Ta Là Em Gái Pháo Hôi Của Nữ Chính Hệ Thống

Chương 5

Duy Khách 99

13/01/2022

 "Chị xin lỗi, chị chỉ quan tâm đến bản thân mà không thúc giục em học hành chăm chỉ, khiến em trượt kỳ thi tuyển sinh đại học. Nhưng em đừng lo, chị sẽ đưa cho em vở ghi chép học tập của chị nhé. Em không hiểu có thể hỏi chị. Chị tin rằng năm sau em sẽ thi được, đạt loại giỏi." Diệp Hạ vẻ mặt áy náy nói," Vẫn còn cơ hội, cố lên. "

 "Chị, đây không phải là chuyện của em. Chị trả lời có hay không cũng được, chị thực sự không thẹn với lương tâm sao?"

 Diệp Hạ nghi ngờ nhìn cô: "Đương nhiên không phải a, nếu thật sự muốn nói, ta là thẹn với cha mẹ, bọn họ ngày thường chăm sóc ta, nhất là năm thi đại học, bọn họ thật vất vả, sau này ta phải chăm sóc họ thật tốt, hiếu kính cha mẹ, báo đáp công ơn. "

 "Chỉ cái này —"

 Micro của Diệp Anh bị Diệp Văn Trình giật lấy, Trương Lệ kéo Diệp Hạ ngồi xuống, hung hăng trừng mắt nhìn cô: Câm miệng! Đừng nói nhảm nữa!

 Trên khuôn mặ mập mạp của Diệp Anh không thể nhìn thấy nhiều cảm xúc, cô nhìn về phía Trương Lệ đang lo lắng, nói: "Mẹ, mẹ đừng lo, hai chị em có mâu thuẫn, em gái xấu xí ghen tị với chị gái hoàn hảo, sẽ không ảnh hưởng đến danh tiếng của chị gái đâu. "

 Trương Lệ: "..."

 Tiếng thảo luận nổi lên khắp lễ đường.

 "Ai hỏi vậy?"*

*Chắc lại dịch thiếu hay nhầm ở đâu đó >< lazy sửa quá:)

 "Diệp Anh, em gái ngốc của Diệp Hạ đó."

 "Cô ấy hỏi thế nào? Ghen tị vì mình xấu xí hơn hả?"

 "Chị em mâu thuẫn?"

 "Bản thân không nỗ lực nên xấu xí mập mạp thì trách ai được? "

 【Biết câu trả lời còn hỏi, ngu xuẩn. 】

 —— Biết tôi ngu xuẩn, lại không đổi ký chủ, ngươi cũng không thông minh.*

 *Mấy lần trước ta quên để cái này '——'

 【Cô hẳn là mang ơn đội nghĩa, ta là hy vọng duy nhất trong cuộc đời rác rưởi của cô.. 】

 —— Là không thể đổi sao?



 【 Ai nói không thể? 】

 —— Sự nghiệp của ngươi quan trọng như vậy, có thể đổi thì sớm đã đổi đi? Nếu không phải chính là có nguyên nhân khác.

 【...Tự cho mình là thông minh! 】

 "Anh Anh, sao cậu lại hỏi vấn đề kia a? Có phải Diệp Hạ khi dễ cậu không?... Những cư dân mạng này, vì cái gì đều nói cậu? Những người này căn bản không hiểu cậu! Dựa vào cái gì nói cậu chứ?!" Trần Ngư tức giận đến không thể thu liễm, chuẩn bị chửi từng người một. Diệp Anh cầm đi di động của nàng.

 "Để bọn họ nói đi, không cần quan tâm đến họ."

 "Là vì bọn họ quá đáng!"

 "Đều là cỏ đầu tường, gió chiều nào xoay chiều ấy, không cần để ý."

 Trần Ngư bất đắc dĩ chỉ có thể thỏa hiệp: "Giờ làm sao? Nằm yên chịu mắng?"

 Khả năng không chỉ nằm mới có người mắng. Quả nhiên, một lát sau, Diệp Anh nhận được một chiếc điện thoại, cái số điện thoại này, nàng nhìn liền biết đối phương là ai, nàng không tiếp, "Được rồi, chúng ta đi trước đi."

 "A? Lục Thần?" Diệp Anh trầm mặc khẳng định Trần Ngư suy đoán, nàng cả giận, "Hắn có ý tứ gì? Lại tới vì Diệp Hạ bất bình sao? Cậu trước kia đối hắn tốt như vậy, đồ lòng lang dạ sói!"

 Vừa dứt lời, Diệp Anh bất ngờ bị đụng thật mạnh một cái, nàng dựa vào chính mình nặng hai trăm cân bất động, nghiêng đầu nhìn thoáng qua. Đó là một nữ sinh, thực gầy, bị nàng bắn ngược ngã xuống đất,

 "... Thực xin lỗi."

 Trần Ngư: "...... Cũng không phải là cậu sai."

 【 Chậc. 】

 Nữ sinh gầy yếu liếc mắt nhìn các nàng một cái, nhanh chóng bò dậy, chạy vội đi mất.

 Trần Ngư khiếp sợ nói: "Mẹ kiếp, đó là ai vậy, cũng quá gầy đi."

 Thật sự là vừa gầy vừa yếu. Chỉ miêu tả là gầy thật sự không thể diễn tả hết được. Cao 1,7m mà trông chỉ nặng 70 cân. Vào mùa hè nóng nực, cô bé mặc một chiếc áo phông đơn giản mà người trông như bị bó xương khung.

 "Quái lạ, trường chúng ta có cô gái này sao? Sao tớ lại không nhớ chút nào?" Gầy như vậy, lẽ ra cô ấy phải rất nổi tiếng.

 Trần Ngư không có ký ức về chuyện đó, nhưng Diệp Anh cảm thấy người kia lại có chút quen mắt, lẽ ra cô đã nhìn thấy ở đâu đó rồi, nhưng nhất thời không thể nhớ ra được. Trong khi hai người đang nói chuyện, vô thức đã đến cổng trường, Diệp Anh đã bị một số phóng viên tự xưng là "người khám phá mới" chặn lại.

 "Cô là em gái của Diệp Hạ, Diệp Anh đúng chứ? Chúng tôi muốn tiến hành một cuộc phỏng vấn ngắn với cô. Đến, chúng ta nói chuyện một chút dưới gốc cây đằng kia." Mặc kệ Diệp Anh có đồng ý hay không, anh giơ tay đẩy cô sang bên kia. Diệp Anh bị đẩy, bước chân lảo đảo đứng không vững, cô nhẹ nhàng gỡ tay người đàn ông ra, "Xin lỗi, tôi không nhận phỏng vấn."



 "Đừng hiểu lầm tôi, chúng tôi không có ác ý, chỉ hỏi vài câu thôi. Có lẽ cư dân mạng sau khi nhìn thấy sẽ thích cô. Cô có thể nổi tiếng như chị gái. Cô không muốn nổi tiếng sao?"

 "Không muốn."

 "Tại sao không? Cô không hỏi chị gái cô có cảm thấy tội lỗi với ai không? Sao cô lại nói như vậy? Có phải cô hiểu lầm chị gái mình không? Cô và chị gái có quan hệ không tốt sao?"

 "Nhưng cô và Diệp tiểu thư thật sự là chị em sao? Ồ, tôi không có ý gì khác, chỉ là khác biệt giữa hai người thật sự quá lớn. Nếu không được nói cho biết, sẽ không có ai nghĩ hai người là chị em đâu."

 Chuyện Diệp Anh ở lễ tốt nghiệp công khai vấn đề Diệp Hạ có hổ thẹn với lương tâm hay không đã truyền ra ngoài, ngay cả video đều đã có, nữ Trạng Nguyên xinh đẹp nhất có một muội muội học tra xấu xí ghen ghét, sự tình rước lấy không ít nghị luận.

 Trần Ngư cực kì tức giận, nàng không thích thái độ cao cao tại thượng dùng ngôn từ châm chọc của người trước mặt: "Chúng ta đã nói không tiếp thu phỏng vấn, anh không cần nói nhảm."

 【 Cô có thể lấy đi sảo ngôn như hoàng** của hắn, làm hắn đời này nói chuyện đều lắp ba lắp bắp, cuối cùng không thể phóng viên được, cũng không có biện pháp gây thâm phiền toái cho người khác. 】

**Sảo ngôn như hoàng: lời nói khéo, lời đường mật, khua môi múa mép

 Diệp Anh chặn lại Trần Ngư, hỏi: "'Một cây bút trị giá ba nghìn Mausers'*** những lời này anh đã nghe qua chưa?"

***Một cây bút trị giá ba nghìn Mausers: Cái này ta cũng không rõ, ta tra không có ra cũng không dám đổi bừa:')

 Anh phóng viên sửng sốt, đây rõ ràng là nói tư chất chuyên môn của hắn không đủ, hắn còn tưởng một tên thi đại học không đến hai trăm điểm nói không được loại lời nói này?

 Diệp Anh: "Theo ý của anh, xấu xí vụng về có thể làm lí do công kích một người sao?"

 Phóng viên: "Không...."

 "Không phải thì tốt, tôi xin phép đi trước đây."

 【 Lòng dạ phụ nữ! 】

- -----------

Hôm nay ta thấy có chỗ edit từ lâu rồi, chỉ thiếu beta thôi, ta có nên drop không nhỉ?

Các nàng nghĩ sao:)?

Cho xin cái ý kiến đi:)?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Em Gái Pháo Hôi Của Nữ Chính Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook