sở Linh Vân.
"Sở sư muội, hiện tại tộc huynh của ngươi đã ra ngoài làm nhiệm vụ, cho nên nhờ ta đưa những thứ này cho ngươi, cũng dặn dò rằng: Mười vị trí đầu tiên của kỳ khảo hạch rất quan trọng, dốc sức tu hành, chuẩn bị sẵn sàng.”
“Trong bình nhỏ này có tổng cộng mười viên Tử Linh đan, đan tính tinh thuần, có thể trợ giúp sư muội tăng cao tu vi; chìa ngọc là chìa khóa của một động phủ của tộc huynh ngươi, bên trong linh khí nồng đậm, thích hợp thu hành, sư muội chỉ cần dẫn linh thức vào chìa để xem thì có thể biết được vị trí; còn vòng tay thì là một pháp khí hộ thân hạ phẩm.”
"Sư huynh, những thứ này… bên phía đạo viện?”
Sở Linh Vân chỉ chỉ trên trời, nghi ngờ nói.
"Ha ha, sư muội yên tâm đi, đạo viện không cấm mấy việc này. Huống hồ theo ta được biết có không ít tiểu đội ngoài ngoại viện đã bắt đầu tranh đoạt các thiên tài của khóa này như các ngươi.”
“Hai tên yêu nghiệt cấp Giáp kia, chậc chậc, mấy đội ngũ cấp cao sắp vì hai người họ mà đánh nhau vỡ đầu rồi.”
Trước một khoảng sân nhỏ cách nơi ở của Trương Cảnh khoảng ba dặm.
Một người phụ nữ mặc mặc đạo bào màu trắng lặng lẽ xuất hiện. Chỉ thấy tay trắng giơ lên gõ nhẹ vào cửa, sau đó đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra:
"Thẩm Thanh Thanh sư muội, mời muội ra ngoài gặp mặt một lần.”
Âm thanh đột ngột thu hút rất nhiều ánh nhìn lén lút từ khu vực xung quanh.
Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp đó, đôi mắt lại co rụt lại vì hoảng sợ.
Có người không khỏi thở dài:
“Đó là sư tỷ Liễu Nam Thù đến từ đảo Yên Hà, sao nàng có thể đích thân tới đây được?"
“Chậc, tiểu đội Yên Hạ xếp thứ hai ở ngoại viện đều đến, điều này chứng đó cuộc cạnh tranh để gianh hai yêu nghiệt cấp Giáp này đã kết thúc rồi.”
“Hết hy vọng rồi, thôi cứ dựa theo danh sách đi tìm mấy vị sư đệ sư muội cấp Ất thôi.”
Trong nháy mắt, những bóng người được bao bọc trong ánh sáng nhanh chóng phóng đi theo các hướng khác nhau.
Tốc độ càng lúc càng nhanh!
Một bên khác.
Két ——
Cửa sân nhỏ được mở ra, một bóng người cao gầy từ trong phòng đi ra, nét mặt ngây ngô, ở giữa hai lông mày lộ ra một chút khí chất lạnh lùng.
"Thanh Thanh bái kiến sư tỷ."
Thẩm Thanh Thanh khẽ nói.
"Ta tên Liễu Nam Thù, sư muội có thể gọi ta là Liễu sư tỷ. Ấy --- Sư muội đã thành công dẫn khí nhập thể, bước vào luyện khí cảnh rồồi ư? Hơn nữa xem khí tức của sư muội… có lẽ công pháp truyền thừa thượng phẩm cũng đã đến cấp nhập môn rồi đúng không?”
Liễu Nam Thù kinh ngạc, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia kinh ngạc khó nhận thấy.
Giờ phút này, Thẩm Thanh Thanh ở đối diện cũng cảm thấy bất an không kém.
'Liễu sư tỷ' này lại có thể nhì thấu tu vi của nàng chỉ trong một cái liếc mắt? Phải biết rằng hai ngày nay có rất nhiều sư huynh sư tỷ đến tìm nàng, nhưng việc bị nhìn thấu tu vi như này chỉ mới diễn ra lần đầu tiên mà thôi.
“Sư tỷ chỉ nhìn một cái là có thể nhận ra sao?”
Thẩm Thanh Thanh thắc mắc.
"Đương nhiên."
Liễu Nam Thù cười nhẹ.
“Không hổ là yêu nghiệt có thể nhận đuược đánh giá cấp Giáp, thiên phú của sư muội quả nhiên hơn người, quả thực vuợt xa tưởng tượng của sư tỷ. Nhưng dù sao ngươi cũng chỉ mới tu hành được vài ngày, chưa thành thạo việc thu liễm khí tức cũng là chuyệện dễ hiểu.”
"Đương nhiên, lần này chủ yếu là do sư tỷ lợi dụng việc tu vi cao hơn ngươi để nhìn.”
Liễu Nam Thù nói thêm
"Thì ra là thế, đa tạ sư tỷ chỉ điểm."
Thẩm Thanh Thanh đột nhiên giác ngộ, đồng thời cũng ý thức được tu vi của vị Liễu sư tỷ này chỉ sợ không tầm thường!
“Sư muội, chắc hẳn ngươi cũng biết lần này sư tỷ đến đây làm gì, ta cũng không nói quanh co vòng vèo nữa.”
Liễu Nam Thù nhìn Thẩm Thanh Thanh với ánh mắt nóng bỏng, vô cùng khí phách nói.
“Nếu sư muội đồng ý gia nhập, thứ mà người khác có thể cho ngươi tiểu đội Yên Hà của chúng ta cũng có thể cho, thậm chí những thứ mà ngươi không cho được, tiểu đội Yên Hà chúng ta cũng có thể cho!”
“Sư tỷ, ta còn muốn—”
Nghe vậy, Thẩm Thanh Thanh cắn nhẹ môi, vẻ mặt có chút do dự.
"Sư muội, ngươi cứ nghe sư tỷ nói hết thì quyết định cũng không muộn.”
“Từ hôm nay trở đi, mỗi tháng ba bình Tử Linh đan, pháp khí trung pháp tùy ý chọn mọt món, công pháp truyền thừa trung phẩm tùy ý chon một bộ, cộng thêm quyền sở hữu một tòa động phủ thượng đẳng. Hơn nữa, tất cả đạo công mà sư muội kiếm được ở ngoại viện thì đều thuộc quyền sở hữu riêng của ngươi.”
Chớ đừng nói đến chết một đao giết chết, quả thật chính là nằm mơ nói mộng.
Phàm nhân và tu sĩ, vốn là hai cấp độ sinh mệnh khác nhau!
Nghĩ đến đây.
Trương Cảnh đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
Cũng may lúc mà Vương giáo tập, à không, là Vương sư huynh vỗ vai mình thì đã khống chế sức mạnh, nếu không họ Trương ta chẳng phải chưa kịp lên trận đã chết tươi rồi?
......
......
Hôm sau.
Truyền Thừa Các.
Một bóng dáng xinh đẹp mặc váy xoè màu xanh lá cây chậm rãi bước ra khỏi cửa, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia hưng phấn. Một áng mây hồng kéo dài từ chiếc cổ thon dài cho đến tận vành tai óng ánh, phác họa ra một sự kiều diễm kinh tâm động phách.
“Truyền thừa trung phẩm, độ tương thích ba thước.”
“Ta nhất định sẽ là nữ tu đầu tiên của Sở gia tiến vào nội viện!”
Trong mắt Sở Linh Vân tràn đầy nhiệt tình.
"Đáng tiếc sinh ra muộn chín năm, nếu không có lẽ đã trở thành nữ tu đầu tiên của sở gia tiến vào đạo viện.”
Đúng lúc này.
Một nam tử áo xanh cưỡi linh tước nhanh chóng đáp xuống trước mặt của Sở Linh Vân, nhìn nàng, trong mắt lóe lên một tia kinh diễn.
“Sư muội có phải là Sở Linh Vân?”
“Ta chính là Sở Linh Vân, tham kiến sư huynh.”
Sở Linh Vân thận trọng trả lời.
"Sư muội khách khí, lần này ta đến là vì nhận được sự nhờ cậy của huynh trưởng tộc ngươi.”
Nói xong.
Chỉ thấy nam tử lấy từ trong túi trữ vật ra một chìa ngọc, mọt cái bình nhỏ và một vòng tay bằng đồng xanh đưa cho Sở Linh Vân.
"Sở sư muội, hiện tại tộc huynh của ngươi đã ra ngoài làm nhiệm vụ, cho nên nhờ ta đưa những thứ này cho ngươi, cũng dặn dò rằng: Mười vị trí đầu tiên của kỳ khảo hạch rất quan trọng, dốc sức tu hành, chuẩn bị sẵn sàng.”
“Trong bình nhỏ này có tổng cộng mười viên Tử Linh đan, đan tính tinh thuần, có thể trợ giúp sư muội tăng cao tu vi; chìa ngọc là chìa khóa của một động phủ của tộc huynh ngươi, bên trong linh khí nồng đậm, thích hợp thu hành, sư muội chỉ cần dẫn linh thức vào chìa để xem thì có thể biết được vị trí; còn vòng tay thì là một pháp khí hộ thân hạ phẩm.”
"Sư huynh, những thứ này… bên phía đạo viện?”
Sở Linh Vân chỉ chỉ trên trời, nghi ngờ nói.
"Ha ha, sư muội yên tâm đi, đạo viện không cấm mấy việc này. Huống hồ theo ta được biết có không ít tiểu đội ngoài ngoại viện đã bắt đầu tranh đoạt các thiên tài của khóa này như các ngươi.”
“Hai tên yêu nghiệt cấp Giáp kia, chậc chậc, mấy đội ngũ cấp cao sắp vì hai người họ mà đánh nhau vỡ đầu rồi.”
Trước một khoảng sân nhỏ cách nơi ở của Trương Cảnh khoảng ba dặm.
Một người phụ nữ mặc mặc đạo bào màu trắng lặng lẽ xuất hiện. Chỉ thấy tay trắng giơ lên gõ nhẹ vào cửa, sau đó đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra:
"Thẩm Thanh Thanh sư muội, mời muội ra ngoài gặp mặt một lần.”
Âm thanh đột ngột thu hút rất nhiều ánh nhìn lén lút từ khu vực xung quanh.
Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp đó, đôi mắt lại co rụt lại vì hoảng sợ.
Có người không khỏi thở dài:
“Đó là sư tỷ Liễu Nam Thù đến từ đảo Yên Hà, sao nàng có thể đích thân tới đây được?"
“Chậc, tiểu đội Yên Hạ xếp thứ hai ở ngoại viện đều đến, điều này chứng đó cuộc cạnh tranh để gianh hai yêu nghiệt cấp Giáp này đã kết thúc rồi.”
“Hết hy vọng rồi, thôi cứ dựa theo danh sách đi tìm mấy vị sư đệ sư muội cấp Ất thôi.”
Trong nháy mắt, những bóng người được bao bọc trong ánh sáng nhanh chóng phóng đi theo các hướng khác nhau.
Tốc độ càng lúc càng nhanh!
Một bên khác.
Két ——
Cửa sân nhỏ được mở ra, một bóng người cao gầy từ trong phòng đi ra, nét mặt ngây ngô, ở giữa hai lông mày lộ ra một chút khí chất lạnh lùng.
"Thanh Thanh bái kiến sư tỷ."
Thẩm Thanh Thanh khẽ nói.
"Ta tên Liễu Nam Thù, sư muội có thể gọi ta là Liễu sư tỷ. Ấy --- Sư muội đã thành công dẫn khí nhập thể, bước vào luyện khí cảnh rồồi ư? Hơn nữa xem khí tức của sư muội… có lẽ công pháp truyền thừa thượng phẩm cũng đã đến cấp nhập môn rồi đúng không?”
Liễu Nam Thù kinh ngạc, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia kinh ngạc khó nhận thấy.
Giờ phút này, Thẩm Thanh Thanh ở đối diện cũng cảm thấy bất an không kém.
'Liễu sư tỷ' này lại có thể nhì thấu tu vi của nàng chỉ trong một cái liếc mắt? Phải biết rằng hai ngày nay có rất nhiều sư huynh sư tỷ đến tìm nàng, nhưng việc bị nhìn thấu tu vi như này chỉ mới diễn ra lần đầu tiên mà thôi.
“Sư tỷ chỉ nhìn một cái là có thể nhận ra sao?”
Thẩm Thanh Thanh thắc mắc.
"Đương nhiên."
Liễu Nam Thù cười nhẹ.
“Không hổ là yêu nghiệt có thể nhận đuược đánh giá cấp Giáp, thiên phú của sư muội quả nhiên hơn người, quả thực vuợt xa tưởng tượng của sư tỷ. Nhưng dù sao ngươi cũng chỉ mới tu hành được vài ngày, chưa thành thạo việc thu liễm khí tức cũng là chuyệện dễ hiểu.”
"Đương nhiên, lần này chủ yếu là do sư tỷ lợi dụng việc tu vi cao hơn ngươi để nhìn.”
Liễu Nam Thù nói thêm
"Thì ra là thế, đa tạ sư tỷ chỉ điểm."
Thẩm Thanh Thanh đột nhiên giác ngộ, đồng thời cũng ý thức được tu vi của vị Liễu sư tỷ này chỉ sợ không tầm thường!
“Sư muội, chắc hẳn ngươi cũng biết lần này sư tỷ đến đây làm gì, ta cũng không nói quanh co vòng vèo nữa.”
Liễu Nam Thù nhìn Thẩm Thanh Thanh với ánh mắt nóng bỏng, vô cùng khí phách nói.
“Nếu sư muội đồng ý gia nhập, thứ mà người khác có thể cho ngươi tiểu đội Yên Hà của chúng ta cũng có thể cho, thậm chí những thứ mà ngươi không cho được, tiểu đội Yên Hà chúng ta cũng có thể cho!”
“Sư tỷ, ta còn muốn—”
Nghe vậy, Thẩm Thanh Thanh cắn nhẹ môi, vẻ mặt có chút do dự.
"Sư muội, ngươi cứ nghe sư tỷ nói hết thì quyết định cũng không muộn.”
“Từ hôm nay trở đi, mỗi tháng ba bình Tử Linh đan, pháp khí trung pháp tùy ý chọn mọt món, công pháp truyền thừa trung phẩm tùy ý chon một bộ, cộng thêm quyền sở hữu một tòa động phủ thượng đẳng. Hơn nữa, tất cả đạo công mà sư muội kiếm được ở ngoại viện thì đều thuộc quyền sở hữu riêng của ngươi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.