Chương 207: Thánh Nữ Tò Mò
Weekend Anh
02/10/2021
- Này Phong Linh Nhi cô nương! Ta hỏi chút!
Phong Linh Nhi thấy ai đó khều khều sau lưng mình, nàng liền quay đầu lại.
Đập vào mắt là một thân ảnh nóng bỏng, áo cam bó sát, y phục hở rốn phô ra vòng eo mỹ lệ
- Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Nữ - Phượng Yên Đan?
Phong Linh Nhi hỏi
- Ân! Chính là ta!
Phượng Yên Đan gật đầu
- Vậy! Thánh nữ muốn gì ở ta?
- Không có gì, ta chỉ có chút tò mò về ngươi!
- Tò mò về ta?
- Đúng rồi!
- Một vị Thánh nữ lại có gì tò mò ở thường dân như ta chứ?
Phong Linh Nhi không mặn không nhạt nói với Phượng Yên Đan
- Tại vì, ngoại trừ Cô Cô của ta ra, chưa từng có ai sở hữu vẻ đẹp tự nhiên như cô nương cả, Phượng Yên Đan ta cũng tự nhận không bằng!
Phượng Yên Đan khẽ than thở, nhưng không có chút buồn bực nào khi tự nhận mình xấu hơn Phong Linh Nhi cả
Phong Linh Nhi nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, bộ dạng dịch dung này Vũ Lôi Phong hắn đã tổng hợp toàn bộ các ưu điểm tuyệt đỉnh về nhan sắc của một nữ nhân cổ trang về làm một. Còn kết hợp giữa vẻ đẹp hiện đại của Trái Đất và các idol phim Nhật. Phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ nhân
Vậy mà dưới lời nói này của Phượng Yên Đan, Cô Cô của nàng còn đẹp hơn như thế này
- Thật vậy sao? Nghe lời thánh nữ nói thật khiến ta tò mò nha
Phong Linh Nhi không khỏi có chút không phục, lại một lần nữa Vũ Lôi Phong hắn được trải nghiệm cảm giác ghen tỵ với nữ nhân khác từ tận đáy lòng như thế này
- Xem ra, sau lần này phải triệt để nâng cấp nhan sắc cho các nàng rồi! Nếu không đi ra đường thấy ai đẹp hơn mà các nàng cũng có cảm giác này, thân làm nam nhân như ta sao có thể làm ngơ?
Phong Linh Nhi tự nhủ
- Nếu có dịp, ngươi cứ đến Thảo Nguyên Xích Diệm, Phượng Linh Thần Nhất Tộc tìm ta, Cô Cô ta cũng rất thích những người như ngươi
- Sẽ đến!
-…
- À…ừm….Thánh nữ còn gì muốn chỉ giáo nữa không?
Phong Linh Nhi im lặng, Phượng Yên Đan cũng im lặng, mấy người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ thì đã sớm mở đại tiệc bò viên giữa trung tâm vòng chiến, mỗi người cầm hai cây bò viên từ từ thưởng thức, mắt hóng hớt cuộc trò chuyện của Phong Linh Nhi và Phượng Yên Đan, tai mỗi người đều hoạt động hết công suất, sợ rằng mình sẽ nghe sót câu nào đó
- Không có gì nữa, ta chỉ muốn nhìn dung nhan của ngươi gần hơn một chút mà thôi
- Vậy ta xin phép!
Phong Linh Nhi cúi chào Phượng Yên Đan một cái, sau đó quay lưng rời đi, tiến về chỗ đám người chúng nữ Nghịch Phong Minh
- Chúng ta lại gặp nhau rồi!
Phong Linh Nhi mỉm cười
Chúng nữ liếc mắt nhìn Phong Linh Nhi, sau đó Linh Nhi nói
- Linh Nhi tỷ tỷ, ta cũng tên là Linh Nhi nên khó mà phân biệt nha. Vậy nên ta đành phải gọi người là Phong tỷ tỷ, thấy sao?
Phong Linh Nhi nghe vậy thầm trừng mắt, nàng nói
- Không thành vấn đề
Chúng nữ khúc khích cười, các nàng đã sớm biết trước mặt mình căn bản không phải là Phong Linh Nhi gì cả, mà chính là cái tên Vũ Lôi Phong kia, hiện tại còn gọi hắn là Phong tỷ tỷ, cảm giác thật mới lạ nha
- Được rồi! Chúng ta xem như cũng có chút quen biết! Ăn bò viên không tỷ?
Lưu Thiên Kim lấy ra hơn chục cái xiên que đầy những viên thịt thơm phức, đưa ra trước mặt Phong Linh Nhi
- Ta cũng có nè
Phong Linh Nhi cũng lấy trong Rương Vô Hạn ra một đống
- Cái màu trắng này gọi là Cá Viên Chiên, cái màu cam là Tôm Chiên, cái này là Bò Lá Lốt! À đúng rồi, vật hình trụ này gọi là Xúc Xích!
Phong Linh Nhi bày ra một đống đồ ăn siêu cấp tuổi thơ thời cấp một. Sau đó nàng tiện tay lấy ra một cái chảo lớn
Xong xuôi, Phong Linh Nhi lại lấy thêm một cái giá bằng sắt để kê cái chảo lên khỏi mặt đất, sau đó lấy ra một chai dầu ăn
- Đây là dầu làm từ đậu nành và tinh dầu hướng dương, rất tốt cho sức khỏe và tim mạch, ăn vào đảm bảo không lên mụn!
Phong Linh Nhi tháo vát đổ dầu vào chảo, sau đó liếc nhìn Phượng Yên Đan
- Yên Đan Thánh Nữ, cho ta xin chút lửa được không?
Phong Linh Nhi cười cười nhìn nàng, Phượng Yên Đan không khỏi nghi ngờ
- Ngươi định nấu ăn ở đây luôn à?
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ và Phong Linh Nhi cùng nhau gật đầu cái rụp
- Rồi lỡ ai đến gây sự thì sao?
Phượng Yên Đan nhíu mày, nàng chưa bao giờ thấy cái tràng cảnh kỳ cục này bao giờ
Linh Nhi quơ quơ nắm tay xinh xắn nói
- Thì nắm đấm này sẽ tông vào miệng kẻ đó!
Lưu Thiên Kim vỗ đầu Linh Nhi
- Này này! Muội có thể nào dịu dàng một chút được không! Lúc nào cũng hiếu chiến vậy à!
- Đúng đó Linh Nhi, ở chỗ này đông người a, muội tém tém lại tý
Chúng nữ không ngừng thuyết giáo Linh Nhi, nàng cũng cười hì hì cho qua
- Không dữ dằn một chút, mấy kẻ khác còn tưởng chúng ta dễ chọc!
Phượng Yên Đan đứng đó quan sát hết thảy, nhất thời không còn gì để nói, mấy người này đi thi mà cứ như đi chơi vậy
- Mọi người đều đến từ Phong Vân Sơn nhỉ, các đồng đội của mọi người đâu rồi?
Nghe Phượng Yên Đan hỏi, Trần Lệ lộ ra vẻ tự hào nói
- Bọn họ nói rằng không muốn núp dưới sự bảo hộ của chúng ta để tiến vào vòng ba, cũng không muốn mình vô dụng mà bị đánh bại
Hồ Điệp Y tiếp lời
- Vì vậy mọi người đã thống nhất, vừa vào trận tung ra toàn lực, sau đó nhảy xuống sân đấu nhận nhua, xem như tiêu hao một lượng lớn Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của các thí sinh cùng tham gia
Phong Linh Nhi nghe vậy cũng không ngạc nhiên cho lắm, nàng nói
- Các tỷ muội Bình Nguyên Thiên Hương của ta cũng vậy, bọn họ trông chờ vào ta nên đã toàn lực bào mòn tiêu hao của mấy người kia, sau đó sẽ chủ động ly khai
Phượng Yên Đan không nói gì, nàng nhìn xung quanh chiến trường một chút rồi mỉm cười
- Xem ra mọi người rất được hoan nghênh ở khu vực của mình nhỉ
Phong Linh Nhi lắc đầu
- Bọn họ không phải hoan nghênh, mà là hy vọng!
- Thánh nữ người thuộc Phượng Linh Thần Nhất Tộc. Thực lực tộc nhân cường hãn, năm nào cũng có người tiến vào Thập Đại Cường Giả, vì thế sẽ không thể hiểu được cảm giác này
Phong Linh Nhi như một giảng viên thuyết trình, nói không ngừng, nói đến đâu người ta đều muốn gật đầu đến đó
- Tứ Đại Môn Phái chúng ta, tiến vào vòng hai có lẽ là điều vô cùng bình thường, nhưng ở vòng 3 không cách nào có thể chạm tới
- Bát Đại Thế Lực mọi người thiên tài như mây, tài nguyên cuồn cuộn, có danh sư chỉ điểm, có điều kiện tu luyện như trong mơ, chỉ như vậy thôi đã áp đảo hoàn toàn các thế lực khác
- Nói cách khác, trong lịch sử các đại hội trước, chưa từng có ai thuộc Tứ Đại Môn Phái hay là các tiểu thứ lực khác đạt được. Thập Đại Cường Giả, toàn bộ đều là người của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần.
- Vì lẽ đó, tiến vào vòng 3 chính là tâm nguyện của Tứ Đại Môn Phái chúng ta
- Phong Linh Nhi ta là hy vọng của Bình Nguyên Thiên Hương, không thể phụ lòng các tỷ muội
Tiếng ầm ầm do các trận chiến vẫn không ngừng vang lên, nhưng chỗ Phượng Yên Đan lại im lặng như tờ.
- Hỏi xa quá rồi! Thánh nữ! Cho ta xin ít lửa nào!
Phong Linh Nhi vui vẻ nói. Phượng Yên Đan cũng không phản đối, một chỉ đánh vào vùng đất dưới nồi kia
Nhìn đốm lửa này, Phong Linh Nhi nghi hoặc hỏi
- Yên Đan Thánh Nữ! Ngọn lửa này...*
Phượng Yên Đan đang tò mò đánh giá cái chảo và mớ đồ chiên (rán) này, nghe Phong Linh Nhi hỏi thì ngẩng đầu
- Thánh nữ! Người là Hữu Hồn Cảnh?
Phong Linh Nhi thấy ai đó khều khều sau lưng mình, nàng liền quay đầu lại.
Đập vào mắt là một thân ảnh nóng bỏng, áo cam bó sát, y phục hở rốn phô ra vòng eo mỹ lệ
- Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Nữ - Phượng Yên Đan?
Phong Linh Nhi hỏi
- Ân! Chính là ta!
Phượng Yên Đan gật đầu
- Vậy! Thánh nữ muốn gì ở ta?
- Không có gì, ta chỉ có chút tò mò về ngươi!
- Tò mò về ta?
- Đúng rồi!
- Một vị Thánh nữ lại có gì tò mò ở thường dân như ta chứ?
Phong Linh Nhi không mặn không nhạt nói với Phượng Yên Đan
- Tại vì, ngoại trừ Cô Cô của ta ra, chưa từng có ai sở hữu vẻ đẹp tự nhiên như cô nương cả, Phượng Yên Đan ta cũng tự nhận không bằng!
Phượng Yên Đan khẽ than thở, nhưng không có chút buồn bực nào khi tự nhận mình xấu hơn Phong Linh Nhi cả
Phong Linh Nhi nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, bộ dạng dịch dung này Vũ Lôi Phong hắn đã tổng hợp toàn bộ các ưu điểm tuyệt đỉnh về nhan sắc của một nữ nhân cổ trang về làm một. Còn kết hợp giữa vẻ đẹp hiện đại của Trái Đất và các idol phim Nhật. Phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ nhân
Vậy mà dưới lời nói này của Phượng Yên Đan, Cô Cô của nàng còn đẹp hơn như thế này
- Thật vậy sao? Nghe lời thánh nữ nói thật khiến ta tò mò nha
Phong Linh Nhi không khỏi có chút không phục, lại một lần nữa Vũ Lôi Phong hắn được trải nghiệm cảm giác ghen tỵ với nữ nhân khác từ tận đáy lòng như thế này
- Xem ra, sau lần này phải triệt để nâng cấp nhan sắc cho các nàng rồi! Nếu không đi ra đường thấy ai đẹp hơn mà các nàng cũng có cảm giác này, thân làm nam nhân như ta sao có thể làm ngơ?
Phong Linh Nhi tự nhủ
- Nếu có dịp, ngươi cứ đến Thảo Nguyên Xích Diệm, Phượng Linh Thần Nhất Tộc tìm ta, Cô Cô ta cũng rất thích những người như ngươi
- Sẽ đến!
-…
- À…ừm….Thánh nữ còn gì muốn chỉ giáo nữa không?
Phong Linh Nhi im lặng, Phượng Yên Đan cũng im lặng, mấy người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ thì đã sớm mở đại tiệc bò viên giữa trung tâm vòng chiến, mỗi người cầm hai cây bò viên từ từ thưởng thức, mắt hóng hớt cuộc trò chuyện của Phong Linh Nhi và Phượng Yên Đan, tai mỗi người đều hoạt động hết công suất, sợ rằng mình sẽ nghe sót câu nào đó
- Không có gì nữa, ta chỉ muốn nhìn dung nhan của ngươi gần hơn một chút mà thôi
- Vậy ta xin phép!
Phong Linh Nhi cúi chào Phượng Yên Đan một cái, sau đó quay lưng rời đi, tiến về chỗ đám người chúng nữ Nghịch Phong Minh
- Chúng ta lại gặp nhau rồi!
Phong Linh Nhi mỉm cười
Chúng nữ liếc mắt nhìn Phong Linh Nhi, sau đó Linh Nhi nói
- Linh Nhi tỷ tỷ, ta cũng tên là Linh Nhi nên khó mà phân biệt nha. Vậy nên ta đành phải gọi người là Phong tỷ tỷ, thấy sao?
Phong Linh Nhi nghe vậy thầm trừng mắt, nàng nói
- Không thành vấn đề
Chúng nữ khúc khích cười, các nàng đã sớm biết trước mặt mình căn bản không phải là Phong Linh Nhi gì cả, mà chính là cái tên Vũ Lôi Phong kia, hiện tại còn gọi hắn là Phong tỷ tỷ, cảm giác thật mới lạ nha
- Được rồi! Chúng ta xem như cũng có chút quen biết! Ăn bò viên không tỷ?
Lưu Thiên Kim lấy ra hơn chục cái xiên que đầy những viên thịt thơm phức, đưa ra trước mặt Phong Linh Nhi
- Ta cũng có nè
Phong Linh Nhi cũng lấy trong Rương Vô Hạn ra một đống
- Cái màu trắng này gọi là Cá Viên Chiên, cái màu cam là Tôm Chiên, cái này là Bò Lá Lốt! À đúng rồi, vật hình trụ này gọi là Xúc Xích!
Phong Linh Nhi bày ra một đống đồ ăn siêu cấp tuổi thơ thời cấp một. Sau đó nàng tiện tay lấy ra một cái chảo lớn
Xong xuôi, Phong Linh Nhi lại lấy thêm một cái giá bằng sắt để kê cái chảo lên khỏi mặt đất, sau đó lấy ra một chai dầu ăn
- Đây là dầu làm từ đậu nành và tinh dầu hướng dương, rất tốt cho sức khỏe và tim mạch, ăn vào đảm bảo không lên mụn!
Phong Linh Nhi tháo vát đổ dầu vào chảo, sau đó liếc nhìn Phượng Yên Đan
- Yên Đan Thánh Nữ, cho ta xin chút lửa được không?
Phong Linh Nhi cười cười nhìn nàng, Phượng Yên Đan không khỏi nghi ngờ
- Ngươi định nấu ăn ở đây luôn à?
Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ và Phong Linh Nhi cùng nhau gật đầu cái rụp
- Rồi lỡ ai đến gây sự thì sao?
Phượng Yên Đan nhíu mày, nàng chưa bao giờ thấy cái tràng cảnh kỳ cục này bao giờ
Linh Nhi quơ quơ nắm tay xinh xắn nói
- Thì nắm đấm này sẽ tông vào miệng kẻ đó!
Lưu Thiên Kim vỗ đầu Linh Nhi
- Này này! Muội có thể nào dịu dàng một chút được không! Lúc nào cũng hiếu chiến vậy à!
- Đúng đó Linh Nhi, ở chỗ này đông người a, muội tém tém lại tý
Chúng nữ không ngừng thuyết giáo Linh Nhi, nàng cũng cười hì hì cho qua
- Không dữ dằn một chút, mấy kẻ khác còn tưởng chúng ta dễ chọc!
Phượng Yên Đan đứng đó quan sát hết thảy, nhất thời không còn gì để nói, mấy người này đi thi mà cứ như đi chơi vậy
- Mọi người đều đến từ Phong Vân Sơn nhỉ, các đồng đội của mọi người đâu rồi?
Nghe Phượng Yên Đan hỏi, Trần Lệ lộ ra vẻ tự hào nói
- Bọn họ nói rằng không muốn núp dưới sự bảo hộ của chúng ta để tiến vào vòng ba, cũng không muốn mình vô dụng mà bị đánh bại
Hồ Điệp Y tiếp lời
- Vì vậy mọi người đã thống nhất, vừa vào trận tung ra toàn lực, sau đó nhảy xuống sân đấu nhận nhua, xem như tiêu hao một lượng lớn Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của các thí sinh cùng tham gia
Phong Linh Nhi nghe vậy cũng không ngạc nhiên cho lắm, nàng nói
- Các tỷ muội Bình Nguyên Thiên Hương của ta cũng vậy, bọn họ trông chờ vào ta nên đã toàn lực bào mòn tiêu hao của mấy người kia, sau đó sẽ chủ động ly khai
Phượng Yên Đan không nói gì, nàng nhìn xung quanh chiến trường một chút rồi mỉm cười
- Xem ra mọi người rất được hoan nghênh ở khu vực của mình nhỉ
Phong Linh Nhi lắc đầu
- Bọn họ không phải hoan nghênh, mà là hy vọng!
- Thánh nữ người thuộc Phượng Linh Thần Nhất Tộc. Thực lực tộc nhân cường hãn, năm nào cũng có người tiến vào Thập Đại Cường Giả, vì thế sẽ không thể hiểu được cảm giác này
Phong Linh Nhi như một giảng viên thuyết trình, nói không ngừng, nói đến đâu người ta đều muốn gật đầu đến đó
- Tứ Đại Môn Phái chúng ta, tiến vào vòng hai có lẽ là điều vô cùng bình thường, nhưng ở vòng 3 không cách nào có thể chạm tới
- Bát Đại Thế Lực mọi người thiên tài như mây, tài nguyên cuồn cuộn, có danh sư chỉ điểm, có điều kiện tu luyện như trong mơ, chỉ như vậy thôi đã áp đảo hoàn toàn các thế lực khác
- Nói cách khác, trong lịch sử các đại hội trước, chưa từng có ai thuộc Tứ Đại Môn Phái hay là các tiểu thứ lực khác đạt được. Thập Đại Cường Giả, toàn bộ đều là người của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần.
- Vì lẽ đó, tiến vào vòng 3 chính là tâm nguyện của Tứ Đại Môn Phái chúng ta
- Phong Linh Nhi ta là hy vọng của Bình Nguyên Thiên Hương, không thể phụ lòng các tỷ muội
Tiếng ầm ầm do các trận chiến vẫn không ngừng vang lên, nhưng chỗ Phượng Yên Đan lại im lặng như tờ.
- Hỏi xa quá rồi! Thánh nữ! Cho ta xin ít lửa nào!
Phong Linh Nhi vui vẻ nói. Phượng Yên Đan cũng không phản đối, một chỉ đánh vào vùng đất dưới nồi kia
Nhìn đốm lửa này, Phong Linh Nhi nghi hoặc hỏi
- Yên Đan Thánh Nữ! Ngọn lửa này...*
Phượng Yên Đan đang tò mò đánh giá cái chảo và mớ đồ chiên (rán) này, nghe Phong Linh Nhi hỏi thì ngẩng đầu
- Thánh nữ! Người là Hữu Hồn Cảnh?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.