Chương 13
Canary
26/08/2017
Mẹ Vy nói Vinh vừa chuyển đến ở riêng tại một khu chung cư cao cấp. Ồ. Hay đấy.
Và rồi mình nhận ra một thứ. Một thứ khó tin đến không ngờ. Mình yêu Vinh. Mình cảm thấy bực mình khi anh đi cùng Collecte. Không để lỡ cơ hội, đêm đó mình dầm mưa đến nhà Vinh. Bấm vội chuông cửa. Anh thấy mình ướt nhẹp thì vội lấy khăn lau, lau tóc, lau người. Mình cầm tay anh
-"Anh... em thích anh. Em biết nó điên rồ. Nhưng là sự thật anh à. Em cảm thấy không vui khi anh đi cùng Collecte, vâng vâng và vâng vâng nữa anh ạ"
100% lúc đó mình đã say. Ha ha. Trước lúc đến đây, mình đã uống rất nhiều với anh Đức, con Thư. Tâm sự nhiều thứ lắm. Rồi con Thư kêu mình đi tỏ tình ngay. Đương nhiên là nghe theo rồi.
Anh bất ngờ
-"Em say rồi"
Anh điên rồi. Lời người say nói luôn luôn là sự thật đấy anh ạ. Anh vừa đứng dậy thì mình kéo tay người ta, đè hẳn ra ghế sofa, hôn người ta. Mình thật sự... rất nhớ cái nụ hôn này. Anh cũng vòng tay ôm lấy mình. Ấm áp quá, vòng tay anh luôn ấm áp thế này.
Đâu ngờ được, có một ngày mình lại đi tỏ tình với anh cơ chứ. Sáng đó, ai kia đứng trước giường, chờ mình mở mắt rồi e hèm
-"Cô kia. Tôi mời cô nhắc lại những lời hôm qua cô nói với tôi"
Coi người ta kìa, mình vờ
-"Hả? Nói gì cơ?"
Mặt ai kia trong bất ngờ rồi thất vọng lắm.
-"Em đùa. Rõ ràng hôm qua... em đùa với tôi à?"
-"Gì cơ? Anh nói gì đấy? Không hiểu gì cả"
Mình bấm bụng cố không cười. Ai kia nhào tới mình
-"Em không nhớ thì thôi. Anh có chuyện muốn nói.. anh. Anh... "
Wtf? Đừng nói anh cũng.... không thể nào, người anh thương là Collecte kia mà
-"Anh yêu em Thuỳ Dương"
Nói rồi, người ta đổ mồ hôi cả. Mình nhìn chầm chầm. Thật sao? Tim mình thình thịch.
-"Đừng nhìn như thế! Ngượng chết"
Anh lấy tay đập mặt mình. Wtf? Bình thường anh hôn thì không ngượng, nay tỏ tình lại ngượng à? Mặt người ta đỏ ửng cả lên. Ôi trời, cưng chết mất
-"Em tính sao đây? Anh thương em rồi đấy"
-"Hả? Sao lại hỏi em. Thì... thì... em cũng...."
Mình ấp úng. Khó nói quá... chợt anh đè xuống hôn mình. Nụ hôn ngọt ngào làm sao... càng lúc càng nồng nhiệt, anh cởi từng chiếc khuy áo. Vc, điên à tên này?!?!
-"Này"
Mình nhắc, người ta như vừa phát hiện thứ gì đó ghê gớm lắm kia, vội cài khuy
-"Anh xin lỗi... anh..."
Mình cười, lắc đầu bảo không sao rồi ra ngoài. Nếu lúc đó... mình không dừng anh lại thì sao nhỉ? Chắc sẽ... ôi trời, mới tưởng tượng tí thôi mà mặt mình đỏ ửng cả rồi.
-"Cô nghĩ cái gì kia?"
Anh làm mình giật người, anh ôm mình từ phía sau
-"Xem ai đang làm bếp đây này. Vợ tôi đấy"
-"Anh thôi đi. Em đã đồng ý làm bạn gái anh đâu chứ"
Rồi ai kia xoay người mình lại, mặt nghiêm túc
-"Gì cơ? Lúc đó em cũng... kia mà."
Mình đẩy người ta.
-"Em đùa tí thôi mà"
Một căn bếp rộn rã tiếng cười của hai đứa. Mình chưa thể tin vào sự thật này. Mình và anh....
"Kinh kong" Là tiếng chuông cửa, mình nhìn anh. Anh đưa ngón trỏ lên môi bảo im lặng. Rồi đến tiếng tin nhắn của điện thoại anh. Là của Collecte, gì đây? Mới sáng sớm đã tìm rồi à?
Anh cầm lên, nhắn gì đó rồi bỏ xuống. Lát sau tiếng giày cao gót xa dần, đi rồi...
-"Hôm nay nhà chỉ có hai chúng ta thôi"
Anh nói rồi vỗ má mình. Sao hạnh phúc thể này? Anh vừa "đuổi" Collecte đi đấy à? Mình vui vẻ pha cốc sữa, hai đứa dùng bữa sáng rồi cùng nhau xem ti vi. Chơi game. Làm việc nhà.
Cả ngày mình và anh ở bên nhau, tiệm bánh thì để con Thuỷ quản lý. Tối đó mình cùng anh đi xem phim, đi ăn và... về ra mắt gia đình
Phải nói, ai cũng bất ngờ cả. Anh hai hỏi mình cả chục lần "Thật hả Dương" mãi. Ôi trời, anh hai còn lườm Vinh hăm doạ nữa cơ
-"Mày mà làm nó tổn thương là mày nhừ tử đấy con ạ"
Vinh cười cười
-"Dạ thưa anh hai"
Anh hai gật đầu. Rồi dặn dò mình linh tinh đủ cả. Nào là đừng theo vào phòng kẻo làm bậy, đừng cái gì cũng nghe lời. Mình chịu thua luôn.
Về đến nhà anh, có người ngồi trước cửa nhà đợi từ lâu. Và cũng có người không thể chấp nhận sự thật này, ức dữ lắm. Mình vào trong pha trà mời khách, bước ra ngoài thấy cảnh tượng ngứa mắt vô cùng. Con nhỉ người Pháp kia cầm tay anh cơ, còn khen tay ấm nữa, nhưng rồi anh cũng gạt ra
-"Đừng làm thế nữa. Bạn gái anh ghen đấy"
Nhìn con nhỏ kìa, muốn khóc luôn rồi kìa. Ha ha. Vãi thật. Mình đem trà ra, ngồi sát anh, tay choàng tay anh. Nhìn con nhỏ như muốn tức điên lên, nó đứng dậy bỏ về chẳng thèm chào tiếng nào.
-"Em đừng ghét con bé nhé. Nó còn trẻ con, bố mẹ nó nhờ anh chăm sóc. Em đừng buồn nghe chưa?"
Người yêu dặn dò, mình vâng dạ. Anh xoa đầu bảo ngoan. Thôi thì mình không ganh đua hay chọc tức nó nữa, mình đã có anh rồi mà. Đúng thế.
....
Hôm nay mình ra quán sớm, chuẩn bị bánh để bán hôm nay. Trưa thì anh Trung ghé qua, trêu mình. Rồi chợt Vinh xuất hiện từ phía sau, gạt tay anh Trung khỏi tóc mình
-"Đây là bạn gái tôi"
Anh Trung xin lỗi rồi về bàn ngồi. Hơ. Mình lườm Vinh, anh kéo mình lên tầng trên ngồi ngoài ban công. Hai đứa ăn bánh trò chuyện cả buổi.
Chuông điện thoại anh reo, là Collecte
"Anh à. Em bị ngã cầu thang, anh giúp em được không? Ở.... "
Con bé nói địa chỉ, anh trông hoảng hốt lắm
-"Anh xin lỗi. Hôm khác nói chuyện tiếp nhé. Yêu em"
Anh khẽ hôn lên trán mình, vội bỏ đi.
Ha. Hay thật.
....
Tối đó mình đến nhà anh, chẳng ai ở nhà cả. Anh có cho mình mật khẩu nhà nên mình mới vào được. Mình chuẩn bị bữa tối rồi vào phòng xem phim, ngủ quên mất. Lúc tỉnh dậy thì thấy ấm ấm cả người. Anh về rồi?
-"Nè. Ăn gì chưa?"
Mình hỏi han, ai kia cựa quậy mệt mỏi, lắc đầu. Mình ngồi dậy chạy ra ngoài pha cho người ta cốc sữa. Giờ chắc anh cũng không muốn ăn đâu. Anh uống hết cốc sữa, kéo mình xuống nằm cùng.
-"Nay anh mệt, cho anh ôm tí nhé"
-"Vâng"
Và cứ thế... tới sáng. Lần nào cũng thế.
Sáng sớm anh lại có điện thoại của con bé người Pháp. Sao cứ phiền anh thế này? Ai kia mệt mỏi vào vệ sinh cá nhân. Mình cũng thay đồ, đi cùng anh đến căn hộ của con nhóc kia. Thấy mình thì nó vẻ chướng mắt lắm. Anh ngồi mệt mỏi trên ghế sofa. Tội anh quá đi mất. Rồi mình nảy ra một ý
-"Hay mình thuê người anh nhỉ? Anh còn bận việc công ty"
Anh xoa đầu mình, bảo ý kiến hay. Con nhỏ kia thì hết biết đường từ chối. Cuối cùng mướn cho nó hẳn một người để chăm sóc.
....
Và rồi mình nhận ra một thứ. Một thứ khó tin đến không ngờ. Mình yêu Vinh. Mình cảm thấy bực mình khi anh đi cùng Collecte. Không để lỡ cơ hội, đêm đó mình dầm mưa đến nhà Vinh. Bấm vội chuông cửa. Anh thấy mình ướt nhẹp thì vội lấy khăn lau, lau tóc, lau người. Mình cầm tay anh
-"Anh... em thích anh. Em biết nó điên rồ. Nhưng là sự thật anh à. Em cảm thấy không vui khi anh đi cùng Collecte, vâng vâng và vâng vâng nữa anh ạ"
100% lúc đó mình đã say. Ha ha. Trước lúc đến đây, mình đã uống rất nhiều với anh Đức, con Thư. Tâm sự nhiều thứ lắm. Rồi con Thư kêu mình đi tỏ tình ngay. Đương nhiên là nghe theo rồi.
Anh bất ngờ
-"Em say rồi"
Anh điên rồi. Lời người say nói luôn luôn là sự thật đấy anh ạ. Anh vừa đứng dậy thì mình kéo tay người ta, đè hẳn ra ghế sofa, hôn người ta. Mình thật sự... rất nhớ cái nụ hôn này. Anh cũng vòng tay ôm lấy mình. Ấm áp quá, vòng tay anh luôn ấm áp thế này.
Đâu ngờ được, có một ngày mình lại đi tỏ tình với anh cơ chứ. Sáng đó, ai kia đứng trước giường, chờ mình mở mắt rồi e hèm
-"Cô kia. Tôi mời cô nhắc lại những lời hôm qua cô nói với tôi"
Coi người ta kìa, mình vờ
-"Hả? Nói gì cơ?"
Mặt ai kia trong bất ngờ rồi thất vọng lắm.
-"Em đùa. Rõ ràng hôm qua... em đùa với tôi à?"
-"Gì cơ? Anh nói gì đấy? Không hiểu gì cả"
Mình bấm bụng cố không cười. Ai kia nhào tới mình
-"Em không nhớ thì thôi. Anh có chuyện muốn nói.. anh. Anh... "
Wtf? Đừng nói anh cũng.... không thể nào, người anh thương là Collecte kia mà
-"Anh yêu em Thuỳ Dương"
Nói rồi, người ta đổ mồ hôi cả. Mình nhìn chầm chầm. Thật sao? Tim mình thình thịch.
-"Đừng nhìn như thế! Ngượng chết"
Anh lấy tay đập mặt mình. Wtf? Bình thường anh hôn thì không ngượng, nay tỏ tình lại ngượng à? Mặt người ta đỏ ửng cả lên. Ôi trời, cưng chết mất
-"Em tính sao đây? Anh thương em rồi đấy"
-"Hả? Sao lại hỏi em. Thì... thì... em cũng...."
Mình ấp úng. Khó nói quá... chợt anh đè xuống hôn mình. Nụ hôn ngọt ngào làm sao... càng lúc càng nồng nhiệt, anh cởi từng chiếc khuy áo. Vc, điên à tên này?!?!
-"Này"
Mình nhắc, người ta như vừa phát hiện thứ gì đó ghê gớm lắm kia, vội cài khuy
-"Anh xin lỗi... anh..."
Mình cười, lắc đầu bảo không sao rồi ra ngoài. Nếu lúc đó... mình không dừng anh lại thì sao nhỉ? Chắc sẽ... ôi trời, mới tưởng tượng tí thôi mà mặt mình đỏ ửng cả rồi.
-"Cô nghĩ cái gì kia?"
Anh làm mình giật người, anh ôm mình từ phía sau
-"Xem ai đang làm bếp đây này. Vợ tôi đấy"
-"Anh thôi đi. Em đã đồng ý làm bạn gái anh đâu chứ"
Rồi ai kia xoay người mình lại, mặt nghiêm túc
-"Gì cơ? Lúc đó em cũng... kia mà."
Mình đẩy người ta.
-"Em đùa tí thôi mà"
Một căn bếp rộn rã tiếng cười của hai đứa. Mình chưa thể tin vào sự thật này. Mình và anh....
"Kinh kong" Là tiếng chuông cửa, mình nhìn anh. Anh đưa ngón trỏ lên môi bảo im lặng. Rồi đến tiếng tin nhắn của điện thoại anh. Là của Collecte, gì đây? Mới sáng sớm đã tìm rồi à?
Anh cầm lên, nhắn gì đó rồi bỏ xuống. Lát sau tiếng giày cao gót xa dần, đi rồi...
-"Hôm nay nhà chỉ có hai chúng ta thôi"
Anh nói rồi vỗ má mình. Sao hạnh phúc thể này? Anh vừa "đuổi" Collecte đi đấy à? Mình vui vẻ pha cốc sữa, hai đứa dùng bữa sáng rồi cùng nhau xem ti vi. Chơi game. Làm việc nhà.
Cả ngày mình và anh ở bên nhau, tiệm bánh thì để con Thuỷ quản lý. Tối đó mình cùng anh đi xem phim, đi ăn và... về ra mắt gia đình
Phải nói, ai cũng bất ngờ cả. Anh hai hỏi mình cả chục lần "Thật hả Dương" mãi. Ôi trời, anh hai còn lườm Vinh hăm doạ nữa cơ
-"Mày mà làm nó tổn thương là mày nhừ tử đấy con ạ"
Vinh cười cười
-"Dạ thưa anh hai"
Anh hai gật đầu. Rồi dặn dò mình linh tinh đủ cả. Nào là đừng theo vào phòng kẻo làm bậy, đừng cái gì cũng nghe lời. Mình chịu thua luôn.
Về đến nhà anh, có người ngồi trước cửa nhà đợi từ lâu. Và cũng có người không thể chấp nhận sự thật này, ức dữ lắm. Mình vào trong pha trà mời khách, bước ra ngoài thấy cảnh tượng ngứa mắt vô cùng. Con nhỉ người Pháp kia cầm tay anh cơ, còn khen tay ấm nữa, nhưng rồi anh cũng gạt ra
-"Đừng làm thế nữa. Bạn gái anh ghen đấy"
Nhìn con nhỏ kìa, muốn khóc luôn rồi kìa. Ha ha. Vãi thật. Mình đem trà ra, ngồi sát anh, tay choàng tay anh. Nhìn con nhỏ như muốn tức điên lên, nó đứng dậy bỏ về chẳng thèm chào tiếng nào.
-"Em đừng ghét con bé nhé. Nó còn trẻ con, bố mẹ nó nhờ anh chăm sóc. Em đừng buồn nghe chưa?"
Người yêu dặn dò, mình vâng dạ. Anh xoa đầu bảo ngoan. Thôi thì mình không ganh đua hay chọc tức nó nữa, mình đã có anh rồi mà. Đúng thế.
....
Hôm nay mình ra quán sớm, chuẩn bị bánh để bán hôm nay. Trưa thì anh Trung ghé qua, trêu mình. Rồi chợt Vinh xuất hiện từ phía sau, gạt tay anh Trung khỏi tóc mình
-"Đây là bạn gái tôi"
Anh Trung xin lỗi rồi về bàn ngồi. Hơ. Mình lườm Vinh, anh kéo mình lên tầng trên ngồi ngoài ban công. Hai đứa ăn bánh trò chuyện cả buổi.
Chuông điện thoại anh reo, là Collecte
"Anh à. Em bị ngã cầu thang, anh giúp em được không? Ở.... "
Con bé nói địa chỉ, anh trông hoảng hốt lắm
-"Anh xin lỗi. Hôm khác nói chuyện tiếp nhé. Yêu em"
Anh khẽ hôn lên trán mình, vội bỏ đi.
Ha. Hay thật.
....
Tối đó mình đến nhà anh, chẳng ai ở nhà cả. Anh có cho mình mật khẩu nhà nên mình mới vào được. Mình chuẩn bị bữa tối rồi vào phòng xem phim, ngủ quên mất. Lúc tỉnh dậy thì thấy ấm ấm cả người. Anh về rồi?
-"Nè. Ăn gì chưa?"
Mình hỏi han, ai kia cựa quậy mệt mỏi, lắc đầu. Mình ngồi dậy chạy ra ngoài pha cho người ta cốc sữa. Giờ chắc anh cũng không muốn ăn đâu. Anh uống hết cốc sữa, kéo mình xuống nằm cùng.
-"Nay anh mệt, cho anh ôm tí nhé"
-"Vâng"
Và cứ thế... tới sáng. Lần nào cũng thế.
Sáng sớm anh lại có điện thoại của con bé người Pháp. Sao cứ phiền anh thế này? Ai kia mệt mỏi vào vệ sinh cá nhân. Mình cũng thay đồ, đi cùng anh đến căn hộ của con nhóc kia. Thấy mình thì nó vẻ chướng mắt lắm. Anh ngồi mệt mỏi trên ghế sofa. Tội anh quá đi mất. Rồi mình nảy ra một ý
-"Hay mình thuê người anh nhỉ? Anh còn bận việc công ty"
Anh xoa đầu mình, bảo ý kiến hay. Con nhỏ kia thì hết biết đường từ chối. Cuối cùng mướn cho nó hẳn một người để chăm sóc.
....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.