Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái (Dịch)
Chương 45: Dịch Dung Thuật Nghịch Thiên
Anh Tuấn Đích Tiểu Cáp
24/12/2022
Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Vương Phủ.
“Khi chưa mở khóa thể chất thì tốc độ tu luyện quá thật quá chậm.”
Diệp Trần nói với vẻ cười khổ, hiện tại bởi vì chưa thể mở khóa Đấu Chiến Thánh Thể nên trong mắt mọi người bản thân chính là một phế vật chính hiệu, thậm chí còn bị lấy ra chê cười nữa.
Nhưng hắn lại không thể phản bác bởi vì tất cả những lời đàm tiếu đó đều là sự thật, hiện tại hắn chỉ là một phế vật không thể tu luyện mà thôi.
“Nhưng mà bắt đầu từ hôm nay, Diệp Trần ta sẽ viết nên một trang truyền kỳ thuộc về chính bản thân mình.”
Diệp Trần nghĩ tới cảnh một lát nữa bản thân lấy được món bảo vật kia sau đó mở khóa Đấu Chiến Thánh Thể thì nhịn không được mà mỉm cười.
Món bảo vật này đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong kế hoạch của Diệp Trần, sau khi mở khóa được Đấu Chiến Thánh Thể, dù chỉ là một phần nhỏ thôi thì cũng đã đủ để tiến hành những bước kế tiếp.
Đợi một thời gian ngắn sau khi Thần Ma Bí Cảnh mở ra thì bản thân liền lấy được Cổ Tháp Chín Tầng, tới khi đó tất cả đều kiện đều tề tụ đủ, bản thân hắn cũng có thể nhanh chóng trưởng thành.
Diệp Trần nhìn ra bên ngoài sau đó nhanh chóng mang giày, rời khỏi Diệp Vương Phủ.
Hắn đi ra một cách lén lút sau đó nấp vào một góc không ai chú ý.
“May mà vào kiếp trước trong khi đào vong bản thân đã học được một chiêu Dịch Dung Thuật.”
Diệp Trần nhìn vào gương mặt mới của bản thân với vẻ hài lòng, trước kia khi hắn vừa bước vào Thái Cổ Tiên Vực thì bởi do đoạt đi một vài thiên tài địa bảo nên đã bị một số thế lực lớn tại Thượng Giới truy sát.
Khi đó hắn còn khá là yếu ớt nên hắn đã cố tình mua một cuốn cổ kinh dạy Dịch Dung Thuật, mỗi một lần xuất hiện thì đối mặt với Diệp Trần luôn là đuổi giết vô cùng vô tận, nếu như không có sự xuất hiện của Dịch Dung Thuật thì Diệp Trần đã tan xương từ lâu rồi.
“Với tay nghề cùng cảnh giới hiện tại của ta thì đoán chừng Thần Phủ Cảnh cũng không thể nhìn thấu được.”
Hiện tại Diệp Trần mang theo dáng vẻ của một đại hán đầy râu, lúc nói chuyện thì giọng nói cũng trở nên thô đặc.
“Nếu như không phải do hiện tại ta không có bất kỳ tu vi nào thì ngay cả cường giả Nhân Hoàng Cảnh cũng không thể nhìn thấu được ta, thật là đáng tiếc.”
Diệp Trần hơi đáng tiếc nhưng cũng không còn cách nào khác.
Dịch Dung Thuật dù sao cũng là một môn công pháp, muốn thật sự phát huy hết công năng của nó thì đương nhiên cũng phải nhờ thực lực làm cơ sở, dù chỉ là một xíu cũng đã đủ rồi.
Hiện tại thực lực của Diệp Trần không có quá nhiều, có thể nói là gần như không có, thế nên việc khiến cho Thần Phủ Cảnh trở xuống không thể nhìn thấu đã là tốt lắm rồi.
Nhưng mà trình độ thế này tại Hạ Giới là đủ rồi, theo Diệp Trần thì Nhân Hoàng tại Thanh Vân Giới gần như đã tuyệt tăm, đại năng Thái Hư Cảnh thì chỉ ở trong Thánh Địa, Hoàng Triều không ra.
Thần Phủ Cảnh đã coi như là cường giả đứng đầu rồi, Diệp Trần với tu vi Linh Cảnh nhỏ nhoi mà lừa qua được Thần Phủ Cảnh thì đã là một kỳ tích, không thể không nói Khí Vận Chi Tử quả thật quá cường đại.
Tiên Đài Đấu Giá Hội ở bên phải của Diệp Vương Phủ, thế nên Diệp Trần không tốn quá nhiều thời gian liền có thể chạy tới.
Ở trong một tòa lầu gần đó.
Một nam tử cực kỳ tuấn tú quan sát vị trí mà Diệp Phàm vừa rồi khỏi một lúc, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười đạm bạc.
Bên cạnh đang có một vị mỹ nữ tuyệt sắc đứng xoa bóp cho hắn, động tác tuy chậm nhưng từng cái đều có lực và tràn đầy kỹ thuật.
“Chúng ta cũng nên xuống dưới đi dạo một chút rồi, ở lại đây hoài cũng chán quá.”
Tần Cửu Ca sờ về phía Y Y trong ngực rồi lên tiếng.
Hắn muốn xem thử xem rốt cuộc tên Diệp Trần này muốn làm cái quỷ gì mà lại lén lén lút lút như thế!
Là có cơ duyên gì sao?
Không tốt rồi, cơ duyên thì làm sao có thể để ngươi cầm được chứ, đã là rau hẹ thì phải có giác ngộ của rau hẹ đi!
Tiên Đài Đấu Giá Hội.
Tại Đại Chu có một vài Đấu Giá Hội khá là nổi danh, tuy nhiên danh tiếng lan xa nhất trong số đó là Tiên Đài Đấu Giá Hội.
Tiên Đài Đấu Giá Hội là một tổ chức đấu giá có lịch sử cực kỳ lâu đời, bối cảnh thâm hậu cực kỳ, thậm chí còn có người nghe nói bọn hắn có hoàng thất của Đại Chu chống lưng, thế nên chỉ cần ở trong địa phận của Đại Chu thì không ai dám gây sự với nó cả.
Nơi này đã từng đấu giá qua không biết bao nhiêu đồ vật có giá trị cao, thế nên nó rất được các thế gia vọng tộc tại Đại Chu Hoàng Triều yêu thích.
Mỗi một lần Tiên Đài Đấu Giá Hội muốn khai mạc thì ban tổ chức đều sẽ liệt kê ra những đồ vật có mặt trong phiên đấu giá lần này, tất cả quý phủ đỉnh cấp của Đại Chu Hoàng Triều đều sẽ nhận được danh sách.
Thế nên các quan to quyền quý hay là các thế lực đỉnh tiêm của Đại Chu Hoàng Triều đều đã chuẩn bị đầy đủ bạc để cạnh tranh thứ mình thích nhất.
“Khi chưa mở khóa thể chất thì tốc độ tu luyện quá thật quá chậm.”
Diệp Trần nói với vẻ cười khổ, hiện tại bởi vì chưa thể mở khóa Đấu Chiến Thánh Thể nên trong mắt mọi người bản thân chính là một phế vật chính hiệu, thậm chí còn bị lấy ra chê cười nữa.
Nhưng hắn lại không thể phản bác bởi vì tất cả những lời đàm tiếu đó đều là sự thật, hiện tại hắn chỉ là một phế vật không thể tu luyện mà thôi.
“Nhưng mà bắt đầu từ hôm nay, Diệp Trần ta sẽ viết nên một trang truyền kỳ thuộc về chính bản thân mình.”
Diệp Trần nghĩ tới cảnh một lát nữa bản thân lấy được món bảo vật kia sau đó mở khóa Đấu Chiến Thánh Thể thì nhịn không được mà mỉm cười.
Món bảo vật này đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong kế hoạch của Diệp Trần, sau khi mở khóa được Đấu Chiến Thánh Thể, dù chỉ là một phần nhỏ thôi thì cũng đã đủ để tiến hành những bước kế tiếp.
Đợi một thời gian ngắn sau khi Thần Ma Bí Cảnh mở ra thì bản thân liền lấy được Cổ Tháp Chín Tầng, tới khi đó tất cả đều kiện đều tề tụ đủ, bản thân hắn cũng có thể nhanh chóng trưởng thành.
Diệp Trần nhìn ra bên ngoài sau đó nhanh chóng mang giày, rời khỏi Diệp Vương Phủ.
Hắn đi ra một cách lén lút sau đó nấp vào một góc không ai chú ý.
“May mà vào kiếp trước trong khi đào vong bản thân đã học được một chiêu Dịch Dung Thuật.”
Diệp Trần nhìn vào gương mặt mới của bản thân với vẻ hài lòng, trước kia khi hắn vừa bước vào Thái Cổ Tiên Vực thì bởi do đoạt đi một vài thiên tài địa bảo nên đã bị một số thế lực lớn tại Thượng Giới truy sát.
Khi đó hắn còn khá là yếu ớt nên hắn đã cố tình mua một cuốn cổ kinh dạy Dịch Dung Thuật, mỗi một lần xuất hiện thì đối mặt với Diệp Trần luôn là đuổi giết vô cùng vô tận, nếu như không có sự xuất hiện của Dịch Dung Thuật thì Diệp Trần đã tan xương từ lâu rồi.
“Với tay nghề cùng cảnh giới hiện tại của ta thì đoán chừng Thần Phủ Cảnh cũng không thể nhìn thấu được.”
Hiện tại Diệp Trần mang theo dáng vẻ của một đại hán đầy râu, lúc nói chuyện thì giọng nói cũng trở nên thô đặc.
“Nếu như không phải do hiện tại ta không có bất kỳ tu vi nào thì ngay cả cường giả Nhân Hoàng Cảnh cũng không thể nhìn thấu được ta, thật là đáng tiếc.”
Diệp Trần hơi đáng tiếc nhưng cũng không còn cách nào khác.
Dịch Dung Thuật dù sao cũng là một môn công pháp, muốn thật sự phát huy hết công năng của nó thì đương nhiên cũng phải nhờ thực lực làm cơ sở, dù chỉ là một xíu cũng đã đủ rồi.
Hiện tại thực lực của Diệp Trần không có quá nhiều, có thể nói là gần như không có, thế nên việc khiến cho Thần Phủ Cảnh trở xuống không thể nhìn thấu đã là tốt lắm rồi.
Nhưng mà trình độ thế này tại Hạ Giới là đủ rồi, theo Diệp Trần thì Nhân Hoàng tại Thanh Vân Giới gần như đã tuyệt tăm, đại năng Thái Hư Cảnh thì chỉ ở trong Thánh Địa, Hoàng Triều không ra.
Thần Phủ Cảnh đã coi như là cường giả đứng đầu rồi, Diệp Trần với tu vi Linh Cảnh nhỏ nhoi mà lừa qua được Thần Phủ Cảnh thì đã là một kỳ tích, không thể không nói Khí Vận Chi Tử quả thật quá cường đại.
Tiên Đài Đấu Giá Hội ở bên phải của Diệp Vương Phủ, thế nên Diệp Trần không tốn quá nhiều thời gian liền có thể chạy tới.
Ở trong một tòa lầu gần đó.
Một nam tử cực kỳ tuấn tú quan sát vị trí mà Diệp Phàm vừa rồi khỏi một lúc, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười đạm bạc.
Bên cạnh đang có một vị mỹ nữ tuyệt sắc đứng xoa bóp cho hắn, động tác tuy chậm nhưng từng cái đều có lực và tràn đầy kỹ thuật.
“Chúng ta cũng nên xuống dưới đi dạo một chút rồi, ở lại đây hoài cũng chán quá.”
Tần Cửu Ca sờ về phía Y Y trong ngực rồi lên tiếng.
Hắn muốn xem thử xem rốt cuộc tên Diệp Trần này muốn làm cái quỷ gì mà lại lén lén lút lút như thế!
Là có cơ duyên gì sao?
Không tốt rồi, cơ duyên thì làm sao có thể để ngươi cầm được chứ, đã là rau hẹ thì phải có giác ngộ của rau hẹ đi!
Tiên Đài Đấu Giá Hội.
Tại Đại Chu có một vài Đấu Giá Hội khá là nổi danh, tuy nhiên danh tiếng lan xa nhất trong số đó là Tiên Đài Đấu Giá Hội.
Tiên Đài Đấu Giá Hội là một tổ chức đấu giá có lịch sử cực kỳ lâu đời, bối cảnh thâm hậu cực kỳ, thậm chí còn có người nghe nói bọn hắn có hoàng thất của Đại Chu chống lưng, thế nên chỉ cần ở trong địa phận của Đại Chu thì không ai dám gây sự với nó cả.
Nơi này đã từng đấu giá qua không biết bao nhiêu đồ vật có giá trị cao, thế nên nó rất được các thế gia vọng tộc tại Đại Chu Hoàng Triều yêu thích.
Mỗi một lần Tiên Đài Đấu Giá Hội muốn khai mạc thì ban tổ chức đều sẽ liệt kê ra những đồ vật có mặt trong phiên đấu giá lần này, tất cả quý phủ đỉnh cấp của Đại Chu Hoàng Triều đều sẽ nhận được danh sách.
Thế nên các quan to quyền quý hay là các thế lực đỉnh tiêm của Đại Chu Hoàng Triều đều đã chuẩn bị đầy đủ bạc để cạnh tranh thứ mình thích nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.