Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 282: bản đồ Thái Cổ Yêu Sơn.

Thiên Ma

04/11/2022

Hàn Vũ Thiên nghe được ý tứ trong lời nói của Huyết Vân Mãng, nhưng bản thân hắn lại xem chín con yêu thú đang tới chính là đồ tốt cho tương lai, thuần phục thì rất tốn thời gian, trực tiếp diệt trừ lại thu về được không đồ tốt từ trên thân chúng nó.

Rất nhanh lại có tám bóng dáng to lớn xuất hiện lần lượt là một đầu Nguyên Long Huyền Linh Quy, đầu rồng thân rùa to lớn vạn dặm vượt xa hình thể so với chín đầu yêu thú còn lại, Huyễn Mộng Sa Ngư toàn thân khí tức huyền ảo tản ra sương khói mờ mờ ảo ảo có thể nuốt lấy mọi thứ vào trong ảo cảnh của nó.

Tà Kình Ma Hổ là hình thể một con cự hổ trăm dặm, bốn chi lại mọc ra màng bơi cùng, toàn thân ngư giáp tràn đầy quái dị, Ngọc Thiên Thần Điểu là một cự điểu với màu lấp lánh tựa như ngọc, Lôi Hải Côn Bằng hình dạng côn bằng so với Nguyên Long Huyền Linh Quy thì chỉ nhỏ hơn một chút, Thiên Lang là con sói hình thể to lớn cùng bộ lông trắng buốt, trên lực lại có song dực tùy thời có thể tung cánh mà bay.

Hạt Nguyên Thiên, hình thể cự hạt lại có bốn cái đuôi độc, trên lưng nó còn mọc gai ngược có thể phóng ra công kích mang theo kịch độc, kế đến Hồng Chu Liệt Hỏa cự chu với toàn thân hỏa diễm cháy rực không thể tắt, người xưa lưu truyền ngọn lửa trên cơ thể Hồng Chu Liệt Hỏa cháy được đến vô tận, là chí bảo mà luyện khí hay luyện đan tu sĩ đều ao ước đạt được.

Cuối cùng là một con Tam Thiên cực kì hiếm thấy dù đặt ở thời kì thần linh phồn thịnh nhất cũng không thể gặp được, thân rồng lại mọc ra ba cái đầu lần lượt là sư chính giữa, ưng bên trái và ngạc ngư bên phải, tu vi Thiên Tông không khác so với những yêu thú khác, nhưng nó lại làm cho Hàn Vũ Thiên cảm thấy có chút quen mắt, nhưng nhất thời không thể nhớ ra được đã từng thấy qua hình ảnh này ở đâu.

"Bạch Ly Long, ngươi sao lại để đám nhân tộc này cưỡi trên lưng mình chứ?"

Huyết Vân Mãng toàn thân toát ra huyết khí nồng đậm có chút hiếu kì nhìn về phía Bạch Ly Long, Hạt Nguyên Thiên xòe ra bốn cái đuôi đưa vào thế tấn công nói:

"Đừng nói với bọn ta là ngươi đang giúp chúng xuống dưới tầng thí luyện đấy."

Bạch Ly Long hừ lạnh nói:

"Các ngươi cản được ta?"

Hồng Chu Liệt Hỏa cười hưng phấn nói:

"Bạch Ly Long, ngươi một chọi chín được sao? Thiên Tông thì cũng phải có giới hạn của nó chứ, huống hồ chúng ta lại cùng cấp bậc với nhau, ngoài Tam Thiên ra thì ngươi là kẻ đột phá sớm nhất, nhưng mà không có nghĩa là ngươi mà mạnh nhất."

Nguyên Long Huyền Linh Quy vuốt rồng nâng cao trực tiếp hứng tới Bạch Ly Long đánh xuống tựa như thái sơn áp đỉnh không có dài dòng như những yêu thú khác, Hàn Vũ Thiên đứng ở đỉnh đầu của Bạch Ly Long ngẩn đầu nhìn cự trảo to lớn đang ập tới thản nhiên nói:

"Các ngươi đang cản trở ta đấy."

"Thanh Liên Kiếm Ca, Nhất Kiếm Tru Vạn Tà!"

Thanh quang lóe lên một đạo thanh liên tiên kiếm phóng xuất trực tiếp hất cái cự trảo kia lui ra vài trăm trượng để lại trên đó một vết cắt tuy không sâu nhưng cũng đủ thấy được da thịt của Nguyên Long Huyền Linh Quy, tám con yêu thú khác đồng loạt kinh ngạc nhìn tới thật không ngờ một kẻ có thể xem là nhục thân nhất trong Thập Thiên Yêu Thú bọn họ là Nguyên Long Huyền Linh Quy, lại bị một kích đả thương dễ dàng đến thế.

"Chủ nhân của ta nói các ngươi đang cản đường, thật là không có ý tứ."

Mạch Liên không biết từ khi nào đã đứng ở bên phải của Hàn Vũ Thiên có một chút phong thái của cường giả kiếm đạo, lão vốn ban đầu là du nhập kiếm đạo lại không có được thiên phú trát tuyệt về sau lại may mắn được đan đạo mở đường, tuy có duyên với đan mà vô duyên với kiếm, nhưng lão trong lòng vẫn giữ ý niệm thành tu sĩ kiếm đạo của bản thân, nên tạo nghệ kiếm thuật trên một thức Thanh Liên Kiếm Ca này xem như cũng có thể sánh với nhất kích tất sát của một Kiếm Tông chân chính.

"Nhân loại ngu xuẩn!"

Vuốt hổ từ phía bên trái vồ tới muốn tát bay hai đầu nhân loại càn rỡ này, nhưng một đạo kình phong ập tới va chạm với cự trảo tạo thành tiếng nổ ầm vang thật lớn cùng với đó là thân hình Tà Kình Ma Hổ lui về sau vài trượng, tuy không xa nhưng có thể bức lui được một đầu yêu thú Thiên Tông đã là chuyện Chuẩn Tổ tu sĩ không thể, huống hồ người ra tay lại là Hồng Thiên một tu sĩ Chuẩn Đạo.

"Ngậm miệng lại đi đầu súc sinh."

Hàn Vũ Thiên chậm rải nhìn chín đầu yêu thú đang vây quanh mình trên miệng nở ra một nụ cười có chút kì lạ, Bạch Ly Long khi thấy được ý cười này liền có chút kinh ngạc nói:

"Nữa sao?!"

Một cổ khí tức băng lãnh tới thấu triệt thương khung phát ra, nhưng nó lại không có đóng băng mọi thứ như trong tưởng tượng của Bạch Ly Long, nó trong lòng thầm nghĩ nói:

"Quả nhiên càng xuống sâu thì năng lực của hắn có vẻ giảm đi nhiều, chỉ còn là khí tức âm hàn mạnh mẽ mà thôi."

"Gì đây?"



Chưa đợi chín đầu yêu thú kịp phản ứng thì trên người của bọn chúng đang bắt đầu xuất hiện từng mảng băng lên như là mọc vảy, từng lớp từng lớp mọc ra đang từ từ bao phủ cơ thể đồ sộ của chúng.

"Tại sao ta lại không thể thi triển toàn lực để phá băng?"

Huyết Vân Mãng không nghĩ tới bản thân là Thiên Tông mà chỉ bị một ý niệm của nhân tộc bạo phát đã làm cho toàn thân thoát lực không thể thi triển ra được bất luận một phần lực lượng nào của bản thân vốn có, mười đầu yêu thú lập tức lóe lên một ý nghĩ điên rồ trong đầu:

"Chí Tông Cảnh!"

