Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 66: Ăn Cướp Mới Giàu

22legend4

23/10/2019

Tập hợp toàn bộ nhân sự tại Côn Lôn Sâm, mang lại nhiều hồi hộp cùng các dự đoán

Trần Lương đứng trên cao tuyên bố

“Bây giờ, ta sẽ mang đến cho các ngươi một kinh hỉ. Ta sẽ bao trùm tinh thần lực lên cơ thể các ngươi để di chuyển tới một nơi khác, các ngươi đừng chống cự”

Trong chốc lát, trước mắt bọn hắn là một bình nguyên rộng lớn. Nổi bật trong đó là cây đại thụ 10 người ôm không xuể. Tán cây càng là vươn ra bao trùm 10 trượng rộng. Dưới tán cây rủ xuống thiên địa đại đạo khiến cho người đứng dưới một cảm giác thân thể như hòa làm một cùng thiên địa, linh hồn càng là nhạy cảm cảm ứng lại vạn vật chi tiết đến cực điểm.

Bên cạnh đó còn có một dược viên với đủ các loại linh dược quý giá. Đây đều là lượng tích trữ cùng mua thêm của Trần Lương để tận dụng trong đợt này.

Nơi bọn hắn đang đứng chính là nơi trồng Thiên Đạo Mộc trong Tiểu Cửu Giới.

Các đệ tử ngơ ngác cảm nhận cảm giác kỳ diệu đứng dưới Thiên Đạo Mộc, còn chưa kịp nhận ra những bảo dược gần đó. Mỗi cây linh dược đều có thể khiến bọn hắn đỏ mắt, phát tài.

“Nơi này có gì rất kỳ lạ”

“Ta cảm nhận được tinh thần cực kỳ sảng khoái, não hải như mở rộng rất nhiều lần”

“Ta cảm thấy mình cần tu luyện võ kỹ ngay bây giờ”

“Đây hẳn là bảo địa môn chủ dành sẵn để chúng ta luyện tập, tham ngộ võ đạo”

“Nhìn đám linh dược kìa, trời ơi, kia có phải Bảo Thủy Thảo, bảo dược cho người có Thủy thuộc tính”

“Con mẹ nó, kia là Hỏa Cơ Quả. Ta từng nhìn thấy trong một phiên đấu giá, lên tới 7 vạn tinh thạch cấp 1 một quả. Ở kia có những 12 quả. Nếu ta được phục dụng chắc chắn tăng tiến tu vi lên một đoạn lớn”

“Giờ thì ta đã tin môn chủ có thể giúp chúng ta tăng lên một mảng lớn tu vi”

Tiếng bàn tán mãi không lắng xuống, Trần Lương vận dụng sư tử hống cắt ngang lời mọi người.

“Im lặng. Mọi người đang ở trong Tiểu Cửu Giới, một trong Lục Bảo của Cửu Giới. Kia là Thiên Đạo Mộc, rủ xuống thiên địa đại đạo giúp tâm trí các ngươi mở rộng rất nhiều. Tham ngộ võ đạo, trận đạo, luyện khí đạo nơi đây đều là làm ít ăn nhiều. Đặc biệt, Thiên Đạo Mộc có tác dụng cực lớn cho Cự Linh cảnh tấn cấp lên Hoàng cấp.

“Thiên Đạo Mộc!” Một Cự Linh võ giả thốt lên “Ta đã nghe danh tiên dược này từ lâu, không ngờ nằm trong tay môn chủ. Quá tốt rồi, ta có cơ hội bước vào Hoàng cấp rồi”

Các Cự Linh cảnh khác cũng vui mừng không nguôi, chỉ muốn ngay lập tức ngồi xuống tu luyện.

Ngoài ra, ta đã bỏ ra 100 vạn tinh thạch cấp 1 thu mua linh dược, đan dược cho các ngươi sử dụng”

“Ồ, môn chủ thật hào phóng” các đệ tử không nhịn được cất tiếng xen ngang

Trần Lương ngừng một chút liền nói:

“Quan trọng nhất, tại đây có một trận pháp giúp tăng thời gian lên 36 lần so với bên ngoài”

Lúc này đã không gì có thể ngăn cản một đợt bùng nổ tiếng kêu lên kinh ngạc

“36 lần. Tức là bên ngoài mới qua 1 năm thì ta đã tu luyện được 36 năm”

“Ta hiểu rồi, đây mới là át chủ bài của môn chủ để tăng tu vi môn phái. Nếu vừa có được 36 năm tu luyện dưới Thiên Đạo Mộc, vừa có linh dược thoải mái hấp thu thì tăng lên một tiểu cảnh giới hay 1 đại cảnh giới hoàn toàn là có thể”

“Ha ha, ta biết mình lựa chọn đúng mà. Hoàng A Tuất ơi Hoàng A Tuất, ngươi lựa chọn sai lầm rồi. Ha ha ha”

Trong một loạt tiếng reo vang lên, có một lão giả tóc bạc trắng đi về phía Trần Lương, chắp tay nói:

“Môn chủ, ta là Bình Nguyễn, Giáp Linh đại viên mãn. Tuổi thọ của ta chỉ còn 14, 15 tuổi là hết. Ta không chắc liệu trong những năm này có đủ khả năng tiến vào Cự Linh cảnh không. Nếu không được, thì tăng 36 lần thời gian ta sẽ chỉ sống được chưa đầy nửa năm. Ta không dám đánh cược nên mong môn chủ cho phép ta ở bên ngoài tu luyện”

Trần Lương sử dụng tinh thần lực kiểm tra đối phương một hồi, nói:

“Ngươi có tinh thần lực cấp 4, cho thấy trí tuệ không tồi. Nếu chủ tu võ đạo hẳn là không kém vậy chứ?”

“Không giấu gì môn chủ. Ta thân là gia chủ của một tiểu gia tộc. Đến đời của ta, gia tộc ngày càng đi xuống nên ta bận trông coi, bảo hộ gia tộc, không có thời gian tu luyện, không có thời gian ra ngoài tìm kiếm cơ duyên và càng không có tài nguyên tu luyện. Vì vậy mắc kẹt ở Giáp Linh cảnh hơn hai trăm năm”

“Lí do ngươi gia nhập Khai Thiên Môn là để làm gì?”

“Ta cho rằng bản thân đã vô vọng bước vào Cự Linh, gia tăng tuổi thọ, nên dự tính gia nhập vào 1 môn phái mới thành lập như Khai Thiên Môn để an hưởng tuổi già”

“Ta có thể giúp ngươi bước vào Cự Linh cảnh, thậm chí Hoàng cấp. Điều kiện là ngươi trở thành hộ vệ cả đời cho Tuyết Hoa”

“Nếu ta không đồng ý?”

“Ngươi vẫn phải cả đời làm đệ tử tại Khai Thiên Môn, đây là điều kiện để tham gia khóa huấn luyện này và ngươi đã đồng ý. Ta không hề ép buộc bất cứ ai”

Nhìn Bình Nguyên suy nghĩ, Trần Lương bồi thêm: “Ngươi không cần lo lắng, Tuyết Hoa là người tốt, sẽ không bạc đãi ngươi. Còn hơn là chỉ sống được thêm mười mấy năm”



“Thôi được, ta đồng ý”

“Ngươi hấp thu Hóa Lân Đan này chắc sẽ đủ tấn cấp. Ngươi đã tích lũy trong nhiều năm, một viên đan dược cấp 7 đủ để kích phát tiềm lực, nhất phi trùng thiên” Trần Lương đưa cho Bình Nguyên một viên đan dược màu hồng xọc đỏ. Linh khí từ đan dược tỏa ra đủ để thấy được tác dụng không tầm thường của nó.

“Đa tạ môn chủ” Bình Nguyên chắp tay cảm tạ.

Một viên đan dược cấp 7 cũng tới mấy chục vạn tinh thạch cấp 1, Bình Nguyễn hoàn toàn không dám nghĩ tới chỉ vừa đồng ý đã được một món quà lớn như thế.

Trần Lương hướng tới mọi người nói lớn:

“Tiếp theo ta sẽ mở ra trận pháp gia tốc thời gian lên gấp 36 lần. Tất cả mọi người tranh thủ tu luyện công pháp, võ kỹ. Ngoài ra, mỗi 7 ngày ta sẽ phát một cây linh dược giúp các ngươi nhanh chóng tấn thăng tu vi.

Tam Tinh nhận Bách Chu Quả,

Vạn Nhiên nhận Ngô Đồng Thảo

Tiên Linh nhận Mai Lan Hoa

Giáp Linh nhận Hóa Nguyên Đan

Những linh dược trong dược viên không ai được động vào. Ta trồng ở đây là để tận dụng gia tốc thời gian. Ai có ý đồ xấu, chết!

Các đệ tử trận pháp đường tận dụng cơ hội này tấn thăng tu vi cùng làm ra nhiều Không Vật

Các đệ tử luyện khí đường chỉ cần tập trung nâng cao tu vi. Để khi trở lại Luyện Khí Phường có thể toàn tâm toàn ý học tập và rèn luyện bảo khí”

“Đa tạ môn chủ” Tất cả đệ tử đồng loạt hô vang

Hơn 100 đệ tử mới gia nhập vào Khai Thiên Môn lúc này đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục vị môn chủ trẻ tuổi.

Bọn hắn khi mới vào, chỉ là nhìn thấy một Khai Thiên Môn mới thành lập, may mắn có được một trụ sở dầy đặc nguyên khí nên muốn gia nhập để có chỗ tu luyện.

Môn phái được điều hành bởi 1 môn chủ trẻ tuổi mới gặp vài ngày đã biến mất, chỉ còn lại một cô nương trẻ tuổi kinh doanh mỗi ngày vài chiếc nhẫn không gian.

Nhiệm vụ bổn môn thì không có, phải ra ngoài tìm kiếm linh dược, nhiệm vụ

Võ kỹ cùng công pháp tuy cũng là đồ tốt nhưng không nhiều

Chỉ có 2 thứ khiến các đệ tử không rời đi.

Thứ nhất là một nơi nồng đậm linh khí để tu luyện

Thứ hai là niềm tin một môn phái có thể chiếm cứ một phương dồi dào linh khí như này ắt không tầm thường.

Nhưng giờ ánh mắt nhìn môn chủ, niềm tin vào Khai Thiên Môn đã nâng cao rất nhiều trong suy nghĩ của bọn hắn.

Môn chủ còn trẻ nhưng lực chiến cực kỳ cao, sau này ắt thành long trung chi nhân. Đi theo hắn ắt được hưởng quả ngọt.

Không chỉ chiến lực, mà tâm trí, kiến thức đều vượt xa thường nhân. Có thể đưa ra một khóa huấn luyện tàn khốc và có hiệu quả cao như vừa rồi, không phải ai cũng có thể nghĩ ra được. Thực tế, đây là phương pháp huấn luyện quân đội đỉnh cao mà Cung Thừa Hy học được.

Thêm vào đó, hành động quả cảm của môn chủ, xả thân mình đánh yêu thú giúp 7 đệ tử Cự Linh chạy thoát đã làn khắp Khai Thiên Môn, khiến bọn hắn cảm phục mãi không thôi.

Về Khai Thiên Môn, lúc này các đệ tử đã nhìn ra rất nhiều nội tình đáng kể.

Thứ nhất phải kể đến một lượng lớn Không Vật sắp được Trận Pháp Sư làm ra. 1 năm sau, Khai Thiên Môn sẽ có thể mở rộng ra quy mô lớn hơn nhiều so với bây giờ, không cần phải sợ thiếu hụt hàng hóa.

Tiếp theo, Khai Thiên Môn cũng sẽ mở rộng được mảng kinh doanh bảo khí nhờ vào 24 đệ tử Luyện Khí Đường được dẫn dắt bởi 1 Luyện khí sư cấp 7. Khi cho ra mắt luyện khí đường tại Côn Lôn Sâm, Trần Lương đã cho các đệ tử biết về Luyện Khí Phường.

Thứ ba là Thiên Đạo Mộc cùng trận pháp gia tốc thời gian lên 36 lần, có thể giúp tạo ra đại lượng cường giả cùng một vườn dược viên giá trị lớn.

Đã đủ chưa?

Quá đủ cho một môn phái chỉ mới thành lập được gần 3 năm bởi 1 môn chủ trẻ tuổi.

Trần Lương giơ tay ra hiệu mọi người trật tự. Hắn nói:

“2 tháng tiếp theo sẽ chưa khai mở trận pháp. Ta còn cần hoàn thành 1 việc trước đó. Các ngươi ngồi dưới Thiên Đạo Mộc làm quen tu luyện, khai mở tâm trí để thúc đẩy công pháp lên mức cao nhất có thể”

Nói xong Trần Lương đưa Ưng Sát ra khỏi Tiểu Cửu Giới còn bản thân xuất hiện bên cạnh Thất Sắc Tam Sinh Hoa, bởi đây mới là nơi có linh khí nồng đậm nhất Tiểu Cửu Giới. Môn chủ biến mất, các đệ tử không hiểu gì nhưng cũng dần dần kéo nhau ngồi xuống tu luyện, trao đổi võ đạo, trận đạo, luyện khí đạo.

3 tuần nữa là đến thời điểm mở ra Tam Thập Tam Môn, một cơ hội cực đỉnh thu thập thêm những linh dược quý giá, không phải là tìm kiếm những linh dược trong tự nhiên, mà là ăn cướp.

Đúng vậy, chỉ có ăn cướp mới là phương pháp nhanh nhất, nhàn nhất để trở nên giàu có.



Trần Lương muốn tận dụng từng tấc đất khi kích hoạt Tuế Nguyệt. Tăng gấp 36 lần thời gian sẽ giúp hắn có được những linh dược cao niên quý giá mà bình thường phải chờ năm dài tháng rộng.

Tuy hắn đã cố gắng tích lũy các cây bảo dược nhưng do nhu cầu của bản thân quá cao nên dược viên bên cạnh Thiên Đạo Mộc vẫn còn quá nhỏ bé.

Ưng Sát mang theo viên ngọc Tiểu Cửu Giới tiến trở về Thiên Khung Phái. Hắn chưa có thanh toán 1000 tinh thạch cấp 1 cho môn phái, cũng không ai biết hắn đi theo Trần Lương gia nhập Khai Thiên Môn nên vẫn được tính là đệ tử của Thiên Khung Phái.

Thực ra ai cũng có thể tiến vào Truyền tống môn, nhưng với ý đồ của Trần Lương thì cần lắm những vị trí tiến vào đầu tiên, vì vậy cần đến Ưng Sát.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Ưng Sát dễ dàng trở lại Thiên Khung Phái, gia nhập đoàn đệ tử tiến đến Tam Thập Tam Môn bí địa.

Vượt qua cửa vào bí địa, Ưng Sát nhanh chóng đưa ra ngoài Trần Lương, Chu Minh cùng 2 Tiên Linh và 8 Vạn Nhiên đệ tử.

Giáp Linh võ giả dưới 33 tuổi đều là có thiên tư hơn người, tài liệu tu luyện cũng là tương đương dồi dào. Một môn phái mới thành lập như Khai Thiên Môn hẳn là không có Giáp Linh cảnh nào đủ điều kiện dưới 33 tuổi để vào Tam Thập Tam Môn.

Chỉ có Ưng Sát cùng Chu Minh là ngoại lệ, một phần là nhờ vào đại lượng tài liệu tu luyện mà Trần Lương cung cấp cho bọn hắn. 2 người có thể ngay lập tức bước vào Giáp Linh cảnh, nhưng lại muốn đột phá tầng thứ 4 của Tiên Linh nên tạm thời đội quân của Trần Lương chỉ có hắn là Giáp Linh cảnh.

Nhiệm vụ của 12 đệ tử là theo dõi các nhóm có từ 5 Giáp Linh võ giả trở lên. Bởi rất có thể bọn hắn được giao nhiệm vụ bảo vệ dược viên của môn phái.

12 đệ tử được trang bị Thiên Lý Nhãn là một bảo khí tăng tầm nhìn xa lên 50 dặm. Nếu bị phát hiện, ngay lập tức bỏ chạy. Bọn hắn chỉ cần tìm được nơi có dược viên, ghi nhớ vị trí và rời đi, việc đánh cướp đã có Trần Lương lo.

Nhưng lúc này hắn còn cần đi một nơi khác.

Trong Tam Thập Tam Môn có một vùng đất bị coi là cấm khu. Bởi chưa từng thấy có ai đi được vào mà sống sót trở ra.

Vị trí của nó nằm ở cực nam, muốn tiến tới đó phải đi qua một thung lũng tràn ngập một loài yêu mộc có tên gọi Thực Thánh Hoa.

Thực Thánh Hoa trong quá trình lớn lên có khả năng tạo ra vẻ ngoài giống như một loài thực vật gần nó, vì vậy rất khó phát hiện. Nhưng nhờ các ghi chép có sẵn của Thiên Khung Phái về Tam Thập Tam Môn nên chỉ cần có chuẩn bị trước thì không khó để Trần Lương vượt qua Thực Thánh Hoa.

Khả năng ăn thịt con mồi của Thực Thánh Hoa chủ yếu dựa vào giả trang và đám dây leo ngầm dưới đất bất ngờ chui lên tóm lấy con mồi.

Bước vào thung lũng, Trần Lương dừng lại nhìn mấy trăm cây to phía trước. Dù biết ẩn trong đó là rất nhiều Thực Thánh Hoa nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu nào để phân biệt bằng mắt thường.

Có một cách an toàn là đi đến đâu, phá hủy tới đó. Nhưng dây leo của Thực Thánh Hoa rất dài, muốn con đường an toàn thì phải phá hủy tất cả thực vật cách lối đi 15 trượng. Những thực vật trước mắt đều không dễ phá hủy, cần tiêu tốn sức lực nhất định.

Cách này tiêu tốn rất nhiều thời gian mà chưa chắc mang lại hiệu quả

Trần Lương không muốn chậm trễ thời gian, lựa chọn cách nguy hiểm nhất để vượt qua thung lũng, chính là trực tiếp phi thẳng qua.

Thân thể bao bọc bởi hắc sắc nguyên khí cùng với Chiến thần Atula trên đầu, Trần Lương một tay cầm chiến thương dũng mãnh lao vào hang cọp. Hắn giới hạn tinh thần lực trong khoảng cách 10 trượng, bất kể một cử động nào cũng không thoát được cảm giác của hắn.

Cách di chuyển của hắn vô cùng đặc biệt, không sử dụng đến hai chân, mà là dùng đuôi. Chính là chiếc đuôi mới sinh ra của Chiến thần Atula nhờ vào ăn Diệp Không Quả.

“Vù”

Đi chưa được bao lâu, bất ngờ dưới đất chui lên cùng lúc 2 đoạn dây leo màu nâu tóm lấy phần đuôi chạm đất. Chiếc đuôi này vẫn tiếp tục đẩy Trần Lương phi về phía trước, đồng thời biến mất, thoát khỏi dây leo.

Lúc này Trần Lương phải dùng chiến thương đập xuống đất tiếp tục di chuyển. Lần tiếp đất thứ hai, chiếc đuôi từ Chiến thần Atula lại hiện ra giúp hắn giải phóng chiến thương.

Chiếc đuôi này ngoài khả năng phóng dài, còn có thể biến mất rồi một hơi thở sau lại hiện ra.

2 dây leo vồ hụt con mồi liền tiếp tục đuổi theo. Ngoài ra còn có 4 dây leo xông lên muốn tóm lấy chân con Trần Lương. Mắt không thèm nhìn xuống, tay cầm thương vẫn không động đậy, hắn tiếp tục lao về phía trước. Bởi 4 tay của Chiến thần Atula đã lo liệu được 4 dây leo kia.

Cho dù là Bách Thánh Khí nhưng chiến thương của Chiến thần Atula không thể chặt đứt được 4 dây leo mà chỉ có thể đẩy lui chúng lùi ra xa

“Dây leo chắc chắn hơn mình nghĩ”

Bị đẩy lùi ra sau, 4 dây leo tiếp tục bám theo Trần Lương, đồng thời phía trước có 7 dây leo đồng thời nhắm chuẩn hướng con mồi lao tới.

Không có dừng lại, Trần Lương dùng đến võ kỹ Thạch Phá Thương chém tới 7 dây leo. Lúc này mới có thể cắt đứt bọn chúng tiến về phía trước.

Lúc này cả khu rừng vang lên tiếng thở cực kỳ quái dị. Đây cũng là thủ đoạn của Thực Thánh Hoa nhàm đe dọa tinh thần con mồi.

Chiếc đuôi của Chiến thần Atula liên tục thay đổi địa điểm chạm đất bởi Trần Lương muốn tránh khỏi tất cả các loại rễ cây, dây leo nằm ẩn trong đất.

Trần Lương liên tục đánh ra Thạch Phá Thương trên đường đi, chém đứt tất cả dây leo đâm về phía hắn.

Nhìn thấy lối ra chỉ còn cách 50 trượng, Trần Lương bất đắc dĩ phải dừng lại. Vì phía trước hắn có không dưới 100 dây leo đang ngọ nguậy hướng tới hắn như một bầy rắn lít nha lít nhít sẵn sàng đâm về phía con mồi.

“Muốn chơi lớn sao, vậy tặng ngươi một lần trầm trồ”

Trần Lương cười gian ác. Trên đầu hắn hiện ra 63 con hắc long ào ạt xông phá phía trước, phá hủy mọi vật cản trên đường đi của chúng.

Không có chờ đợi kết quả, Trần Lương bám theo sau đàn hắc long. Một đường đánh tới, Trần Lương đã ra khỏi khu rừng với không một vết thương trên người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook