Chương 415: Cầu Viện Bất Ngờ
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Nếu không thì nó sẽ trở thành vương của bầy Bạo long kia, một đầu Bạo long đực duy nhất có thể hưởng dụng mười mấy đầu Bạo long cái, thậm chí càng nhiều hơn.
- Bên ngoài Bách Man sơn rất nguy hiểm, ta đã từng suýt chút nữa bị một con hung cầm giết chết, ngoài ra ta có đi ngang qua một cái vực sâu, từ bên trong lộ ra một cái tay khổng lồ, suýt nữa ta đã bị nó kéo vào vực sâu.
Bạo long nói rồi vẻ mặt nghiêm túc nhìn Cổ Trần, nói:
- Trong lúc ta lang thang đã gặp không ít bộ lạc Nhân tộc cường đại, có một số bộ lạc cường đại sẽ chăn nuôi loài long loại như ta, biến chúng thành tọa kỵ, chiến thú.
- Vết sẹo trên đầu ta là bị một Nhân tộc dùng đao chém thành, suýt chút nữa chết tại chỗ.
Bạo long nói đến chuyện này thì vẻ mặt sợ sệt.
- Cho nên, chủ nhân, ngươi muốn đi ra thế giới bên ngoài Bách Man sơn, thì trước tiên hãy thống nhất toàn bộ thế lực Nhân tộc trong phạm vi Bách Man sơn đi!
Không ngờ Bạo long có thể nói ra những lời này, trái lại khiến Cổ Trần nhìn với cặp mắt khác xưa.
Cái con này, hung bạo thì có hung bạo một chút, nhưng quả thật có chút thông minh, hơi không xứng với thân thể bự con của Bá Vương long, danh tiếng bá chủ đất liền không phải là dùng để trưng cho đẹp.
Nhưng mà, Bạo long ở thời đại khủng long trên trái đất là bá chủ lục địa, nhưng ở trong thế giới Man Hoang này thì chưa chắc.
Nước của thế giới này quá sâu, sự việc mà Bạo long đã gặp khi vẫn còn lang thang cũng đủ làm cho Cổ Trần tỉnh cả ngủ, thế giới bên ngoài quá nguy hiểm.
Thật ra không cần nói đến bên ngoài, chỉ trong phạm vi Bách Man sơn đã ẩn giấu không ít nguy hiểm, ví dụ như cấm khu tử vong bên trong Man Hoang bình nguyên.
Còn nghe Bạo long nói rằng khu vực trung tâm nhất Bách Man sơn cũng là cấm khu, nơi đó cất giấu những thứ kinh khủng, ngay cả hai đại bá chủ như Thú nhân, Kim tộc cũng không dám đi vào nơi đó.
Cổ Trần yên lặng suy tư, đã mơ hồ có kế hoạch cùng ý tưởng về tương lai.
Tất nhiên là phải khống chế Bách Man sơn, trước mắt chỗ này đang trải qua cuộc đại thanh tẩy của dị tộc, chưa biết Nhân tộc bên ngoài cũng có trải qua loại tẩy rửa tàn khốc như này hay không.
Nhưng mặc kệ thế nào, Cổ Trần cần phải loại bỏ uy hiếp này, mặc kệ là Thú nhân, Kim tộc, Thạch tộc, Xà tộc hay Lang tộc, đều phải diệt trừ từng cái.
Hắn cần thống trị toàn bộ phạm vi Bách Man sơn, từ đó mới có thể phóng mắt ra thế giới bên ngoài, nơi đó có một thế giới rộng mở hơn, và càng đặc sắc hơn.
- Báo!
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, đột nhiên một con Sư Thứu cấp tốc bay tới, rất nhanh đáp xuống trước mặt hắn.
Một trinh sát vội vã chạy tới quỳ một gối, báo cáo một tin tức kinh người.
- Hồi bẩm tộc trưởng, Du Mục bộ tộc ở thảo nguyên gặp phải nguy hiểm, đang phái người tới cầu viện.
Trinh sát này nói xong, cúi đầu quỳ tại chỗ.
Cổ Trần vẻ mặt kinh ngạc, Du Mục bộ tộc ở sâu trong thảo nguyên thế nhưng phái người tới cầu viện?
Đây là người trước đó hắn phái đi theo đám người Ô Tháp Lạp tra xét tình huống của bộ tộc A Cổ Lạp.
Không nghĩ tới lại gặp phải nguy hiểm, còn cử người đến đây cầu viện?
- Tộc trưởng!
Quả nhiên không bao lâu, trên bầu trời bay tới hai Sư Thứu, rất nhanh đáp xuống, một người trong đó không ngờ là Ô Tháp Lạp trước đó đã gặp một lần.
Toàn thân hắn nhuốm máu, bị thương không nhẹ.
- Bái kiến tộc trưởng tôn kính, cầu xin tộc trường Cổ Trần phái binh giải cứu tộc nhân của bộ lạc A Cổ Lạp chúng ta.
Ô Tháp Lạp đi lên cúi đầu lạy dài, vẻ mặt nóng nảy khẩn cầu.
...
Man Hoang bình nguyên, bao la vô ngần.
Đưa mắt nhìn, thảo nguyên rộng lớn thênh thang có thể khiến người ta tuyệt vọng và lạc hướng.
Ầm ầm.
Lúc này, trên thảo nguyên truyền đến từng âm thanh vang dội, tựa như tiếng sấm rền, hoặc như vạn thú phi nhanh.
Cuồn cuộn khói bụi bọc cỏ khô bay đầy trời, nhìn kỹ một chút, thậm chí có rất nhiều mãnh thú chạy băng băng qua.
Cầm đầu là một đầu Bạo long ngẩng đầu hiên ngang, mỗi một bước đều khiến mặt đất rung rinh, cỏ bay tán loạn, bụi mù cuốn bay khắp trời.
Đầu Bạo long kia toàn thân đen thui, mọc đầy vảy rồng, vô cùng hung ác, bên trong đôi mắt đỏ thẫm lộ ra tia sáng khát máu tàn bạo.
Nhưng đang có một người ngồi trên cổ của Bạo long, trên người mặc Thanh Đồng giáp, yên lặng suy nghĩ gì đó.
Người này là Cổ Trần, cưỡi Bạo long đi vào Man Hoang bình nguyên.
Sau lưng hắn, một đầu Man long đi theo, trên lưng nó ngồi hai người, một người trong đó là Hắc Thổ, người còn lại là Ô Tháp Lạp.
Giờ phút này, vẻ mặt Ô Tháp Lạp đang ngây dại, đờ đẫn không biết mình đang ở đâu.
Thật ra hắn một đường cưỡi Sư Thứu đi cầu viện, vốn nghĩ rằng sẽ không thể nhận được trợ giúp, nhưng không nghĩ tới Cổ Trần nghe xong không nói hai lời đồng ý ngay.
Kinh khủng hơn là, Cổ Trần thế mà cưỡi một đầu Bạo long hoang dã, loại mãnh thú đáng sợ này lại bị hắn thu phục.
- Bên ngoài Bách Man sơn rất nguy hiểm, ta đã từng suýt chút nữa bị một con hung cầm giết chết, ngoài ra ta có đi ngang qua một cái vực sâu, từ bên trong lộ ra một cái tay khổng lồ, suýt nữa ta đã bị nó kéo vào vực sâu.
Bạo long nói rồi vẻ mặt nghiêm túc nhìn Cổ Trần, nói:
- Trong lúc ta lang thang đã gặp không ít bộ lạc Nhân tộc cường đại, có một số bộ lạc cường đại sẽ chăn nuôi loài long loại như ta, biến chúng thành tọa kỵ, chiến thú.
- Vết sẹo trên đầu ta là bị một Nhân tộc dùng đao chém thành, suýt chút nữa chết tại chỗ.
Bạo long nói đến chuyện này thì vẻ mặt sợ sệt.
- Cho nên, chủ nhân, ngươi muốn đi ra thế giới bên ngoài Bách Man sơn, thì trước tiên hãy thống nhất toàn bộ thế lực Nhân tộc trong phạm vi Bách Man sơn đi!
Không ngờ Bạo long có thể nói ra những lời này, trái lại khiến Cổ Trần nhìn với cặp mắt khác xưa.
Cái con này, hung bạo thì có hung bạo một chút, nhưng quả thật có chút thông minh, hơi không xứng với thân thể bự con của Bá Vương long, danh tiếng bá chủ đất liền không phải là dùng để trưng cho đẹp.
Nhưng mà, Bạo long ở thời đại khủng long trên trái đất là bá chủ lục địa, nhưng ở trong thế giới Man Hoang này thì chưa chắc.
Nước của thế giới này quá sâu, sự việc mà Bạo long đã gặp khi vẫn còn lang thang cũng đủ làm cho Cổ Trần tỉnh cả ngủ, thế giới bên ngoài quá nguy hiểm.
Thật ra không cần nói đến bên ngoài, chỉ trong phạm vi Bách Man sơn đã ẩn giấu không ít nguy hiểm, ví dụ như cấm khu tử vong bên trong Man Hoang bình nguyên.
Còn nghe Bạo long nói rằng khu vực trung tâm nhất Bách Man sơn cũng là cấm khu, nơi đó cất giấu những thứ kinh khủng, ngay cả hai đại bá chủ như Thú nhân, Kim tộc cũng không dám đi vào nơi đó.
Cổ Trần yên lặng suy tư, đã mơ hồ có kế hoạch cùng ý tưởng về tương lai.
Tất nhiên là phải khống chế Bách Man sơn, trước mắt chỗ này đang trải qua cuộc đại thanh tẩy của dị tộc, chưa biết Nhân tộc bên ngoài cũng có trải qua loại tẩy rửa tàn khốc như này hay không.
Nhưng mặc kệ thế nào, Cổ Trần cần phải loại bỏ uy hiếp này, mặc kệ là Thú nhân, Kim tộc, Thạch tộc, Xà tộc hay Lang tộc, đều phải diệt trừ từng cái.
Hắn cần thống trị toàn bộ phạm vi Bách Man sơn, từ đó mới có thể phóng mắt ra thế giới bên ngoài, nơi đó có một thế giới rộng mở hơn, và càng đặc sắc hơn.
- Báo!
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, đột nhiên một con Sư Thứu cấp tốc bay tới, rất nhanh đáp xuống trước mặt hắn.
Một trinh sát vội vã chạy tới quỳ một gối, báo cáo một tin tức kinh người.
- Hồi bẩm tộc trưởng, Du Mục bộ tộc ở thảo nguyên gặp phải nguy hiểm, đang phái người tới cầu viện.
Trinh sát này nói xong, cúi đầu quỳ tại chỗ.
Cổ Trần vẻ mặt kinh ngạc, Du Mục bộ tộc ở sâu trong thảo nguyên thế nhưng phái người tới cầu viện?
Đây là người trước đó hắn phái đi theo đám người Ô Tháp Lạp tra xét tình huống của bộ tộc A Cổ Lạp.
Không nghĩ tới lại gặp phải nguy hiểm, còn cử người đến đây cầu viện?
- Tộc trưởng!
Quả nhiên không bao lâu, trên bầu trời bay tới hai Sư Thứu, rất nhanh đáp xuống, một người trong đó không ngờ là Ô Tháp Lạp trước đó đã gặp một lần.
Toàn thân hắn nhuốm máu, bị thương không nhẹ.
- Bái kiến tộc trưởng tôn kính, cầu xin tộc trường Cổ Trần phái binh giải cứu tộc nhân của bộ lạc A Cổ Lạp chúng ta.
Ô Tháp Lạp đi lên cúi đầu lạy dài, vẻ mặt nóng nảy khẩn cầu.
...
Man Hoang bình nguyên, bao la vô ngần.
Đưa mắt nhìn, thảo nguyên rộng lớn thênh thang có thể khiến người ta tuyệt vọng và lạc hướng.
Ầm ầm.
Lúc này, trên thảo nguyên truyền đến từng âm thanh vang dội, tựa như tiếng sấm rền, hoặc như vạn thú phi nhanh.
Cuồn cuộn khói bụi bọc cỏ khô bay đầy trời, nhìn kỹ một chút, thậm chí có rất nhiều mãnh thú chạy băng băng qua.
Cầm đầu là một đầu Bạo long ngẩng đầu hiên ngang, mỗi một bước đều khiến mặt đất rung rinh, cỏ bay tán loạn, bụi mù cuốn bay khắp trời.
Đầu Bạo long kia toàn thân đen thui, mọc đầy vảy rồng, vô cùng hung ác, bên trong đôi mắt đỏ thẫm lộ ra tia sáng khát máu tàn bạo.
Nhưng đang có một người ngồi trên cổ của Bạo long, trên người mặc Thanh Đồng giáp, yên lặng suy nghĩ gì đó.
Người này là Cổ Trần, cưỡi Bạo long đi vào Man Hoang bình nguyên.
Sau lưng hắn, một đầu Man long đi theo, trên lưng nó ngồi hai người, một người trong đó là Hắc Thổ, người còn lại là Ô Tháp Lạp.
Giờ phút này, vẻ mặt Ô Tháp Lạp đang ngây dại, đờ đẫn không biết mình đang ở đâu.
Thật ra hắn một đường cưỡi Sư Thứu đi cầu viện, vốn nghĩ rằng sẽ không thể nhận được trợ giúp, nhưng không nghĩ tới Cổ Trần nghe xong không nói hai lời đồng ý ngay.
Kinh khủng hơn là, Cổ Trần thế mà cưỡi một đầu Bạo long hoang dã, loại mãnh thú đáng sợ này lại bị hắn thu phục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.