Chương 92: Khu Chung Cư Hạnh Phúc
Ngã Hội Tu Không Điều
09/03/2023
Hàn Phi có thể hiểu được ý Mạnh Trường Hỉ. Hắn còn muốn ngăn cản nhưng Mạnh Trường Hỉ đã ngắt lời, “Sau khi lấy được phần chứng cứ kia, ngươi phải chú ý an toàn.”
“Không cần lo lắng cho ta.” Hàn Phi gật đầu bảo đảm.
“Ngươi dính líu đến vụ án này quá nhiều, bươm bướm nhất định sẽ tìm tới ngươi, chỉ cẩn thận thôi là không đủ. Mười năm nay ta trốn đông trốn tây, có mấy lần suýt nữa đã tử vong ngoài ý muốn, bây giờ nghĩ lại mới thấy đó đều là âm mưu giết người của bươm bướm. Nó vẫn luôn nhìn chằm chằm ta.”
“Tử vong ngoài ý muốn?”
“Bươm bướm rất thích đùa giỡn với nhân tính. Nó sẽ chế tạo đủ loại trùng hợp, hai sự việc trông như chẳng liên quan gì đến nhau nhưng có khi sẽ lấy mạng ngươi vào lúc ngươi không ngờ tới nhất.”
Dặn dò xong mọi việc cần thiết với Hàn Phi, Mạnh Trường Hỉ chỉ tay về phía cửa ra vào. “Đi đi, sau khi rời khỏi nơi này đừng nên quay đầu lại. Cứ coi như hai chúng ta chưa bao giờ gặp mặt, hy vọng điều này có thể khiến bươm bướm chú ý tới ngươi chậm một chút.”
Hàn Phi đứng yên trong phòng không nhúc nhích. Hắn biết đây có lẽ là lần cuối cùng mình gặp Mạnh Trường Hỉ.
Thấy Hàn Phi có vẻ do dự, lần đầu tiên trên mặt Mạnh Trường Hỉ lộ ra vẻ nhu hoà. Hắn khẽ vỗ lên vai Hàn Phi một cái.
“Mười năm qua việc may mắn nhất đối với ta chính là vào thời điểm cuối cùng của sinh mệnh lại gặp được ngươi. Nếu ngươi thật sự muốn bắt bươm bướm, nếu ngươi muốn báo thù cho các nạn nhân, nếu muốn biết rõ mọi chân tướng, vậy cứ làm theo lời ta nói đi.”
Mạnh Trường Hỉ muốn nở nụ cười nhưng vết sẹo trên mặt hắn khẽ động tạo thành biểu tình rất doạ người. “Ta không cố ý doạ ngươi đâu, chỉ là mười năm qua ta đã quên mất cách cười như thế nào.”
Câu nói cuối cùng của Mạnh Trường Hỉ đã chạm đến đáy lòng Hàn Phi. “Hy vọng kế hoạch của ngươi được thuận lợi. Chúc ngươi may mắn.”
Nói xong, Hàn Phi rời khỏi nhà Ngụy Hữu Phúc, chạy tới khu chung cư Hạnh Phúc mà Mạnh Trường Hỉ nói.
. . .
Ba giờ chiều, Hàn Phi đi tới khu ngoại thành Tân Hỗ, nơi này không có lấy một bóng người.
Khi khoa học kỹ thuật phát triển, quy mô thành thị càng lúc càng lớn, rất nhiều ngươi thà chen chúc nhau trong căn hộ dưới 20 mét vuông cũng không muốn chạy tới sống ở khu ngoại thành.
Đi xuyên qua một con đường đất cũ kỹ, Hàn Phi rốt cuộc cũng tìm được chung cư Hạnh Phúc nằm phía sau một nhà máy hoá chất bỏ hoang.
Nơi này đã hoang phế rất lâu, cỏ dại rậm rạp, vách tường bị nước mưa ăn mòn rất nghiêm trọng. Bên ngoài khu chung cư còn có một tấm biển cảnh báo nguy hiểm đã rỉ sét.
“Toà chung cư này vừa vặn có mười tầng giống như trong trò chơi, nhưng kiến trúc bên ngoài và hành lang đều khác biệt, cửa các căn hộ ở đây phần lớn đều là cửa gỗ.”
Mang theo nghi hoặc, Hàn Phi cẩn thận đi vào trong chung cư.
Không khí nơi này toát ra mùi ẩm mốc, khắp nơi đều là rác rưởi và đồ vật hư hỏng, ngay cả người vô gia cư cũng rất ít khi tới đây, chỗ nào cũng đóng một tầng bụi bặm dày cộm.
Đi lên tầng bốn, nhìn căn hộ số 1044 Hàn Phi bỗng sinh ra một cảm giác kỳ diệu, như thể hiện thực và trò chơi đang trùng lặp với nhau.
Cầm lấy tay nắm cửa, Hàn Phi hơi dùng lực mới biết khoá cửa đã bị phá hư từ bao giờ. Tiến vào bên trong, thân thể Hàn Phi khẽ run lên. Rõ ràng là ban ngày nhưng gian phòng này lại u ám vô cùng, trong phòng khách bày mấy hũ tro cốt.
“Cảm giác như căn hộ này là của người chết vậy.”
Bởi vì kiến trúc xây dựng có vấn đề nên ánh nắng rất khó rọi vào phòng khách, đồ vật lổn ngổn trên sàn đều đã mốc meo, tản ra mùi thối nát.
Bước qua đống đồ vật lộn xộn, Hàn Phi mở cửa phòng vệ sinh ra, bên dưới khối gạch thứ tư hắn tìm được tư liệu mà Mạnh Trường Hỉ nói. Mở ra xem, Hàn Phi thấy một bức thư.
Trong thư ghi bảy vị trí khác nhau đối ứng với bảy căn hộ trong toà chung cư này, ở mỗi căn hộ đều chôn giấu phần thân thể còn lại của các nạn nhân trong vụ án lắp ghép thân thể người mà đến nay cảnh sát vẫn không tìm ra được.
Đây dường như cũng là một loại nghi thức, nếu nối liền vị trí bảy căn hộ này sẽ tạo thành hình ảnh bươm bướm giương cánh.
“Bươm bướm rốt cuộc biết rõ về hộp đen và thế giới tầng sâu trong Hoàn Mỹ Nhân Sinh đến cỡ nào? Vì sao trong trò chơi cũng có một toà chung cư giống với ngoài hiện thực?”
Hàn Phi nhớ kỹ vị trí bảy căn hộ rồi tiếp tục xem tư liệu. Không phải ngẫu nhiên mà hung thủ lựa chọn toà chung cư này để vứt xác nạn nhân. Mấy chục năm trước toà chung cư này nổi tiếng có quỷ với rất nhiều câu chuyện kỳ quái, đây là nơi thường xuyên có người tìm tới để tự sát.
Hàn Phi lấy điện thoại ra tìm kiếm tên chung cư Hạnh Phúc, trong nháy mắt đã xuất hiện hơn mười tin tức. Những tin tức này tựa như một tập truyện truyền kỳ về ma quỷ, khiến người ta run lên vì sợ hãi.
“Bươm bướm chôn giấu thi thể các nạn nhân trong toà chung cư này, lại dùng một bộ phận thân thể của bọn hắn để chắp vá vào cơ thể nạn nhân số tám, tạo ra một bộ thi thể phù hợp với yêu cầu của bươm bướm: xui xẻo, tuyệt vọng, thống khổ. Nhưng xem ra kết quả vẫn không thành công, bươm bướm chưa tìm được chiếc hộp đen.”
Hàn Phi đọc thông tin do Mạnh Trường Hỉ lưu lại, bên trên ngoài tài liệu về vụ án lắp ghép thân thể người còn có rất nhiều nội dung liên quan đến bươm bướm.
Đúng lúc này, trên giao diện điện thoại của Hàn Phi đột nhiên xuất hiện một thông báo mời xem trực tiếp livestream.
Bình thường Hàn Phi sẽ chẳng bao giờ để ý tới, nhưng lần này thì khác, hắn trông thấy trong ảnh nền là gương mặt bị huỷ dung của Mạnh Trường Hỉ!
Hàn Phi lập tức ấn mở livestream. Mạnh Trường Hỉ xuất hiện giữa khung hình, bình tĩnh nhìn mấy người ngồi bên cạnh mình, hình như đó là các nhân viên của đài truyền hình nào đó.
“Ta sẽ không thương tổn những người trong phòng này, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi không được cắt đứt tín hiệu hoặc chơi đùa mánh khoé gì.”
Không biết Mạnh Trường Hỉ đang nói chuyện với ai, ngay sau đó hắn nhìn thẳng vào ống kính, dữ tợn nói:
“Mạnh Trường An, ta biết dù mình có đánh đổi mạng sống cũng không cách nào đến gần ngươi, cho nên chỉ có thể dùng cách này để trò chuyện với ngươi nha.”
. . .
“Không cần lo lắng cho ta.” Hàn Phi gật đầu bảo đảm.
“Ngươi dính líu đến vụ án này quá nhiều, bươm bướm nhất định sẽ tìm tới ngươi, chỉ cẩn thận thôi là không đủ. Mười năm nay ta trốn đông trốn tây, có mấy lần suýt nữa đã tử vong ngoài ý muốn, bây giờ nghĩ lại mới thấy đó đều là âm mưu giết người của bươm bướm. Nó vẫn luôn nhìn chằm chằm ta.”
“Tử vong ngoài ý muốn?”
“Bươm bướm rất thích đùa giỡn với nhân tính. Nó sẽ chế tạo đủ loại trùng hợp, hai sự việc trông như chẳng liên quan gì đến nhau nhưng có khi sẽ lấy mạng ngươi vào lúc ngươi không ngờ tới nhất.”
Dặn dò xong mọi việc cần thiết với Hàn Phi, Mạnh Trường Hỉ chỉ tay về phía cửa ra vào. “Đi đi, sau khi rời khỏi nơi này đừng nên quay đầu lại. Cứ coi như hai chúng ta chưa bao giờ gặp mặt, hy vọng điều này có thể khiến bươm bướm chú ý tới ngươi chậm một chút.”
Hàn Phi đứng yên trong phòng không nhúc nhích. Hắn biết đây có lẽ là lần cuối cùng mình gặp Mạnh Trường Hỉ.
Thấy Hàn Phi có vẻ do dự, lần đầu tiên trên mặt Mạnh Trường Hỉ lộ ra vẻ nhu hoà. Hắn khẽ vỗ lên vai Hàn Phi một cái.
“Mười năm qua việc may mắn nhất đối với ta chính là vào thời điểm cuối cùng của sinh mệnh lại gặp được ngươi. Nếu ngươi thật sự muốn bắt bươm bướm, nếu ngươi muốn báo thù cho các nạn nhân, nếu muốn biết rõ mọi chân tướng, vậy cứ làm theo lời ta nói đi.”
Mạnh Trường Hỉ muốn nở nụ cười nhưng vết sẹo trên mặt hắn khẽ động tạo thành biểu tình rất doạ người. “Ta không cố ý doạ ngươi đâu, chỉ là mười năm qua ta đã quên mất cách cười như thế nào.”
Câu nói cuối cùng của Mạnh Trường Hỉ đã chạm đến đáy lòng Hàn Phi. “Hy vọng kế hoạch của ngươi được thuận lợi. Chúc ngươi may mắn.”
Nói xong, Hàn Phi rời khỏi nhà Ngụy Hữu Phúc, chạy tới khu chung cư Hạnh Phúc mà Mạnh Trường Hỉ nói.
. . .
Ba giờ chiều, Hàn Phi đi tới khu ngoại thành Tân Hỗ, nơi này không có lấy một bóng người.
Khi khoa học kỹ thuật phát triển, quy mô thành thị càng lúc càng lớn, rất nhiều ngươi thà chen chúc nhau trong căn hộ dưới 20 mét vuông cũng không muốn chạy tới sống ở khu ngoại thành.
Đi xuyên qua một con đường đất cũ kỹ, Hàn Phi rốt cuộc cũng tìm được chung cư Hạnh Phúc nằm phía sau một nhà máy hoá chất bỏ hoang.
Nơi này đã hoang phế rất lâu, cỏ dại rậm rạp, vách tường bị nước mưa ăn mòn rất nghiêm trọng. Bên ngoài khu chung cư còn có một tấm biển cảnh báo nguy hiểm đã rỉ sét.
“Toà chung cư này vừa vặn có mười tầng giống như trong trò chơi, nhưng kiến trúc bên ngoài và hành lang đều khác biệt, cửa các căn hộ ở đây phần lớn đều là cửa gỗ.”
Mang theo nghi hoặc, Hàn Phi cẩn thận đi vào trong chung cư.
Không khí nơi này toát ra mùi ẩm mốc, khắp nơi đều là rác rưởi và đồ vật hư hỏng, ngay cả người vô gia cư cũng rất ít khi tới đây, chỗ nào cũng đóng một tầng bụi bặm dày cộm.
Đi lên tầng bốn, nhìn căn hộ số 1044 Hàn Phi bỗng sinh ra một cảm giác kỳ diệu, như thể hiện thực và trò chơi đang trùng lặp với nhau.
Cầm lấy tay nắm cửa, Hàn Phi hơi dùng lực mới biết khoá cửa đã bị phá hư từ bao giờ. Tiến vào bên trong, thân thể Hàn Phi khẽ run lên. Rõ ràng là ban ngày nhưng gian phòng này lại u ám vô cùng, trong phòng khách bày mấy hũ tro cốt.
“Cảm giác như căn hộ này là của người chết vậy.”
Bởi vì kiến trúc xây dựng có vấn đề nên ánh nắng rất khó rọi vào phòng khách, đồ vật lổn ngổn trên sàn đều đã mốc meo, tản ra mùi thối nát.
Bước qua đống đồ vật lộn xộn, Hàn Phi mở cửa phòng vệ sinh ra, bên dưới khối gạch thứ tư hắn tìm được tư liệu mà Mạnh Trường Hỉ nói. Mở ra xem, Hàn Phi thấy một bức thư.
Trong thư ghi bảy vị trí khác nhau đối ứng với bảy căn hộ trong toà chung cư này, ở mỗi căn hộ đều chôn giấu phần thân thể còn lại của các nạn nhân trong vụ án lắp ghép thân thể người mà đến nay cảnh sát vẫn không tìm ra được.
Đây dường như cũng là một loại nghi thức, nếu nối liền vị trí bảy căn hộ này sẽ tạo thành hình ảnh bươm bướm giương cánh.
“Bươm bướm rốt cuộc biết rõ về hộp đen và thế giới tầng sâu trong Hoàn Mỹ Nhân Sinh đến cỡ nào? Vì sao trong trò chơi cũng có một toà chung cư giống với ngoài hiện thực?”
Hàn Phi nhớ kỹ vị trí bảy căn hộ rồi tiếp tục xem tư liệu. Không phải ngẫu nhiên mà hung thủ lựa chọn toà chung cư này để vứt xác nạn nhân. Mấy chục năm trước toà chung cư này nổi tiếng có quỷ với rất nhiều câu chuyện kỳ quái, đây là nơi thường xuyên có người tìm tới để tự sát.
Hàn Phi lấy điện thoại ra tìm kiếm tên chung cư Hạnh Phúc, trong nháy mắt đã xuất hiện hơn mười tin tức. Những tin tức này tựa như một tập truyện truyền kỳ về ma quỷ, khiến người ta run lên vì sợ hãi.
“Bươm bướm chôn giấu thi thể các nạn nhân trong toà chung cư này, lại dùng một bộ phận thân thể của bọn hắn để chắp vá vào cơ thể nạn nhân số tám, tạo ra một bộ thi thể phù hợp với yêu cầu của bươm bướm: xui xẻo, tuyệt vọng, thống khổ. Nhưng xem ra kết quả vẫn không thành công, bươm bướm chưa tìm được chiếc hộp đen.”
Hàn Phi đọc thông tin do Mạnh Trường Hỉ lưu lại, bên trên ngoài tài liệu về vụ án lắp ghép thân thể người còn có rất nhiều nội dung liên quan đến bươm bướm.
Đúng lúc này, trên giao diện điện thoại của Hàn Phi đột nhiên xuất hiện một thông báo mời xem trực tiếp livestream.
Bình thường Hàn Phi sẽ chẳng bao giờ để ý tới, nhưng lần này thì khác, hắn trông thấy trong ảnh nền là gương mặt bị huỷ dung của Mạnh Trường Hỉ!
Hàn Phi lập tức ấn mở livestream. Mạnh Trường Hỉ xuất hiện giữa khung hình, bình tĩnh nhìn mấy người ngồi bên cạnh mình, hình như đó là các nhân viên của đài truyền hình nào đó.
“Ta sẽ không thương tổn những người trong phòng này, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi không được cắt đứt tín hiệu hoặc chơi đùa mánh khoé gì.”
Không biết Mạnh Trường Hỉ đang nói chuyện với ai, ngay sau đó hắn nhìn thẳng vào ống kính, dữ tợn nói:
“Mạnh Trường An, ta biết dù mình có đánh đổi mạng sống cũng không cách nào đến gần ngươi, cho nên chỉ có thể dùng cách này để trò chuyện với ngươi nha.”
. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.