Chương 99: Ta Cũng Là Người Bị Hại Nha
Ngã Hội Tu Không Điều
09/03/2023
Hai người nghĩ giống nhau, đáng tiếc nam nhân đầy sẹo kia chống cự không tới hai giây đã bị mấy cánh tay màu xám lôi tuột vào trong gương.
Khí tức âm lãnh truyền tới, Hàn Phi ngoan ngoan đứng yên tại chỗ không dám di chuyển thêm một bước.
“Không được rồi, nó nuốt mất hai sinh mạng mà chỉ tranh thủ được có hơn một phút đồng hồ!”
Bốn người tiến vào phòng, chưa tới ba phút đã chết mất hai người. Nhiệm vụ trông bình thường này lại ẩn giấu vô vàn sát cơ.
Trong gương chỉ còn lại thân ảnh của Hàn Phi và nam nhân âm nhu. Mà khi bọn hắn bắt chước qua lại càng nhiều động tác, thân ảnh của bọn hắn trong gương cũng ngày càng rõ ràng như thật.
Nhìn bóng mình trong gương càng ngày càng linh hoạt, Hàn Phi thậm chí sinh ra ảo giác chính mình mới là cái bóng của nó.
Hắn đưa tay lên dụi mắt, cảm giác căn phòng này càng lúc càng mơ hồ. Mà thân ảnh của hắn trong gương cũng dụi mắt, sau đó trên gương mặt để lộ nụ cười dữ tợn.
“Trò chơi gương thần này thông qua việc bắt chước người sống khiến bản thân gương thần càng ngày càng giống một con người thật sự, sau đó bắt lấy đối phương nhốt vào trong tấm gương?”
Hàn Phi bắt chước động tác trong gương xong lại lui về sau một bước, hắn muốn tới gần cửa ra vào.
Nam nhân âm nhu bên cạnh cũng nhìn ra suy nghĩ của Hàn Phi nhưng động tác của hắn nhanh hơn, đi trước một bước tới cửa căn hộ. Sau khi bắt chước động tác trong gương, hắn mở chốt cửa, đẩy cửa ra.
Theo quy tắc trò chơi, hiện tại đến lượt thân ảnh trong gương làm ra động tác, nhưng nam nhân âm nhu không hề dừng lại mà không chút do dự chạy thẳng ra ngoài.
Trong khoảnh khắc hắn vi phạm điều lệ trò chơi, vô số cánh tay màu xám vọt ra khỏi tấm gương với tốc độ cực nhanh, nam nhân âm nhu vừa chạy trốn đã bị bắt lại, hắn liều mạng vung vẩy con dao trong tay nhưng không làm nên chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể mình bị kéo trở về gian phòng 1074.
Hắn bị kéo tới trước mặt tấm gương, nhưng lần này những cánh tay màu xám không lôi hắn vào trong mà chỉ để hắn đứng đối diện gương.
“Những cánh tay màu xám này đóng vai trò người trừng phạt, nhưng nó đối xử với nam nhân âm nhu khác biệt với nam nhân đầy sẹo. Kẻ muốn phá hỏng tấm gương đã bị giết, kẻ muốn chạy trốn thì bị lôi trở về, “gương thần” làm vậy không phải vì muốn giết người, nó không ngừng bắt chước hành động của người ta có lẽ là vì muốn được biến thành một “người” thật sự.”
Không rõ trong gương là con quỷ gì, dường như nó muốn dùng cách này để thoát khỏi gông cùm xiềng xích, thu hoạch được tự do.
“Trong toà nhà này đúng là loại hàng xóm gì cũng có.”
Hàn Phi vốn cảm thấy hàng xóm nuôi một gian phòng như sủng vật đã là rất kỳ quái, không ngờ lại đụng phải hàng xóm là một tấm gương.
“Chẳng trách tầng bảy không có ai sống, chắc là không ai nguyện ý sau khi tỉnh lại phát hiện mình bị nhốt trong gương.” Nghĩ tới đây, Hàn Phi đột nhiên có một suy đoán càng đáng sợ hơn.
“Hoặc có khi những người sống trên tầng bảy đều đã bị giam ở bên trong tấm gương này.”
Lúc này, Hàn Phi quyết định ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ ẩn trước rồi tính tiếp.
Khi đến lượt hắn làm ra động tác, Hàn Phi quả quyết ném con dao trong tay ra khỏi cửa phòng.
“Ta phải ném tất cả những vật sắc nhọn ra ngoài.”
Nếu tấm gương muốn hắn tự dùng dao đâm mình bị thương, vậy đầu tiên phải đi nhặt dao đã. Nhưng nếu Hàn Phi ném hết dao ra ngoài cửa phòng vậy tấm gương muốn hắn nhặt dao sẽ phải để hắn rời khỏi gian phòng này.
Trong lòng Hàn Phi đã lên kế hoạch xong, nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn đổ mồ hôi lạnh.
Nam nhân âm nhu đã đoán được quy tắc trò chơi, hắn không giãy giụa nữa mà ngoan ngoãn làm theo động tác của tấm gương, sau đó hắn chậm rãi lui về sau một bước.
Thân ảnh trong gương cũng lui về sau một bước, ngay sau đó thân ảnh kia đột nhiên làm ra một hành vi vô cùng điên cuồng.
Hắn nâng tay lên, trực tiếp đâm thẳng ngón tay vào trong hốc mắt.
Nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mặt, Hàn Phi và nam nhân âm nhu giật nảy mình. Hàn Phi còn đỡ, sắc mặt nam nhân âm nhu lúc này đã trắng nhợt, hắn chậm rãi nâng tay lên nhưng lại không thể hung ác tới mức tự đâm mù mắt mình.
Mười lăm giây trôi qua, từng cánh tay màu xám vươn ra, nam nhân âm nhu cảm giác như mình vừa rơi vào ổ rắn.
Chịu áp lực cực lớn, rốt cuộc hắn cũng làm theo nguyên tắc trò chơi, đâm ngón tay vào hốc mắt mình.
Nghe tiếng kêu thảm thiết của đối phương, Hàn Phi cảm thấy tê cả da đầu.
Nam nhân âm nhu chịu đựng cơn đau đớn quá mức, hắn vô ý thức nâng tay lên bịt kín con mắt đó.
Thân ảnh trong gương lộ ra nụ cười quỷ dị, nó nâng tay lên che con mắt vừa bị đâm mù lại, sau đó tay phải lại tiếp tục tự chọc mù con mắt thứ hai, trên gương mặt trắng bệch chỉ còn lại hai lỗ máu.
Không còn con mắt nào vậy sẽ không nhìn thấy thân ảnh trong gương làm gì để bắt chước. Nam nhân âm nhu cảm thấy con quỷ trong gương đang muốn chơi chết mình, hắn không còn đường lui, cũng không nhịn nữa, giả vờ đưa tay lên đâm vào mắt nhưng sau đó lại quay đầu chạy trốn.
Kết quả như trong dự liệu, hắn liều mạng giãy giụa nhưng vẫn bị từng cánh tay màu xám tóm lấy kéo vào trong tấm gương.
Nam nhân âm nhu chỉ còn lại một con mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, cuối cùng kêu lên một tiếng không cam lòng.
“Nhìn ta làm gì? Ta cũng là người bị hại mà!”
Bây giờ Hàn Phi lại cảm thấy may mắn vì có ba tên sát nhân cuồng theo mình tiến vào căn nhà này, sau đó hy sinh tính mạng để giúp Hàn Phi kéo dài thời gian.
Gian phòng lại trở nên yên tĩnh, trong gương chỉ còn lại thân ảnh của Hàn Phi.
“Trước khi nhiệm vụ ẩn hoàn thành, ta phải tuân thủ quy tắc trò chơi, sau đó kéo chậm tiết tấu trò chơi này lại.”
So với ba tên sát nhân kia, biểu hiện của Hàn Phi vô cùng ngoan ngoãn. Hắn vẫn luôn phối hợp với tấm gương, đối phương làm gì, hắn làm nấy.
Nhưng Hàn Phi cũng đang lén lút suy nghĩ đối sách. Hắn không muốn chạy trốn hay phá hỏng tấm gương mà muốn làm ra động tác mà con quỷ trong gương không thể bắt chước.
Phần lớn ma quỷ đều bị vây trong tâm tình tiêu cực, chịu đựng cảm giác tuyệt vọng và đau khổ, đám gia hoả này rất khó có thể lý giải được cảm giác hạnh phúc vui vẻ.
Khí tức âm lãnh truyền tới, Hàn Phi ngoan ngoan đứng yên tại chỗ không dám di chuyển thêm một bước.
“Không được rồi, nó nuốt mất hai sinh mạng mà chỉ tranh thủ được có hơn một phút đồng hồ!”
Bốn người tiến vào phòng, chưa tới ba phút đã chết mất hai người. Nhiệm vụ trông bình thường này lại ẩn giấu vô vàn sát cơ.
Trong gương chỉ còn lại thân ảnh của Hàn Phi và nam nhân âm nhu. Mà khi bọn hắn bắt chước qua lại càng nhiều động tác, thân ảnh của bọn hắn trong gương cũng ngày càng rõ ràng như thật.
Nhìn bóng mình trong gương càng ngày càng linh hoạt, Hàn Phi thậm chí sinh ra ảo giác chính mình mới là cái bóng của nó.
Hắn đưa tay lên dụi mắt, cảm giác căn phòng này càng lúc càng mơ hồ. Mà thân ảnh của hắn trong gương cũng dụi mắt, sau đó trên gương mặt để lộ nụ cười dữ tợn.
“Trò chơi gương thần này thông qua việc bắt chước người sống khiến bản thân gương thần càng ngày càng giống một con người thật sự, sau đó bắt lấy đối phương nhốt vào trong tấm gương?”
Hàn Phi bắt chước động tác trong gương xong lại lui về sau một bước, hắn muốn tới gần cửa ra vào.
Nam nhân âm nhu bên cạnh cũng nhìn ra suy nghĩ của Hàn Phi nhưng động tác của hắn nhanh hơn, đi trước một bước tới cửa căn hộ. Sau khi bắt chước động tác trong gương, hắn mở chốt cửa, đẩy cửa ra.
Theo quy tắc trò chơi, hiện tại đến lượt thân ảnh trong gương làm ra động tác, nhưng nam nhân âm nhu không hề dừng lại mà không chút do dự chạy thẳng ra ngoài.
Trong khoảnh khắc hắn vi phạm điều lệ trò chơi, vô số cánh tay màu xám vọt ra khỏi tấm gương với tốc độ cực nhanh, nam nhân âm nhu vừa chạy trốn đã bị bắt lại, hắn liều mạng vung vẩy con dao trong tay nhưng không làm nên chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể mình bị kéo trở về gian phòng 1074.
Hắn bị kéo tới trước mặt tấm gương, nhưng lần này những cánh tay màu xám không lôi hắn vào trong mà chỉ để hắn đứng đối diện gương.
“Những cánh tay màu xám này đóng vai trò người trừng phạt, nhưng nó đối xử với nam nhân âm nhu khác biệt với nam nhân đầy sẹo. Kẻ muốn phá hỏng tấm gương đã bị giết, kẻ muốn chạy trốn thì bị lôi trở về, “gương thần” làm vậy không phải vì muốn giết người, nó không ngừng bắt chước hành động của người ta có lẽ là vì muốn được biến thành một “người” thật sự.”
Không rõ trong gương là con quỷ gì, dường như nó muốn dùng cách này để thoát khỏi gông cùm xiềng xích, thu hoạch được tự do.
“Trong toà nhà này đúng là loại hàng xóm gì cũng có.”
Hàn Phi vốn cảm thấy hàng xóm nuôi một gian phòng như sủng vật đã là rất kỳ quái, không ngờ lại đụng phải hàng xóm là một tấm gương.
“Chẳng trách tầng bảy không có ai sống, chắc là không ai nguyện ý sau khi tỉnh lại phát hiện mình bị nhốt trong gương.” Nghĩ tới đây, Hàn Phi đột nhiên có một suy đoán càng đáng sợ hơn.
“Hoặc có khi những người sống trên tầng bảy đều đã bị giam ở bên trong tấm gương này.”
Lúc này, Hàn Phi quyết định ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ ẩn trước rồi tính tiếp.
Khi đến lượt hắn làm ra động tác, Hàn Phi quả quyết ném con dao trong tay ra khỏi cửa phòng.
“Ta phải ném tất cả những vật sắc nhọn ra ngoài.”
Nếu tấm gương muốn hắn tự dùng dao đâm mình bị thương, vậy đầu tiên phải đi nhặt dao đã. Nhưng nếu Hàn Phi ném hết dao ra ngoài cửa phòng vậy tấm gương muốn hắn nhặt dao sẽ phải để hắn rời khỏi gian phòng này.
Trong lòng Hàn Phi đã lên kế hoạch xong, nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn đổ mồ hôi lạnh.
Nam nhân âm nhu đã đoán được quy tắc trò chơi, hắn không giãy giụa nữa mà ngoan ngoãn làm theo động tác của tấm gương, sau đó hắn chậm rãi lui về sau một bước.
Thân ảnh trong gương cũng lui về sau một bước, ngay sau đó thân ảnh kia đột nhiên làm ra một hành vi vô cùng điên cuồng.
Hắn nâng tay lên, trực tiếp đâm thẳng ngón tay vào trong hốc mắt.
Nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mặt, Hàn Phi và nam nhân âm nhu giật nảy mình. Hàn Phi còn đỡ, sắc mặt nam nhân âm nhu lúc này đã trắng nhợt, hắn chậm rãi nâng tay lên nhưng lại không thể hung ác tới mức tự đâm mù mắt mình.
Mười lăm giây trôi qua, từng cánh tay màu xám vươn ra, nam nhân âm nhu cảm giác như mình vừa rơi vào ổ rắn.
Chịu áp lực cực lớn, rốt cuộc hắn cũng làm theo nguyên tắc trò chơi, đâm ngón tay vào hốc mắt mình.
Nghe tiếng kêu thảm thiết của đối phương, Hàn Phi cảm thấy tê cả da đầu.
Nam nhân âm nhu chịu đựng cơn đau đớn quá mức, hắn vô ý thức nâng tay lên bịt kín con mắt đó.
Thân ảnh trong gương lộ ra nụ cười quỷ dị, nó nâng tay lên che con mắt vừa bị đâm mù lại, sau đó tay phải lại tiếp tục tự chọc mù con mắt thứ hai, trên gương mặt trắng bệch chỉ còn lại hai lỗ máu.
Không còn con mắt nào vậy sẽ không nhìn thấy thân ảnh trong gương làm gì để bắt chước. Nam nhân âm nhu cảm thấy con quỷ trong gương đang muốn chơi chết mình, hắn không còn đường lui, cũng không nhịn nữa, giả vờ đưa tay lên đâm vào mắt nhưng sau đó lại quay đầu chạy trốn.
Kết quả như trong dự liệu, hắn liều mạng giãy giụa nhưng vẫn bị từng cánh tay màu xám tóm lấy kéo vào trong tấm gương.
Nam nhân âm nhu chỉ còn lại một con mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, cuối cùng kêu lên một tiếng không cam lòng.
“Nhìn ta làm gì? Ta cũng là người bị hại mà!”
Bây giờ Hàn Phi lại cảm thấy may mắn vì có ba tên sát nhân cuồng theo mình tiến vào căn nhà này, sau đó hy sinh tính mạng để giúp Hàn Phi kéo dài thời gian.
Gian phòng lại trở nên yên tĩnh, trong gương chỉ còn lại thân ảnh của Hàn Phi.
“Trước khi nhiệm vụ ẩn hoàn thành, ta phải tuân thủ quy tắc trò chơi, sau đó kéo chậm tiết tấu trò chơi này lại.”
So với ba tên sát nhân kia, biểu hiện của Hàn Phi vô cùng ngoan ngoãn. Hắn vẫn luôn phối hợp với tấm gương, đối phương làm gì, hắn làm nấy.
Nhưng Hàn Phi cũng đang lén lút suy nghĩ đối sách. Hắn không muốn chạy trốn hay phá hỏng tấm gương mà muốn làm ra động tác mà con quỷ trong gương không thể bắt chước.
Phần lớn ma quỷ đều bị vây trong tâm tình tiêu cực, chịu đựng cảm giác tuyệt vọng và đau khổ, đám gia hoả này rất khó có thể lý giải được cảm giác hạnh phúc vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.