Ta Dưỡng Lão Cho Cả Nhà Đại Lão
Chương 493:
Tam Hoa Miêu
28/07/2024
Số lượng lớn linh thạch được tung ra, vô số tin tức được truyền về.
Không ngờ khi rút củ cải thì kéo theo đất, hắn lại phát hiện ra trong Kim Tiền Môn ẩn chứa một ngọn núi bí ẩn, những đệ tử ở trong đó đều tu luyện tà thuật, những người như hắn không hề hay biết về điều này trong nhiều năm!
Tin tức lan truyền, tầng lớp lãnh đạo của Kim Tiền Môn rung chuyển, môn phái bị chia làm hai phe, phe tu luyện tà đạo bị chỉ trích và truy sát, nhanh chóng bị ép phải nhường đất, biến mất khỏi giới Ngân Nguyên.
"Làm sao có thể, bọn chúng lợi dụng việc kinh doanh của Kim Tiền Môn, làm nhiều việc ác độc như vậy ở các giới, lại còn trốn thoát!"
"Chúng đã đoán trước được ngày này, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, dùng tâm cơ để đối phó với người vô tâm, đương nhiên là có thể thành công."
"Không biết lần này chúng sẽ trốn đi đâu, lũ hại người này còn chưa bị diệt trừ, sau này không biết bao nhiêu thiên tài sẽ phải chịu kết cục thảm thương."
"Việc này đã được Chưởng môn báo cáo lên Liên minh Dưỡng lão, Liên minh Dưỡng lão sẽ truy tìm tàn dư tà tu ở các giới, dù thời gian ngắn, nhưng chúng không thể thoát khỏi ngũ giới."
"Chỉ có thể làm như vậy thôi, hazz."
Tu sĩ bản địa giới Ngân Nguyên mất hết thể diện, Kim Tiền Môn lại càng mất uy tín trong ngũ giới vì đã che giấu tà tu trong nhiều năm mà không hay biết.
Trong một hang động tối tăm sâu thẳm trong núi, nơi ánh sáng không thể chiếu vào, Tần An tạm biệt nhóm tà tu cuối cùng rời khỏi trận pháp truyền tống từ xa, phá hủy trận pháp, xác nhận không có ai theo dõi mình, sau đó bình thản trở về khách điếm.
Hắn ta khóa chặt cửa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, truyền âm nói: "Sư phụ, đó là một nhóm tà tu không có chuyện ác nào không làm, tại sao chúng ta lại đưa chúng đến giới Thương Hải?"
Chẳng lẽ để dụ địch vào sâu, sau đó tiêu diệt chúng, lập công lớn?
Ngọc bội trầm ngâm nói: "Không sao, khí số của giới Thương Hải sắp hết, chẳng qua vẫn còn một chút sinh cơ, trước kia sư phụ có quan sát tinh tượng, biết giữa đạo và ma nhất định sẽ có một trận chiến, hai giới phật và quỷ cũng sẽ bị cuốn vào, kết cục thảm khốc."
"Đây vốn là cơ hội để gia đình các ngươi xoay chuyển vận mệnh, vươn lên, không hiểu sao gần đây tinh tượng lại thay đổi, ta chỉ lợi dụng những tà tù này để đẩy một chút, giúp cho vận mệnh của các ngươi trở lại quỹ đạo mà thôi."
Tần An vui mừng: "Thì ra là vậy, cảm ơn sư phụ đã quan tâm."
Ngọc bội cười ha ha: "Ta và ngươi là sư đồ, ta lo lắng cho ngươi là lẽ thường, không cần khách sáo như vậy."
"Đúng rồi, công pháp lần trước ta đưa cho ngươi, giờ ngươi có thể bắt đầu tu luyện, cố gắng để khi việc của giới Thương Hải xảy ra thì có thể phát huy tác dụng."
"Vâng, sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ lòng sư phụ!"
Ngọc bội cười ha ha vài tiếng, chỉ có bản thân lão mới biết tại sao mình lại cười.
Chờ kẻ ngốc này tu luyện xong công pháp đổi hồn, cuối cùng lão cũng có thể rời khỏi miếng gọc bội lạnh lẽo này, trở lại làm người, đây quả là một niềm vui lớn, ha ha ha!
**
Mười ngày sau, hơn ba trăm người tham gia cuộc thi được truyền tống đến chiến trường thứ tư, giới Thanh Vân.
Trong Lăng Tiêu Tông của giới Thanh Vân có một bậc thang thông thiên, do tổ sư khai tông ngộ đạo phi thăng mà để lại, cho đến nay vẫn chưa ai có thể thành công leo lên đỉnh, là biểu tượng cho sức mạnh của Lăng Tiêu Tông và cả giới Thanh Vân.
"Như các vị đã thấy, nội dung thi đấu của giới Thanh Vân chính là leo lên bậc thang Thanh Vân này, bậc thang Thanh Vân có 9.999 bậc, từng bậc đều là cạm bẫy chết người, trong vòng một năm, đội nào có tổng số bậc leo lên cao nhất sẽ được xếp hạng theo thứ tự."
"Các vị, thời gian có hạn, xin mời."
Bậc thang thấp nhất tương đối dễ leo, ngay cả tu sĩ Luyện khí cũng có thể bước vài bước, càng lên cao thì yêu cầu về tu vi, thần thức càng cao, đặc biệt là thử thách tâm tính.
Tất cả người tham gia đều là tu sĩ Hóa Thần kỳ, một đám người nhanh chóng vượt qua một nghìn bậc thang thấp nhất, dần dần bắt đầu tách ra, có người vẫn chạy như bay, có người đi lại chật vật, có người dừng bước.
Phật tử tâm tính thông suốt, đi như trên mặt đất, nhưng Diêm Vương lại bị bậc thang Thanh Vân cố ý gây khó khăn vì đặc điểm của quỷ tu, đi lại rất khó khăn.
Không chỉ vậy, Đằng Vân Đạm vô tâm vô phế, đi lại rất dễ dàng, Đằng Phong Khinh được sống lại để trả thù, bị bậc thang Thanh Vân trừng trị rất nặng, mỗi bước đi đều đau đớn vô cùng.
Đằng Ấu Khả nhìn gia đình, không khỏi lo lắng.
Đằng Phong Khinh cố gắng bước lên một bậc, ý thức của nàng ấy bị mắc kẹt trong lúc sắp chết của kiếp trước, một lần nữa kiếm của Đằng Vân Đạm đâm vào trái tim nàng ấy, sự tuyệt vọng và giận dữ mãnh liệt sắp nhấn chìm nàng ấy.
Bỗng nhiên, một luồng sức nóng truyền đến từ bàn tay, nàng ấy như bị bỏng, muốn giật lại nhưng không thể.
"Đại tỷ, tỷ đừng nhúc nhích, đừng nghĩ gì cả, ta cõng tỷ đi."
Đằng Vân Đạm quỳ nửa người trước mặt Đằng Phong Khinh, đỡ nàng ấy lên lưng, trong nháy mắt, sự tra tấn đau đớn mà Đằng Phong Khinh phải chịu, tất cả đều chuyển sang Đằng Vân Đạm.
Bậc thang Thanh Vân: Thằng nhóc gan lớn bằng trời, dám giúp nàng ta, vậy thì thử xem ngươi có giúp được hay không!
Ở không xa, thấy vậy, Phật tử được khai sáng, không chút do dự đưa tay về phía Diêm Vương, "Quỷ lười, ngươi đừng nhúc nhích, đừng nghĩ gì cả, nào, đưa tay cho ta."
Diêm Vương rung động trong lòng, khóe mắt không khống chế mà ươn ướt.
Hòa thượng này muốn làm gì, cuối cùng ông cũng không giả vờ nữa, không trốn tránh nữa, định nói rõ với bà sao?
Bà lo lắng, vui sướng đưa tay ra, sau đó liền thấy Phật tử cởi thắt lưng, buộc vào cánh tay bà, "Ta tuyệt đối sẽ không bỏ lại ngươi, bần tăng dẫn ngươi đi."
Không ngờ khi rút củ cải thì kéo theo đất, hắn lại phát hiện ra trong Kim Tiền Môn ẩn chứa một ngọn núi bí ẩn, những đệ tử ở trong đó đều tu luyện tà thuật, những người như hắn không hề hay biết về điều này trong nhiều năm!
Tin tức lan truyền, tầng lớp lãnh đạo của Kim Tiền Môn rung chuyển, môn phái bị chia làm hai phe, phe tu luyện tà đạo bị chỉ trích và truy sát, nhanh chóng bị ép phải nhường đất, biến mất khỏi giới Ngân Nguyên.
"Làm sao có thể, bọn chúng lợi dụng việc kinh doanh của Kim Tiền Môn, làm nhiều việc ác độc như vậy ở các giới, lại còn trốn thoát!"
"Chúng đã đoán trước được ngày này, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, dùng tâm cơ để đối phó với người vô tâm, đương nhiên là có thể thành công."
"Không biết lần này chúng sẽ trốn đi đâu, lũ hại người này còn chưa bị diệt trừ, sau này không biết bao nhiêu thiên tài sẽ phải chịu kết cục thảm thương."
"Việc này đã được Chưởng môn báo cáo lên Liên minh Dưỡng lão, Liên minh Dưỡng lão sẽ truy tìm tàn dư tà tu ở các giới, dù thời gian ngắn, nhưng chúng không thể thoát khỏi ngũ giới."
"Chỉ có thể làm như vậy thôi, hazz."
Tu sĩ bản địa giới Ngân Nguyên mất hết thể diện, Kim Tiền Môn lại càng mất uy tín trong ngũ giới vì đã che giấu tà tu trong nhiều năm mà không hay biết.
Trong một hang động tối tăm sâu thẳm trong núi, nơi ánh sáng không thể chiếu vào, Tần An tạm biệt nhóm tà tu cuối cùng rời khỏi trận pháp truyền tống từ xa, phá hủy trận pháp, xác nhận không có ai theo dõi mình, sau đó bình thản trở về khách điếm.
Hắn ta khóa chặt cửa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, truyền âm nói: "Sư phụ, đó là một nhóm tà tu không có chuyện ác nào không làm, tại sao chúng ta lại đưa chúng đến giới Thương Hải?"
Chẳng lẽ để dụ địch vào sâu, sau đó tiêu diệt chúng, lập công lớn?
Ngọc bội trầm ngâm nói: "Không sao, khí số của giới Thương Hải sắp hết, chẳng qua vẫn còn một chút sinh cơ, trước kia sư phụ có quan sát tinh tượng, biết giữa đạo và ma nhất định sẽ có một trận chiến, hai giới phật và quỷ cũng sẽ bị cuốn vào, kết cục thảm khốc."
"Đây vốn là cơ hội để gia đình các ngươi xoay chuyển vận mệnh, vươn lên, không hiểu sao gần đây tinh tượng lại thay đổi, ta chỉ lợi dụng những tà tù này để đẩy một chút, giúp cho vận mệnh của các ngươi trở lại quỹ đạo mà thôi."
Tần An vui mừng: "Thì ra là vậy, cảm ơn sư phụ đã quan tâm."
Ngọc bội cười ha ha: "Ta và ngươi là sư đồ, ta lo lắng cho ngươi là lẽ thường, không cần khách sáo như vậy."
"Đúng rồi, công pháp lần trước ta đưa cho ngươi, giờ ngươi có thể bắt đầu tu luyện, cố gắng để khi việc của giới Thương Hải xảy ra thì có thể phát huy tác dụng."
"Vâng, sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ lòng sư phụ!"
Ngọc bội cười ha ha vài tiếng, chỉ có bản thân lão mới biết tại sao mình lại cười.
Chờ kẻ ngốc này tu luyện xong công pháp đổi hồn, cuối cùng lão cũng có thể rời khỏi miếng gọc bội lạnh lẽo này, trở lại làm người, đây quả là một niềm vui lớn, ha ha ha!
**
Mười ngày sau, hơn ba trăm người tham gia cuộc thi được truyền tống đến chiến trường thứ tư, giới Thanh Vân.
Trong Lăng Tiêu Tông của giới Thanh Vân có một bậc thang thông thiên, do tổ sư khai tông ngộ đạo phi thăng mà để lại, cho đến nay vẫn chưa ai có thể thành công leo lên đỉnh, là biểu tượng cho sức mạnh của Lăng Tiêu Tông và cả giới Thanh Vân.
"Như các vị đã thấy, nội dung thi đấu của giới Thanh Vân chính là leo lên bậc thang Thanh Vân này, bậc thang Thanh Vân có 9.999 bậc, từng bậc đều là cạm bẫy chết người, trong vòng một năm, đội nào có tổng số bậc leo lên cao nhất sẽ được xếp hạng theo thứ tự."
"Các vị, thời gian có hạn, xin mời."
Bậc thang thấp nhất tương đối dễ leo, ngay cả tu sĩ Luyện khí cũng có thể bước vài bước, càng lên cao thì yêu cầu về tu vi, thần thức càng cao, đặc biệt là thử thách tâm tính.
Tất cả người tham gia đều là tu sĩ Hóa Thần kỳ, một đám người nhanh chóng vượt qua một nghìn bậc thang thấp nhất, dần dần bắt đầu tách ra, có người vẫn chạy như bay, có người đi lại chật vật, có người dừng bước.
Phật tử tâm tính thông suốt, đi như trên mặt đất, nhưng Diêm Vương lại bị bậc thang Thanh Vân cố ý gây khó khăn vì đặc điểm của quỷ tu, đi lại rất khó khăn.
Không chỉ vậy, Đằng Vân Đạm vô tâm vô phế, đi lại rất dễ dàng, Đằng Phong Khinh được sống lại để trả thù, bị bậc thang Thanh Vân trừng trị rất nặng, mỗi bước đi đều đau đớn vô cùng.
Đằng Ấu Khả nhìn gia đình, không khỏi lo lắng.
Đằng Phong Khinh cố gắng bước lên một bậc, ý thức của nàng ấy bị mắc kẹt trong lúc sắp chết của kiếp trước, một lần nữa kiếm của Đằng Vân Đạm đâm vào trái tim nàng ấy, sự tuyệt vọng và giận dữ mãnh liệt sắp nhấn chìm nàng ấy.
Bỗng nhiên, một luồng sức nóng truyền đến từ bàn tay, nàng ấy như bị bỏng, muốn giật lại nhưng không thể.
"Đại tỷ, tỷ đừng nhúc nhích, đừng nghĩ gì cả, ta cõng tỷ đi."
Đằng Vân Đạm quỳ nửa người trước mặt Đằng Phong Khinh, đỡ nàng ấy lên lưng, trong nháy mắt, sự tra tấn đau đớn mà Đằng Phong Khinh phải chịu, tất cả đều chuyển sang Đằng Vân Đạm.
Bậc thang Thanh Vân: Thằng nhóc gan lớn bằng trời, dám giúp nàng ta, vậy thì thử xem ngươi có giúp được hay không!
Ở không xa, thấy vậy, Phật tử được khai sáng, không chút do dự đưa tay về phía Diêm Vương, "Quỷ lười, ngươi đừng nhúc nhích, đừng nghĩ gì cả, nào, đưa tay cho ta."
Diêm Vương rung động trong lòng, khóe mắt không khống chế mà ươn ướt.
Hòa thượng này muốn làm gì, cuối cùng ông cũng không giả vờ nữa, không trốn tránh nữa, định nói rõ với bà sao?
Bà lo lắng, vui sướng đưa tay ra, sau đó liền thấy Phật tử cởi thắt lưng, buộc vào cánh tay bà, "Ta tuyệt đối sẽ không bỏ lại ngươi, bần tăng dẫn ngươi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.