Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 138:

Duy Khách

07/04/2021

Bọn họ thực sự muốn đi ra ngoài nói, đáng tiếc là bây giờ bọn họ đến chính mình còn không giữ được, lời bọn họ nói những con quỷ đó sao có thể nghe chứ?

“Mặc kệ, tôi phải liều thôi.” Lão Dương nói, “Mấy người cứ trốn ở đây, nếu tôi nói được ra, ngàn vạn lần đừng đi ra, nếu như thấy tôi đã vào lâu rồi mà không đi ra, thì mấy người nên nghĩ cách chạy trốn khỏi đây!”

Thái Kiệt hoảng sợ nói: “Anh Dương, anh muốn làm gì?”

Lão Dương nói: “Cô gái tóc dài kia, có lẽ chính là mấu chốt để chúng ta rời đây!”

Chu Thành nói: “Cái gì? Tôi thấy cô gái tóc dài kia chính là người cầm đầu, anh đi tìm cô ấy không phải tự đi tìm đường chết sao?”

“Vậy chúng ta phải đi tìm ai?”

“……” Không biết, quỷ phu nhân? Oánh Oánh? Họ Trang? Nha hoàn tên Tiểu Hỉ? Không, đều không được, ai cũng không thể tìm.

Lão Dương đã đứng lên, ông không thể chờ đợi thêm được nữa, chờ đợi quá lâu thì chỉ có chờ chết, còn không bằng làm liều một phen, dù sao thì cũng chết.

Ông không để ý tới sự phản đối của đồng nghiệp, âm thầm lẻn vào trong, đi đến bên cạnh cô gái tóc dài, không biết vì sao, ông còn chưa tới gần cô gái tóc dài, đã cảm nhận được một luồng khí lạnh, ông không nhịn được run lập cập, hàm răng run lên, đáy lòng sinh ra một chút ý định rút lui.

Ông nhẫn nhịn, lại đi phía trước được vài bước, lúc sắp tới gần, đột nhiên ở trước mắt xuất hiện một quỷ không đầu, anh ta không có đầu, chỉ có một thân hình trọc lốc, cổ anh ta còn đang chảy máu, có thể nhìn thấy rõ máu thịt……

Không đầu không miệng, nhưng lại có thể phát ra âm thanh, ong ong, cũng không biết là từ đâu phát ra, “Chào ông?”

Cổ họng Lão Dương chuyển động, hoảng sợ che miệng lại, nghiêng người sang một bên nôn mửa, chỉ là mấy ngày nay không ăn được cái gì, lúc này cũng không nôn được cái gì.

Quỷ không đầu âm trầm vỗ lưng ông: “Cẩn thận.”

Lão Dương: “……”

Thái Kiệt, Chu Thành, Cung Thắng Văn núp ở phía sau: “……”

Tim của bọn họ nhảy tới cổ họng, chỉ sợ quỷ không đầu không vui sẽ ăn Lão Dương, đang giằng co như vậy, thì nhìn thấy Tiểu Hỉ dẫn theo nha hoàn đi vào trong, trong tay mỗi nha hoàn còn bưng một dĩa khói đen, Tiểu Hỉ cười u ám nói: “Tới đây tới đây tới đây, tất cả mọi người đều mệt mỏi rồi, phu nhân nhà chúng tôi nói ăn một chút trước đã, rồi lại tiếp tục kiếm tiền đi, dù sao cũng không vội.”

Xác thực là rất đói bụng, những con quỷ vui vẻ nắm lấy nhúm khói đen cho vào trong miệng, bộ dạng đó, giống như đang ăn cơm nắm vậy.

Cố Phi Âm cũng nắm ở trong tay gặm, trong ánh mắt đều là di sản sắp tới tay, cô vươn chiếc cổ dài ra nhìn về phía trước, hận không thể dán đôi mắt mình vào đó, hoàn toàn không chú ý tới có người đang cố gắng tới gần cô để cầu cứu.

Miệng cô nhai nhai, lúc ăn cũng nắm chặt tiền ở trong tay, nói: “Những khói đen này là đặc sản trong mộ của bà sao?”

“Làm gì?” Quỷ phu nhân đề phòng nhìn cô gái tó dài, “Cô ăn thì ăn đi, hỏi nhiều như vậy làm gì?”

“Ồ, tôi thấy hương vị của khói đen này cũng không tệ lắm, nếu như là đặc sản của ngôi mộ này, thì tôi muốn mang một ít về để bán kiếm tiền.”



Những con quỷ đều kinh ngạc: “…… Bán kiếm tiền?”

Cố Phi Âm nói đúng vậy, bán kiếm tiền kia không phải rất bình thường sao? Khói đen này có thể ăn, vậy thì cũng có thể bán kiếm tiền.

Thực ra mấy năm nay làm quỷ cũng không dễ dàng gì, giống như những tiểu quỷ, muốn ăn gì cũng chỉ có thể chờ những ngày lễ ngày tết, ăn một bữa có thể kéo dài tới nửa năm, no một bữa đói một bữa cũng không dễ dàng gì, dù sao bọn họ cũng là quỷ ngoại trừ đồ cúng tế, không ăn quỷ thì chính là ăn thịt người, ngoại trừ những thứ đó không thể ăn cái gì khác, nhưng khói đen này không giống như đồ trên người quỷ, không phải quỷ lại có thể ăn, vậy khẳng định có thể bán ra kiếm tiền!

Cô có thể cảm nhận sâu sắc những con quỷ đói, nghĩ tới cô cũng từng là con quỷ rất đói, mặc dù trong mộ có tiền, nhưng không thể ăn được, những lúc cô đói không chịu được, sẽ đi ra ngoài tìm đồ ăn, hồn phách của những con quỷ đã từng giết người, đã nhiễm phải nghiệp chướng là đồ ăn ngon nhất, thực lực cũng rất mạnh, ăn một lần cô có thể tiêu hóa mười ngày nửa tháng, cũng có thể chống đói được một lúc.

Nếu lúc đó cô đói bụng, sẽ đi bắt quỷ để lấp bụng, nếu như bắt không được, vậy chỉ có thể bị đói, khi cô đói thì rất tàn nhẫn đến bản thân mình cũng ăn, dù sao thì ăn vào cũng không sao, có thể mọc ra lại.

Không nghĩ tới khói đen này có thể ăn, lấy về làm đồ ăn vặt cũng không tệ.

“Khói đen này có thể bán không?”

“Không bán.”

Quỷ phu nhân cứng đờ xoay đầu, làm thế nào cũng không nghĩ tới cô gái tóc dài lại có chủ ý tới khói đen này.

Khói đen này là bà vô tình phát hiện ra, là một loại oán khí xuất hiện trong toàn bộ ngôi mộ này, bởi vì âm khí được tích tụ trong một thời gian dài, lại có vô số người chết ở đây, cho nên sinh oán, âm, oán kết lại với nhau, thiên thời địa lợi, cho nên hình thành loại khói đen này.

Lúc đó bà đã ăn thử một miếng, không nghĩ tới mùi vị cũng không tệ, có thể giải quyết vấn đề lương thực của bà, tại sao lại bán đi?

Cố Phi Âm nhìn quỷ phu nhân tiếc nuối, quỷ phu nhân run run, liếc mắt nhìn cô gái tóc dài: “……”

Cô gái tóc dài: “……”

Quỷ phu nhân: “…… Nếu cô muốn, có thể bán cho cô 20 dĩa.”

Cô gái tóc dài: “Được, tôi mua nhiều như vậy có thể giảm giá một chút không? Hì hì.”

Quỷ phu nhân: “…………???”

:)

……

Mãi đến khi di sản được kiểm kê gần đủ rồi, mấy người vợ trước của họ Trang được chia 0.1%, lúc này Cố Phi Âm mới hài lòng gật đầu, nói mấy hai mươi mấy con tiểu quỷ khiêng đồ trở về nhà, chính là đường trở về nhà chỉ sợ là không có cách nào đi xe khách hay máy bay gì đó, thật ra có thể thuê một chiếc xe chở hàng nhỏ để chở đồ về, cũng không thể bảo mấy con tiểu quỷ trèo đèo lội suối để chuyển đồ về nhà, nếu như trên đường đi bị cướp mất thì cô biết tìm ai mà khóc.

Đến lúc đó cô sẽ cất hết những tiền giấy ở dưới gầm giường, như vậy cô sẽ ngủ trên đống tiền vừa mở mắt ra là có tiền rồi, từ nay về sau trong giấc mơ của cô chỉ toàn là tiền.

Còn họ Trang, chờ khi trở về sẽ gọi điện thoại cho tiểu Trương, nói ông ta mau đến mang con quỷ này đi, hàng secondhand bán với giá 50 hoặc 40 tệ cũng được, dù sao cũng có tiền, có còn hơn không, cẩn thận nghĩ lại một con quỷ có thể bán hai lần, thực sự rất có lời, cũng không bán lỗ vốn.



Họ Trang đang thoi thóp:……

“Vậy được rồi, chúng ta trở về trước.”

Quỷ phu nhân và Oánh Oánh cũng không có ý giữ cô gái tóc dài ở lại, quỷ phu nhân đoan trang gật đầu, coi như là đồng ý, Oánh Oánh cũng cười duyên nói: “Chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”

“Tôi sẽ quay lại, ở đây vẫn còn có nhiều đồ chưa chuyển đi, hihi.” Cố Phi Âm lớn tiếng vẫy vẫy tay, chuyển những di sản này đi trước, sau đó sẽ nghĩ cách mua thêm mấy dĩa khói đen nữa, bảo quỷ phu nhân làm ăn với cô, như vậy có thể bán những khói đen này để kiếm lời!

Những người vợ trước chỉ cảm thấy hai mắt cô gái tóc dài phát sáng, ánh mắt nhìn bọn họ còn mang theo ý vị thèm muốn nhỏ dãi, như thể muốn ngay lập tức nhào tới cắn đứt cổ bọn họ, không nhịn được bay về phía sau, miễn cưỡng vẫy vẫy tay nói tạm biệt, đương nhiên trong lòng nghĩ tới cái gì cũng không biết.

“Đúng rồi, mấy người thật sự không muốn làm thuê cho tôi sao? Bây giờ công việc khó tìm lắm đấy.”

“Không, không cần đâu.” Một chút tôn nghiêm vẫn phải có.

“Vậy được rồi.”

Cố Phi Âm kéo họ Trang đi được hai bước, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, quay đầu nham hiểm nhìn chằm chằm Oánh Ooánh, Oánh Oánh bị nhìn đến mức da đầu tê dại, nghi ngờ không thôi, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Chỉ thấy cô ấy kéo họ Trang đi tới trước mặt cô, nói thành khẩn: “Thật ngại quá, tôi thiếu chút nữa đã quên mất, lần trước cô bán lợn rừng cho tôi căn bản không thể ăn được, lợn rừng động vật được quốc gia bảo vệ, căn bản không được giết, tôi đã mất một khoản tiền lớn.”

Oánh Oánh:”……?!”

Một khoản tiền lớn, là 1000 tệ kia sao?

“Cô xem có thể giúp tôi chịu một nửa tổn thất hay không?”

“……”

……

Cố Phi Âm nhận 500 tệ tiền bồi thường, cẩn thận cất vào trong túi, lúc này mới dẫn những tiểu quỷ, kéo họ Trang trở về.

Lúc này mấy người Lão Dương còn ở bên ngoài, ngay lúc này nhìn thấy cô gái tóc dài đi ra ngoài, bất chấp tất cả nhào tới, nói: “Đại sư, chúng tôi có thể đi ra ngoài cùng cô không? Chúng tôi sẽ trả thù lao cho cô.”

Thái Kiệt nói: “Cô muốn bao nhiêu tiền, chúng tôi đều có thể đưa cho cô! Chỉ cần cô dẫn chúng tôi đi ra ngoài.”

Ánh mắt cô trống rỗng nhìn bọn họ một lúc, quay đầu nhìn quỷ phu nhân, lúc này mấy người vợ trước đang náo nhiệt nói cây trâm nào đẹp, không ai quan tâm đến họ Trang sắp bị đưa đi tử hình, ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không bố thí cho họ Trang.

Họ Trang đã cảnh tỉnh sâu sắc bản thân mình, hắn lại thực sự thất bại đến như vậy? Không đến mức như vậy chứ, hắn cho rằng mỗi một phần tình cảm của hắn đã rất chân thành, rất hoàn mỹ……

Đúng lúc quỷ phu nhân nhìn thấy, ánh mắt âm u lạnh lẽo quét qua mấy người Lão Dương, cười lạnh nói: “Đây là những khách thân thiết của tôi, tiệc tối còn chưa bắt đầu, các người đã muốn đi rồi sao? Có phải ghét bỏ bà lão tôi tiếp đãi không chu đáo?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook