Ta Là Chuyên Gia Dọn Dẹp Giới Giải Trí
Chương 31:
Đại Ca Hát Băng Khoát Lạc
25/04/2024
Khi Đới Hồng Tịnh tìm thấy Ôn Dạng, Ôn Dạng vẫn đang dùng tài khoản phụ để bảo vệ ở bên dưới.
Đới Hồng Tịnh thở hổn hển, nhìn là biết vừa chạy vội từ trong phòng ra, cô ấy mang biểu cảm phức tạp nói với Ôn Dạng: "Chị thấy bảng xếp hạng tìm kiếm rồi."
"Chờ một chút, xong ngay bây giờ."
Đợi đến khi Ôn Dạng gửi xong bản sao chép "Đừng cho tôi lý thuyết nạn nhân có tội, lỗi là do kẻ gây hại", cô mới buông điện thoại nghỉ tay một chút. Cô đã bận rộn như thế này một lúc rồi.
"Chị Đới đến rồi thì ngồi đi, tối muộn rồi còn để chị phải lo lắng, chị nói đi."
Đới Hồng Tịnh đi tới, nhìn biểu cảm của cô ấy là biết có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cô ấy không chất vấn Ôn Dạng tại sao lại phát trực tiếp như vậy mà chỉ nói: "Có gì cần chị làm gì không?"
Ôn Dạng lập tức tươi cười rạng rỡ.
Hành động của chị Đới là điều Ôn Dạng mong đợi, cô hy vọng có được một đội ngũ giúp đỡ mình, chứ không phải một đội ngũ chất vấn và trách móc mình.
Cô bỏ tiền ra là để được giúp đỡ.
Nếu chị Đới có hành động khác, thì Ôn Dạng phải chọn một người quản lý mới.
Ôn Dạng đứng dậy, đưa tay khoác lấy cánh tay Đới Hồng Tịnh: "Có có có!"
"Giúp em kiểm soát phần bình luận của Chúc Nhạn, đừng để những thứ bẩn thỉu lộn xộn đó xuất hiện trong tầm mắt của Chúc Nhạn."
"Ngoài ra, đừng để độ hot của sự việc trong phòng phát trực tiếp của em giảm xuống, hãy để tên của Ô Ba cùng với những việc gã ta làm luôn được ghim trên bảng xếp hạng tìm kiếm."
"Mọi người đều vất vả cả đêm rồi, nói với các cộng sự trong văn phòng là tháng này phát lương gấp năm lần. Tối nay mọi người muốn ăn đồ ăn đêm ở đâu thì cứ ăn, em trả hết!"
Sự hào phóng của Ôn Dạng khiến ngay cả Đới Hồng Tịnh cũng không thể nhịn được mà lập tức đi làm việc.
Với năng lực của tiền, ai còn ghét tăng ca, chỉ có những người không có tiền tăng ca mới ghét.
Tăng lương nhiều như vậy, lại còn được ăn đồ ăn đêm sang trọng, tăng ca nhiều một chút thì có sao đâu nhỉ?
Tuy nhiên, Đới Hồng Tịnh vẫn có thắc mắc: "Phần bình luận của em không cần kiểm soát sao?"
Ôn Dạng phẩy tay, rất dứt khoát: "Họ không làm hại được em, cứ đi kiểm soát phần bình luận của Chúc Nhạn đi."
Ôn Dạng lại nghĩ đến diễn viên mới bị trầm cảm đó.
Trước đây cô không biết, nhưng bây giờ cô đã đến rồi, thì Chúc Nhạn sẽ không phải chịu kết cục như vậy.
Ôn Dạng lại chuyển sang tài khoản chính.
Cô dùng tài khoản chính để trả lời lời xin lỗi của Chúc Nhạn.
Ôn Dạng V: Em rất tuyệt, em không có lỗi.
Lỗi, chưa bao giờ là lỗi của họ.
Đới Hồng Tịnh thở hổn hển, nhìn là biết vừa chạy vội từ trong phòng ra, cô ấy mang biểu cảm phức tạp nói với Ôn Dạng: "Chị thấy bảng xếp hạng tìm kiếm rồi."
"Chờ một chút, xong ngay bây giờ."
Đợi đến khi Ôn Dạng gửi xong bản sao chép "Đừng cho tôi lý thuyết nạn nhân có tội, lỗi là do kẻ gây hại", cô mới buông điện thoại nghỉ tay một chút. Cô đã bận rộn như thế này một lúc rồi.
"Chị Đới đến rồi thì ngồi đi, tối muộn rồi còn để chị phải lo lắng, chị nói đi."
Đới Hồng Tịnh đi tới, nhìn biểu cảm của cô ấy là biết có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cô ấy không chất vấn Ôn Dạng tại sao lại phát trực tiếp như vậy mà chỉ nói: "Có gì cần chị làm gì không?"
Ôn Dạng lập tức tươi cười rạng rỡ.
Hành động của chị Đới là điều Ôn Dạng mong đợi, cô hy vọng có được một đội ngũ giúp đỡ mình, chứ không phải một đội ngũ chất vấn và trách móc mình.
Cô bỏ tiền ra là để được giúp đỡ.
Nếu chị Đới có hành động khác, thì Ôn Dạng phải chọn một người quản lý mới.
Ôn Dạng đứng dậy, đưa tay khoác lấy cánh tay Đới Hồng Tịnh: "Có có có!"
"Giúp em kiểm soát phần bình luận của Chúc Nhạn, đừng để những thứ bẩn thỉu lộn xộn đó xuất hiện trong tầm mắt của Chúc Nhạn."
"Ngoài ra, đừng để độ hot của sự việc trong phòng phát trực tiếp của em giảm xuống, hãy để tên của Ô Ba cùng với những việc gã ta làm luôn được ghim trên bảng xếp hạng tìm kiếm."
"Mọi người đều vất vả cả đêm rồi, nói với các cộng sự trong văn phòng là tháng này phát lương gấp năm lần. Tối nay mọi người muốn ăn đồ ăn đêm ở đâu thì cứ ăn, em trả hết!"
Sự hào phóng của Ôn Dạng khiến ngay cả Đới Hồng Tịnh cũng không thể nhịn được mà lập tức đi làm việc.
Với năng lực của tiền, ai còn ghét tăng ca, chỉ có những người không có tiền tăng ca mới ghét.
Tăng lương nhiều như vậy, lại còn được ăn đồ ăn đêm sang trọng, tăng ca nhiều một chút thì có sao đâu nhỉ?
Tuy nhiên, Đới Hồng Tịnh vẫn có thắc mắc: "Phần bình luận của em không cần kiểm soát sao?"
Ôn Dạng phẩy tay, rất dứt khoát: "Họ không làm hại được em, cứ đi kiểm soát phần bình luận của Chúc Nhạn đi."
Ôn Dạng lại nghĩ đến diễn viên mới bị trầm cảm đó.
Trước đây cô không biết, nhưng bây giờ cô đã đến rồi, thì Chúc Nhạn sẽ không phải chịu kết cục như vậy.
Ôn Dạng lại chuyển sang tài khoản chính.
Cô dùng tài khoản chính để trả lời lời xin lỗi của Chúc Nhạn.
Ôn Dạng V: Em rất tuyệt, em không có lỗi.
Lỗi, chưa bao giờ là lỗi của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.