Chương 1033:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn vung ra một quyền, một tiếng ầm vang, ba cỗ lực lượng đều bị sụp đổ biến mất, dư âm đáng sợ quét ngang khắp nơi, ba đạo nhân ảnh chật vật bay lui ra ngoài.
- Sao có thể?
Một tiếng kêu sợ hãi truyền đến, khí tức toàn thân Hắc Ma Hoàng bạo liệt, hai mắt trừng lớn, nhìn thân ảnh cường đại ngăn cản trước Thiên môn, lộ ra một loại quang mang không thể tin.
- Hoàng giả?
Sắc mặt Lục Tích Hoàng khó coi, kinh nghi nhìn Cổ Trần, lại là một tôn Nhân tộc Hoàng giả.
- Người này không phải tân hoàng của Nhân tộc chứ?
Tử Tinh Hoàng cũng kinh hãi nhìn Cổ Trần, đứng trước Thiên môn, khí tức cường đại cuốn tới, sát khí trùng thiên.
Hắn một người độc cản ba đại dị tộc Hoàng giả, cường thế vô cùng, sát ý trực tiếp bao phủ khóa chặt ba đại dị tộc Hoàng giả, khí thế không chút yếu kém.
- Muốn phá hư, phải bước qua cửa này của bản hoàng.
Cổ Trần ngạo nghễ đứng, Thanh Đồng giáp trên người leng keng, sau lưng hiện lên một phương Hỗn Độn mênh mông, sương mù mông lung cuồn cuộn sôi trào, ù ù gào thét.
- Ai đến đều phải chết!
Hắn hét lớn một tiếng, bốn phía phải sợ hãi, trong lúc nhất thời vậy mà không ai nói chuyện, không khí hiện trường lâm vào tĩnh mịch.
- Bản hoàng đến tiễn ngươi lên đường!
Ngay lúc này, một âm thanh âm lãnh vang lên, hư không nổ tung, có thân ảnh cường đại từ đó bắn ra, trong nháy mắt thẳng hướng Cổ Trần.
Một phiến kim sắc quang mạc đánh tới, quang vũ đầy trời đánh về phía Cổ Trần.
Oanh!
Thân thể Cổ Trần chấn động, sau lưng một phương lĩnh vực to lớn hung hăng va đập tới, thế giới u ám, giống như một phương Hỗn Độn, va chạm với kim sắc quang mạc.
Tiếng tạch tạch tạch giòn vang không ngừng truyền đến, kim sắc, hôi sắc, hai quang mạc đáng sợ đụng vào nhau, uyển như tinh cầu va chạm mạnh.
Bành!
Cuối cùng, kim sắc quang mạc tán loạn, một thân ảnh bay lui ra ngoài, toàn thân bao phủ một cỗ kim sắc quang diễm, giống như mặt trời vàng.
- Kim tộc, Tử Kim Hoàng.
Hai mắt Cổ Trần nhìn người kia mãnh liệt, chính là Tử Kim Hoàng của Kim tộc, người vừa đánh lén cũng là hắn, đáng tiếc là bại.
Sắc mặt Tử Kim Hoàng kinh nghi, nhìn chòng chọc vào Cổ Trần, trong lòng kinh hãi, vừa nãy đánh lén vậy mà không thành công.
- Tử Kim Hoàng, ngươi đến một tên vô danh tiểu tốt cũng đánh không lại, thật mất mặt.
Lúc này, phía trên hư không truyền tới một thanh âm, mang theo một tia hí ngược, trào phúng.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một cỗ khí tức sôi trào, một thân ảnh phá nát không gian đi ra, áp bách cường đại làm cho người ta hô hấp trầm trọng.
Người tới khoác một bộ thạch giáp, leng keng không dứt, có từng đạo khí lưu màu đen vờn quanh, khí tức ngút trời.
Tử Kim Hoàng nhìn thấy người tới, hừ lạnh nói:
- Thạch Hoàng, ngươi có năng lực, trực tiếp động thủ, đừng có không ngừng kỷ kỷ oai oai với bản hoàng.
- Hai người các ngươi, không cần phí lời, bản hoàng tới là chiếm lấy Thiên địa quy tắc bản nguyên, chặt đứt thiên lộ của Vũ Hoàng, không phải nghe các ngươi nói nhảm.
Lại một thanh âm truyền đến, khiến Cổ Trần ngưng tụ trong lòng, lại một vị Hoàng giả tới.
Quả thật đúng là không sai, phía trên hư không từng phiến quang mạc tỏa xuống, tầng mây lộ ra lỗ thủng, từ phía trên một thân ảnh cường đại chậm rãi hạ xuống.
Trên người hắn, còn quấn từng đạo kim sắc tuyến điều, phù văn lấp lóe, ký hiệu trên mi tâm sáng lên, tản ra ánh sáng màu vàng óng.
Người tới là Bỉ Mông Hoàng của Thú Nhân Bỉ Mông Hoàng tộc, khôi ngô, bá khí, tản ra khí tức kinh thiên.
Bỉ Mông Hoàng nhìn qua Cổ Trần, lộ ra quang mang vàng óng ánh, nhìn Tử Kim Hoàng cực kỳ bất mãn.
- Bỉ Mông Hoàng, ngươi quá cợt nhả rồi, bản hoàng chính là Kim tộc hoàng, gia hỏa này đoạt phong đầu của bản hoàng, qua lần này nhất định đánh ngươi nằm xuống đất.
Tử Kim Hoàng hung tợn nhìn chằm chằm Bỉ Mông Hoàng, gia hỏa này xuất hiện liền cợt nhả, đoạt phong đầu, mà màu vàng vốn là đặc thù thuộc về Kim tộc.
Thú Nhân Bỉ Mông nhà ngươi, cũng dám đoạt phong đầu của hắn.
- Các ngươi xong chưa?
Một tiếng giận dữ mắng mỏ truyền đến, Thạch Hoàng hừ lạnh nói:
- Dài dòng nữa, Vũ Hoàng sẽ bước qua Thiên môn, một khi hắn trở thành Thiên nhân, tất cả mọi người đều chết tại chỗ.
- Đừng nói nhảm, xử lý tiểu tử này, đánh nát Thiên môn, giết Vũ Hoàng, đoạt tạo hóa.
Thiên Tinh Hoàng hét lớn, đánh thức những người khác.
Lục Tích Hoàng, Hắc Ma Hoàng, Thiên Tinh Hoàng, Thạch Hoàng, Tử Kim Hoàng, Bỉ Mông Hoàng, trọn vẹn sáu vị dị tộc Hoàng giả, khí tức bạo phát, khóa chặt Cổ Trần.
Giờ khắc này, Cổ Trần cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có trước đó, một người độc đấu sáu đại dị tộc Hoàng giả, khiến hắn có chút câm nín.
Một đường tới đây, luôn phải gặp qua tình cảnh như này, chỉ là sớm đã thành thói quen, mặt không đổi sắc, bình tĩnh ung dung nhìn sáu đại dị tộc Hoàng giả.
- Sao có thể?
Một tiếng kêu sợ hãi truyền đến, khí tức toàn thân Hắc Ma Hoàng bạo liệt, hai mắt trừng lớn, nhìn thân ảnh cường đại ngăn cản trước Thiên môn, lộ ra một loại quang mang không thể tin.
- Hoàng giả?
Sắc mặt Lục Tích Hoàng khó coi, kinh nghi nhìn Cổ Trần, lại là một tôn Nhân tộc Hoàng giả.
- Người này không phải tân hoàng của Nhân tộc chứ?
Tử Tinh Hoàng cũng kinh hãi nhìn Cổ Trần, đứng trước Thiên môn, khí tức cường đại cuốn tới, sát khí trùng thiên.
Hắn một người độc cản ba đại dị tộc Hoàng giả, cường thế vô cùng, sát ý trực tiếp bao phủ khóa chặt ba đại dị tộc Hoàng giả, khí thế không chút yếu kém.
- Muốn phá hư, phải bước qua cửa này của bản hoàng.
Cổ Trần ngạo nghễ đứng, Thanh Đồng giáp trên người leng keng, sau lưng hiện lên một phương Hỗn Độn mênh mông, sương mù mông lung cuồn cuộn sôi trào, ù ù gào thét.
- Ai đến đều phải chết!
Hắn hét lớn một tiếng, bốn phía phải sợ hãi, trong lúc nhất thời vậy mà không ai nói chuyện, không khí hiện trường lâm vào tĩnh mịch.
- Bản hoàng đến tiễn ngươi lên đường!
Ngay lúc này, một âm thanh âm lãnh vang lên, hư không nổ tung, có thân ảnh cường đại từ đó bắn ra, trong nháy mắt thẳng hướng Cổ Trần.
Một phiến kim sắc quang mạc đánh tới, quang vũ đầy trời đánh về phía Cổ Trần.
Oanh!
Thân thể Cổ Trần chấn động, sau lưng một phương lĩnh vực to lớn hung hăng va đập tới, thế giới u ám, giống như một phương Hỗn Độn, va chạm với kim sắc quang mạc.
Tiếng tạch tạch tạch giòn vang không ngừng truyền đến, kim sắc, hôi sắc, hai quang mạc đáng sợ đụng vào nhau, uyển như tinh cầu va chạm mạnh.
Bành!
Cuối cùng, kim sắc quang mạc tán loạn, một thân ảnh bay lui ra ngoài, toàn thân bao phủ một cỗ kim sắc quang diễm, giống như mặt trời vàng.
- Kim tộc, Tử Kim Hoàng.
Hai mắt Cổ Trần nhìn người kia mãnh liệt, chính là Tử Kim Hoàng của Kim tộc, người vừa đánh lén cũng là hắn, đáng tiếc là bại.
Sắc mặt Tử Kim Hoàng kinh nghi, nhìn chòng chọc vào Cổ Trần, trong lòng kinh hãi, vừa nãy đánh lén vậy mà không thành công.
- Tử Kim Hoàng, ngươi đến một tên vô danh tiểu tốt cũng đánh không lại, thật mất mặt.
Lúc này, phía trên hư không truyền tới một thanh âm, mang theo một tia hí ngược, trào phúng.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một cỗ khí tức sôi trào, một thân ảnh phá nát không gian đi ra, áp bách cường đại làm cho người ta hô hấp trầm trọng.
Người tới khoác một bộ thạch giáp, leng keng không dứt, có từng đạo khí lưu màu đen vờn quanh, khí tức ngút trời.
Tử Kim Hoàng nhìn thấy người tới, hừ lạnh nói:
- Thạch Hoàng, ngươi có năng lực, trực tiếp động thủ, đừng có không ngừng kỷ kỷ oai oai với bản hoàng.
- Hai người các ngươi, không cần phí lời, bản hoàng tới là chiếm lấy Thiên địa quy tắc bản nguyên, chặt đứt thiên lộ của Vũ Hoàng, không phải nghe các ngươi nói nhảm.
Lại một thanh âm truyền đến, khiến Cổ Trần ngưng tụ trong lòng, lại một vị Hoàng giả tới.
Quả thật đúng là không sai, phía trên hư không từng phiến quang mạc tỏa xuống, tầng mây lộ ra lỗ thủng, từ phía trên một thân ảnh cường đại chậm rãi hạ xuống.
Trên người hắn, còn quấn từng đạo kim sắc tuyến điều, phù văn lấp lóe, ký hiệu trên mi tâm sáng lên, tản ra ánh sáng màu vàng óng.
Người tới là Bỉ Mông Hoàng của Thú Nhân Bỉ Mông Hoàng tộc, khôi ngô, bá khí, tản ra khí tức kinh thiên.
Bỉ Mông Hoàng nhìn qua Cổ Trần, lộ ra quang mang vàng óng ánh, nhìn Tử Kim Hoàng cực kỳ bất mãn.
- Bỉ Mông Hoàng, ngươi quá cợt nhả rồi, bản hoàng chính là Kim tộc hoàng, gia hỏa này đoạt phong đầu của bản hoàng, qua lần này nhất định đánh ngươi nằm xuống đất.
Tử Kim Hoàng hung tợn nhìn chằm chằm Bỉ Mông Hoàng, gia hỏa này xuất hiện liền cợt nhả, đoạt phong đầu, mà màu vàng vốn là đặc thù thuộc về Kim tộc.
Thú Nhân Bỉ Mông nhà ngươi, cũng dám đoạt phong đầu của hắn.
- Các ngươi xong chưa?
Một tiếng giận dữ mắng mỏ truyền đến, Thạch Hoàng hừ lạnh nói:
- Dài dòng nữa, Vũ Hoàng sẽ bước qua Thiên môn, một khi hắn trở thành Thiên nhân, tất cả mọi người đều chết tại chỗ.
- Đừng nói nhảm, xử lý tiểu tử này, đánh nát Thiên môn, giết Vũ Hoàng, đoạt tạo hóa.
Thiên Tinh Hoàng hét lớn, đánh thức những người khác.
Lục Tích Hoàng, Hắc Ma Hoàng, Thiên Tinh Hoàng, Thạch Hoàng, Tử Kim Hoàng, Bỉ Mông Hoàng, trọn vẹn sáu vị dị tộc Hoàng giả, khí tức bạo phát, khóa chặt Cổ Trần.
Giờ khắc này, Cổ Trần cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có trước đó, một người độc đấu sáu đại dị tộc Hoàng giả, khiến hắn có chút câm nín.
Một đường tới đây, luôn phải gặp qua tình cảnh như này, chỉ là sớm đã thành thói quen, mặt không đổi sắc, bình tĩnh ung dung nhìn sáu đại dị tộc Hoàng giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.