Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 83: Phong Bế Tiểu Cửu Giới
22legend4
06/11/2019
Thân hình Trần Lương vừa xuất hiện trên Thất Dạ Đảo, vừa mới hít thở được một hơi, liền cảm nhận được sát khí từ đằng sau.
Vừa quay đầu nhìn đã thấy một nam tử đánh ra kiếm khí về phía mình, Trần Lương chỉ kịp bao bọc nguyên khí quanh thân đồng thời lấy Địa Long Thương chống đỡ.
Đường kiếm khí này mạnh mẽ bội phần, đánh bay Trần Lương ra xa mấy chục trượng. Có thánh giáp chống đỡ nhưng hắn vẫn nhận tổn thương nghiêm trọng, cho thấy đối phương tu vi rất cao.
Va phải một tảng đá lớn, cơ thể Trần Lương mới được dừng lại. Hắn không nhìn thương thế, vội đưa ra Ngạo Thiên cũng Tiếu Ngạo Cửu Thiên
Đánh lén thành công, không cần biết đối phương sống hay chết, nam tử tiếp tục đánh ra đợt tấn công thứ hai nhằm phân thây kẻ xấu số hắn mới yên tâm.
Ngạo Thiên đánh ra yêu ảnh phá vỡ kiếm khí của nam tử mới khiến hắn dừng lại. Lúc này Trần Lương mới có dịp nhìn được kẻ đánh lén mình là ai.
Người nam tử kia, khôi ngô tuấn tú, ấn đường sáng rõ, nổi bật trên khuôn mặt là đôi mắt màu xanh lá. Tay cầm mộc kiếm, nam tử mắt xanh cũng bắt đầu đánh giá 1 nhân loại cùng 2 yêu thú trước mặt. Hắn có đôi chút ngạc nhiên nói:
“Không ngờ ngươi lại có thể thu phục được Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương, là vì bọn chúng mà ngươi bị truy sát phải trốn vào đây sao?”
“Ngươi xuống địa ngục mà hỏi” Trần Lương tức giận nói. Vừa vào Ác Nhân Cốc, chưa kịp uống ngụm nước đã bị đánh cho tàn mà sắp phế, hỏi sao mà bình tĩnh được. Còn may hắn da dày thịt béo, khả năng hồi phục cũng là khó ai bì kịp nên vẫn còn tự đứng dậy được. Là một Cự Linh võ giả khác thì một kiếm kia đủ lấy mạng hắn.
“Khoan khoan, ta có chuyện cần nói” thấy Trần Lương định động thủ, nam tử tóc xanh xua tay ngăn
“Có chuyện gì”
“Ăn một kiếm của ta vẫn có thể đứng dậy, tu vi của ngươi hẳn là không thấp. Người ta có câu, không đánh nhau, không phải là bạn. Vừa rồi là ta lỗ mãng, ta xin nhận sai. Ta thấy chúng ta rất có nhân duyên, ta đề nghị chúng ta kết bái huynh đệ, từ nay đồng sinh cộng tử, chia ngọt sẻ bùi, ngươi thấy thế nào”
Nam tử mắt xanh một bộ dáng khoan thai, đường đường chính chính, miệng cười nói hiền hòa tựa như nói chuyện với bằng hữu lâu năm.
“Ta phi. Ngươi vừa suýt giết ta, lại còn muốn kết bái huynh đệ. Hôm nay xem ta lột da ngươi thế nào”
“Sư huynh bình tĩnh. Tiểu đệ cũng chỉ gọi là làm ăn kiếm sống thôi. 7 vị trí Không gian truyền tống đều là cố định trên Thất Dạ Đảo, vì vậy những võ giả thỉnh thoảng chờ sẵn ở đây để có người đến sẽ đánh lén. Đây gần như là truyền thống rồi, huynh không thể trách ta. Dù không kết bái huynh đệ, chúng ta vẫn có thể hợp tác lập thành một đội”
“Sao ta phải hợp tác với ngươi”
“Chúng ta đều là tuổi trẻ, chiến lực lại sàn sàn nhau. Nói thật, bằng này điểm chiến lực không phải là cao tại Ác Nhân Cốc này, nếu không giúp đỡ nhau sẽ rất khó lăn lộn. Ta cũng là mới vào Ác Nhân Cốc được mấy tháng, chưa tìm được đồng đội phù hợp. Ta nhìn ngươi rất vừa mắt nên mới ngỏ ý, rất nhiều kẻ muốn hợp tác với ta đều bị ta từ chối”
“Ta thấy ngươi là nhìn vào 2 con yêu thú của ta thì đúng hơn”
“ha ha, huynh đệ khéo đùa. Ngươi rất vui tính, ta thích” Nam tử áo xanh vẫn vừa cười vừa nói
“Ta có một lời đề nghị hợp tác tốt hơn”
“Hay lắm, có tinh thần hợp tác là rất tốt, mời huynh đệ nói”
“Ngươi hợp tác làm thức ăn cho sủng thú của ta, giúp sủng thú của ta tăng tu vi, còn ngươi cũng không cần lo bị kẻ khác giết”
Nghe được lời này, nam tử mắt xanh trở nên nghiêm nghị hơn “Ngươi…”
Không có tiếp tục nói lời thừa, Trần Lương hiển hóa ra Chiến thần Atula, ngưng tụ 7 Cửu Vĩ Hắc Long. Nhưng võ kỹ còn chưa đánh ra, nam tử mắt xanh đã bay vút đi xa, chỉ để lại một ngoan thoại “Tiểu tử, chúng ta sớm muộn cũng gặp lại”
Trần Lương nhìn đối phương rời đi, không có đuổi theo, chỉ lẩm bẩm “Rất nhanh, phong thuộc tính, khả năng chạy trốn không tệ. Hèn chi mới Hoàng cấp lại có thể ung dung 1 mình sống tại Ác Nhân Cốc”
Trần Lương xoay người bỏ đi, tìm đến một gốc cây to liền đi vào Tiểu Cửu Giới. Hắn mất tới 7 ngày mới vượt qua gông xiềng, bước vào Cự Linh cảnh.
2 Nhân Sinh nhắm mắt đứng sừng sững tại đan điền, cuồn cuộn nguyên khí chảy xung quanh. Trần Lương tung 1 đấm, nguyên khí từ Nhân Sinh đi vào tay hắn khiến lực lượng tăng lên bội phần.
“Đến lúc rồi” Trần Lương rời khỏi Tiểu Cửu Giới
“Tiểu Cửu Giới, phong bế chế tạo vùng đất có quang năng cung cấp cho Đào Tiên Mộc”
“Tiểu Cửu Giới nghe rõ. Hẹn gặp chủ nhân sau 144 năm”
Có Tiểu Cửu Giới, Trần Lương sẽ an toàn hơn rất nhiều khi cần chạy trốn. Nhưng Đạo hắn hướng tới là tử vong, hủy diệt. Chỉ có chiến đấu hết mình, đối mặt tử vong cùng tàn nhẫn giết chóc mới có thể có thành tựu.
Chỉ có triệt bỏ đường lui, cưỡng ép bản thân từng bước tiến lên mới có thể mài dũa bản thân càng thêm mạnh.
Trần Lương quay qua Tiếu Ngạo Cửu Thiên nói: “Ngươi có thể tìm được nơi có Không gian thuộc tính đậm đặc không?”
Tiếu Ngạo Cửu Thiên gật gật. Ở cùng với Trần Lương lâu ngày, nó đã có thể hiểu được cơ bản lời Trần Lương nói
Trần Lương đi vào Ác Nhân Cốc có 4 mục đích.
Thứ nhất để cho ngoại giới, Quỷ Địa Phái biết hắn bị nhốt trong Ác Nhân Cốc, khả năng tử vong cao. Điều này giúp các thế lực bỏ qua hắn, lãng quên hắn.
Thứ hai, Ác Nhân Cốc nổi tiếng là nơi hay gặp các hiện tượng không gian, như đứt gãy không gian, không gian phong bạo nên Không gian thuộc tính rất cao, là nơi nuôi dưỡng rất tốt cho các yêu thú có thiên phú không gian, ví dụ như Đại Địa Ngưu Ma Vương. Tiếu Ngạo Cửu Thiên rất cần một nơi như này để lớn mạnh bản thân, tăng tốc trưởng thành.
Thứ ba, Ác Nhân Cốc rất phù hợp cho các võ giả muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu, mài dũa bản thân tồn tại nơi chỉ có máu và cường giả
Thứ tư, Trần Lương muốn tìm một loài yêu thú tên là Hoan Di, có khả năng thay đổi hình dạng để trốn tránh kẻ thù. Trần Lương cần Hoan Di để tu luyện ra Thực Sinh Thần Công.
Bước vào Hoàng cấp, Trần Lương sẽ có thể sử dụng Thực Sinh Thần Công để chiếm lấy Nhân Sinh của người khác vào đan điền của bản thân. Điều này sẽ giúp hắn có thể vận dụng thuộc tính cùng Đạo Thần Thông của người đó. Chính vì môn thần thông này mà Cung Thừa Hy đã bị truy sát đến cùng trời cuối đất.
Thức ăn của Hoan Di là các loại cỏ cây và quả mọng nước. Nhưng nó liên tục hấp thu Không gian nguyên khí để tăng cường khả năng thay hình đổi dạng của bản thân. Hấp thu càng nhiều Không gian linh khí chất lượng cao, Hoan Di có thể biến thành những yêu thú có kích thước gấp hàng chục lần. Vì vậy những nơi có Không gian linh khí phẩm chất tốt như Ác Nhân Cốc sẽ dễ bắt gặp Hoan Di.
Trần Lương ngồi trên lưng Ngạo Thiên đuổi theo Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Trần Lương ra lệnh cho Ngạo Thiên tăng hết tốc độ nhưng vẫn không vượt qua được Tiếu Ngạo Cửu Thiên.
Chạy được một đoạn, Trần Lương gặp phải 1 con sông lớn, chiều rộng lên tới gần 1 dặm. Mặt nước chảy hiền hòa, tưởng chừng có thể bơi qua được, hoặc có thể đạp nước mà đi. Nhưng những người có suy nghĩ này đều đã trở thành mồi trong miệng cá.
Ẩn dưới mặt nước chảy chậm này là những con yêu thú dưới sông cực kỳ hung dữ, chỉ chờ con mồi dám xuất hiện trên mặt nước là xông lên tấn công. Muốn đi qua sông, phải di chuyển cách mặt nước ít nhất là 5 trượng, an toàn hơn thì 7 trượng.
Đây là một trong những lí do khiến Trương Phá Vân e ngại khi Trần Lương còn chưa bước vào Hoàng cấp đã đòi vào Ác Nhân Cốc. Cho dù sử dụng Vũ Phi Thuyền thì bay cách mặt nước cũng chỉ cao được 1 trượng, không thể vượt sông.
Các dòng sông, suối chia cắt Thất Dạ Đảo như này rất nhiều, nếu không bay được sẽ vô cùng khó đi lại.
Trần Lương đã dự tính trước điều này nên cấp tốc để Ngạo Thiên đột phá lên yêu thú cấp 9. Tam Nhãn Lang và rất nhiều yêu thú cấp 9 khác sở hữu năng lực bay lượn khi bước vào cấp 9.
Trần Lương ra lệnh cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên dừng lại để Tam Nhãn Lang đưa qua sông. Nhưng Tiếu Ngạo Cửu Thiên không có dừng lại, tiếp tục chạy như bay về phía trước.
Đến gần bờ sông, Tiếu Ngạo Cửu Thiên không có nửa điểm trì hoãn, tiếp tục nhảy về phía mặt sông.
Trần Lương còn đang tức giận, thúc giục Tam Nhãn Lang tăng tốc để kéo Tiếu Ngạo Cửu Thiên lên. Nhưng hắn đã nhầm, Tiếu Ngạo Cửu Thiên không chạy trên mặt sông, mà là từng bước nhảy lên cao, giống như có bậc thang không khí nâng đỡ nó.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiếp tục chạy trên không trung giống như trên đất bằng. Đến khi nó kích hoạt được Thiên Phú Thần Thông thì chỉ một hơi thở cũng di chuyển được cả vạn dặm, đâu có cần mất công mất sức thế này.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên rống lên 1 tiếng “Gao uuuu” và tiếp tục nhảy lên cao như muốn thể hiện cho Trần Lương thấy nó tài giỏi thế nào.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên nhảy cao tới 12 trượng mới khiến Trần Lương nhận ra. Hắn vội vã gọi to:
“Tiếu Ngạo, đi thấp xuống”
Như không nghe được lời Trần Lương, Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiếp tục dương dương tự đắc nhảy cao tới 15 trượng mới dừng lại ngó xuống nhìn Trần Lương. Hắn phải hét lên với nó:
“Mau mau đi xuống, trên đấy nguy hiểm”
Trần Lương vừa dứt lời, ở phía xa đã vang lên tiếng hét chói tai của một loài yêu thú phi cầm, nhìn kỹ chính là Cự Đà Điểu.
“Mau quay trở lại, trốn vào trong rừng”
Bọn hắn mới đi chưa được nửa con sông, tốt nhất là quay trở lại sẽ nhanh hơn.
Không để cho con mồi chạy thoát, Cự Đà Điểu từ xa phóng ra yêu ảnh tấn công Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Một thân ảnh Cự Đà Điểu lớn đến chục trượng phi với tốc độ chóng mặt rất nhanh đã tới gần con mồi. Trần Lương, Ngạo Thiên đành phải dừng lại đánh trả Cự Đà Điểu thay cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên.
7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng với yêu ảnh Tam Nhãn Lang va chạm vào yêu ảnh Cự Đà Điểu nhưng chỉ có thể làm suy yếu và ngăn lại nó một hơi thở. Sau đó yêu ảnh Cự Đà Điểu đánh cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên văng mạnh xuống mặt nước.
Cột nước bắn lên vừa tan ra đã thấy Tiếu Ngạo Cửu Thiên bay trở ra, nhưng theo sau nó là 1 vòi Chương ngư bám sát gắt gao muốn trói lấy con mồi.
Trần Lương không nhịn được phải chửi thề:
“Con mẹ nó, trên trời chưa đủ, còn phải kéo thêm kẻ thù từ dưới sông lên mới chịu cơ”
Ngạo Thiên đánh ra yêu ảnh trúng vào vòi Chương ngư, kịp thời cứu giúp Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiến về bên cạnh Trần Lương. Cơ thể nó tràn ngập thương tích, máu chảy thành tia. Tiến đến trước mặt Trần Lương, Tiếu Ngạo Cửu Thiên đứng không vững, không còn đủ sức bật nhảy trên không.
Trần Lương thu Tiếu Ngạo Cửu Thiên vào trong Không Thú định tiếp tục bỏ chạy nhưng đã quá trễ. Từ trên cao, Cự Đà Điểu bễ nghễ nhìn hắn, từ dưới nước, một thân hình khổng lồ Chương Ngư liên tục ngoe nguẩy 8 cái vòi như đang chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn.
Trần Lương điều khiển Ngạo Thiên bay lên cao, tiến về phía cánh rừng trên bờ sông. Tuy hắn có thể nhịn thở và chiến đấu dưới nước được nửa canh giờ nhưng môi trường trong nước vẫn là bất lợi với hắn và Ngạo Thiên.
Trần Lương thả ra Hắc Giới, muốn che khuất tầm nhìn của Cự Đà Điểu. Còn chưa kịp lan đến nơi, Cự Đà Điểu đã tạo ra một luồng cuồng phong đánh tan Hắc Giới.
Liền ngay sau đó, từ trên 2 cánh của Cự Đà Điểu phóng xuất ra hàng ngàn chiếc lông vũ, nếu bị đánh trúng, cơ thể Trần Lương biến thành một tổ ong thủng lỗ chỗ.
Trần Lương đánh ra Cửu Long Thăng Thiên hòng chống đỡ đợt cuồng phong loạn vũ. 7 hắc long khí thế ngút trời tiến lên nhưng chỉ chịu đựng được mấy tích tắc liền bị đâm thủng đến hôi phi yên diệt.
Không còn cách nào khác, Trần Lương đành để Chiến thần Atula tiến lên lấy thân ngăn cản hàng trăm chiếc lông vũ mang theo phong nguyên khí cực kỳ sắc bén.
Hủy diệt Tinh linh hóa hình xong, vẫn còn rất nhiều lông vũ trực chỉ Trần Lương.
Ngạo Thiên tận lức kích phát ra thần thông từ tam nhãn, đẩy đi một phần ba số lông vũ con lại, khiến số lượng lông vũ chỉ còn lại bảy, tám chục chiếc.
Lúc này Trần Lương chỉ có thể trông cậy vào thánh giáp cùng chính cơ thể mình đón đỡ.
Mỗi một chiếc lông vũ, nhìn nhỏ bé, mềm mại, nhưng khi cắm lên người Trần Lương mới cảm nhận được nó là ghê gớm nhường nào. Lông vũ còn chưa đủ sắc bén để cắm xuyên qua thánh giáp, nhưng lực lượng của nó vẫn khiến cơ thể Trần Lương như bị trực tiếp dao đâm xuyên qua. Những vị trí không có thánh giáp che chở đều bị đâm đến chảy máu.
Một chiếc lông vũ có thể không sao, nhưng mấy chục chiếc liên tục đâm vào hắn cùng Ngạo Thiên khiến cả 2 bị thương nghiêm trọng, đồng thời bị đánh rơi ầm xuống sông, sâu đến mười mấy trượng mới dừng lại.
Cách đó không xa, Chương Ngư đang lao đến.
Vừa quay đầu nhìn đã thấy một nam tử đánh ra kiếm khí về phía mình, Trần Lương chỉ kịp bao bọc nguyên khí quanh thân đồng thời lấy Địa Long Thương chống đỡ.
Đường kiếm khí này mạnh mẽ bội phần, đánh bay Trần Lương ra xa mấy chục trượng. Có thánh giáp chống đỡ nhưng hắn vẫn nhận tổn thương nghiêm trọng, cho thấy đối phương tu vi rất cao.
Va phải một tảng đá lớn, cơ thể Trần Lương mới được dừng lại. Hắn không nhìn thương thế, vội đưa ra Ngạo Thiên cũng Tiếu Ngạo Cửu Thiên
Đánh lén thành công, không cần biết đối phương sống hay chết, nam tử tiếp tục đánh ra đợt tấn công thứ hai nhằm phân thây kẻ xấu số hắn mới yên tâm.
Ngạo Thiên đánh ra yêu ảnh phá vỡ kiếm khí của nam tử mới khiến hắn dừng lại. Lúc này Trần Lương mới có dịp nhìn được kẻ đánh lén mình là ai.
Người nam tử kia, khôi ngô tuấn tú, ấn đường sáng rõ, nổi bật trên khuôn mặt là đôi mắt màu xanh lá. Tay cầm mộc kiếm, nam tử mắt xanh cũng bắt đầu đánh giá 1 nhân loại cùng 2 yêu thú trước mặt. Hắn có đôi chút ngạc nhiên nói:
“Không ngờ ngươi lại có thể thu phục được Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương, là vì bọn chúng mà ngươi bị truy sát phải trốn vào đây sao?”
“Ngươi xuống địa ngục mà hỏi” Trần Lương tức giận nói. Vừa vào Ác Nhân Cốc, chưa kịp uống ngụm nước đã bị đánh cho tàn mà sắp phế, hỏi sao mà bình tĩnh được. Còn may hắn da dày thịt béo, khả năng hồi phục cũng là khó ai bì kịp nên vẫn còn tự đứng dậy được. Là một Cự Linh võ giả khác thì một kiếm kia đủ lấy mạng hắn.
“Khoan khoan, ta có chuyện cần nói” thấy Trần Lương định động thủ, nam tử tóc xanh xua tay ngăn
“Có chuyện gì”
“Ăn một kiếm của ta vẫn có thể đứng dậy, tu vi của ngươi hẳn là không thấp. Người ta có câu, không đánh nhau, không phải là bạn. Vừa rồi là ta lỗ mãng, ta xin nhận sai. Ta thấy chúng ta rất có nhân duyên, ta đề nghị chúng ta kết bái huynh đệ, từ nay đồng sinh cộng tử, chia ngọt sẻ bùi, ngươi thấy thế nào”
Nam tử mắt xanh một bộ dáng khoan thai, đường đường chính chính, miệng cười nói hiền hòa tựa như nói chuyện với bằng hữu lâu năm.
“Ta phi. Ngươi vừa suýt giết ta, lại còn muốn kết bái huynh đệ. Hôm nay xem ta lột da ngươi thế nào”
“Sư huynh bình tĩnh. Tiểu đệ cũng chỉ gọi là làm ăn kiếm sống thôi. 7 vị trí Không gian truyền tống đều là cố định trên Thất Dạ Đảo, vì vậy những võ giả thỉnh thoảng chờ sẵn ở đây để có người đến sẽ đánh lén. Đây gần như là truyền thống rồi, huynh không thể trách ta. Dù không kết bái huynh đệ, chúng ta vẫn có thể hợp tác lập thành một đội”
“Sao ta phải hợp tác với ngươi”
“Chúng ta đều là tuổi trẻ, chiến lực lại sàn sàn nhau. Nói thật, bằng này điểm chiến lực không phải là cao tại Ác Nhân Cốc này, nếu không giúp đỡ nhau sẽ rất khó lăn lộn. Ta cũng là mới vào Ác Nhân Cốc được mấy tháng, chưa tìm được đồng đội phù hợp. Ta nhìn ngươi rất vừa mắt nên mới ngỏ ý, rất nhiều kẻ muốn hợp tác với ta đều bị ta từ chối”
“Ta thấy ngươi là nhìn vào 2 con yêu thú của ta thì đúng hơn”
“ha ha, huynh đệ khéo đùa. Ngươi rất vui tính, ta thích” Nam tử áo xanh vẫn vừa cười vừa nói
“Ta có một lời đề nghị hợp tác tốt hơn”
“Hay lắm, có tinh thần hợp tác là rất tốt, mời huynh đệ nói”
“Ngươi hợp tác làm thức ăn cho sủng thú của ta, giúp sủng thú của ta tăng tu vi, còn ngươi cũng không cần lo bị kẻ khác giết”
Nghe được lời này, nam tử mắt xanh trở nên nghiêm nghị hơn “Ngươi…”
Không có tiếp tục nói lời thừa, Trần Lương hiển hóa ra Chiến thần Atula, ngưng tụ 7 Cửu Vĩ Hắc Long. Nhưng võ kỹ còn chưa đánh ra, nam tử mắt xanh đã bay vút đi xa, chỉ để lại một ngoan thoại “Tiểu tử, chúng ta sớm muộn cũng gặp lại”
Trần Lương nhìn đối phương rời đi, không có đuổi theo, chỉ lẩm bẩm “Rất nhanh, phong thuộc tính, khả năng chạy trốn không tệ. Hèn chi mới Hoàng cấp lại có thể ung dung 1 mình sống tại Ác Nhân Cốc”
Trần Lương xoay người bỏ đi, tìm đến một gốc cây to liền đi vào Tiểu Cửu Giới. Hắn mất tới 7 ngày mới vượt qua gông xiềng, bước vào Cự Linh cảnh.
2 Nhân Sinh nhắm mắt đứng sừng sững tại đan điền, cuồn cuộn nguyên khí chảy xung quanh. Trần Lương tung 1 đấm, nguyên khí từ Nhân Sinh đi vào tay hắn khiến lực lượng tăng lên bội phần.
“Đến lúc rồi” Trần Lương rời khỏi Tiểu Cửu Giới
“Tiểu Cửu Giới, phong bế chế tạo vùng đất có quang năng cung cấp cho Đào Tiên Mộc”
“Tiểu Cửu Giới nghe rõ. Hẹn gặp chủ nhân sau 144 năm”
Có Tiểu Cửu Giới, Trần Lương sẽ an toàn hơn rất nhiều khi cần chạy trốn. Nhưng Đạo hắn hướng tới là tử vong, hủy diệt. Chỉ có chiến đấu hết mình, đối mặt tử vong cùng tàn nhẫn giết chóc mới có thể có thành tựu.
Chỉ có triệt bỏ đường lui, cưỡng ép bản thân từng bước tiến lên mới có thể mài dũa bản thân càng thêm mạnh.
Trần Lương quay qua Tiếu Ngạo Cửu Thiên nói: “Ngươi có thể tìm được nơi có Không gian thuộc tính đậm đặc không?”
Tiếu Ngạo Cửu Thiên gật gật. Ở cùng với Trần Lương lâu ngày, nó đã có thể hiểu được cơ bản lời Trần Lương nói
Trần Lương đi vào Ác Nhân Cốc có 4 mục đích.
Thứ nhất để cho ngoại giới, Quỷ Địa Phái biết hắn bị nhốt trong Ác Nhân Cốc, khả năng tử vong cao. Điều này giúp các thế lực bỏ qua hắn, lãng quên hắn.
Thứ hai, Ác Nhân Cốc nổi tiếng là nơi hay gặp các hiện tượng không gian, như đứt gãy không gian, không gian phong bạo nên Không gian thuộc tính rất cao, là nơi nuôi dưỡng rất tốt cho các yêu thú có thiên phú không gian, ví dụ như Đại Địa Ngưu Ma Vương. Tiếu Ngạo Cửu Thiên rất cần một nơi như này để lớn mạnh bản thân, tăng tốc trưởng thành.
Thứ ba, Ác Nhân Cốc rất phù hợp cho các võ giả muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu, mài dũa bản thân tồn tại nơi chỉ có máu và cường giả
Thứ tư, Trần Lương muốn tìm một loài yêu thú tên là Hoan Di, có khả năng thay đổi hình dạng để trốn tránh kẻ thù. Trần Lương cần Hoan Di để tu luyện ra Thực Sinh Thần Công.
Bước vào Hoàng cấp, Trần Lương sẽ có thể sử dụng Thực Sinh Thần Công để chiếm lấy Nhân Sinh của người khác vào đan điền của bản thân. Điều này sẽ giúp hắn có thể vận dụng thuộc tính cùng Đạo Thần Thông của người đó. Chính vì môn thần thông này mà Cung Thừa Hy đã bị truy sát đến cùng trời cuối đất.
Thức ăn của Hoan Di là các loại cỏ cây và quả mọng nước. Nhưng nó liên tục hấp thu Không gian nguyên khí để tăng cường khả năng thay hình đổi dạng của bản thân. Hấp thu càng nhiều Không gian linh khí chất lượng cao, Hoan Di có thể biến thành những yêu thú có kích thước gấp hàng chục lần. Vì vậy những nơi có Không gian linh khí phẩm chất tốt như Ác Nhân Cốc sẽ dễ bắt gặp Hoan Di.
Trần Lương ngồi trên lưng Ngạo Thiên đuổi theo Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Trần Lương ra lệnh cho Ngạo Thiên tăng hết tốc độ nhưng vẫn không vượt qua được Tiếu Ngạo Cửu Thiên.
Chạy được một đoạn, Trần Lương gặp phải 1 con sông lớn, chiều rộng lên tới gần 1 dặm. Mặt nước chảy hiền hòa, tưởng chừng có thể bơi qua được, hoặc có thể đạp nước mà đi. Nhưng những người có suy nghĩ này đều đã trở thành mồi trong miệng cá.
Ẩn dưới mặt nước chảy chậm này là những con yêu thú dưới sông cực kỳ hung dữ, chỉ chờ con mồi dám xuất hiện trên mặt nước là xông lên tấn công. Muốn đi qua sông, phải di chuyển cách mặt nước ít nhất là 5 trượng, an toàn hơn thì 7 trượng.
Đây là một trong những lí do khiến Trương Phá Vân e ngại khi Trần Lương còn chưa bước vào Hoàng cấp đã đòi vào Ác Nhân Cốc. Cho dù sử dụng Vũ Phi Thuyền thì bay cách mặt nước cũng chỉ cao được 1 trượng, không thể vượt sông.
Các dòng sông, suối chia cắt Thất Dạ Đảo như này rất nhiều, nếu không bay được sẽ vô cùng khó đi lại.
Trần Lương đã dự tính trước điều này nên cấp tốc để Ngạo Thiên đột phá lên yêu thú cấp 9. Tam Nhãn Lang và rất nhiều yêu thú cấp 9 khác sở hữu năng lực bay lượn khi bước vào cấp 9.
Trần Lương ra lệnh cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên dừng lại để Tam Nhãn Lang đưa qua sông. Nhưng Tiếu Ngạo Cửu Thiên không có dừng lại, tiếp tục chạy như bay về phía trước.
Đến gần bờ sông, Tiếu Ngạo Cửu Thiên không có nửa điểm trì hoãn, tiếp tục nhảy về phía mặt sông.
Trần Lương còn đang tức giận, thúc giục Tam Nhãn Lang tăng tốc để kéo Tiếu Ngạo Cửu Thiên lên. Nhưng hắn đã nhầm, Tiếu Ngạo Cửu Thiên không chạy trên mặt sông, mà là từng bước nhảy lên cao, giống như có bậc thang không khí nâng đỡ nó.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiếp tục chạy trên không trung giống như trên đất bằng. Đến khi nó kích hoạt được Thiên Phú Thần Thông thì chỉ một hơi thở cũng di chuyển được cả vạn dặm, đâu có cần mất công mất sức thế này.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên rống lên 1 tiếng “Gao uuuu” và tiếp tục nhảy lên cao như muốn thể hiện cho Trần Lương thấy nó tài giỏi thế nào.
Tiếu Ngạo Cửu Thiên nhảy cao tới 12 trượng mới khiến Trần Lương nhận ra. Hắn vội vã gọi to:
“Tiếu Ngạo, đi thấp xuống”
Như không nghe được lời Trần Lương, Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiếp tục dương dương tự đắc nhảy cao tới 15 trượng mới dừng lại ngó xuống nhìn Trần Lương. Hắn phải hét lên với nó:
“Mau mau đi xuống, trên đấy nguy hiểm”
Trần Lương vừa dứt lời, ở phía xa đã vang lên tiếng hét chói tai của một loài yêu thú phi cầm, nhìn kỹ chính là Cự Đà Điểu.
“Mau quay trở lại, trốn vào trong rừng”
Bọn hắn mới đi chưa được nửa con sông, tốt nhất là quay trở lại sẽ nhanh hơn.
Không để cho con mồi chạy thoát, Cự Đà Điểu từ xa phóng ra yêu ảnh tấn công Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Một thân ảnh Cự Đà Điểu lớn đến chục trượng phi với tốc độ chóng mặt rất nhanh đã tới gần con mồi. Trần Lương, Ngạo Thiên đành phải dừng lại đánh trả Cự Đà Điểu thay cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên.
7 Cửu Vĩ Hắc Long cùng với yêu ảnh Tam Nhãn Lang va chạm vào yêu ảnh Cự Đà Điểu nhưng chỉ có thể làm suy yếu và ngăn lại nó một hơi thở. Sau đó yêu ảnh Cự Đà Điểu đánh cho Tiếu Ngạo Cửu Thiên văng mạnh xuống mặt nước.
Cột nước bắn lên vừa tan ra đã thấy Tiếu Ngạo Cửu Thiên bay trở ra, nhưng theo sau nó là 1 vòi Chương ngư bám sát gắt gao muốn trói lấy con mồi.
Trần Lương không nhịn được phải chửi thề:
“Con mẹ nó, trên trời chưa đủ, còn phải kéo thêm kẻ thù từ dưới sông lên mới chịu cơ”
Ngạo Thiên đánh ra yêu ảnh trúng vào vòi Chương ngư, kịp thời cứu giúp Tiếu Ngạo Cửu Thiên tiến về bên cạnh Trần Lương. Cơ thể nó tràn ngập thương tích, máu chảy thành tia. Tiến đến trước mặt Trần Lương, Tiếu Ngạo Cửu Thiên đứng không vững, không còn đủ sức bật nhảy trên không.
Trần Lương thu Tiếu Ngạo Cửu Thiên vào trong Không Thú định tiếp tục bỏ chạy nhưng đã quá trễ. Từ trên cao, Cự Đà Điểu bễ nghễ nhìn hắn, từ dưới nước, một thân hình khổng lồ Chương Ngư liên tục ngoe nguẩy 8 cái vòi như đang chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn.
Trần Lương điều khiển Ngạo Thiên bay lên cao, tiến về phía cánh rừng trên bờ sông. Tuy hắn có thể nhịn thở và chiến đấu dưới nước được nửa canh giờ nhưng môi trường trong nước vẫn là bất lợi với hắn và Ngạo Thiên.
Trần Lương thả ra Hắc Giới, muốn che khuất tầm nhìn của Cự Đà Điểu. Còn chưa kịp lan đến nơi, Cự Đà Điểu đã tạo ra một luồng cuồng phong đánh tan Hắc Giới.
Liền ngay sau đó, từ trên 2 cánh của Cự Đà Điểu phóng xuất ra hàng ngàn chiếc lông vũ, nếu bị đánh trúng, cơ thể Trần Lương biến thành một tổ ong thủng lỗ chỗ.
Trần Lương đánh ra Cửu Long Thăng Thiên hòng chống đỡ đợt cuồng phong loạn vũ. 7 hắc long khí thế ngút trời tiến lên nhưng chỉ chịu đựng được mấy tích tắc liền bị đâm thủng đến hôi phi yên diệt.
Không còn cách nào khác, Trần Lương đành để Chiến thần Atula tiến lên lấy thân ngăn cản hàng trăm chiếc lông vũ mang theo phong nguyên khí cực kỳ sắc bén.
Hủy diệt Tinh linh hóa hình xong, vẫn còn rất nhiều lông vũ trực chỉ Trần Lương.
Ngạo Thiên tận lức kích phát ra thần thông từ tam nhãn, đẩy đi một phần ba số lông vũ con lại, khiến số lượng lông vũ chỉ còn lại bảy, tám chục chiếc.
Lúc này Trần Lương chỉ có thể trông cậy vào thánh giáp cùng chính cơ thể mình đón đỡ.
Mỗi một chiếc lông vũ, nhìn nhỏ bé, mềm mại, nhưng khi cắm lên người Trần Lương mới cảm nhận được nó là ghê gớm nhường nào. Lông vũ còn chưa đủ sắc bén để cắm xuyên qua thánh giáp, nhưng lực lượng của nó vẫn khiến cơ thể Trần Lương như bị trực tiếp dao đâm xuyên qua. Những vị trí không có thánh giáp che chở đều bị đâm đến chảy máu.
Một chiếc lông vũ có thể không sao, nhưng mấy chục chiếc liên tục đâm vào hắn cùng Ngạo Thiên khiến cả 2 bị thương nghiêm trọng, đồng thời bị đánh rơi ầm xuống sông, sâu đến mười mấy trượng mới dừng lại.
Cách đó không xa, Chương Ngư đang lao đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.