Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 32: Trần Lương Đã Chết (Phần 1)

22legend4

27/09/2019

Đột nhiên, Ưng Sát cầm một thanh dao găm đâm vào một tên Giáp Linh võ giả đứng ngay cạnh hắn. Thanh dao găm này đã được Ưng Sát gia cố rất nhiều nguyên khí đồng thời được tăng phúc nhờ thần thông của hắn vì vậy rất sắc bén và có hỏa lực mạnh

“Hự” tên xấu số kia rên lên 1 tiếng.

Dao găm đâm sâu vào trong người hắn, đồng thời cơ thể còn bị thiêu đốt từ trong ra ngoài.

Trong khi mọi người còn chưa biết có biến cố xảy ra, Ưng Sát đã bỏ chạy về phía Trần Lương. Vừa tiến tới gần, hắn nói với Trần Lương:

“Trần đệ, ta muốn đồng hành cùng ngươi”

“Tại sao” Trần Lương hỏi

“Ta đã 2 lần giao chiến với ngươi, cũng theo dõi thông tin về ngươi. Ta tin rằng ngươi có thiên mệnh tại thân. Ngươi đã chứng tỏ được sức mạnh, ý chí cùng cơ duyên cực lớn, nên ta muốn đi theo ngươi”

“Khi tên Cầm Mao Thử đến mời chào mọi người thành lập nhóm diệt sát ngươi, ta đã tham gia để thực hiện đến bước này. Hiện tại ngươi sẽ đề phòng ta đánh lén nên ta sẽ phụ trách đối phó riêng 1 tên” Ưng Sát nói.

Tên Võ giả bị Ưng Sát đâm vẫn chưa chết, nhưng cơ thể trọng thương chỉ có thể nuốt đan dược và ngồi xuống vận chuyển nguyên khí ngăn chặn hỏa lực đang tàn phá cơ thể hắn.

“Ai muốn đầu quân sang ta không ngại thu thêm người” Trần Lương vừa cười vừa nói.

Tình thế lúc này đã nghịch chuyển rồi. Ưng Sát đối phó 1 tên, Ngạo Thiên đối phó 2 tên, Trần Lương đối phó 3 tên. Quả thật là đường đi đã sáng sủa hơn rất nhiều.

“Tặng các ngươi hai thứ này” Trần Lương lấy từ trong 2 ống tay ra 2 vật được bọc kín vải.

7 người kia như lâm đại địch, cực kỳ thận trọng trước đồ vật của Trần Lương. Ai cũng đã nhìn thấy Kim Thiết Nhân của hắn, đều cho rằng tên này bảo vật vô số nên mới cần tập hợp nhiều người đề phòng vạn nhất.

Thật không ngờ chưa cả chiến đấu đã mất đi 4 người, tạo phản 1 người.

“Các ngươi không cần lo lắng, chỉ là 1 thanh thiết thôi” Trần Lương phân biệt ném 2 thanh vải cho Nhữ Yên cùng Vũ Như Cương.

Vũ Như Cương dùng quyền ngăn lại vật bay đến.

Còn Nhữ Yên dùng tay bắt. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng vẫn còn quá thiếu xót. Đồ vật đối thủ ném cho rất có thể sẽ bôi thuốc độc hoặc khi chạm phải mới biến thành các loại ám khí chết người. Vì vậy nguyên tắc là không được trực tiếp bắt lấy đồ vật không rõ ràng.

Vừa bắt được thanh vải, khuôn mặt nàng liền biến đổi, vội cởi lớp vải ra để chứng minh suy nghĩ của nàng

“Một thanh thiết nặng tầm 3000 cân!”

“Sao có thể, đưa ta xem” Tên mũi nhọn đưa tay cầm lấy thanh thiết rồi vất xuống đất, khuôn mặt ngưng trọng thêm vài phần, nói “Đúng thật là nặng 3000 cân. Tên này bước đến đây rồi còn đeo 6000 cân trên tay, thật sự là đáng sợ”

Vũ Như Cương càng trở nên tức giận. Thua trận trước Trần Lương tại Thiên Khung Phái khiến hắn ngày đêm khổ luyện, từ võ ký, tu vi đến cả thể lực, khí lực. Nhưng lúc này nhìn thấy 2 thanh thiết 6000 cân khiến hắn càng cảm thấy chênh lệch xa hơn so với khi ở Thiên Khung Phái.

“Đáng hận. Mọi người, chúng ta cũng không còn đường lui. Hắn tuy mạnh, nhưng chúng ta vẫn đông hơn. Mỗi người cũng đều là thiên kiêu có thể chiến thắng vượt cấp. Chiến đấu, vẫn là phần thắng nghiêng về chúng ta. Nếu tách nhau bỏ chạy sẽ bị hắn tiêu diệt từng người một” Vũ Như Cương ghiền giọng nói.

“Được rồi, Nhữ Yên, Vũ Như Cương, các ngươi cùng ta dứt điểm ân oán tại đây” Trần Lương nhìn vào 2 người nói.

“Tam Khu sư huynh, mong huynh giúp bọn ta giải quyết tên Trần Lương này” Nhữ Yên mở lời với một người thân mặc hoàng bào nãy giờ vẫn bình tĩnh không nói lời nào.

Người mặc hoàng bào này là hoàng thái tử của Trung Yên Quốc, một đại quốc tại Côn Bằng Vực.

“Nhữ Yên cô nương đã có lời, ta tất giúp nàng diệt trừ tên đại ác nhân này” Hoàng thái tử lên tiếng. Hắn tuy có nghe hung danh của Trần Lương nhưng trước giờ hắn chưa từng gặp đối thủ cùng lứa, huống hồ là một tiểu tử nhỏ tuổi hơn hắn nên tự tin vạn phần, cho rằng Trần Lương chỉ là một trận pháp sư có thần lực thiên bẩm thôi.

Hai bên đã thống nhất chọn được đối thủ cũng liền xông vào nhau chém giết. Những kẻ này đều có không dưới 2 năm tu luyện quyền pháp cùng thể lực để đối phó với Trọng Môn nên tấn công đám người Trần Lương rất ác liệt.

Hoàng thái tử của Trung Yên Quốc đã phải thu hồi vẻ khinh thị của mình với Trần Lương mà nghiêm túc hợp tác với 2 người kia tấn công đối thủ. Đối thủ của hắn vượt trội hớn hắn cả về võ kỹ, thân pháp, tốc độ và khả năng ứng biến trong chiến đấu.

Trọng Môn hạn chế rất nhiều các phương diện của Trần Lương.

Đầu tiên phải kể đến Địa Long Thương, thiên thánh khí. Những người khác ở đây, cao nhất cũng chỉ có thập thánh khí, nào có thể đỡ nổi một đòn của Trần Lương. Sự chênh lệch về đẳng cấp vũ khí là một trời một vực. Đáng tiếc Trần Lương còn chưa đủ khả năng cầm lên 6 vạn cân để chiến đấu nha.

Thứ hai là Không Phá Quyền. Tại Trọng Môn, nguyên khí vừa đi ra được một trượng đã bị trọng lực ép xuống đất, vì vậy không thể thi triển võ kỹ đánh tầm xa. Muốn thi triển Không Phá Quyền cần thời gian một hơi thở, nhưng xa thì không đánh tới, gần thì đối thủ đã đập nát sọ trước khi kịp khai quyền.



Thứ ba là Tam Ảnh Bộ. Trọng lực quá cao khiến di chuyển còn khó khăn thì làm sao có thể thi triển ra thân pháp cao cấp được.

Vướng trên vướng dưới khiến Trần Lương không thể sớm hồi hạ gục 3 kẻ trước mặt được. Huống hồ bọn hắn còn không yếu.

Thật may còn có Ngạo Thiên. Lợi thế của yêu thú nằm ở tuổi thọ và sức mạnh thân thể hơn xa nhân loại. Ngạo Thiên cũng phải gánh chịu trọng lực 30 lần, nhưng nó vẫn là hoạt động thoải mái hơn 2 đối thủ của nó.

Móng vuốt của nó lại cực kỳ sắc bén, chính là lợi thế thứ hai của nó so với nhân loại chỉ dùng tay không.

Có điều nó cũng không thể kết thúc nhanh trận chiến. Đối thủ của nó là nữ nhân duy nhất trong nhóm cùng tên da ngăm đen, đều không phải dạng vừa.

Nữ nhân thi triển ra thần thông là Tinh linh hóa hình một loài thủy xà. Vốn dĩ vũ khí của nàng là một cây roi kết hợp với cú quật đuôi của thủy xà tạo thành lực tấn công rất đáng gờm và uyển chuyển khó chống đỡ.

Nam nhân da ngăm đen có thần thông là Tinh linh hóa hình một thân cuồng bạo hắc tượng. Đối thủ này của Ngạo Thiên khó khăn hơn nhiều so với nữ nhân kia. Mỗi cú ra quyền của hắn đều được tăng phúc rất nhiều nhờ vào hắc tượng.

Ngạo Thiên nhờ vào tam nhãn đã tránh né rất linh hoạt các đòn hợp công của đối thủ. Mục tiêu của nó là hạ gục con mồi yếu trước rồi dành toàn lực đối phó kẻ còn lại.

Nữ nhân và nam nhân là một cặp vợ chồng đồng sinh cộng tử với nhau nhiều năm nay. Họ còn là đôi thanh mai trúc mã từ bé, vì vậy hỗ trợ nhau chiến đấu cực kỳ tốt. Tâm ý tương thông, 2 kẻ này liên thủ vây công khiến Ngạo Thiên cũng muôn phần chật vật.

Đối thủ của Ưng Sát cũng không phải dạng vừa, là một thiên tài của Chu Thư tộc. Hắn còn hơn Ưng Sát 7 tuổi, đã tu luyện vượt qua cấp độ đưa nguyên khí vào lục phủ ngũ tạng. Chỉ là hắn chưa bỏ xuống Nhân Sinh khỏi tinh linh nên chưa gọi là bước vào Giáp Linh. Mục tiêu của hắn phải là từng tế bào xương được hấp thu nguyên khí.

Ưng Sát chống đỡ rất chật vật, không thể rời đi giúp đỡ Trần Lương được.

Chiến đấu lâu cũng có lúc sơ hở, Ngạo Thiên nhân lúc nữ nhân để lộ ra phần hông không phòng bị, đã quạt 5 móng vuốt qua người nàng, để lại một vết thương sâu tận vào xương.

“Phu nhân!” Nam tử da ngăm đen hét lên xông đến đỡ nữ nhân, bảo hộ nàng.

Ngạo Thiên nhân cơ hội tấn công tới tấp. Nam tử da ngăm đen không thể né tránh vì phu nhân hắn ở ngay phía sau. Nhưng vì vậy mà không thể chống đỡ lâu, hắn đã bị Ngạo Thiên một đập văng ra xa, thụ trọng thương.

Ngạo Thiên đang định giải quyết 2 đối thủ này thì nghe thấy Trần Lương ra lệnh bỏ qua cho bọn chúng, đến giúp hắn giải quyết 3 tên này.

Có Ngạo Thiên gia nhập vòng chiến, Trần Lương dễ dàng làm thịt Nhữ Yên cùng Vũ Như Cương. Bị Trần Lương một đấm vỡ lồng ngực, Nhữ Yên chỉ kịp thốt lên 1 câu trước khi chết

“Ta không cam tâm”

Chỉ còn lại hoàng thái tử, kẻ mạnh nhất trong 3 người, tu vi Giáp Linh hậu kỳ.

“Trần đệ, có gì từ từ nói. Lỗi tại ta bị lợi che mắt. Ngươi có bất kỳ yêu cầu gì cứ nói. Xin bỏ qua cho ta cái mạng này” Hoàng thái tử khẩn thiết nói

Thấy Trần Lương vẫn tiếp tục đi về phía mình, hắn nói tiếp “Ta là Hoàng thái tử của Trung Yên Quốc, một đại quốc tại Côn Bằng Vực, ngươi nếu bắt giữ ta có thể đổi lấy đại lượng tài nguyên. Phụ hoàng sẵn sàng trả bất kỳ giá nào. Còn nếu giết ta, ngươi không những không có lợi, sẽ bị toàn bộ Trung Yên Quốc truy sát”

“Phạm ta, chết” Trần Lương không muốn nghe lải nhải, cùng Ngạo Thiên đồng thời xông lên giết chết hoàng thái tử. Chỉ mất 10 hơi thở, đầu của hoàng thái tử đã nằm gọn trong miệng Ngạo Thiên.

Đôi phu thê cùng đối thủ của Ưng Sát đã sớm bỏ trốn ngay khi thấy đại thế đã mất. Trần Lương cũng không muốn đuổi theo, tránh mất thời gian. Mục tiêu của hắn là hồ nham thạch, trong khi hắn đã tốn rất nhiều nguyên khí cùng thời gian rồi.

Trần Lương tiến tới hỏi Ưng Sát

“Ngươi còn có thể đi tiếp không?”

“Với lượng nguyên khí hiện tại, dù không giao chiến nữa cũng chỉ có thể đi thêm 1 ngàn bước nữa” Ưng Sát tỉ mỉ tính toán.

“Đã vào đến Trọng Môn phải đi được tới hồ nham thạch. Ngươi trước phục Hồi nguyên đan vào, ta sẽ dùng tinh thần lực giúp người giảm áp lực phải chịu”

Trần Lương đưa Hồi nguyên đan cho Ưng Sát nuốt vào 1 khỏa, riêng hắn nhém liền 1 lúc 5 khỏa Hồi nguyên đan. Ưng Sát chỉ có thể trợn mắt nhìn

“Công pháp của ta có thể hấp thu cùng lúc một lượng lớn linh khí, nguyên khí” Trần Lương giải đáp thắc mắc cho ánh nhìn của Ưng Sát.

“Ngươi có nhẫn không gian không?”

“Ta không có. Vừa rồi cố gắng kiếm 500 tinh thạch cấp 1 để được tham gia truyền tống tới Côn Bằng Vực tham gia Trọng Môn đã khiến ta táng gia bại sản”

“Cầm lấy nhẫn không gian này, bên trong có linh dược phụ trợ ngươi tu luyện” Trần Lương nhém cho Ưng Sát một chiếc nhẫn không gian.

Ưng Sát không khách khí liền nhận ngay. Hắn đưa tinh thần lực vào trong kiểm tra mới vui mừng khôn xiết. Hắn biết Trần Lương thu hoạch được rất nhiều linh dược từ 2 dược viên trong Tam Thập Tam Môn. Nhưng hắn không ngờ rằng Trần Lương lại hào phóng như vậy, cung cấp cho hắn lượng linh dược đủ để dùng trong cả một năm ăn liên tục.



“Nhẫn không gian này cũng đáng giá 1000 tinh thạch cấp 1, lại có nhiều không kể xiết linh dược, quá quý giá, ta không thể nhận” Tuy rất khát khao nhưng Ưng Sát cũng tự biết kiềm chế ham muốn lại.

“Ngươi cứ giữ lấy, vừa rồi coi như ngươi cứu ta một mạng, chỗ đền đáp này cũng không là gì. Trong nhẫn không gian còn có 1 viên truyền tin thạch dùng để chúng ta giữ liên lạc khi ở xa”

Ưng Sát còn không biết là Trần Lương không chỉ có linh dược từ trong Tam Thập Tam Môn mà còn rất nhiều linh dược nữa thu được từ bảo tàng của Hải Thượng Trung.

Sau nhiều lần đồ sát, Trần Lương cũng thu được kha khá nhẫn không gian, nhưng đều đã bán hết, chỉ giữ lại một vài cái đề phòng. Còn toàn bộ gia sản của hắn đều đã được cất tại nhẫn không gian mà Hải Thượng Trung lưu lại.

2 người 1 yêu tiếp tục tiến lên. Tốc độ Trần Lương lúc này đã nhanh hơn trước rất nhiều, hắn không còn cần thăm dò bí địa hay giả vờ yếu đuối nữa.

Trần Lương thu hồi nguyên khí bao bọc cơ thể, tránh thất thoát nguyên khí. Thay vào đó hắn sử dụng tinh thần lực cường đại của mình, vừa là bao bọc quanh hắn, vừa là bao bọc cả Ưng Sát vào đó.

Ngạo Thiên thì không cần che chắn bởi tinh thần lực, cái nó cần là càng mạnh áp lực để rèn luyện khả năng chịu đựng của nó.

Yêu thú có 2 yếu tố để chiến đấu với nhân loại, chính là sức mạnh nhục thân cùng thần thông.

Thần thông thì chỉ có yêu thú cấp 9 trở lên mới có, chỉ có Ngạo Thiên là ngoại lệ, chưa trưởng thành đã mở ra thần thông. Những yêu thú từ cấp 8 trở xuống đều phải dùng nhục thân của mình đánh lại nguyên khí cùng vũ khí của nhân loại. Vì vậy nhục thân của bọn chúng đều rất mạnh.

Tinh thần lực cấp 8 của Trần Lương quá thừa để giảm bớt áp lực cho Ưng Sát nên hắn cũng thu hồi nguyên khí của mình để còn sử dụng khi gặp địch nhân

Nhóm người Trần Lương đã tiến tới khu vực gấp 40 lần trọng lực, chỉ còn lại 5000 bước cuối cùng.

Tuy được tinh thần lực của Trần Lương giúp giảm áp lực đi rất nhiều, nhưng Ưng Sát vẫn phải cực kỳ gắng gượng để tiến lên.

Lúc này hắn mới thấy mong muốn tiến vào hồ nham thạch của hắn cùng 7 người kia là ảo tưởng cỡ nào. Nếu không có Trần Lương hỗ trợ, chỉ sợ hắn còn không đến được chỗ này đã phải quay đầu, nói gì đến hồ nham thạch

Trần Lương vẫn một bộ dáng thong dong bước từng bước. Kể cả không dùng tinh thần lực hay nguyên khí bao bọc thì tuy khó khăn hơn rất nhiều nhưng hắn vẫn có thể tiến lên được, huống hồ có tinh thần lực che chở thì quãng đường này cũng không quá gian nan.

Hồ nham thạch mới là thử thách khó khăn cho hắn hay bất kỳ thiên kiêu nào khác tới được nơi đó.

Tốc độ của nhóm người kéo chậm đi rất nhiều do Ưng Sát không thể đi nhanh. Nhưng Trần Lương cũng không gấp. Từ khi Trọng Môn mở ra đến giờ mới được 4 ngày, còn rất nhiều thời gian.

Mất thêm 2 ngày, nhóm người Trần Lương cuối cùng đã tới được Hồ nham thạch. Trên đường đi có gặp võ giả nhưng áp lực cao khiến không ai muốn giao chiến tại chỗ này. Tất cả đều một lòng hướng về trung tâm bí địa, khao khát được ngâm mình trong hồ nham thạch tẩy luyện nhục thân.

Không phải chiến đấu với võ giả cũng phải kịch chiến với thạch nhân. Trên đường đi, nhóm người Trần Lương 2 lần phải chiến đấu với thạch nhân.

Lúc này Ưng Sát đã không thể giúp gì, chỉ có thể đứng ngoài vòng chiến, tận lực dùng nguyên khí bảo hộ cơ thể chống lại trọng lực.

Trần Lương phóng xuất ra đại lượng tinh thần lực cùng nguyên khí để sớm hạ gục thạch nhân. May nhờ có Ngạo Thiên nên các cuộc giao chiến cũng không quá khó khăn. Móng vuốt của Tam Nhãn Lang đủ để đập vỡ từng mảng đá trên người thạch nhân, ngoại trừ cánh tay.

Bước tới khu vực hồ nham thạch, Trần Lương thấy ở đây đã có sẵn 11 người ngồi xếp bằng. Bọn hắn không gặp quá nhiều trở ngại như Trần Lương nên một đường tiến lên, đã sớm đến được đây.

11 người này, không ai không phải là thiên tài trong thiên tài. Tên Hoàng thái tử của Trung Yên Quốc tuy vô địch đồng lứa quanh hắn, là niềm tự hào của hoàng thất, nhưng cũng không có thể gánh chịu được gấp 50 lần trọng lực nơi đây.

11 người này đều là đang phải chịu đựng toàn bộ 50 lần trọng lực, không có ai sử dụng tinh thần lực hay nguyên khí để bảo hộ cơ thể. Bởi để hấp thụ tinh hoa trong không khí thì không được sử dụng bất kỳ lớp bảo hộ nào quanh cơ thể. Có như thế thì tinh hoa mới có thể thấm vào da và cường hóa nhục thân.

Nhìn thấy 2 người Trần Lương, một tên thân thể gầy gò cười khinh bỉ, nói:

“Nếu đã phải dùng tinh thần lực bảo hộ cơ thể thì các ngươi cút về đi, nơi đây không phải hạng chó mèo có thể đến”

Trần Lương không đếm xỉa đến hắn, chỉ quay sang nói với Ưng Sát:

“Tên kia nói cũng không sai, nơi đây phải để tự thân chịu đựng 50 lần trọng lực mới giúp cơ thể được lợi ích lớn. Ta sẽ giảm dần tinh thần lực xuống, ngươi cố gắng thích nghi và chịu đựng.

Ưng Sát ngồi xuống, dần dần chịu trọng lực gia tăng lên cơ thể. Hắn cũng không phải dạng công tử được nuông chiều, mà từ bé đã sớm khổ tu, khát khao trở thành cường giả. Nếu không phải vậy thì dù nhật được cơ duyên trong hang động cũng sẽ không giúp hắn trở thành Tiên Linh võ giả khi mới 23 tuổi.

Do thiếu thốn tài nguyên, cùng công pháp tu luyện không cao, Ưng Sát lúc này cũng vẫn chỉ đang ở giai đoạn đưa nguyên khí vào các tế bào da. Lúc này, nhờ có lượng lớn linh dược Trần Lương đưa, Ưng Sát liền ăn và hấp thu liên tục nguyên khí.

Ngồi cạnh hồ nham thạch càng khiến cho khả năng luyện hóa linh dược tăng lên 10 lần, Ưng Sát không bỏ phí giây phút nào. Chỉ cần linh dược được luyện hóa xong liền sẽ ăn một cây linh dược khác.

Hoạt động này của hắn hoàn toàn không gây sự chú ý tới người khác, bởi ai ở đây cũng làm vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook