Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái (Dịch)
Chương 16: Chu Chiến Hoàng
Anh Tuấn Đích Tiểu Cáp
21/12/2022
Hoang Cổ Cấm Địa!
Đây là một trong hai đại cấm địa ở Đông Hoang, nơi này không chỉ tràn đầy kỳ yêu dị thú, Hoang Cổ đại yêu mà thậm chí còn xuất hiện cả Hoàng Cảnh Yêu Thú nữa, với lại không chỉ có một con!
Mặc dù trong này có vô số yêu thú cùng nguy hiểm rình rập nhưng vẫn luôn sẽ có các tu sĩ cường đại thâm nhập và công phạt vào đây, chỉ vì một lý do duy nhất chính là trong đây đồng thời còn tồn tại vô số Đại Dược, thậm chí là Hoàng Dược.
Những vật liệu chữa thương hay dược liệu khác không thể nào so sánh được với một gốc Hoàng Dược, tại Thanh Vân Giới thì Hoàng Dược đã gần như trở thành một truyền thuyết rồi, rất ít người gặp qua nó.
Hiện tại bên ngoài của Hoang Cổ Cấm Địa bình thường vô cùng yên tĩnh nay đã có không ít người tụ tập.
“Lâm huynh, không biết chúng ta có thể đoạt được chút cơ duyên nào ở trong đây hay không nữa.”
Tại một vị trí bí ẩn đang có hai thiếu niên thanh tú ẩn núp, một vị trong hai quay đầu sang vị còn lại rồi lên tiếng hỏi thăm, cả hai vô tình gặp nhau tại đây, do tính cách phù hợp cho nên cả hai đã đồng thời kết bạn lập đội.
“Ta không rõ!”
Thiếu niên còn lại khẽ lắc đầu, dù sao ở đây đang tụ tập vô số cường giả vô danh cùng nổi danh từ khắp mọi nơi.
Tất cả mọi người đều tụ tập tại đây là vì Tiền Hoàng Chủ của Đại Chu Hoàng Triều muốn xông vào Hoang Cổ Cấm Địa để tìm Đại Dược, giúp cho đệ tử trong tộc có thể Trúc Cơ.
Lâm Phàm nghĩ lại mà cảm thấy tự ti, hắn nghĩ lại bản thân trước kia phải đánh nhau chết sống mới có thể cướp được một gốc Linh Dược bình thường, Lâm Phàm không khỏi cảm thán tuy cùng là người nhưng lại khác nhau quá nhiều.
“Đến lúc đó chúng ta tìm thời cơ, xem thử có thể đi theo sau nhặt nhạnh một tý Linh Dược tốt tốt hay không.”
Lâm Phàm trầm ngâm một lát sau đó nói kế hoạch của bản thân cho Diệp Bằng đứng kế nghe.
“Được, Lâm huynh nói có lý!”
Thiếu niên tên Diệp Bằng có vẻ rất tín nhiệm thiếu niên họ Lâm bên cạnh này.
“Mau nhìn xem, đó có phải là Hoàng Kim Chiến Xa của Đại Chu Hoàng Triều không?”
Đột nhiên có một người đang quan sát bốn phương la to lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người ở Trung Châu đều biết mỗi một lần Đại Chu Hoàng Triều có một nhân vật trọng yếu nào đó ra ngoài thì đều sẽ có Chiến Xa đi theo để hộ vệ, tất cả Chiến Xa đều được dị thú cường đại lôi kéo.
Ở phương xa hiện tại đang có hơn một chục chiếc Chiến Xa đang bay tới trùng điệp, mỗi một chiếc đều tỏa ra khí tức cường đại tới cực độ.
Và việc khiến người khác sợ hãi nhất chính là trong hơn một chục chiếc chiến xa này có một chiếc chiến xa tỏa ra khí thế cường đại hơn tất cả, không gian xung quanh con dị thú kéo chiếc xe đó được áp súc lại cực độ, điều này đã cho thấy được con dị thú kia ít nhất cũng là một đại năng Thái Hư Cảnh.
Một con dị thú kéo xe thôi mà lại đã là một đại năng Thái Hư Cảnh, phải biết rằng trong thời đại mà Nhân Hoàng không hiện thế tại Đông Hoang Tiên Cảnh này thì đại năng Thái Hư Cảnh đã là cường giả tối đỉnh, là một tồn tại uy chấn một phương, dù đặt ở trong các Thánh Địa Đạo Cung cũng sẽ có địa vị trưởng lão.
“Chu Chiến Hoàng tới!”
Một vị tu sĩ cường đại tỏa ra khí thế vô cùng bá đạo híp mắt nhìn qua chiếc Chiến Xa màu ám kim kia sau đó lên tiếng.
Chu Chiến Hoàng có tên là Cơ Không, hắn chính là Hoàng Chủ đời trước của Đại Chu Hoàng Triều, thanh danh uy chấn Đông Hoang Tiên Thổ mấy trăm năm, Nhân Hoàng Đỉnh trong tay hắn lục ép toàn bộ Thanh Vân Giới.
Nhưng tu sĩ dù cho cường đại tới đâu thì cũng sẽ có lúc tới tuổi xế chiều, khí huyết suy bại, trừ phi ngươi có thể liên tục đột phá được cảnh giới cao hơn, hoặc có thể đi tới Thiên Tôn Chi Cảnh, thành tựu Bất Hủ Chi Thân, tới lúc đó ngươi có thể sở hữu thọ nguyên mấy trăm ngàn hay thậm chí là mấy trăm vạn năm, chứng kiến thời đại hưng suy.
“Từ khi chia tay đến nay thì các vị bằng hữu vẫn khỏe mạnh chứ?”
Một thanh âm hùng hậu vang lên từ chiếc Chiến Xa màu ám kim kia, những dị thú xung quanh xung rít dài hưởng ứng!
“Chu Chiến Hoàng đúng thật là càng già càng dẻo dai, vừa nhìn liền biết sắp bước vào Nhân Hoàng Lộ để trở thành Nhân Hoàng rồi, chúng ta không thể nào so sánh được!”
Trên bầu trời xuất hiện một con đại bàng màu vàng kim đang dần bay thẳng xuống, khi nó đáp đất một cách vững vàng thì mọi người mới thấy được trên lưng nó đang có mười mấy người đứng một cách bình tĩnh.
“Đã lâu không gặp, Chu Chiến Hoàng, gần đây ta cũng rất tốt!”
Một lão giả râu tóc bạc trắng đứng ra giữa đám người trên lưng đại bàng kia, vừa nhìn liền bước đây là người dẫn đội của đội hình này, y cười tủm tỉm nhìn về phía Chiến Xa màu ám kim kia, trong mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ rất nhạt, y hoàn toàn không ngờ được việc dù người ngoài có đồn đoán ra sao nhưng Chu Chiến Hoàng vẫn giữ được trạng thái mạnh mẽ vô cùng.
Vừa rồi nếu nhìn sơ qua thì tưởng rằng cả hai chỉ đối thoại giữa không trung mà thôi, nhưng thật ra trong âm thầm y đã phát ra một tia Kiếm Khí cường đại để thử thăm dò, nhưng tia Kiếm Khí kia lại tiêu tán một cách vô thanh vô thức!
Việc này đại biểu cho Chu Chiến Hoàng chắc chắn sẽ không trong trạng thái suy yếu như nhiều người đồn đại, nhất là những lời đồn Chu Chiến Hoàng sắp chết kia càng không thể tin.
Đây là một trong hai đại cấm địa ở Đông Hoang, nơi này không chỉ tràn đầy kỳ yêu dị thú, Hoang Cổ đại yêu mà thậm chí còn xuất hiện cả Hoàng Cảnh Yêu Thú nữa, với lại không chỉ có một con!
Mặc dù trong này có vô số yêu thú cùng nguy hiểm rình rập nhưng vẫn luôn sẽ có các tu sĩ cường đại thâm nhập và công phạt vào đây, chỉ vì một lý do duy nhất chính là trong đây đồng thời còn tồn tại vô số Đại Dược, thậm chí là Hoàng Dược.
Những vật liệu chữa thương hay dược liệu khác không thể nào so sánh được với một gốc Hoàng Dược, tại Thanh Vân Giới thì Hoàng Dược đã gần như trở thành một truyền thuyết rồi, rất ít người gặp qua nó.
Hiện tại bên ngoài của Hoang Cổ Cấm Địa bình thường vô cùng yên tĩnh nay đã có không ít người tụ tập.
“Lâm huynh, không biết chúng ta có thể đoạt được chút cơ duyên nào ở trong đây hay không nữa.”
Tại một vị trí bí ẩn đang có hai thiếu niên thanh tú ẩn núp, một vị trong hai quay đầu sang vị còn lại rồi lên tiếng hỏi thăm, cả hai vô tình gặp nhau tại đây, do tính cách phù hợp cho nên cả hai đã đồng thời kết bạn lập đội.
“Ta không rõ!”
Thiếu niên còn lại khẽ lắc đầu, dù sao ở đây đang tụ tập vô số cường giả vô danh cùng nổi danh từ khắp mọi nơi.
Tất cả mọi người đều tụ tập tại đây là vì Tiền Hoàng Chủ của Đại Chu Hoàng Triều muốn xông vào Hoang Cổ Cấm Địa để tìm Đại Dược, giúp cho đệ tử trong tộc có thể Trúc Cơ.
Lâm Phàm nghĩ lại mà cảm thấy tự ti, hắn nghĩ lại bản thân trước kia phải đánh nhau chết sống mới có thể cướp được một gốc Linh Dược bình thường, Lâm Phàm không khỏi cảm thán tuy cùng là người nhưng lại khác nhau quá nhiều.
“Đến lúc đó chúng ta tìm thời cơ, xem thử có thể đi theo sau nhặt nhạnh một tý Linh Dược tốt tốt hay không.”
Lâm Phàm trầm ngâm một lát sau đó nói kế hoạch của bản thân cho Diệp Bằng đứng kế nghe.
“Được, Lâm huynh nói có lý!”
Thiếu niên tên Diệp Bằng có vẻ rất tín nhiệm thiếu niên họ Lâm bên cạnh này.
“Mau nhìn xem, đó có phải là Hoàng Kim Chiến Xa của Đại Chu Hoàng Triều không?”
Đột nhiên có một người đang quan sát bốn phương la to lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người ở Trung Châu đều biết mỗi một lần Đại Chu Hoàng Triều có một nhân vật trọng yếu nào đó ra ngoài thì đều sẽ có Chiến Xa đi theo để hộ vệ, tất cả Chiến Xa đều được dị thú cường đại lôi kéo.
Ở phương xa hiện tại đang có hơn một chục chiếc Chiến Xa đang bay tới trùng điệp, mỗi một chiếc đều tỏa ra khí tức cường đại tới cực độ.
Và việc khiến người khác sợ hãi nhất chính là trong hơn một chục chiếc chiến xa này có một chiếc chiến xa tỏa ra khí thế cường đại hơn tất cả, không gian xung quanh con dị thú kéo chiếc xe đó được áp súc lại cực độ, điều này đã cho thấy được con dị thú kia ít nhất cũng là một đại năng Thái Hư Cảnh.
Một con dị thú kéo xe thôi mà lại đã là một đại năng Thái Hư Cảnh, phải biết rằng trong thời đại mà Nhân Hoàng không hiện thế tại Đông Hoang Tiên Cảnh này thì đại năng Thái Hư Cảnh đã là cường giả tối đỉnh, là một tồn tại uy chấn một phương, dù đặt ở trong các Thánh Địa Đạo Cung cũng sẽ có địa vị trưởng lão.
“Chu Chiến Hoàng tới!”
Một vị tu sĩ cường đại tỏa ra khí thế vô cùng bá đạo híp mắt nhìn qua chiếc Chiến Xa màu ám kim kia sau đó lên tiếng.
Chu Chiến Hoàng có tên là Cơ Không, hắn chính là Hoàng Chủ đời trước của Đại Chu Hoàng Triều, thanh danh uy chấn Đông Hoang Tiên Thổ mấy trăm năm, Nhân Hoàng Đỉnh trong tay hắn lục ép toàn bộ Thanh Vân Giới.
Nhưng tu sĩ dù cho cường đại tới đâu thì cũng sẽ có lúc tới tuổi xế chiều, khí huyết suy bại, trừ phi ngươi có thể liên tục đột phá được cảnh giới cao hơn, hoặc có thể đi tới Thiên Tôn Chi Cảnh, thành tựu Bất Hủ Chi Thân, tới lúc đó ngươi có thể sở hữu thọ nguyên mấy trăm ngàn hay thậm chí là mấy trăm vạn năm, chứng kiến thời đại hưng suy.
“Từ khi chia tay đến nay thì các vị bằng hữu vẫn khỏe mạnh chứ?”
Một thanh âm hùng hậu vang lên từ chiếc Chiến Xa màu ám kim kia, những dị thú xung quanh xung rít dài hưởng ứng!
“Chu Chiến Hoàng đúng thật là càng già càng dẻo dai, vừa nhìn liền biết sắp bước vào Nhân Hoàng Lộ để trở thành Nhân Hoàng rồi, chúng ta không thể nào so sánh được!”
Trên bầu trời xuất hiện một con đại bàng màu vàng kim đang dần bay thẳng xuống, khi nó đáp đất một cách vững vàng thì mọi người mới thấy được trên lưng nó đang có mười mấy người đứng một cách bình tĩnh.
“Đã lâu không gặp, Chu Chiến Hoàng, gần đây ta cũng rất tốt!”
Một lão giả râu tóc bạc trắng đứng ra giữa đám người trên lưng đại bàng kia, vừa nhìn liền bước đây là người dẫn đội của đội hình này, y cười tủm tỉm nhìn về phía Chiến Xa màu ám kim kia, trong mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ rất nhạt, y hoàn toàn không ngờ được việc dù người ngoài có đồn đoán ra sao nhưng Chu Chiến Hoàng vẫn giữ được trạng thái mạnh mẽ vô cùng.
Vừa rồi nếu nhìn sơ qua thì tưởng rằng cả hai chỉ đối thoại giữa không trung mà thôi, nhưng thật ra trong âm thầm y đã phát ra một tia Kiếm Khí cường đại để thử thăm dò, nhưng tia Kiếm Khí kia lại tiêu tán một cách vô thanh vô thức!
Việc này đại biểu cho Chu Chiến Hoàng chắc chắn sẽ không trong trạng thái suy yếu như nhiều người đồn đại, nhất là những lời đồn Chu Chiến Hoàng sắp chết kia càng không thể tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.