Quyển 4 - Chương 12: Tinh thần lực lượng đại tốc thành
Võng Lạc Kỵ Sĩ
17/04/2013
Hạ Nông toàn tâm toàn ý suy tư quá lâu thật ra ngoài ý liệu của mọi người, suốt ba ngày ba đêm trong kết giới vẫn không có bất cứ động tĩnh nào. Vũ Y chư nữ lo lắng muốn tiến vào kết giới xem một chút nhưng không biết Ngô Lai đã động tay động chân gì lên kết giới, ngay cả Vũ Y cũng không thể dễ dàng đi vào (đương nhiên, với sức mạnh của Vũ Y có thể phá vỡ kết giới cố gắng xông vào, nhưng nếu Ngô Lai đã động tay chân trên kết giới chứng tỏ hắn không hi vọng bất cứ ai tiến vào, Vũ Y đương nhiên sẽ không làm trái ý nguyện của chủ nhân)
Chư nữ vì lo lắng nên đã cẩn thận dựng lều bạt ngoài kết giới để ở tạm, trông chờ Ngô Lai có thể sớm hiện thân một chút. Tất cả mọi việc trong Ma giới quân doanh đều giao cho ‘Tam ma tướng’ xử lý.
“Phổ Hi, nghỉ ngơi đủ rồi chứ? Mau tiếp tục huấn luyện.”
Thanh âm nam tính trầm thấp ưu nhã tràn ngập sức hút kia của La Duy truyền vào trong tai Phổ Hi đang nằm ngửa trên mặt đất thở hổn hển. Nhưng khi hắn nghe thấy lại như quỷ gào, khuôn mặt anh tuấn tức khắc biến thành một mảnh trắng bệch.
Mấy ngày nay tiếp nhận huấn luyện của La Duy đối với Phổ Hi giống như là cuộc sống dưới địa ngục, một người luôn thuận buồm xuôi gió như hắn chưa bao giờ trải qua cuộc sống loại này: Mỗi ngày chỉ ngủ bốn giờ, vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng liền chạy dài năm mươi dặm có mang thêm phụ trọng, chấm dứt mới được ăn một bữa sáng giản đơn (nếu chạy chậm lại còn không cho ăn sáng). Sau đó lại là ba giờ La Duy dùng tinh thần lực cưỡng chế kích thích huấn luyện (trực tiếp nhằm vào thần kinh não bộ tiến hành kích thích, trong quá trình chịu kích thích thần kinh não bộ của người đó sẽ sinh ra đau đớn khó mà chịu được giống như bị xẻ làm vạn mảnh, nhưng sau cơn kích thích đó sức mạnh tinh thần sẽ tăng trưởng vượt bậc). Sau khi trải qua loại huấn luyện này người chịu huấn luyện bởi vì đau đớn kịch liệt mà thần trí ngẩn ngơ tứ chi co giật một khoảng thời gian, nhưng tình trạng này chỉ hơi chuyển biến tốt là lại phải tiếp nhận huấn luyện kiếm thuật của La Duy (điểm này Phổ Hi có thể tránh khỏi, hắn đến chỗ Lạp Cáp Nhĩ Đặc học tập thương thuật, nhưng ở phương diện này Lạp Cáp Nhĩ Đặc yêu cầu còn nghiêm khắc hơn cả La Duy) Đến tận đêm khuya mới có thể nghỉ ngơi, bốn giờ sau lại bắt đầu trình tự như ngày hôm trước.
Dưới sự hành hạ của hình thức huấn luyện địa ngục này chỉ mấy ngày Phổ Hi dường như đã thay đổi toàn thân, thể trọng giảm đi mười mấy cân, da dẻ trắng trẻo trước kia cũng biến thành màu nâu, trên tay cũng đầy vết chai, có vẻ đã chịu đày đọa nặng nề.
Có điều hắn lại không lùi bước mà cắn răng tiếp tục kiên trì, hắn cũng không muốn thua kém hai người A Bảo đang huấn luyện cùng hắn.
Phổ Hi vạn phần không muốn đứng dậy đi tới bên cạnh La Duy, A Bảo cùng Lỗ Lâm đang dùng ánh mắt vừa hả hê vừa thương hại nhìn hắn. Hiện giờ mặc dù bọn họ đã quen với sự hành hạ giày vò của La Duy nhưng nghĩ lại thời gian trước kia vẫn không rét mà run.
Phổ Hi, A Bảo, Lỗ Lam ba người thấp tha thấp thỏm ngồi cùng một chỗ, La Duy nhẹ giọng vịnh xướng chú văn, một dải năng lượng màu đen từ mi tâm của y kéo dài ra tại không trung chia làm ba đường phân biệt nối tiếp nhau bay vào mi tâm của ba người Phổ Hi. Tiếp đó là sức mạnh tinh thần cường đại của La Duy theo dải năng lượng kia tuôn vào mãnh liệt như thuỷ triều kích thích thần kinh não bộ của bọn họ.
Tiếng kêu la thảm thiết từ miệng Phổ Hi vang lên, cơ bắp toàn thân bắt đầu co rút dữ dội, nước mắt, nước miếng, mồ hôi không chịu khống chế chảy ra, tình trạng thê thảm vô cùng.
A Bảo cùng Lỗ Lâm mặc dù đã quen với nỗi đau đớn do sự kích thích tinh thần mãnh liệt này mang lại đồng thời sức mạnh tinh thần cũng có sự phát triển rõ rệt, nhưng lúc này bọn họ cũng không nhịn được khe khẽ co giật, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Binh lính trong quân doanh đã sớm quen với tiếng kêu thảm thiết như giết heo mỗi ngày một lần này rồi, bọn họ đều thầm cảm thấy may mắn vì mình không có cơ hội hưởng thụ cái loại khoản đãi này.
Địch Lệ đang ở trong trướng tự tay may vá y phục cho Lạp Cáp Nhĩ Đặc giống như một nữ tử thông thường nghe thấy tiếng kêu thê thảm đó không khỏi cau mày hướng về phía trượng phu nói: “Ma giới bọn chàng dạy dỗ đệ tử đều dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy sao? Ngày nào vào lúc này tiếng kêu của bọn họ cũng vọng khắp quân doanh, bọn chàng cũng thật nhẫn tâm.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc cười khổ nói: “Chuyện này cũng chẳng có cách nào. Những tiểu tử này căn bản quá kém, nếu muốn chóng thành công cũng chỉ có thể như vậy thôi. Lệ, thiên giới các nàng nếu gặp phải loại tình huống này thì làm thế nào?”
Địch Lệ do dự một chút rồi nói: “Bọn thiếp có một hệ thống huấn luyện tốc thành hoàn chỉnh, cứ cách một khoảng thời gian sẽ chọn lựa những chiến sĩ tinh nhuệ tiến hành huấn luyện đặc biệt. Nếu hoàn toàn thông qua huấn luyện mới có thể gia nhập ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ bộ đội, nhưng hạng mục huấn luyện của bọn thiếp mặc dù cực kỳ nghiêm khắc nhưng tuyệt đối không có tàn nhẫn như bọn chàng. Bây giờ ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ toàn quân đã bị diệt, nói những điều này đã không còn ý nghĩa nữa rồi.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc nói: “Hoá ra ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ sinh ra như vậy. ‘Hắc Ám long kị binh’ của chúng ta lại không phải huấn luyện mà ra, bọn họ đều là những tử sĩ từ trong cái thế giới người mạnh làm chủ này tranh giành với cái chết mà sinh ra. Mỗi một thành viên đều đã trải qua sự rèn luyện của máu và lửa, thử thách giữa sự sống và cái chết, thân trải trăm trận kinh nghiệm phong phú. Địa vị của ta hôm nay cũng là dựa vào quân công tích lũy mà thành.”
Địch Lệ thở dài nói: “Điều này có lẽ chính là một nguyên nhân mà ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ không đấu lại ‘Hắc Ám long kị binh’, một tân binh thiếu thốn kinh nghiệm chiến đấu tuyệt đối không đánh lại một lão binh thân trải trăm trận. Ài, thật không biết cuộc chiến giữa Thiên giới và Ma giới khi nào mới có thể chân chính chấm dứt đây. Nếu như có một ngày như vậy thiếp có thể dẫn chàng tới thăm nơi ở trên thiên giới của thiếp, nơi đó cực kỳ xinh đẹp, thiếp đã nuôi dưỡng rất nhiều động vật nhỏ…”
Trong đôi mắt đẹp của nàng lấp lánh vẻ mong chờ mờ mờ ảo ảo, không có ai so được với một người yêu thương một ác ma thiên sứ bốn cánh như nàng càng thêm hi vọng hai tộc thần ma có thể chung sống hòa bình một cách chân chính.
Lạp Cáp Nhĩ Đặc biết được nỗi đau thương trong lòng người yêu, hắn nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo thon của nàng nói: “Lệ, đã khổ cho nàng rồi.”
Địch Lệ vùi gương mặt phấn vào trong lồng ngực Lạp Cáp Nhĩ Đặc nói: “Đặc, chàng không cần bận tâm vì thiếp, có thể có được tình yêu của chàng, trở thành thê tử của chàng đó là chuyện hạnh phúc nhất trong đời thiếp. Đặc, chàng muốn làm gì thì cứ làm đi, thiếp sẽ luôn ở phía sau ủng hộ chàng.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc kích động hôn lên đôi môi anh đào đầy nhu tình triền miên của kiều thê, một ác ma mạnh mẽ cùng một thiên sứ dịu dàng kết hợp hoàn mỹ với nhau, hệt như một bức tranh xinh đẹp vô ngần.
“A!”
Một tiếng kêu càng ngày càng thê lương thảm thiết phá tan bức họa tuyệt mỹ đó, Lạp Cáp Nhĩ Đặc nhíu mày mất hứng nói: “La Duy lại làm cái quỷ gì thế, tại sao lại khiến bọn tiểu tử kêu la thê thảm như vậy.”
Địch Lệ cũng cảm thấy tiếng kêu này quả thực vô cùng thê lương, nàng nói: “Chàng ra ngoài xem một chút đi, Phổ Hi cũng xem như là một nửa là đệ tử của chàng, có thể đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc đặt một nụ hôn lên bờ môi nàng sau đó lắc mình lướt ra ngoài doanh trướng, Địch Lệ xoa nhẹ vành môi đỏ mộng mỉm cười tràn đầy hạnh phúc rồi cầm lấy kim chỉ bắt đầu bận rộn.
Thân hình Lạp Cáp Nhĩ Đặc chớp lên liên tiếp nháy mắt đã di tới chỗ đám người La Duy, chỉ thấy Phổ Hi, A Bảo, Lỗ Lâm ba người đang bay lơ lửng trên mặt đất, trên dải năng lượng màu đen bay ra từ mi tâm của La Duy đem bọn họ túm tụm cùng một chỗ đang lấp lánh ánh điện quang lóe mắt. Thân thể ba người Phổ Hi ở giữa không trung đang co quắp giãy dụa kịch liệt, trong miệng phát ra tiếng kêu la khiến người khác khó lòng chịu đựng. Toàn thân bọn họ đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm đang xuôi theo mũi giày nhỏ xuống, mặt đất dưới chân đã xuất hiện một vũng nước đọng, vừa nhìn đã biết lúc này bọn họ đang chịu đựng nỗi đau đớn khó có thể tưởng tượng được.
Lạp Cáp Nhĩ Đặc mặc dù trong lòng thầm giật mình nhưng lại không dám quấy rầy bọn họ, chỉ có thể lo lắng quan sát ba tiểu tử đang lơ lửng trên không trung.
Nguyên nhân tạo thành tình huống trước mắt này chính là một ý tưởng đột phá của La Duy, sau khi thần kinh não bộ của ba người Phổ Hi đã dần dần quen với kích thích mãnh liệt, hắn đột nhiên gia tăng lượng sức mạnh tinh thần phát ra. Nếu như thành công thần kinh não bộ của ba tiểu tử này sẽ được khai phá rất lớn, về sau tu luyện sức mạnh tinh thần sẽ nhanh gấp đôi, nhưng cái giá phải trả là sẽ tạo thành thống khổ gấp nhiều lần so với trước kia. Ngay cả A Bảo và Lỗ Lâm hai tiểu tử đã quen thuộc với sự kích thích tinh thần cũng không nhịn nổi mà kêu lên thê thảm.
Đương nhiên, chính La Duy cũng chẳng dễ chịu, phát ra quá nhiều sức mạnh tinh thần khiến thần kinh của y cũng phải chịu sự trùng kích to lớn, sắc mặt của hắn có vẻ nhợt nhạt vô cùng.
Sau khi La Duy vì sức mạnh tinh thần bị hao tổn to lớn cuối cùng không duy trì được nữa mà phải đình chỉ vận chuyển, dải năng lượng đột nhiên biến mất khiến ba tiểu tử ở giữa không trung tức thì hung hăng rơi xuống mặt đất.
Lạp Cáp Nhĩ Đặc đi về phía trước nói: “Huynh đệ, xem ra ngươi vất vả không ít a.”
La Duy lắc lư cái đầu có chút choáng váng bởi hao tổn tinh thần, nói: “Chẳng có cách nào, vì sớm hoàn thành nhiệm vụ mà ‘Ma Thần Vương’ đại nhân giáo phó ta cũng chỉ có thể vất vả một chút thôi.”
Lạp Cáp Nhĩ Đặc cười nói: “Ta thấy ngươi là vì muốn sớm một chút rũ bỏ mấy tiểu tử phiền phức này nên mới gắng sức như vậy, ngươi không cảm thấy thủ đoạn có chút quá đáng sao, vừa rồi tiếng kêu thét của bọn tiểu tử này còn hơn cả tiếng của ma thú lớn nhất đó, bọn chúng thực sự không sao chứ?”
Hắn chỉ chỉ ba người Phổ Hi đang sùi bọt mép nằm trên mặt đất.
La Duy đi đến bên cạnh bọn họ kiểm tra một chút rồi nói: “Không có vấn đề gì lớn, có điều ba tiểu tử này phải hôm mê mấy ngày, nhưng điều này cũng rất đáng giá, não bộ bọn chúng đã được khai phá rất thành công, sau khi tỉnh lại cũng không cần ta dạy dỗ nữa rồi.”
Hai người cõng trên lưng ba tiểu tử đi thẳng về phía doanh trướng của bọn họ, đối với ba tiểu tử này mà nói việc mới trải qua vừa rồi là một ngã rẽ trong cuộc đời, cũng là cơn ác mộng mà bọn họ trọn đời không muốn nhớ lại.
Băng Thanh Ảnh chư nữ bảo vệ phía ngoài kết giới lúc này đang quây thành vòng tròn, Vũ Y ở giữa trên thân thể đang lấp lánh quang mang nhu hòa, một chùm sáng từ bàn tay mềm mại của nàng truyền đến trước mặt Ny Ny, nàng mở to miệng chùm sáng liền bay thẳng vào trong đó.
Hiện giờ mặc dù Ngô Lai không ở đây nhưng còn có Vũ Y, Ny Ny bất kể cần bao nhiêu năng lượng Vũ Y đều có thể cung cấp, vận khí của nàng ta thật là tốt.
Sức mạnh quang minh khổng lồ từ Vũ Y truyền thẳng vào trong thân thể Ny Ny, lúc này ánh sáng yếu ớt quanh thân thánh long liền trở nên đại thịnh, trông vô cùng uy vũ.
Sau chốc lát để Ny Ny đạt đến cực hạn mà mình có thể tiếp nhận được Vũ Y liền đình chỉ việc vận chuyển năng lượng, theo một tiếng long ngâm thân thể Ny Ny càng ngày càng phình ra, rất nhanh đã dài trên hai thước.
“Được rồi!”
Vũ Y vỗ vỗ đầu của Ny Ny rồi quay sang Ca Ny nói: “Thêm vài lần như vậy nữa là ngươi có thể cưỡi nó bay lượn rồi, nếu như bây giờ chủ nhân có thể triệu hoán ra long vương để dạy nó long ngữ ma pháp, nhưng chủ nhân…”
Nàng thở dài u oán, chư nữ xung quanh cũng thở dài theo, niềm vui mừng do Ny Ny trưởng thành nhất thời bị nhạt đi không ít.
Lúc này trọng lực kết giới bên người các nàng đột nhiên phát sinh dị biến, bức màn kết giới màu đen bắt đầu nổi lên những dao động như sóng, sau đó từ nơi cao nhất của kết giới bắt đầu xoay tròn, rất nhanh cả bức màn kết giới đều trở nên xoay vòng.
Bức màn năng lượng xoay chuyển càng ngày càng nhanh đột nhiên lại co rút vào bên trong, Vũ Y chư nữ không nhịn nổi ngọc thủ đưa lên ngăn lại tiếng kêu đang muốn phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn. Chỉ thấy bức màn năng lượng kết giới rất nhanh đã dồn lại thành một quả cầu năng lượng màu đen đang xoay tròn, mà quả cầu năng lượng đó lại đang bọ một nam tử cao lớn đang dùng hai tay một trên một dưới nâng lơ lửng trong không trung.
“Chủ nhân…”
“Lai…”
Vũ Y, Lị Vi Nhã chư nữ ngạc nhiên và mừng rỡ đan xen bắt đầu reo hò, thân thể xinh đẹp nhanh chóng nhào tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.