Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Dịch)
Chương 19: Đột Phá! Quan Tưởng Pháp Thăng Cấp!
Ngư Long Phi Độ
12/11/2023
"Vừa rồi ta quên nói cho ngươi biết, ta đã nâng tiền đặt cược lên 50 miếng linh thạch, ngươi sắp phát tài rồi! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi không gạt ta.”
Đằng sau cánh cửa.
Nhìn bóng lưng Quý Bá Thường biến mất trong màn đêm.
Trong lòng Trương Cảnh không khỏi có chút cảm động, mặc dù hắn chỉ muốn nói là: Quý huynh, ta tạm thời không cần linh thạch.
Còn về chuyện đưa lời khuyên về việc vẽ tranh quạt?
Đối với Trương Cảnh đã xem qua rất nhiều triển lãm nghệ thuật ở kiếp trước mà nói chỉ là một chuyện nhỏ.
Đến lúc đó chỉ cần giúp Quý huynh thiết kế vài mẫu là được, muốn hoang dã có hoang dã, muốn ngây ngô có ngây, muốn quyến rũ cũng có luôn quyến rũ…
Đóng cửa lại.
Trương Cảnh không nhịn được cầm cái túi trên bàn lên, đổ linh thạch bên trong vào lòng bàn tay, đưa đêbs trước mắt cẩn thận kiểm tra.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy linh thạch, trong lòng tự nhiên rất tò mò.
"Đây là linh thạch trị giá ngàn vàng?"
Chỉ bằng cái nhìn đầu tiên.
Trương Cảnh đã nhận ra linh thạch không có hình dáng của thủy tinh như mình tưởng tượng, mà là một khối lập phương có kích thước bằng đầu ngón tay, có màu xanh lam, kết cấu giống ngọc hơn nhưng không sáng bóng và ẩm ướt như bề mặt của ngọc.
Cầm trong tay thì có cảm giác lạnh lẽo.
Sau nửa chén trà, Trương Cảnh lưu luyến không rời bỏ linh thạch vào trong túi, sau đó nhét vào thắt lưng.
Đôi mắt hắn lập tức trở nên tập trung và vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
“Tối nay luyện quan tưởng pháp một lần, sau đó tranh thủ ban đêm sử dụng U Giao Thôn Hư Đạo Vận khôi phục tâm thần, buổi sáng ngày mai lại tu hành một lần, độ thuần thục liền đầy."
Lập kế hoạch xong, Trương Cảnh chậm rãi nhắm mắt lại.
"Tâm Nhãn!"
......
......
[Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp chưa nhập môn (50/50]
[Đê Giai Pháp Chủng: Tâm Nhãn (không thể tăng cấp)]
[U Giao Thôn Hư Đạo Uẩn · Tàn (không thể tăng cấp)]
Trên Ngọc phù.
Những ký tự nhỏ màu vàng kim bắt đầu nhấp nháy, phản chiếu trong đôi mắt đen của Trương Cảnh, như thể những tia lửa vàng bốc lên, khiến đôi mắt hắn trở nên ấm áp.
Dòng máu nóng hổi và sôi sục không ngừng được vận chuyển đến các cơ quan nội tạng, thậm chí đến mọi ngóc ngách trên cơ thể.
Nóng!
Một cảm giác nóng rát không chịu nổi lập tức xuất hiện trong cơ thể Trương Cảnh.
Trong khi đó.
Biển ý thức vốn yên tĩnh bỗng nhiên dấy lên những đợt sóng hỗn loạn.
Tuy nhiên vào lúc này, Trương Cảnh không có thời gian quan tâm, tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung vào giữa lông mày.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Cuối cùng.
[Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp một cấp (1/100)]
[Kỹ Năng Đặc Tính: Tụ Nguyên Linh Quang (cấp thấp)]
Răng rắc ——
Có một âm thanh nứt nhẹ như có như không vang lên trong tai.
Khoảnh khắc tiếp theo, Trương Cảnh cảm thấy tất cả chướng ngại vật ở giữa lông mày đều biến mất, hạt giống nhanh chóng bén rễ nẩy mầm và lan ra ngoài.
Một cảm giác bí ẩn đột nhiên xuất hiện.
Giờ phút này, ngoài năm giác quan thì Trương Cảnh còn có một một nhận thức mới, có thể 'nhìn' và 'chạm', hữu hình và vô hình, độc lập với cơ thể bên ngoài, nhưng cũng ẩn giấu trong cơ thể, bí ẩn và bất thường.
"Linh thức!"
Trương cảnh ngay lập tức nhận ra rằng đây là một trong những dấu hiệu của quan tưởng pháp nhập môn, linh thức!
Dưới góc độ của linh thức, Trương Cảnh 'nhìn thấy' những sợi linh khí quen thuộc, từng sợi một, lấp la lấp lánh như dây ánh sáng dâng trào xung quanh.
Con đường tu hành dài đằng đẵng, đến tận đây cuối cùng cũng đã nhập môn!
Ánh mắt của Trương Cảnh không hề gợn sóng, hắn tự nhủ.
“Vốn nghĩ rằng sau khi quan tưởng pháp nhập môn thì mình sẽ phấn kích không thể kiềm chế được bản thân. Nhưng khi thời điểm này thực sự đến thì lại nhận ra rằng ---“
Bình tĩnh!
Trong lòng hắn bình tĩnh đến bất ngờ.
Cũng không phải là không có sự hưng phấn.
Thay vào đó, mắt của hắn lại nhìn về phía xa hơn.
Quan tưởng pháp nhập môn nói cho cùng cũng chỉ là một điểm khởi đầu không có ý nghĩa gì mà thôi.
“Phải rồi, sau khi Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp thăng đến cấp 1 thì hình như đã thức tỉnh một Kỹ Năng Đặc Tính?"
Trương Cảnh chuyển mắt về phía ngọc phù.
Trương Cảnh không biết có phải là ảo giác hay không.
Nhưng hắn cứ cảm thấy ngọc phù trước mặt hình như cô đọng hơn trước, mặc dù biên độ rất yếu nhưng vẫn bị hắn phát hiện được.
“Chẳng lẽ vì ta đã tiến vào cảnh giới quan tưởng pháp nhập môn sản sinh ra linh thức?”
Trương Cảnh nheo mắt lại.
Rốt cuộc đây là sự thay đổi duy nhất xảy ra với hắn kể từ trước lẫn sau khi hắn nhập môn.
Ánh mắt của hắn di chuyển xuống phía dưới, nhẹ nhàng rơi vào [Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp] vừa đuược thăng tăng lên cấp một, ở đấy có một hàng chữ nhỏ không ngừng nhảy lên, liều mạng thể hiện cảm giác tồn tại.
【 Kỹ Năng Đặc Tính: Tụ Nguyên Linh Quang (cấp thấp) 】
Trong lòng chợt hiện ra một thông tin.
[Một nguồn Tụ Nguyên Linh Quang được tạo ra trong đan điền, tụ khí tôi nguyên, thanh lọc linh khí, tăng tốc độ tinh luyện linh lực lên rất nhiều.]
"Đan điền linh quang, tụ khí tôi nguyên?"
Trương Cảnh vô thức mở lòng bàn tay ra ấn lên ngực, hô hấp dồn dập.
Bên trong Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp nói rất rõ.
Linh thức được sinh ra sau khi quan tưởng pháp lên đến trình độ nhập môn chẳng qua là một điều kiện cần thiết để tu hành mà thôi.
Trong giai đoạn tu luyện chính thức tiếp theo, cần phải nuốt linh lực vào trong cơ thể, tinh luyện nó thành linh lực, sau đó mở ra con đường biến hóa đáng sợ từ phàm nhân thành bất tử.
Đây là nguồn gốc của cảnh giới tu luyện thứ nhất, cảnh giới tinh luyện khí.
Luyện khí, tu luyện khí, quan trọng nhất không gì khác hơn là tốc độ tinh luyện linh khí và mức độ tinh khiết linh lực trong đan điền.
Cái trước có liên quan đến tốc độ tu luyện, cái sau có liên quan đến độ khó đột phá cấp bậc tu luyện.
Vừa hay là Tụ Nguyên Linh Quang có tác dụng ở cả hai mặt.
Trương Cảnh hưng phấn nhắm mắt lại, dùng linh thức khám phá đan điền.
Đằng sau cánh cửa.
Nhìn bóng lưng Quý Bá Thường biến mất trong màn đêm.
Trong lòng Trương Cảnh không khỏi có chút cảm động, mặc dù hắn chỉ muốn nói là: Quý huynh, ta tạm thời không cần linh thạch.
Còn về chuyện đưa lời khuyên về việc vẽ tranh quạt?
Đối với Trương Cảnh đã xem qua rất nhiều triển lãm nghệ thuật ở kiếp trước mà nói chỉ là một chuyện nhỏ.
Đến lúc đó chỉ cần giúp Quý huynh thiết kế vài mẫu là được, muốn hoang dã có hoang dã, muốn ngây ngô có ngây, muốn quyến rũ cũng có luôn quyến rũ…
Đóng cửa lại.
Trương Cảnh không nhịn được cầm cái túi trên bàn lên, đổ linh thạch bên trong vào lòng bàn tay, đưa đêbs trước mắt cẩn thận kiểm tra.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy linh thạch, trong lòng tự nhiên rất tò mò.
"Đây là linh thạch trị giá ngàn vàng?"
Chỉ bằng cái nhìn đầu tiên.
Trương Cảnh đã nhận ra linh thạch không có hình dáng của thủy tinh như mình tưởng tượng, mà là một khối lập phương có kích thước bằng đầu ngón tay, có màu xanh lam, kết cấu giống ngọc hơn nhưng không sáng bóng và ẩm ướt như bề mặt của ngọc.
Cầm trong tay thì có cảm giác lạnh lẽo.
Sau nửa chén trà, Trương Cảnh lưu luyến không rời bỏ linh thạch vào trong túi, sau đó nhét vào thắt lưng.
Đôi mắt hắn lập tức trở nên tập trung và vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
“Tối nay luyện quan tưởng pháp một lần, sau đó tranh thủ ban đêm sử dụng U Giao Thôn Hư Đạo Vận khôi phục tâm thần, buổi sáng ngày mai lại tu hành một lần, độ thuần thục liền đầy."
Lập kế hoạch xong, Trương Cảnh chậm rãi nhắm mắt lại.
"Tâm Nhãn!"
......
......
[Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp chưa nhập môn (50/50]
[Đê Giai Pháp Chủng: Tâm Nhãn (không thể tăng cấp)]
[U Giao Thôn Hư Đạo Uẩn · Tàn (không thể tăng cấp)]
Trên Ngọc phù.
Những ký tự nhỏ màu vàng kim bắt đầu nhấp nháy, phản chiếu trong đôi mắt đen của Trương Cảnh, như thể những tia lửa vàng bốc lên, khiến đôi mắt hắn trở nên ấm áp.
Dòng máu nóng hổi và sôi sục không ngừng được vận chuyển đến các cơ quan nội tạng, thậm chí đến mọi ngóc ngách trên cơ thể.
Nóng!
Một cảm giác nóng rát không chịu nổi lập tức xuất hiện trong cơ thể Trương Cảnh.
Trong khi đó.
Biển ý thức vốn yên tĩnh bỗng nhiên dấy lên những đợt sóng hỗn loạn.
Tuy nhiên vào lúc này, Trương Cảnh không có thời gian quan tâm, tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung vào giữa lông mày.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Cuối cùng.
[Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp một cấp (1/100)]
[Kỹ Năng Đặc Tính: Tụ Nguyên Linh Quang (cấp thấp)]
Răng rắc ——
Có một âm thanh nứt nhẹ như có như không vang lên trong tai.
Khoảnh khắc tiếp theo, Trương Cảnh cảm thấy tất cả chướng ngại vật ở giữa lông mày đều biến mất, hạt giống nhanh chóng bén rễ nẩy mầm và lan ra ngoài.
Một cảm giác bí ẩn đột nhiên xuất hiện.
Giờ phút này, ngoài năm giác quan thì Trương Cảnh còn có một một nhận thức mới, có thể 'nhìn' và 'chạm', hữu hình và vô hình, độc lập với cơ thể bên ngoài, nhưng cũng ẩn giấu trong cơ thể, bí ẩn và bất thường.
"Linh thức!"
Trương cảnh ngay lập tức nhận ra rằng đây là một trong những dấu hiệu của quan tưởng pháp nhập môn, linh thức!
Dưới góc độ của linh thức, Trương Cảnh 'nhìn thấy' những sợi linh khí quen thuộc, từng sợi một, lấp la lấp lánh như dây ánh sáng dâng trào xung quanh.
Con đường tu hành dài đằng đẵng, đến tận đây cuối cùng cũng đã nhập môn!
Ánh mắt của Trương Cảnh không hề gợn sóng, hắn tự nhủ.
“Vốn nghĩ rằng sau khi quan tưởng pháp nhập môn thì mình sẽ phấn kích không thể kiềm chế được bản thân. Nhưng khi thời điểm này thực sự đến thì lại nhận ra rằng ---“
Bình tĩnh!
Trong lòng hắn bình tĩnh đến bất ngờ.
Cũng không phải là không có sự hưng phấn.
Thay vào đó, mắt của hắn lại nhìn về phía xa hơn.
Quan tưởng pháp nhập môn nói cho cùng cũng chỉ là một điểm khởi đầu không có ý nghĩa gì mà thôi.
“Phải rồi, sau khi Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp thăng đến cấp 1 thì hình như đã thức tỉnh một Kỹ Năng Đặc Tính?"
Trương Cảnh chuyển mắt về phía ngọc phù.
Trương Cảnh không biết có phải là ảo giác hay không.
Nhưng hắn cứ cảm thấy ngọc phù trước mặt hình như cô đọng hơn trước, mặc dù biên độ rất yếu nhưng vẫn bị hắn phát hiện được.
“Chẳng lẽ vì ta đã tiến vào cảnh giới quan tưởng pháp nhập môn sản sinh ra linh thức?”
Trương Cảnh nheo mắt lại.
Rốt cuộc đây là sự thay đổi duy nhất xảy ra với hắn kể từ trước lẫn sau khi hắn nhập môn.
Ánh mắt của hắn di chuyển xuống phía dưới, nhẹ nhàng rơi vào [Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp] vừa đuược thăng tăng lên cấp một, ở đấy có một hàng chữ nhỏ không ngừng nhảy lên, liều mạng thể hiện cảm giác tồn tại.
【 Kỹ Năng Đặc Tính: Tụ Nguyên Linh Quang (cấp thấp) 】
Trong lòng chợt hiện ra một thông tin.
[Một nguồn Tụ Nguyên Linh Quang được tạo ra trong đan điền, tụ khí tôi nguyên, thanh lọc linh khí, tăng tốc độ tinh luyện linh lực lên rất nhiều.]
"Đan điền linh quang, tụ khí tôi nguyên?"
Trương Cảnh vô thức mở lòng bàn tay ra ấn lên ngực, hô hấp dồn dập.
Bên trong Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp nói rất rõ.
Linh thức được sinh ra sau khi quan tưởng pháp lên đến trình độ nhập môn chẳng qua là một điều kiện cần thiết để tu hành mà thôi.
Trong giai đoạn tu luyện chính thức tiếp theo, cần phải nuốt linh lực vào trong cơ thể, tinh luyện nó thành linh lực, sau đó mở ra con đường biến hóa đáng sợ từ phàm nhân thành bất tử.
Đây là nguồn gốc của cảnh giới tu luyện thứ nhất, cảnh giới tinh luyện khí.
Luyện khí, tu luyện khí, quan trọng nhất không gì khác hơn là tốc độ tinh luyện linh khí và mức độ tinh khiết linh lực trong đan điền.
Cái trước có liên quan đến tốc độ tu luyện, cái sau có liên quan đến độ khó đột phá cấp bậc tu luyện.
Vừa hay là Tụ Nguyên Linh Quang có tác dụng ở cả hai mặt.
Trương Cảnh hưng phấn nhắm mắt lại, dùng linh thức khám phá đan điền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.