Chương 255: Hàn Long Nguyên Thánh thức tỉnh.
Thiên Ma
14/07/2022
Vạn Niên Bảo Tọa liên tục lan tỏa linh khí đến từng ngóc ngách của Vạn
Niên Cung, không hề bỏ xót bất kì người nào tồn tại bên trong, từ phía
xa đột nhiên có hai tòa bảo tháp bay đến mang theo rất nhiều đệ tử ngoại môn của Vạn Niên Cung.
Người dẫn dắt đám đệ tử ngoại môn đến là Hàn Vũ Đạo và Tiêu Nhiên, bọn họ sẽ phụ trách đem toàn bộ đệ tử ngoại môn lên trên đây, phúc trạch linh khí là toàn bộ cùng hưởng.
Nhân ngư tộc và tinh linh tộc cũng kéo đến như kiến, phàm là người có thể tu luyện ở trong Vạn Niên Cung đều sẽ kéo đến đây.
Hàn Vũ Thiên kích phát Không Gian Thiên Luân bành chướng để đưa lượng linh khí đến nhanh hơn, chỉ trong phút chốt toàn bộ đã rơi vào trạng thái tu luyện.
Thất Bảo Thần Chủ cau mày không thể ngờ được thủ đoạn của Hàn Vũ Thiên lại cao minh đến vậy, bằng vào hắn ở cùng cảnh giới cũng không thể lấy ra phương thức tu luyện quần thể quy mô lớn cỡ này.
Vũ trụ Thánh Tôn, Thiên Đế Cung, Thượng Thần Đế khi được Hàn Vũ Thiên đưa về vũ trụ trung cấp đã được thế lực của mình hộ tống về lại Thiên Đế Cung.
"Mọi chuyện tiến triển thế nào?"
Một tướng quân mặc kim giáp quỳ ở chính điện nói:
"Thần đế anh minh, bọn chúng đúng thật là có kẻ chống lưng phía sau, nhưng thế lực phía sau là ai thì không thể biết rõ được."
Thượng Thần Đế thở dài nói:
"Xem ra cái đuôi của con thần long này giấu rất kỹ, chỉ còn cách chờ hắn về mà thôi."
Tướng quân kim giáp đôi mắt có một chút biến đổi nói:
"Ý của bệ hạ là người đó sao?"
Thượng Thần Đế nhắm mắt lại dựa vào thần tọa nói:
"Lần đó, hắn cũng đã khẳng định bản thân còn sống với toàn bộ Vũ Trụ, mục đích là gì thì ta cũng không rõ cho lắm, nhưng sẽ làm cho rất nhiều kẻ lo lắng và bắt đầu tìm kiếm hắn, chủ yếu là diệt đi vị Minh Đế năm đó."
Tướng quân kim giáp mỉm cười nói:
"Bọn chúng thật sự nghĩ Minh Đế dễ dàng bị phát hiện đến vậy?"
Thượng Thần Đế cười nói:
"Mưu kế trùng trùng, biến số bên trong không ai có thể nắm chắc được, nhưng hắn là kẻ còn kì diệu hơn cả biến số, chúng ta chỉ cần lo việc của vũ trụ này là được."
Bên ngoài Thiên Đế Cung đột nhiên nổ một tiếng rầm mang theo vô tận ma khí hạ phàm xuống, ánh sáng của Thiên Đế Cung ảm đạm hơn trước vài phần.
Tướng quân kim giáp đứng dậy nhìn ra bên ngoài toàn thân chiến ý bốc lên ngập trời, Thượng Thần Đế chậm rãi mở mắt nhìn lên trần nhà.
Hai luồng khí tức va chạm phá vỡ trần nhà vướng víu, phía trên không trung là một người mặc hắc bào với họa tiết từng đường chỉ hoàng kim sắc sảo, tay cầm một cái quạt không tước tràn đầy yêu mị, thanh niên vừa nhìn vào liền làm cho trời đất điên đảo, đây ắt hẳn là mỹ nam đẹp nhất thiên hạ rồi.
Chân Ma Đế mang theo hai vị tùy tùng trung thành nhất đến Thiên Đế Cung, Thất Sát Ma Quân cười nói:
"Lưu Hiền, ngươi cũng trở về Viễn Cổ cảnh rồi, không cùng ta đến chém giết một trận."
Thượng Thần Đế ngồi ở thần tọa, khí tức quang minh chiếu rọi xua tan hắc ám nói:
"Thất Sát Ma Quân, ngươi đến đây làm loạn sao?"
Chân Ma Đế hắc khí bốc lên giọng điệu càn quấy nói:
— QUẢNG CÁO —
"Ta đã đến làm loạn không biết bao nhiêu lần rồi, ngươi còn phải hỏi sao?"
Tướng quân kim giáp tức giận lấy ra trường mâu đâm tới, một ma tướng bên cạnh Chân Ma Đế cười nói:
"Tần Lâm, đối thủ của ngươi là ta."
Ma tướng kia phi người lấy ra trường thương cùng với Tần Lâm so tài cao thấp, một vị ngân giáp tướng cũng từ ngoài bay vào hộ tống Thượng Thiên Đế, Lưu Hiền cười nói:
"Ngươi lo tên còn lại, Chân Ma Đế thì cứ để ta."
Ngân giáp tướng nghe vậy cũng nhận lệnh đối pho với ma tướng còn lại, hiện tại trong chính điện này cũng chỉ còn hai vị Thượng Thần Đế và Chân Ma Đế mà thôi.
"Âm Sát Thần, Phá."
Chân Ma Đế là người động thủ đầu tiên, hai luồng khí tức tử và bạch lao đến không hề lưu tình, Thượng Thần Đế bàn tay vỗ ra một đạo ánh lửa ngũ sắc cùng với âm sát khí va chạm.
Đại địa dưới sự va chạm này như muốn sụp đổ, dù cả hai chỉ mới trở về Viễn Cổ, nhưng thực lực lại có thể so với Địa Tinh Cảnh, đây chính là vượt một cái siêu cấp cảnh giới mà chiến, trên đời này e là không ai có thể làm được chuyện này.
"Nhất Linh Thiên Hỏa."
Thượng Thần Đế ngưng tụ ra thần kiếm được bọc bởi bạch hỏa, một đòn chém ra mang theo trấn động ngập trời.
"Nhất Hồn, Thánh Ma Hồn Trảo."
Chân Ma Đế thì ngưng tụ ma trảo chộp tới cùng với bạch hỏa đối cứng, thần cung nhận lấy chấn động không ngừng.
"Chân Ma Đế của các ngươi đến đây, lại muốn kiếm chuyện để phá sao, Thái Kim?"
Ngân giáp tướng nhìn thần cung ba động mạnh mẽ lại tức giận nói, Thái Kim nhún vai cười nói:
"Bọn ta chỉ phụng lệnh mà làm thôi, Mạnh Đà ngươi cũng hiểu rõ, Chân Ma có tính cách gì mà."
Tần Lâm thì cùng với ma tướng Long Ngạo so tài lại đột nhiên trừng lớn mắt nhìn về phía thần cung.
Thần Đế Cung lại phát ra hai đạo ánh sáng thần thánh, đây gọi là Địa Nguyên Thần Tinh, chỉ khi đạt đến Địa Tinh cảnh mới có thể ngưng tụ được.
"Khoan đã! Đó là gì? Không giống với Địa Tinh Cảnh bình thường đột phá!"
Long Ngạo là kẻ đầu tiên nhận ra chuyện khác thường bên trong, Địa Nguyên Thần Tinh lập tức phân ra thành năm khối nhỏ xoay tròn.
"Các ngươi chết đi lại không rơi vào luân hồi, dùng phương thức qua mặt thiên đạo quy tắc để trở về, theo việc làm trái quy tắc này tiến hành hạ xuống trừng phạt, mỗi khi đột phá đại cảnh giới thì hai ngươi sẽ tu luyện khó khăn hơn người khác gấp năm lần, cũng đổi lại thực lực sẽ mạnh hơn so với người khác."
Một đạo thanh âm uy nghiêm tràn đầy sức mạnh thượng thiên, dù bốn người Tần Lâm đã là cao thủ Giới Nguyên Cảnh, đối mặt với đạo thanh âm này cũng trở nên sợ hãi.
"Làm sao?"
Ma Quân ánh mắt ngoài ý muốn nhìn Lưu Hiền đối diện, quy tắc vũ trụ thượng cấp cực kì khắc khe, bọn họ từng là hai đại đế dẫn đầu chúng tu cũng hiểu rất rõ, sớm đã chuẩn bị cho lần thiên đạo giáng hạ rất chu toàn, lại nhận được kết quả là tu luyện khó hơn kẻ khác năm lần, không có lôi phạt.
Lưu Hiền cũng không biết phải giải thích tình huống trước mắt như thế nào, dựa vào quy tắc mà phán thì hai người sẽ là thập tử nhất sinh.
Một âm thanh như tiếng sáo vang lên, vòng xoáy không gian đột nhiên xuất hiện, lại thấy xung quanh vòng xoáy không gian có từng sợi kim sắc, bên trong chui ra một quyển sách.
"Đó là..."
Toàn bộ kinh hãi rồi lại quỳ xuống mặt đất, bao gồm cả Chân Ma Đế và Thượng Thần Đế, Vạn Niên Bí Thư bay lượn trong không trung phát ra âm thanh như tiếng sáo. — QUẢNG CÁO —
Vạn Niên Bí Thư lượn vài vòng rồi chui vào không gian khác rời đi, trước khi đi nó còn để lại hai mảnh giấy trắng ở trước mặt hai vị đế giả.
"Đây là thứ gì?"
Hai người cũng giống với Hàn Vũ Thiên lúc đó, được Vạn Niên Bí Thư đưa cho mảnh giấy trắng cũng không biết nó là thứ gì.
"Dù không biết là thứ gì, phàm là vật thần thư đưa đều rất trân quý, cất giữ cẩn thận."
Lưu Hiền đem mảnh giấy giấu vào trong linh hồn giới chỉ, Ma Quân tương tự cũng cất trong linh hồn, còn về phần Địa Nguyên Thần Tinh thì nó tự hành dung nhập với cơ thể bọn họ.
Ở một thế giới toàn là băng tuyết, nơi đây to lớn còn hơn một thượng cấp thế giới, quanh năm bão tuyết khắt nghiệt, ngay cả tu vi Địa Tinh Cảnh cũng không thể chịu đựng được lâu.
Một đôi mắt băng lam chậm rãi mở ra trong cơn bão tuyết dày đặc, một long trảo từ trong tuyết nhấc lên.
"Hừ, hai tên long tổ kia đã xuất quan rồi."
Hàn Long Nguyên Thánh cơ thể to lớn bay lên không trung lượn quanh thế giới băng tuyết của mình.
Những vùng thế giới xung quanh dưới sự di chuyển của Hàn Long Nguyên Thánh lập tức hóa thành mùa đông lạnh giá.
Hàn Long Nguyên Thánh bay hơn trăm vòng mới dừng lại thân hình, lam quang chiếu sáng lại trở thành một nam tử tóc lam.
Khuôn mặt nhìn rất hiền lành lại mang theo mười phần nho nhã, khắc với khuôn mặt của hắn là cơ thể tráng kiện cân đối, Hàn Long Nguyên Thánh búng tay trên thân đã khoác lên y phục thư sinh.
"Ngủ lâu như vậy rồi, không biết đồ đệ của ta có khỏe không."
Ngay khi Hàn Long Nguyên Thánh định rời đi thì một đoạn ký ức hiện ra như được lập trình sẵn.
"Ta đang trong quá trình trở lại, mong ngươi có thể bảo hộ đôi mắt này."
Hàn Long Nguyên Thánh biến ra hộp ngọc đựng đôi mắt của Hàn Vũ Thiên, ký ức vừa rồi cũng là do khắc ấn từ hộp ngọc này, hắn thở dài nói:
"Ta vừa ngủ dậy, ngươi lại đem đến không ít phiền phức đến."
Hàn Long Nguyên Thánh cất hộp ngọc vào thì xoay người phất tay, từ trong đám tuyết dày chui lên tòa cung điện trải dài ngàn dặm với vô số kiến trúc.
Hàn Long Nguyên Thánh lại ngưng tụ ra một đoàn thận niệm nói:
"Các tín đồ của ta, hãy tập hợp lại ở Thánh Hàn Giới."
Thần niệm phóng đi với tộc độ cực cao, hắn chậm rãi bước vào trong cung điện bằng băng nói:
"Bản long thức giấc, cũng nhất định giúp ngươi bảo hộ nó đến cùng, bọn chúng đến thì cứ việc đến."
Thánh Hàn Giới đột nhiên phóng ra thứ sức mạnh kinh người, thổi bay toàn bộ tinh giới xung quanh ra khỏi quỹ đạo, đây chính là thị uy khi Hàn Long Nguyên Thánh thức tỉnh.
Đạo thần niệm truyền đi chỉ một canh giờ đã thấy bầu trời Thánh Hàn Giới xuất hiện vô số chiến hạm, ước chừng gần vài trăm vạn nhân lực.
Không trung có năm người y phục giống nhau, khí tức phiêu miễu cũng cùng chung một loại ôm quyền thật sâu hướng cung điện hô lớn:
"Cung nghênh long tổ thức tỉnh."
Sâu trong cung điện lại truyền ra một đạo âm thanh nói:
— QUẢNG CÁO —
"Bản long tỉnh dậy cũng là lúc nguy cơ trùng trùng sắp ập tới, Hàn Vân Nam, Hàn Bách Xuyên, Hàn Đạo Văn, Hàn Cô, Hàn Du Nhi, các ngươi sẽ gặp phải nguy cơ tới tính mạng, nếu không muốn chết có thể rời đi."
Năm vị tộc trưởng của năm nhánh tộc Hàn gia ở phương vũ trụ này nhìn nhau một lúc lâu, Hàn Vân Nam ôm quyền nói:
"Long tổ đã ban cho Hàn gia rất nhiều thứ, bọn ta sẽ không vì sợ chết mà bỏ mặc long tổ."
Hàn Du Nhi là nữ tử duy nhất trong năm người cũng ôm quyền nói:
"Long tổ cứ hạ lệnh, trên dưới Hàn gia tuyệt đối nghe theo."
Tất cả người của Hàn gia đều cung kính quỳ gối không hề có sự trói buộc nào, Hàn Long Nguyên Thánh cười nói:
"Ha ha ha, nếu đã vậy thì toàn quân nghe lệnh, chuẩn bị nghênh địch!"
Hàn gia toàn bộ xoay chuyển chiến hạm thành một trận pháp xung quanh cung điện, ai cũng lập tức rơi vào trạng thái chiến đấu.
Cách Thánh Hàn Giới không xa cũng có hai nhánh quân lực khác nhau kéo đến, đó không phải là nhân tộc mà là long tộc hơn mấy trăm vạn đầu.
Ngũ Trảo Kim Long dẫn đầu đoàn quân tiến lên, Hắc Diệt Long Hoàng cũng dẫn theo hắc long tiến tới Thánh Hàn Giới.
Hai chi long tộc rất nhanh đã đến được bên ngoài Thánh Hàn Giới, Ngũ Trảo Kim Long hóa thành hình người là một thanh niên lực lưởng bộ dáng cao ngạo.
Hắc Diệt Long Hoàng hóa thành hình người lại là thanh niên bộ dáng tùy tiện.
Cả hai vị long tổ vừa tới đã xuất hiện ở phía trên cung điện của Hàn Long Nguyên Thánh, Hắc Diệt Long Hoàng cười nói:
"Ta biết ngươi đã thức tỉnh, cũng không thích dài dòng, giao ra đôi mắt của Hàn Vũ Thiên đây."
Ngũ Trảo Kim Long khoanh tay cười nói:
"Chí ít mạng của ngươi và đám thủ hạ còn có thể giữ."
Hàn Long Nguyên Thánh chậm rãi bước ra ngẩn đầu nhìn trời cười nói:
"Mạng của ta ngay cả Vũ Trụ Thủ Hộ Giả còn không lấy nổi, bằng vào hai đầu long chủng cùng cấp thì ta có chút không để vào mắt."
Lời của Hàn Long Nguyên Thánh không sai, tuy cùng là tam long tổ tồn tại từ khởi nguyên, nhưng hai vị khác thủ đoạn so với hắn ít hơn rất nhiều, bọn họ tự cho rằng bản thân vô địch mới không sáng tạo thêm bí kĩ hộ thân, chỉ ưu tiên công kích mới bị Hàn Long Nguyên Thánh vượt qua một đầu.
Năm đó Hàn Vũ Thiên trở thành Vũ Trụ Thủ Hộ Giả đi thu phục khởi nguyên sinh linh, tam long tổ lần lượt bị ghé thăm nhận lấy không ít trái đắng từ hắn, nhưng chỉ có Hàn Long Nguyên Thánh là không hề nhận hậu quả nào, còn hai long tổ khác suýt thì bỏ mạng.
"Chuyện đó đã là ức vạn năm trước, ngươi không xem lại Vũ Trụ Thủ Hộ Giả đã tọa hóa rồi à?"
Hắc Diệt Long Hoàng vẻ mặt bình thản không hề bị lung lây bởi lời của hắn, Ngũ Trảo Kim Long nâng ngón tay ngưng tụ kim quang nói:
"Thủ Hộ Giả đã mất, giao ra cặp mắt để bọn ta bước vào cảm ngộ cuối cùng, đạt tới tu vi của Vũ Trụ Thánh Thú."
Hàn Long Nguyên Thánh thở dài, khí tức âm hàn lưu chuyển hóa thành ngọn giáo đánh tới hai vị long tổ.
Đứng trước đợt tấn công như vũ bão này thì hai vị long tổ cũng không có khinh thường, toàn thân lực lượng bạo khởi tung chiêu ngăn chặn.
Nhưng Hàn Long Nguyên Thánh ra tay dứt khoác lại vung thêm một đòn đánh bay Ngũ Trảo Kim Long ra ngoài.
Người dẫn dắt đám đệ tử ngoại môn đến là Hàn Vũ Đạo và Tiêu Nhiên, bọn họ sẽ phụ trách đem toàn bộ đệ tử ngoại môn lên trên đây, phúc trạch linh khí là toàn bộ cùng hưởng.
Nhân ngư tộc và tinh linh tộc cũng kéo đến như kiến, phàm là người có thể tu luyện ở trong Vạn Niên Cung đều sẽ kéo đến đây.
Hàn Vũ Thiên kích phát Không Gian Thiên Luân bành chướng để đưa lượng linh khí đến nhanh hơn, chỉ trong phút chốt toàn bộ đã rơi vào trạng thái tu luyện.
Thất Bảo Thần Chủ cau mày không thể ngờ được thủ đoạn của Hàn Vũ Thiên lại cao minh đến vậy, bằng vào hắn ở cùng cảnh giới cũng không thể lấy ra phương thức tu luyện quần thể quy mô lớn cỡ này.
Vũ trụ Thánh Tôn, Thiên Đế Cung, Thượng Thần Đế khi được Hàn Vũ Thiên đưa về vũ trụ trung cấp đã được thế lực của mình hộ tống về lại Thiên Đế Cung.
"Mọi chuyện tiến triển thế nào?"
Một tướng quân mặc kim giáp quỳ ở chính điện nói:
"Thần đế anh minh, bọn chúng đúng thật là có kẻ chống lưng phía sau, nhưng thế lực phía sau là ai thì không thể biết rõ được."
Thượng Thần Đế thở dài nói:
"Xem ra cái đuôi của con thần long này giấu rất kỹ, chỉ còn cách chờ hắn về mà thôi."
Tướng quân kim giáp đôi mắt có một chút biến đổi nói:
"Ý của bệ hạ là người đó sao?"
Thượng Thần Đế nhắm mắt lại dựa vào thần tọa nói:
"Lần đó, hắn cũng đã khẳng định bản thân còn sống với toàn bộ Vũ Trụ, mục đích là gì thì ta cũng không rõ cho lắm, nhưng sẽ làm cho rất nhiều kẻ lo lắng và bắt đầu tìm kiếm hắn, chủ yếu là diệt đi vị Minh Đế năm đó."
Tướng quân kim giáp mỉm cười nói:
"Bọn chúng thật sự nghĩ Minh Đế dễ dàng bị phát hiện đến vậy?"
Thượng Thần Đế cười nói:
"Mưu kế trùng trùng, biến số bên trong không ai có thể nắm chắc được, nhưng hắn là kẻ còn kì diệu hơn cả biến số, chúng ta chỉ cần lo việc của vũ trụ này là được."
Bên ngoài Thiên Đế Cung đột nhiên nổ một tiếng rầm mang theo vô tận ma khí hạ phàm xuống, ánh sáng của Thiên Đế Cung ảm đạm hơn trước vài phần.
Tướng quân kim giáp đứng dậy nhìn ra bên ngoài toàn thân chiến ý bốc lên ngập trời, Thượng Thần Đế chậm rãi mở mắt nhìn lên trần nhà.
Hai luồng khí tức va chạm phá vỡ trần nhà vướng víu, phía trên không trung là một người mặc hắc bào với họa tiết từng đường chỉ hoàng kim sắc sảo, tay cầm một cái quạt không tước tràn đầy yêu mị, thanh niên vừa nhìn vào liền làm cho trời đất điên đảo, đây ắt hẳn là mỹ nam đẹp nhất thiên hạ rồi.
Chân Ma Đế mang theo hai vị tùy tùng trung thành nhất đến Thiên Đế Cung, Thất Sát Ma Quân cười nói:
"Lưu Hiền, ngươi cũng trở về Viễn Cổ cảnh rồi, không cùng ta đến chém giết một trận."
Thượng Thần Đế ngồi ở thần tọa, khí tức quang minh chiếu rọi xua tan hắc ám nói:
"Thất Sát Ma Quân, ngươi đến đây làm loạn sao?"
Chân Ma Đế hắc khí bốc lên giọng điệu càn quấy nói:
— QUẢNG CÁO —
"Ta đã đến làm loạn không biết bao nhiêu lần rồi, ngươi còn phải hỏi sao?"
Tướng quân kim giáp tức giận lấy ra trường mâu đâm tới, một ma tướng bên cạnh Chân Ma Đế cười nói:
"Tần Lâm, đối thủ của ngươi là ta."
Ma tướng kia phi người lấy ra trường thương cùng với Tần Lâm so tài cao thấp, một vị ngân giáp tướng cũng từ ngoài bay vào hộ tống Thượng Thiên Đế, Lưu Hiền cười nói:
"Ngươi lo tên còn lại, Chân Ma Đế thì cứ để ta."
Ngân giáp tướng nghe vậy cũng nhận lệnh đối pho với ma tướng còn lại, hiện tại trong chính điện này cũng chỉ còn hai vị Thượng Thần Đế và Chân Ma Đế mà thôi.
"Âm Sát Thần, Phá."
Chân Ma Đế là người động thủ đầu tiên, hai luồng khí tức tử và bạch lao đến không hề lưu tình, Thượng Thần Đế bàn tay vỗ ra một đạo ánh lửa ngũ sắc cùng với âm sát khí va chạm.
Đại địa dưới sự va chạm này như muốn sụp đổ, dù cả hai chỉ mới trở về Viễn Cổ, nhưng thực lực lại có thể so với Địa Tinh Cảnh, đây chính là vượt một cái siêu cấp cảnh giới mà chiến, trên đời này e là không ai có thể làm được chuyện này.
"Nhất Linh Thiên Hỏa."
Thượng Thần Đế ngưng tụ ra thần kiếm được bọc bởi bạch hỏa, một đòn chém ra mang theo trấn động ngập trời.
"Nhất Hồn, Thánh Ma Hồn Trảo."
Chân Ma Đế thì ngưng tụ ma trảo chộp tới cùng với bạch hỏa đối cứng, thần cung nhận lấy chấn động không ngừng.
"Chân Ma Đế của các ngươi đến đây, lại muốn kiếm chuyện để phá sao, Thái Kim?"
Ngân giáp tướng nhìn thần cung ba động mạnh mẽ lại tức giận nói, Thái Kim nhún vai cười nói:
"Bọn ta chỉ phụng lệnh mà làm thôi, Mạnh Đà ngươi cũng hiểu rõ, Chân Ma có tính cách gì mà."
Tần Lâm thì cùng với ma tướng Long Ngạo so tài lại đột nhiên trừng lớn mắt nhìn về phía thần cung.
Thần Đế Cung lại phát ra hai đạo ánh sáng thần thánh, đây gọi là Địa Nguyên Thần Tinh, chỉ khi đạt đến Địa Tinh cảnh mới có thể ngưng tụ được.
"Khoan đã! Đó là gì? Không giống với Địa Tinh Cảnh bình thường đột phá!"
Long Ngạo là kẻ đầu tiên nhận ra chuyện khác thường bên trong, Địa Nguyên Thần Tinh lập tức phân ra thành năm khối nhỏ xoay tròn.
"Các ngươi chết đi lại không rơi vào luân hồi, dùng phương thức qua mặt thiên đạo quy tắc để trở về, theo việc làm trái quy tắc này tiến hành hạ xuống trừng phạt, mỗi khi đột phá đại cảnh giới thì hai ngươi sẽ tu luyện khó khăn hơn người khác gấp năm lần, cũng đổi lại thực lực sẽ mạnh hơn so với người khác."
Một đạo thanh âm uy nghiêm tràn đầy sức mạnh thượng thiên, dù bốn người Tần Lâm đã là cao thủ Giới Nguyên Cảnh, đối mặt với đạo thanh âm này cũng trở nên sợ hãi.
"Làm sao?"
Ma Quân ánh mắt ngoài ý muốn nhìn Lưu Hiền đối diện, quy tắc vũ trụ thượng cấp cực kì khắc khe, bọn họ từng là hai đại đế dẫn đầu chúng tu cũng hiểu rất rõ, sớm đã chuẩn bị cho lần thiên đạo giáng hạ rất chu toàn, lại nhận được kết quả là tu luyện khó hơn kẻ khác năm lần, không có lôi phạt.
Lưu Hiền cũng không biết phải giải thích tình huống trước mắt như thế nào, dựa vào quy tắc mà phán thì hai người sẽ là thập tử nhất sinh.
Một âm thanh như tiếng sáo vang lên, vòng xoáy không gian đột nhiên xuất hiện, lại thấy xung quanh vòng xoáy không gian có từng sợi kim sắc, bên trong chui ra một quyển sách.
"Đó là..."
Toàn bộ kinh hãi rồi lại quỳ xuống mặt đất, bao gồm cả Chân Ma Đế và Thượng Thần Đế, Vạn Niên Bí Thư bay lượn trong không trung phát ra âm thanh như tiếng sáo. — QUẢNG CÁO —
Vạn Niên Bí Thư lượn vài vòng rồi chui vào không gian khác rời đi, trước khi đi nó còn để lại hai mảnh giấy trắng ở trước mặt hai vị đế giả.
"Đây là thứ gì?"
Hai người cũng giống với Hàn Vũ Thiên lúc đó, được Vạn Niên Bí Thư đưa cho mảnh giấy trắng cũng không biết nó là thứ gì.
"Dù không biết là thứ gì, phàm là vật thần thư đưa đều rất trân quý, cất giữ cẩn thận."
Lưu Hiền đem mảnh giấy giấu vào trong linh hồn giới chỉ, Ma Quân tương tự cũng cất trong linh hồn, còn về phần Địa Nguyên Thần Tinh thì nó tự hành dung nhập với cơ thể bọn họ.
Ở một thế giới toàn là băng tuyết, nơi đây to lớn còn hơn một thượng cấp thế giới, quanh năm bão tuyết khắt nghiệt, ngay cả tu vi Địa Tinh Cảnh cũng không thể chịu đựng được lâu.
Một đôi mắt băng lam chậm rãi mở ra trong cơn bão tuyết dày đặc, một long trảo từ trong tuyết nhấc lên.
"Hừ, hai tên long tổ kia đã xuất quan rồi."
Hàn Long Nguyên Thánh cơ thể to lớn bay lên không trung lượn quanh thế giới băng tuyết của mình.
Những vùng thế giới xung quanh dưới sự di chuyển của Hàn Long Nguyên Thánh lập tức hóa thành mùa đông lạnh giá.
Hàn Long Nguyên Thánh bay hơn trăm vòng mới dừng lại thân hình, lam quang chiếu sáng lại trở thành một nam tử tóc lam.
Khuôn mặt nhìn rất hiền lành lại mang theo mười phần nho nhã, khắc với khuôn mặt của hắn là cơ thể tráng kiện cân đối, Hàn Long Nguyên Thánh búng tay trên thân đã khoác lên y phục thư sinh.
"Ngủ lâu như vậy rồi, không biết đồ đệ của ta có khỏe không."
Ngay khi Hàn Long Nguyên Thánh định rời đi thì một đoạn ký ức hiện ra như được lập trình sẵn.
"Ta đang trong quá trình trở lại, mong ngươi có thể bảo hộ đôi mắt này."
Hàn Long Nguyên Thánh biến ra hộp ngọc đựng đôi mắt của Hàn Vũ Thiên, ký ức vừa rồi cũng là do khắc ấn từ hộp ngọc này, hắn thở dài nói:
"Ta vừa ngủ dậy, ngươi lại đem đến không ít phiền phức đến."
Hàn Long Nguyên Thánh cất hộp ngọc vào thì xoay người phất tay, từ trong đám tuyết dày chui lên tòa cung điện trải dài ngàn dặm với vô số kiến trúc.
Hàn Long Nguyên Thánh lại ngưng tụ ra một đoàn thận niệm nói:
"Các tín đồ của ta, hãy tập hợp lại ở Thánh Hàn Giới."
Thần niệm phóng đi với tộc độ cực cao, hắn chậm rãi bước vào trong cung điện bằng băng nói:
"Bản long thức giấc, cũng nhất định giúp ngươi bảo hộ nó đến cùng, bọn chúng đến thì cứ việc đến."
Thánh Hàn Giới đột nhiên phóng ra thứ sức mạnh kinh người, thổi bay toàn bộ tinh giới xung quanh ra khỏi quỹ đạo, đây chính là thị uy khi Hàn Long Nguyên Thánh thức tỉnh.
Đạo thần niệm truyền đi chỉ một canh giờ đã thấy bầu trời Thánh Hàn Giới xuất hiện vô số chiến hạm, ước chừng gần vài trăm vạn nhân lực.
Không trung có năm người y phục giống nhau, khí tức phiêu miễu cũng cùng chung một loại ôm quyền thật sâu hướng cung điện hô lớn:
"Cung nghênh long tổ thức tỉnh."
Sâu trong cung điện lại truyền ra một đạo âm thanh nói:
— QUẢNG CÁO —
"Bản long tỉnh dậy cũng là lúc nguy cơ trùng trùng sắp ập tới, Hàn Vân Nam, Hàn Bách Xuyên, Hàn Đạo Văn, Hàn Cô, Hàn Du Nhi, các ngươi sẽ gặp phải nguy cơ tới tính mạng, nếu không muốn chết có thể rời đi."
Năm vị tộc trưởng của năm nhánh tộc Hàn gia ở phương vũ trụ này nhìn nhau một lúc lâu, Hàn Vân Nam ôm quyền nói:
"Long tổ đã ban cho Hàn gia rất nhiều thứ, bọn ta sẽ không vì sợ chết mà bỏ mặc long tổ."
Hàn Du Nhi là nữ tử duy nhất trong năm người cũng ôm quyền nói:
"Long tổ cứ hạ lệnh, trên dưới Hàn gia tuyệt đối nghe theo."
Tất cả người của Hàn gia đều cung kính quỳ gối không hề có sự trói buộc nào, Hàn Long Nguyên Thánh cười nói:
"Ha ha ha, nếu đã vậy thì toàn quân nghe lệnh, chuẩn bị nghênh địch!"
Hàn gia toàn bộ xoay chuyển chiến hạm thành một trận pháp xung quanh cung điện, ai cũng lập tức rơi vào trạng thái chiến đấu.
Cách Thánh Hàn Giới không xa cũng có hai nhánh quân lực khác nhau kéo đến, đó không phải là nhân tộc mà là long tộc hơn mấy trăm vạn đầu.
Ngũ Trảo Kim Long dẫn đầu đoàn quân tiến lên, Hắc Diệt Long Hoàng cũng dẫn theo hắc long tiến tới Thánh Hàn Giới.
Hai chi long tộc rất nhanh đã đến được bên ngoài Thánh Hàn Giới, Ngũ Trảo Kim Long hóa thành hình người là một thanh niên lực lưởng bộ dáng cao ngạo.
Hắc Diệt Long Hoàng hóa thành hình người lại là thanh niên bộ dáng tùy tiện.
Cả hai vị long tổ vừa tới đã xuất hiện ở phía trên cung điện của Hàn Long Nguyên Thánh, Hắc Diệt Long Hoàng cười nói:
"Ta biết ngươi đã thức tỉnh, cũng không thích dài dòng, giao ra đôi mắt của Hàn Vũ Thiên đây."
Ngũ Trảo Kim Long khoanh tay cười nói:
"Chí ít mạng của ngươi và đám thủ hạ còn có thể giữ."
Hàn Long Nguyên Thánh chậm rãi bước ra ngẩn đầu nhìn trời cười nói:
"Mạng của ta ngay cả Vũ Trụ Thủ Hộ Giả còn không lấy nổi, bằng vào hai đầu long chủng cùng cấp thì ta có chút không để vào mắt."
Lời của Hàn Long Nguyên Thánh không sai, tuy cùng là tam long tổ tồn tại từ khởi nguyên, nhưng hai vị khác thủ đoạn so với hắn ít hơn rất nhiều, bọn họ tự cho rằng bản thân vô địch mới không sáng tạo thêm bí kĩ hộ thân, chỉ ưu tiên công kích mới bị Hàn Long Nguyên Thánh vượt qua một đầu.
Năm đó Hàn Vũ Thiên trở thành Vũ Trụ Thủ Hộ Giả đi thu phục khởi nguyên sinh linh, tam long tổ lần lượt bị ghé thăm nhận lấy không ít trái đắng từ hắn, nhưng chỉ có Hàn Long Nguyên Thánh là không hề nhận hậu quả nào, còn hai long tổ khác suýt thì bỏ mạng.
"Chuyện đó đã là ức vạn năm trước, ngươi không xem lại Vũ Trụ Thủ Hộ Giả đã tọa hóa rồi à?"
Hắc Diệt Long Hoàng vẻ mặt bình thản không hề bị lung lây bởi lời của hắn, Ngũ Trảo Kim Long nâng ngón tay ngưng tụ kim quang nói:
"Thủ Hộ Giả đã mất, giao ra cặp mắt để bọn ta bước vào cảm ngộ cuối cùng, đạt tới tu vi của Vũ Trụ Thánh Thú."
Hàn Long Nguyên Thánh thở dài, khí tức âm hàn lưu chuyển hóa thành ngọn giáo đánh tới hai vị long tổ.
Đứng trước đợt tấn công như vũ bão này thì hai vị long tổ cũng không có khinh thường, toàn thân lực lượng bạo khởi tung chiêu ngăn chặn.
Nhưng Hàn Long Nguyên Thánh ra tay dứt khoác lại vung thêm một đòn đánh bay Ngũ Trảo Kim Long ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.