Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 249: Tổ kiến lửa
22legend4
11/09/2020
Miễn cưỡng nở nụ cười, Trần Lương chắp tay nói:
“Được tiền bối bảo hộ là phúc phận của Khai Thiên Môn. Từ nay sẽ không còn kẻ nào dám khinh nhờn chúng ta nữa”
“Ha ha đúng vậy. Ngươi nghĩ thông suốt là rất tốt. Ta đang rất nóng lòng muốn biết 3 kiện Bán Thần Khí có hình dạng gì” Hoắc Nam Thiên Giả nói
“Bán Thần Khí nằm trong bảo tàng của Khai Thiên Môn, mời tiền bối vào trong chờ đợi để Khai Thiên Môn được bày tiệc tiếp đón. Sau này còn mong được Thiên Giả chiếu cố nhiều hơn”
Suy nghĩ một chút, Hoắc Nam Thiên Giả gật đầu, nói: “Cũng được, tin tưởng các ngươi không dám làm liều. Trận pháp phòng hộ này ta tiện tay có thể đập nát”
“Thiên Giả nghĩ nhiều. Khai Thiên Môn chỉ có 3 Địa cấp võ giả sơ kỳ, còn không có ngu ngốc vì 3 kiện Bán Thần Khí mà nhận lấy diệt môn”
Hoắc Nam Thiên Giả bùng lên uy áp chấn nhiếp chúng sinh. Toàn bộ thuộc hạ Khai Thiên Môn ở mức độ phàm nhân đều chống không được, phải quỳ gối 2 chân. Trong đám tiên nhân cũng có tới 9 phần phải quỳ xuống 1 gối. Những người còn lại, hoặc tu vi cao, hoặc ý chí kiên cường, gượng chống như phải cõng trên lưng 1 tòa đại sơn.
Đến lúc này, Trần Lương đã không còn nửa điểm nghi ngờ gì về cấp độ của đối phương. Hoắc Nam Thiên Giả ngạo nghễ hạ thân mình xuống đất, tiến vào Khai Thiên Môn.
Bên trong Khai Thiên Môn đang tụ tập rất đông người, có cả Bá Lăng, Hạ Tử Yên. Hoắc Nam Thiên Giả thu hồi thiên uy, để cho đám người có thể đứng dậy, tự động tách ra, tạo ra 1 con đường chào đón Thiên cấp cường giả.
Hoắc Nam Thiên Giả sung sướng ra mặt. Hắn đúng là Thiên đạo sủng nhi, vừa mới lên Thiên cấp lại có được tới 3 kiện Bán Thần Khí. Điều này nói rõ tương lai của hắn rộng mở vô hạn, được thiên đạo sủng ái.
Mặc dù hắn không thể hiểu nổi tại sao 1 môn phái tầm trung như này lại có được nhiều Bán Thần Khí như vậy, kẻ cung cấp thông tin cho hắn cũng không biết.
Nhưng có thể chắc chắn 1 điều, Khai Thiên Môn không có Thiên cấp nào đứng sau. Hoắc Nam Thiên Giả đã nhận được khẳng định này từ phía Như Lão, quốc vương Giang Đông Quốc. Dưới uy áp từ Thiên Giả, Như Lão đã kể chi tiết từ khi gặp Trần Lương cho đến hiện tại, không dám có nửa lời dối trá.
Đừng nói là 3 Địa cấp sơ kỳ, cho dù số lượng lên 10, thậm chí là 10 Địa cấp đại viên mãn cũng không làm khó được Hoắc Nam Thiên Giả hắn. Trận pháp cấp 8 cũng vậy, sơ kỳ hắn đập 1 chưởng là hỏng, trung kỳ thì khá mất thời gian, hậu kỳ mới cần lo.
Vì vậy Hoắc Nam Thiên Giả không cố kỵ gì mà tiến vào Khai Thiên Môn. Trước mắt hắn muốn cầm lấy Bán Thần Khí đã, sau lại từ từ tìm hiểu bí mật của môn phái này cũng không muộn.
Trần Lương đưa tay mời Hoắc Nam Thiên Giả đi trước. Hắn, Ngạo Thiên, Khải Huyền, cha mẹ Tuyết Phi đi sau hộ tống.
Hoắc Nam Thiên Giả khoan thai bước đi. Trở thành thượng khách ở bất cứ nơi nào đặt chân không phải điều gì xa lạ với hắn, đặc biệt là khi thành công đột phá lên Thiên Giả.
Nhưng mới được 5 bước chân, hắn đột nhiên không thể nhúc nhích được nữa.
“Thiên Giả, ngài sao vậy?”
Miệng muốn lên tiếng, lại không thể, Hoắc Nam Thiên Giả nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra.
Không nhận được câu trả lời của đối phương, Trần Lương đột nhiên lấy ra Khuyển Dạ Xoa, kích hoạt đặc kỹ thứ hai, triệu hồi Thiên Linh Khuyển.
Hoắc Nam Thiên Giả nhận ra có vấn đề, muốn điều khiển nguyên linh khí tấn công địch nhân lại không thể làm được. Thậm chí, hắn còn cảm nhận được có 1 thế lực vô hình nào đó muốn điều khiển cơ thể mình.
Hoắc Nam Thiên Giả tức giận, thúc đẩy toàn bộ sức mạnh. Cuối cùng, hắn đã có thể di chuyển tay chân, lưu thông nguyên khí trong cơ thể. Nhưng linh khí bên ngoài hoàn toàn thoát li sự khống chế của hắn. Nguyên khí trong cơ thể vừa ra ngoài cũng liền tan theo mây khói.
Lúc này hắn mới nhận ra có 1 chùm sáng đang chiếu lên cơ thể mình. Quay người nhìn lại, chùm sáng đó phát ra từ đệ tam nhãn của Tam Nhãn Lang.
Ngạo Thiên đã lấy tốc độ ánh sáng chiếu Đạo Quang lên người Hoắc Nam Thiên Giả mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, vì vậy mà Hoắc Nam Thiên Giả không thể biết được cho đến khi rơi vào bẫy.
Hoắc Nam Thiên Giả tức giận, nhấc chân bước về phía Ngạo Thiên. Ngay cả Đạo Quang cũng không thể giam giữ hoàn toàn cơ thể của 1 Thiên Giả. Có điều vừa bước được 1 bước, hắn đã bị 1 đập trời giáng từ trên cao bổ xuống.
1 bàn tay khổng lồ từ hư ảnh của Thiên Linh Khuyển mang theo áp lực không gì sánh được ập tới khiến Hoắc Nam Thiên Giả phải giơ tay lên đỡ. Mặc dù đã bị Đạo Quang của Ngạo Thiên áp chế, vậy mà tốc độ của Thiên Giả vẫn rất nhanh. Nếu là bình thường, chỉ sợ Trần Lương còn chưa kịp làm gì đã bị đập cho tan thành tro bụi.
Đây là lí do vì sao Trần Lương không dám sử dụng Bụi Kiếm đâm lén. Sát khí vừa ra, Thiên Giả đã vỗ chết hắn rồi. Ngạo Thiên lại khác. Nó là yêu thú, cường giả yêu thú. Khí tức nó phát ra không phải sát khí, mà luôn có khí tức hoang dã. Phát ra Đạo Quang, Ngạo Thiên không cần làm bất kỳ hành động gì, tốc độ Đạo Quang cũng nhanh không gì sánh được mới có thể bắt được Thiên Giả.
Sự việc phát sinh quá bất ngờ và không được báo trước khiến toàn bộ Khai Thiên Môn đều ngạc nhiên không biết phải phản ứng thế nào, bao gồm cả Khải Huyền.
Trần Lương tiếp tục điều khiển Thiên Linh Khuyển lần thứ hai đập xuống Hoắc Nam Thiên Giả. Mặc dù không làm hắn bị thương, lại khiến hắn không thể tiếp cận Ngạo Thiên.
Cứ như vậy, hư ảnh Thiên Linh Khuyển liên tục đập xuống mục tiêu. Đồng thời, Trần Lương hét lớn:
“Toàn bộ sơ tán, ngoại trừ 3 vị Địa cấp võ giả”
Sau đó, hắn ném ra ngoài 3 kiện Bán Thần Khí, phân biệt tới tay Khải Huyền, Phan Phụng, Linh Linh. Hắn gấp gáp nói:
“3 người kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần của Bán Thần Khí, chờ lệnh ta”
Hít vào 1 hơi, Trần Lương quyết định dùng đến thần thông của Thiên Linh Khuyển.
Cửu Giới có 12 thần thú. Mỗi thần thú sở hữu 1 thuộc tính riêng. Thiên Linh Khuyển điều khiển Thổ thuộc tính.
Mặt đất xảy ra chấn động mạnh. Nhà cửa thi nhau sụp đổ. Dân chúng tại Kinh Châu náo loạn chạy khỏi nhà tránh động đất. Ngay cả những nơi có trận pháp bảo vệ đều gặp phải rung lắc dữ dội. Trận pháp yếu còn bị phá hủy.
Tại nơi Trần Lương tiếp đón Hoắc Nam Thiên Giả, mặt đất tách ra làm hai, tạo ra 1 rãnh lớn, rộng đến chục trượng, sâu đến ngàn trượng.
Chưa dừng lại ở đó, từ khe nứt trào lên 1 lượng lớn dung nham trộn lẫn với đất cứng. Đây là tầng đất đá nằm sâu trong lòng đất, được Thiên Linh Khuyển điều khiển dẫn tới đây. Hỗn hợp này hòa trộn vào nhau, dồn nén vào nhau tạo ra 2 mũi khoan lớn, không chỉ cứng rắn vô cùng, còn nóng cháy tới triệu độ.
“3 người mau kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần của Bán Thần Khí” Trần Lương hét lớn.
2 Mũi khoan cực tốc xoay tròn, lấy Hoắc Nam Thiên Giả làm mục tiêu đâm tới. Một kích này có thể khoan thủng 1 vị Địa cấp đại viên mãn nếu người đó đứng yên chịu trận.
Một mũi khoan bị cánh tay còn lại của Hoắc Nam Thiên Giả chặn lại. Mũi khoan thứ hai đâm trúng gáy của hắn.
Mũi khoan thứ nhất tạo ra 1 chấm đỏ trên bàn tay Hoắc Nam Thiên Giả. Mũi khoan thứ hai đâm sâu vào gáy 1 tấc, khiến cho hắn lầu đầu bị thương từ khi bước vào Thiên cấp cảnh giới. Bị địa hỏa xâm nhập vào cổ họng thông qua vết thương ở gáy, Thiên Giả hiển nhiên không cảm thấy dễ chịu gì.
Điều khiển 2 mũi khoan tấn công Hoắc Nam Thiên Giả đã khiến Trần Lương cạn kiệt nguyên khí. Khuyển Dạ Xoa rơi từ trên cao xuống, ảm đạm thất sắc.
“Khải Huyền tấn công đỉnh đầu, nhạc phụ tấn công phía trước, nhạc mẫu tấn công phía sau” Trần Lương ra lệnh.
Đối đầu với 1 vị Thiên Giả, đây là nằm mơ bọn hắn cũng không dám nghĩ tới. Nhưng môn chủ đã phóng lao, bọn hắn đành theo lao. Cả 3 triển khai tấn công như yêu cầu của Trần Lương.
Anh Hùng Kiếm diễn hóa ra hình ảnh 1 vị kiếm tu, thân khoác áo dài trắng, tay cầm bạch kiếm, phát ra hạo nhiên chính khí. Vị kiếm tu đơn giản đâm 1 kiếm về phía kẻ địch lại tạo ra khí thế siêu quần bạt tụy. Một kiếm này mang theo sức mạnh phân sơn đoạn thủy, khiến Thiên Giả không thể không lựa chọn lấy tay chống đỡ.
Lần thứ tư sử dụng Tử Hà Kiếm, nhưng là lần đầu kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần, Khải Huyền rất mong chờ được đại triển thần uy. Tử Hà Kiếm hút lấy cuồn cuộn nguyên khí của Khải Huyền, tạo ra 1 hư ảnh đại ác ma nhiếp hồn đoạt phách. Người không đủ định lực, chỉ cần nhìn thôi cũng đã bị tước bỏ sức chiến đấu, thậm chí u mê mà ngất đi. sừng trên đầu đại ác ma chính là vũ khí của hắn.
Đứng yên 1 chỗ, chiếc sừng khổng lồ kéo dài, như 1 thanh Thần Khí đâm tới Hoắc Nam Thiên Giả. Uy áp và khí tức tử vong phát ra từ Tử Sừng làm cho hắn không thể không dùng tay còn lại chống đỡ.
Hoắc Nam Thiên Giả dùng 2 tay chặn lấy 2 mũi tấn công của 2 nam nhân. Cơ thể Thiên Giả đã được thiên địa tẩy lễ, thoát thai hoàn cốt, trở nên cứng rắn ngang với Thiên Thánh Khí thượng phẩm. Hai bàn tay là một trong những vị trí cứng nhất trên cơ thể, vì vậy dưới một đòn tấn công toàn lực của Phan Phụng và Khải Huyền, bàn tay của hắn cũng chỉ xuất hiện 2 chấm đỏ.
1 chấm đỏ có thể không sao, nhưng nhiều chấm đỏ, và dần sẽ bị đâm ngày càng sâu, Hoắc Nam Thiên Giả rất muốn lấy vũ khí ra, nhưng làm thế nào đều không được.
Không thể triệu gọi Tinh linh hóa hình, bản thân lại chỉ có 2 tay, Thiên Giả nhận 1 kích cực mạnh từ phía Linh Linh vào sau lưng.
Hàn Lệ Kiếm của nàng dẫn xuất ra 1 Băng Tuyết Nữ Thần mang theo hàn khí nhiếp người. Một chưởng của nữ thần chưa đủ đóng băng Hoắc Nam Thiên Giả, nhưng lại để huyết dịch trong người hắn chảy chậm mấy phần, cơ thể phải dành mấy phần sức lực trị thương, hoá giải hàn khí.
3 vị Địa cấp sơ kỳ liên tục tấn công Thiên Giả. Các vết thương gây ra từ 3 hư ảnh khổng lồ tác động tới toàn bộ cơ thể mục tiêu. Cho dù áo giáp của Hoắc Nam Thiên Giả còn chưa bị chọc thủng, nhưng dư lực đánh vào nhục thân của hắn cũng đủ tạo thành tổn thương cho lục phủ ngũ tạng.
Đặc biệt, 3 vị Địa cấp thường nhắm tới công kích vùng đầu. Khuôn mặt Hoắc Nam Thiên Giả đã bị nhuộm đỏ huyết dịch, khắp nơi là vết đâm, chém.
Bình thường, cho dù trăm ngàn công kích, hắn cũng có thể chặn đứng từ mọi phía. Có điều, lúc này bị nhốt trong thế giới của Ngạo Thiên khiến hắn bị bó tay, bó chân, khó chịu vô cùng. Khuôn mặt của Hoắc Nam Thiên Giả đã trở nên vặn vẹo đến biến dạng vì bị thương, vì tức giận.
3 cường giả liên tục dùng sức mạnh lớn nhất tấn công mục tiêu. Đáng tiếc thiếu đi Hoàng Long đại tướng quân đã rời đi trước đó. Nhưng bù lại, Lục Nhĩ Hầu dưới hình dạng Trần Lương ra ngoài tiếp ứng.
2 Trần Lương đồng thời xuất hiện chỉ làm cho 3 người kia phân tâm trong chốc lát, xong vẫn tập trung vào đánh giết Thiên Giả, hiện giờ không phải lúc thắc mắc. Dù sao thì bọn hắn cũng đều đã gặp không ít kỳ biến phát sinh ở nơi Trần Lương.
Trên tay Lục Nhĩ Hầu chính là Bán Thần Khí Thanh Long Đao mà lúc trước từng đưa cho Hoàng Long. Còn trên tay Trần Lương là Bụi Kiếm.
“Được tiền bối bảo hộ là phúc phận của Khai Thiên Môn. Từ nay sẽ không còn kẻ nào dám khinh nhờn chúng ta nữa”
“Ha ha đúng vậy. Ngươi nghĩ thông suốt là rất tốt. Ta đang rất nóng lòng muốn biết 3 kiện Bán Thần Khí có hình dạng gì” Hoắc Nam Thiên Giả nói
“Bán Thần Khí nằm trong bảo tàng của Khai Thiên Môn, mời tiền bối vào trong chờ đợi để Khai Thiên Môn được bày tiệc tiếp đón. Sau này còn mong được Thiên Giả chiếu cố nhiều hơn”
Suy nghĩ một chút, Hoắc Nam Thiên Giả gật đầu, nói: “Cũng được, tin tưởng các ngươi không dám làm liều. Trận pháp phòng hộ này ta tiện tay có thể đập nát”
“Thiên Giả nghĩ nhiều. Khai Thiên Môn chỉ có 3 Địa cấp võ giả sơ kỳ, còn không có ngu ngốc vì 3 kiện Bán Thần Khí mà nhận lấy diệt môn”
Hoắc Nam Thiên Giả bùng lên uy áp chấn nhiếp chúng sinh. Toàn bộ thuộc hạ Khai Thiên Môn ở mức độ phàm nhân đều chống không được, phải quỳ gối 2 chân. Trong đám tiên nhân cũng có tới 9 phần phải quỳ xuống 1 gối. Những người còn lại, hoặc tu vi cao, hoặc ý chí kiên cường, gượng chống như phải cõng trên lưng 1 tòa đại sơn.
Đến lúc này, Trần Lương đã không còn nửa điểm nghi ngờ gì về cấp độ của đối phương. Hoắc Nam Thiên Giả ngạo nghễ hạ thân mình xuống đất, tiến vào Khai Thiên Môn.
Bên trong Khai Thiên Môn đang tụ tập rất đông người, có cả Bá Lăng, Hạ Tử Yên. Hoắc Nam Thiên Giả thu hồi thiên uy, để cho đám người có thể đứng dậy, tự động tách ra, tạo ra 1 con đường chào đón Thiên cấp cường giả.
Hoắc Nam Thiên Giả sung sướng ra mặt. Hắn đúng là Thiên đạo sủng nhi, vừa mới lên Thiên cấp lại có được tới 3 kiện Bán Thần Khí. Điều này nói rõ tương lai của hắn rộng mở vô hạn, được thiên đạo sủng ái.
Mặc dù hắn không thể hiểu nổi tại sao 1 môn phái tầm trung như này lại có được nhiều Bán Thần Khí như vậy, kẻ cung cấp thông tin cho hắn cũng không biết.
Nhưng có thể chắc chắn 1 điều, Khai Thiên Môn không có Thiên cấp nào đứng sau. Hoắc Nam Thiên Giả đã nhận được khẳng định này từ phía Như Lão, quốc vương Giang Đông Quốc. Dưới uy áp từ Thiên Giả, Như Lão đã kể chi tiết từ khi gặp Trần Lương cho đến hiện tại, không dám có nửa lời dối trá.
Đừng nói là 3 Địa cấp sơ kỳ, cho dù số lượng lên 10, thậm chí là 10 Địa cấp đại viên mãn cũng không làm khó được Hoắc Nam Thiên Giả hắn. Trận pháp cấp 8 cũng vậy, sơ kỳ hắn đập 1 chưởng là hỏng, trung kỳ thì khá mất thời gian, hậu kỳ mới cần lo.
Vì vậy Hoắc Nam Thiên Giả không cố kỵ gì mà tiến vào Khai Thiên Môn. Trước mắt hắn muốn cầm lấy Bán Thần Khí đã, sau lại từ từ tìm hiểu bí mật của môn phái này cũng không muộn.
Trần Lương đưa tay mời Hoắc Nam Thiên Giả đi trước. Hắn, Ngạo Thiên, Khải Huyền, cha mẹ Tuyết Phi đi sau hộ tống.
Hoắc Nam Thiên Giả khoan thai bước đi. Trở thành thượng khách ở bất cứ nơi nào đặt chân không phải điều gì xa lạ với hắn, đặc biệt là khi thành công đột phá lên Thiên Giả.
Nhưng mới được 5 bước chân, hắn đột nhiên không thể nhúc nhích được nữa.
“Thiên Giả, ngài sao vậy?”
Miệng muốn lên tiếng, lại không thể, Hoắc Nam Thiên Giả nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra.
Không nhận được câu trả lời của đối phương, Trần Lương đột nhiên lấy ra Khuyển Dạ Xoa, kích hoạt đặc kỹ thứ hai, triệu hồi Thiên Linh Khuyển.
Hoắc Nam Thiên Giả nhận ra có vấn đề, muốn điều khiển nguyên linh khí tấn công địch nhân lại không thể làm được. Thậm chí, hắn còn cảm nhận được có 1 thế lực vô hình nào đó muốn điều khiển cơ thể mình.
Hoắc Nam Thiên Giả tức giận, thúc đẩy toàn bộ sức mạnh. Cuối cùng, hắn đã có thể di chuyển tay chân, lưu thông nguyên khí trong cơ thể. Nhưng linh khí bên ngoài hoàn toàn thoát li sự khống chế của hắn. Nguyên khí trong cơ thể vừa ra ngoài cũng liền tan theo mây khói.
Lúc này hắn mới nhận ra có 1 chùm sáng đang chiếu lên cơ thể mình. Quay người nhìn lại, chùm sáng đó phát ra từ đệ tam nhãn của Tam Nhãn Lang.
Ngạo Thiên đã lấy tốc độ ánh sáng chiếu Đạo Quang lên người Hoắc Nam Thiên Giả mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, vì vậy mà Hoắc Nam Thiên Giả không thể biết được cho đến khi rơi vào bẫy.
Hoắc Nam Thiên Giả tức giận, nhấc chân bước về phía Ngạo Thiên. Ngay cả Đạo Quang cũng không thể giam giữ hoàn toàn cơ thể của 1 Thiên Giả. Có điều vừa bước được 1 bước, hắn đã bị 1 đập trời giáng từ trên cao bổ xuống.
1 bàn tay khổng lồ từ hư ảnh của Thiên Linh Khuyển mang theo áp lực không gì sánh được ập tới khiến Hoắc Nam Thiên Giả phải giơ tay lên đỡ. Mặc dù đã bị Đạo Quang của Ngạo Thiên áp chế, vậy mà tốc độ của Thiên Giả vẫn rất nhanh. Nếu là bình thường, chỉ sợ Trần Lương còn chưa kịp làm gì đã bị đập cho tan thành tro bụi.
Đây là lí do vì sao Trần Lương không dám sử dụng Bụi Kiếm đâm lén. Sát khí vừa ra, Thiên Giả đã vỗ chết hắn rồi. Ngạo Thiên lại khác. Nó là yêu thú, cường giả yêu thú. Khí tức nó phát ra không phải sát khí, mà luôn có khí tức hoang dã. Phát ra Đạo Quang, Ngạo Thiên không cần làm bất kỳ hành động gì, tốc độ Đạo Quang cũng nhanh không gì sánh được mới có thể bắt được Thiên Giả.
Sự việc phát sinh quá bất ngờ và không được báo trước khiến toàn bộ Khai Thiên Môn đều ngạc nhiên không biết phải phản ứng thế nào, bao gồm cả Khải Huyền.
Trần Lương tiếp tục điều khiển Thiên Linh Khuyển lần thứ hai đập xuống Hoắc Nam Thiên Giả. Mặc dù không làm hắn bị thương, lại khiến hắn không thể tiếp cận Ngạo Thiên.
Cứ như vậy, hư ảnh Thiên Linh Khuyển liên tục đập xuống mục tiêu. Đồng thời, Trần Lương hét lớn:
“Toàn bộ sơ tán, ngoại trừ 3 vị Địa cấp võ giả”
Sau đó, hắn ném ra ngoài 3 kiện Bán Thần Khí, phân biệt tới tay Khải Huyền, Phan Phụng, Linh Linh. Hắn gấp gáp nói:
“3 người kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần của Bán Thần Khí, chờ lệnh ta”
Hít vào 1 hơi, Trần Lương quyết định dùng đến thần thông của Thiên Linh Khuyển.
Cửu Giới có 12 thần thú. Mỗi thần thú sở hữu 1 thuộc tính riêng. Thiên Linh Khuyển điều khiển Thổ thuộc tính.
Mặt đất xảy ra chấn động mạnh. Nhà cửa thi nhau sụp đổ. Dân chúng tại Kinh Châu náo loạn chạy khỏi nhà tránh động đất. Ngay cả những nơi có trận pháp bảo vệ đều gặp phải rung lắc dữ dội. Trận pháp yếu còn bị phá hủy.
Tại nơi Trần Lương tiếp đón Hoắc Nam Thiên Giả, mặt đất tách ra làm hai, tạo ra 1 rãnh lớn, rộng đến chục trượng, sâu đến ngàn trượng.
Chưa dừng lại ở đó, từ khe nứt trào lên 1 lượng lớn dung nham trộn lẫn với đất cứng. Đây là tầng đất đá nằm sâu trong lòng đất, được Thiên Linh Khuyển điều khiển dẫn tới đây. Hỗn hợp này hòa trộn vào nhau, dồn nén vào nhau tạo ra 2 mũi khoan lớn, không chỉ cứng rắn vô cùng, còn nóng cháy tới triệu độ.
“3 người mau kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần của Bán Thần Khí” Trần Lương hét lớn.
2 Mũi khoan cực tốc xoay tròn, lấy Hoắc Nam Thiên Giả làm mục tiêu đâm tới. Một kích này có thể khoan thủng 1 vị Địa cấp đại viên mãn nếu người đó đứng yên chịu trận.
Một mũi khoan bị cánh tay còn lại của Hoắc Nam Thiên Giả chặn lại. Mũi khoan thứ hai đâm trúng gáy của hắn.
Mũi khoan thứ nhất tạo ra 1 chấm đỏ trên bàn tay Hoắc Nam Thiên Giả. Mũi khoan thứ hai đâm sâu vào gáy 1 tấc, khiến cho hắn lầu đầu bị thương từ khi bước vào Thiên cấp cảnh giới. Bị địa hỏa xâm nhập vào cổ họng thông qua vết thương ở gáy, Thiên Giả hiển nhiên không cảm thấy dễ chịu gì.
Điều khiển 2 mũi khoan tấn công Hoắc Nam Thiên Giả đã khiến Trần Lương cạn kiệt nguyên khí. Khuyển Dạ Xoa rơi từ trên cao xuống, ảm đạm thất sắc.
“Khải Huyền tấn công đỉnh đầu, nhạc phụ tấn công phía trước, nhạc mẫu tấn công phía sau” Trần Lương ra lệnh.
Đối đầu với 1 vị Thiên Giả, đây là nằm mơ bọn hắn cũng không dám nghĩ tới. Nhưng môn chủ đã phóng lao, bọn hắn đành theo lao. Cả 3 triển khai tấn công như yêu cầu của Trần Lương.
Anh Hùng Kiếm diễn hóa ra hình ảnh 1 vị kiếm tu, thân khoác áo dài trắng, tay cầm bạch kiếm, phát ra hạo nhiên chính khí. Vị kiếm tu đơn giản đâm 1 kiếm về phía kẻ địch lại tạo ra khí thế siêu quần bạt tụy. Một kiếm này mang theo sức mạnh phân sơn đoạn thủy, khiến Thiên Giả không thể không lựa chọn lấy tay chống đỡ.
Lần thứ tư sử dụng Tử Hà Kiếm, nhưng là lần đầu kích hoạt đặc kỹ dùng 1 lần, Khải Huyền rất mong chờ được đại triển thần uy. Tử Hà Kiếm hút lấy cuồn cuộn nguyên khí của Khải Huyền, tạo ra 1 hư ảnh đại ác ma nhiếp hồn đoạt phách. Người không đủ định lực, chỉ cần nhìn thôi cũng đã bị tước bỏ sức chiến đấu, thậm chí u mê mà ngất đi. sừng trên đầu đại ác ma chính là vũ khí của hắn.
Đứng yên 1 chỗ, chiếc sừng khổng lồ kéo dài, như 1 thanh Thần Khí đâm tới Hoắc Nam Thiên Giả. Uy áp và khí tức tử vong phát ra từ Tử Sừng làm cho hắn không thể không dùng tay còn lại chống đỡ.
Hoắc Nam Thiên Giả dùng 2 tay chặn lấy 2 mũi tấn công của 2 nam nhân. Cơ thể Thiên Giả đã được thiên địa tẩy lễ, thoát thai hoàn cốt, trở nên cứng rắn ngang với Thiên Thánh Khí thượng phẩm. Hai bàn tay là một trong những vị trí cứng nhất trên cơ thể, vì vậy dưới một đòn tấn công toàn lực của Phan Phụng và Khải Huyền, bàn tay của hắn cũng chỉ xuất hiện 2 chấm đỏ.
1 chấm đỏ có thể không sao, nhưng nhiều chấm đỏ, và dần sẽ bị đâm ngày càng sâu, Hoắc Nam Thiên Giả rất muốn lấy vũ khí ra, nhưng làm thế nào đều không được.
Không thể triệu gọi Tinh linh hóa hình, bản thân lại chỉ có 2 tay, Thiên Giả nhận 1 kích cực mạnh từ phía Linh Linh vào sau lưng.
Hàn Lệ Kiếm của nàng dẫn xuất ra 1 Băng Tuyết Nữ Thần mang theo hàn khí nhiếp người. Một chưởng của nữ thần chưa đủ đóng băng Hoắc Nam Thiên Giả, nhưng lại để huyết dịch trong người hắn chảy chậm mấy phần, cơ thể phải dành mấy phần sức lực trị thương, hoá giải hàn khí.
3 vị Địa cấp sơ kỳ liên tục tấn công Thiên Giả. Các vết thương gây ra từ 3 hư ảnh khổng lồ tác động tới toàn bộ cơ thể mục tiêu. Cho dù áo giáp của Hoắc Nam Thiên Giả còn chưa bị chọc thủng, nhưng dư lực đánh vào nhục thân của hắn cũng đủ tạo thành tổn thương cho lục phủ ngũ tạng.
Đặc biệt, 3 vị Địa cấp thường nhắm tới công kích vùng đầu. Khuôn mặt Hoắc Nam Thiên Giả đã bị nhuộm đỏ huyết dịch, khắp nơi là vết đâm, chém.
Bình thường, cho dù trăm ngàn công kích, hắn cũng có thể chặn đứng từ mọi phía. Có điều, lúc này bị nhốt trong thế giới của Ngạo Thiên khiến hắn bị bó tay, bó chân, khó chịu vô cùng. Khuôn mặt của Hoắc Nam Thiên Giả đã trở nên vặn vẹo đến biến dạng vì bị thương, vì tức giận.
3 cường giả liên tục dùng sức mạnh lớn nhất tấn công mục tiêu. Đáng tiếc thiếu đi Hoàng Long đại tướng quân đã rời đi trước đó. Nhưng bù lại, Lục Nhĩ Hầu dưới hình dạng Trần Lương ra ngoài tiếp ứng.
2 Trần Lương đồng thời xuất hiện chỉ làm cho 3 người kia phân tâm trong chốc lát, xong vẫn tập trung vào đánh giết Thiên Giả, hiện giờ không phải lúc thắc mắc. Dù sao thì bọn hắn cũng đều đã gặp không ít kỳ biến phát sinh ở nơi Trần Lương.
Trên tay Lục Nhĩ Hầu chính là Bán Thần Khí Thanh Long Đao mà lúc trước từng đưa cho Hoàng Long. Còn trên tay Trần Lương là Bụi Kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.