Chí Tông là khái niệm mà bất kì yêu thú nào cũng không dám nghĩ đến kể cả bọn nó có đạt tới Thiên Tông và mang huyết mạch thần thú có thể sống gần vạn năm tuổi thọ cũng không dám mơ về cảnh giới kia, nhân tộc thành Chí Tông dễ hơn yêu thú gấp mấy trăm lần, nhưng tuyệt nhiên chẳng có mấy kẻ đạp lên được cảnh giới Chí Tông kia, lịch sử ghi chép nhân tộc có Chí Tông tồn tại lại hiếm như phượng mao lân giác từ thời thái cổ phồn thịnh, nhưng đó là thời kì thái cổ linh khí vượt trội hơn hiện tại rất rất nhiều mới sinh ra vài vị Chí Tông của các chủng tộc, hiện tại là thời kì suy yếu nhất trong lịch sử làm sao có thể sinh ra một Chí Tông cường giả hiếm thấy như vậy.

"Thảo nào quy tắc thiên địa lại mở phong ấn của chúng ta ra hết, chính là để liên thủ đánh với một Chí Tông, trong hồ nước này e là chỉ có tồn tại như mấy đầu yêu thú lâu năm kia mới có thể..."

Tam Thiên chưa nói hết lời đã bị băng phong không có con yêu thú Thiên Tông nào thoát khỏi được sự trói buộc của băng giá, Hàn Vũ Thiên đánh lên chín pho tượng băng một đạo cấm chú rồi thu về không gian giới chỉ, dựa vào niềm kiêu ngạo tự cho bản thân mang trong mình huyết mạch thần thú mà mất cảnh giác của bọn nó thì Hàn Vũ Thiên đã lập tức động thủ, bằng không nếu như bọn nó cảnh giác cao độ với tu vi Thiên Tông và huyết mạch thần thù thì dù là Hàn Vũ Thiên cũng không thể giảm lực lượng của bọn nó xuống quá bốn thành.

Bạch Ly Long lại tràn đầy khiếp hãi không ngờ được một Chí Tông chỉ trong một khắc đã áp chế được cả chín cường giả Thiên Tông, đây không khác gì là cừu non chọc phải lão hổ.

"Tiếp tục di chuyển."

Hàn Vũ Thiên ngồi xếp bằng trên đầu của Bạch Ly Long, hai tay khoanh lại ánh mắt chăm chú nhìn ở phía trước, Bạch Ly Long không có chậm trễ cũng uốn lượn thân hình đi sâu xuống bên dưới.

"Quy tắc ở đây vậy mà có thể nhân biết Chí Tông, hẳn là đám thần linh kia bỏ ra rất nhiều tâm tư mới tạo ra được quy tắc có thể phát hiện chí cảnh."

Hàn Vũ Thiên vừa rồi lại phát hiện quy tắc thế giới này lần nữa lưu chuyển, e là lại sắp khiến hắn gặp thêm không ít phiền phức.

Ở vùng trời thí luyện đột nhiên xóe toạt một hắc động khổng lồ, từ bên trong bước ra một mỹ nhân kiều diễm mang vẻ đẹp hại nước hại dân, nhìn bộ dáng của nàng dù nam hay nữ cũng không thể thoát khỏi mị hoặc, đây không ai khác chính là Ma Hoàng Lam Huyền.

Lam Huyền lúc trước còn là Chí Tông, thời gian trôi qua không lâu mà nàng đã là Đạo Tổ viên mãn có thể nói là tốc độ tu luyện của Lam Huyền rất kinh người.

Tam Thủ đột nhiên quay đầu nhìn lên phía trên hồ nước vẻ mặt ngưng trọng, Long Bạch thấy vậy nhướng mày nói:

"Chuyện gì?"

Tam Thủ cũng rất mơ hồ nói:

"Đột nhiên huyết khí rối loại mà thôi, hẳn là có thứ gì đó ở trong thí luyện hấp dẫn ta."

Tam Thủ đương nhiên sẽ không nói tồn tại đáng sợ nhất của ma tộc đã tới đây, Long Bạch nhẹ gật đầu thản nhiên nói:

"Xong phần thí luyện này thì hẳn sẽ có một chút thời gian cho ngươi tìm cơ duyên kia."

Hai người khác cũng không có nói gì, cơ duyên ma tộc không ai có thể đạt được, trừ khi bỏ chính theo tà bước vào vực sâu vô tận của ma khí, thì may ra cơ duyên hắc ám kia bốn người bọn họ có thể tránh với nhau.

Hàn Vũ Thiên đột nhiên ngẩn đầu nhìn như xuyên qua màn đêm vụt thẳng lên cửu thiên nhìn lấy một ai đó, khóe môi hắn cong lên một nụ cười thản nhiên nói:

"Ngươi trùng tu cũng phải tới nơi này lần hai để tìm đường thành Thiên Tổ."

Lam Huyền trên bầu trời cũng nhìn xuống hồ nước kia than thở nói:

"Ngươi vậy mà vào thời điểm này xuất hiện, đừng có cản trở con đường đột phá của ta là được."

Nàng quay đầu hướng tới một địa phương trước đó đã lưu lại ấn ký mà đi, nhưng chưa bay được bao xa ngay trước mặt lại xuất hiện vòng xoáy không gian kì lạ, từ trong bước ra lại là Chu Hải Thanh Thần Hoàng lão tổ.



"Chu Hải Thanh."

Lam Huyền cau mày thần sắc ngưng trọng nhìn lấy lão yêu quái phía trước, nàng ta lấy ra ma kiếm thần sắc nghiêm nghị nói:

"Chu Hải Thanh tiền bối, ngươi ngăn trước mặt ta là có ý gì?"

Chu Hải Thanh chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Ta khuyên ngươi vài lời chân thành, Thiên Tổ trước giờ ngoài Sáng Thế Kiếm Cung may mắn ăn được Nguyên Thiên Vân Mộc thảo ra thì chưa có ai tự mình đột phá được, đừng vì tu vi Thiên Tổ hư vô mờ mịt mà làm thần địa này tổn thất, nếu không thể đột phá Thiên Tổ trong đây thì hãy tới Thái Cổ Yêu Sơn."

Chu Hải Thanh ném một tấm da dê cổ lão tới hướng Lam Huyền, nàng bắt lấy nhìn ra xem thì con ngươi co rụt lại, Lam Huyền kinh ngạc nói:

"Bản đồ dẫn tới Thái Cổ Yêu Sơn, ngươi thật sự nguyện ý đưa cho ta?"

Thái Cổ Yêu Sơn tên như ý nghĩa là một tòa sơn cốc từ thời thái cổ còn lưu lại cho tới nay, bên trong cơ duyên nhiều vô số kể có thể hơn mấy ngàn lần cái thí luyện do hơn trăm vị thần linh tạo ra này, truyền thuyết lưu lại có nhắc tới bên trong Thái Cổ Yêu Sơn có một đầu yêu thú sống từ thời thái cổ tới nay, am hiểu vạn vật có thể chỉ điểm cho bất kì kẻ nào tới được Thái Cổ Yêu Sơn tầm bảo, ngay cả Thiên Tổ hay Chí Tổ cũng chỉ cần nó chỉ điểm đều có thể trở thành.

Chu Hải Thanh lắc đầu nói:

"Có chút không bằng lòng giao cho ngươi, nhưng ngươi mang trong mình ý niệm lật đổ kẻ kia, dù không đành lòng cũng phải giao ra, cùng với việc người đó vẫn còn đang trong thí luyện tầm bảo, ta không để ngươi thôn phệ hết chúng được."

Lam Huyền cũng không ngờ tới Hàn Vũ Thiên trùng sinh tái thế lại có được cái bối cảnh gì mà sau lưng luôn có yêu tộc chống lưng, nàng hoài nghi Hàn Vũ Thiên chính là một đầu yêu thú thái cổ, dựa vào việc Chu Hải Thanh lúc này cũng tìm biện pháp bảo hộ hắn như nô hộ chủ, cũng đủ để thấy Hàn Vũ Thiên hẳn là che giấu thân phận yêu tộc, chờ ngày quật khởi lại bạo phát thần uy rúng động bát phương.

"Được rồi, ta tự biết có chừng mực."

Lam Huyền nhẹ gật đầu cũng lập tức bay về phía xa tìm kiếm cơ duyên, Chu Hải Thanh nhìn ma ảnh biến mất cũng chậm rải nhìn lấy hồ nước phía xa thở dài nói:

"Hắn chỉ mới là Chí Tông thực sự có thể làm nên chuyện lớn sau trăm năm nữa sao? Chủ nhân, nếu người đã giao trọng trách này cho lão nô thì lão nô sẽ liều mạng bảo vệ hắn."

Chủ Hải Thanh cũng không tiếp tục ở đây lâu mà xé mở không gian trở về Thiên.

Nhóm người Hàn Vũ Thiên cưỡi trên Bạch Ly Long chỉ sau một canh giờ đã tới cổng không gian thứ nhất, Hàn Vũ Thiên sơ qua cũng không có gì đặc biệt lại tiếp tục hướng sâu bên dưới mà đi.

Lại thêm một canh giờ sau đám người của Bạch Long, Sùng Khánh, Tam Thủ và Trần Thái Phú đều có mặt ở công không gian thứ nhất, bọn họ cũng không có vội vả cho đám tiểu bối bước vào, đã tới được đây chí ít cũng phải đưa đám tiểu bối này đạt tới tầng 2 hoặc 3 để có được ít cơ duyên giúp tộc bầy phát triển.

"Mau đi thôi, cổng không gian thứ nhất này không phải mực tiêu của chúng ta."

Trần Thái Phú nhìn lấy đám người Điệp Hoa Cung có chút bất đắc dĩ, lão nhìn ra được đám tiểu bối Điệp Hoa Cung có chút chật vật hơn so với ba tộc khác, so về tổng thể lại thua rất nhiều, e là cố gắng thêm nữa cũng chỉ đưa bọn họ tới được tầng 2, nếu gượng ép sẽ làm cho nhân tộc càng thêm tổn trầm trọng.

Nói thí luyện này là cơ duyên cực lớn cũng có thể nói nó là con dao hai lưỡi thật dài, nếu một trong bốn tộc sơ suất để tổn thất bất kì người nào trong đây, cũng là làm ảnh hưởng tới xương cốt của tộc mình.

Hàn Vũ Thiên gặp được vô số Chuẩn Tổ yêu thú lại không con nào công kích tới bọn họ, bởi vì Bạch Ly Long là Thiên Tông yêu thú có thể nói là vương giả của tầng 1 đến tầng 3.

"Tầng 4 có tồn tại như thế nào?"

Bạch Ly Long nghe hỏi cũng không có trả lời nhanh mà hồi tưởng bản thân suýt nữa thì thành mồi cho con quái vật kia thì hơi thở dài nói:

"Tồn tại Đạo Tổ yêu thú, lúc trước ta tới được điểm cuối của tầng 4 sắp đến tầng 5 khám phá thì bị một đầu yêu thú Đạo Tổ chặn đánh, chật vật lắm ta mới thoát khỏi miệng đói của nó."

Hàn Vũ Thiên híp mắt lại cũng không nghĩ tới chỉ mới là tầng 4 lại tồn tại Đạo Tổ Cảnh, vậy không phải bước xuống tầng 7 8 là có thể chạm mặt Chuẩn Thần sao? Nói không chừng tầng 9 lại càng thêm hung hiểm có cấp bậc Thần Thú tọa trấn.

Nhưng Hàn Vũ Thiên cũng không có nhục chí mà tiếp tục hướng về phía trước, khó khăn lắm mới tới lại được thí luyện này lần nữa, hắn sao có thể chịu dừng bước bởi một vài đầu yêu thú chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Hàn Vũ Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook