Chương 1039:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Trọn vẹn mười mấy món bảo vật cường đại, mà lại từng kiện bảo vật đều tách ra quang mang mãnh liệt, đó là Tự hủy hào quang, lộ ra một cỗ Hủy diệt khí tức.
Bảo vật tự hủy, sinh ra lực lượng cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn không phải bảo vật thấp cấp, là mười mấy món Hoàng binh trực tiếp tự bạo.
- Thật là hung ác, vậy mà tự bạo mười mấy món Hoàng binh?
Sắc mặt Cổ Trần âm lãnh, nhìn bảo vật bộc phát ra quang mang mãnh liệt, mười mấy món Hoàng binh cùng nhau tự bạo, hủy diệt quang mang kia cơ hồ bao phủ nửa bầu trời.
- Các ngươi nghĩ Tự bạo bảo vật liền có thể diệt sát ta, quá ngây thơ rồi?
Trên mặt hắn lộ ra một tia trào phúng, toàn thân tuôn ra một cỗ năng lượng khí tức bàng bạc, Hỗn Độn lĩnh vực u ám sau lưng trực tiếp nuốt.
- Hỗn Độn Bát Cấm Phù, cấm phong!
- Thời gian đình chỉ!
- Không gian cầm cố!
Cổ Trần liên tiếp đánh ra ba loại năng lực cường đại, hai cấm phù u ám bay ra, Trấn Áp Bát Phương, phong tỏa thiên địa.
Tiếp đến, một cỗ Thời gian chi lực tràn ngập, dừng lại vạn vật.
Sau đó, một cỗ Không gian chi lực bao phủ ra, cả vùng không gian đều trực tiếp bị giam cầm.
Ba loại sức mạnh vừa ra, mười mấy món tự bạo Hoàng binh đều bị đứng im, giam cầm, không cách nào tự hủy, ngay cả ánh sáng cũng tĩnh lại.
- Nuốt!
Theo tiếng hét lớn của Cổ Trần, Hỗn Độn lĩnh vực ù ù bao phủ, nhấn chìm vạn vật, đem mười mấy món Tự bạo bảo vật trực tiếp nuốt vào.
Răng rắc răng rắc, năng lượng mười mấy món tự bạo bảo vật chưa kịp bạo phát, liền bị Hỗn Độn xoắn nát, đồng hóa, thôn phệ hấp thu, tan thành mây khói.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, sáu đại Hoàng giả mộng bức.
Tiểu tử này, chẳng lẽ vô địch?
- Giết!
Sáu đại Hoàng giả liếc nhau, lộ ra quyết tuyệt quang mang, cùng nhau bạo phát, hóa thành sáu đạo quang mang thẳng hướng Cổ Trần.
Bọn họ trực tiếp triển khai tiến công mạnh nhất, muốn liều mạng.
- Muốn liều mạng sao?
Cổ Trần cười lạnh nói:
- Tới đi, để ta xem các ngươi có bao nhiêu năng lực.
- Hôm nay, các ngươi ai muốn chết trước?
Thanh âm Cổ Trần vừa dứt, một cỗ không gian phong bạo đáng sợ ù ù đánh tới, trực tiếp phủ lên sáu tên dị tộc Hoàng giả này.
Đông!
Một tiếng vang thật lớn, trời rung đất nứt, khắp nơi dao động, có quang mang chiếu sáng cả phiến thiên địa.
Vô lượng quang mang nổ tung, hư không sụp đổ.
Ầm!
Ba đạo thân ảnh chật vật ngã xuống, toàn thân nhuốm máu, trên người lưu lại lít nha lít nhít vết thương, vết máu loang lổ chảy ra.
Lục Tích Hoàng, Bỉ Mông Hoàng, Hắc Ma Hoàng, ba vị Hoàng giả bại lui, trên người đều đầy vết thương, bị Không gian lợi nhận chém rách.
- Đáng chết, sao lại cường đại như vậy?
Lục Tích Hoàng vừa kinh vừa sợ, vết thương trên người khép lại một chút, huyết dịch xanh sẫm đảo lưu, vết thương đảo mắt liền khôi phục.
Bỉ Mông Hoàng ở một bên, khuôn mặt âm trầm, không nghĩ tới chính mình sẽ bị đánh bại, mà lại là bị bại nhanh tới vậy, trong lòng cực độ khó chịu.
Ngược lại, ánh mắt Hắc Ma Hoàng lấp lóe, lộ ra nồng đậm kiêng kị, thậm chí có một tia xảo trá.
Gia hỏa này, vết thương trên người xem ra rất khủng bố, kì thực đều là bị thương ngoài da, căn bản không thương nặng.
Hắn giống như bảo lưu lại, một tôn song tử chi thân bị chém giết, tất nhiên đối với Cổ Trần cảnh giác vô cùng.
Oanh!
Trên hư không truyền đến một tiếng nổ tung, ba người nhìn lại, chỉ thấy những Hoàng giả còn lại ào ào ngã xuống, từng người thổ huyết lùi lại.
Thạch Hoàng, trên người có vài vết rách, mặt in dấu quyền, máu thịt be bét, tròng mắt kém chút bạo điệu.
Mà toàn thân Tử Tinh Hoàng trên dưới Thủy tinh giáp bị vỡ nát, huyết dịch trong suốt nhàn từ miệng chảy ra, lửa giận ngút trời.
Kim tộc Hoàng giả cũng một mặt sát khí, trên người loang lổ vết rách, bị Không gian phong bạo của Cổ Trần cắt đứt tạo thành vết thương.
- Các ngươi còn chờ cái gì, mau giết hắn!
Thạch Hoàng phẫn nộ gào thét, toàn thân huyết khí giống như biển lớn sôi trào, trực tiếp thiêu đốt.
- Giết!
Những dị tộc Hoàng giả khác nhìn vậy, ào ào quát lớn, lần nữa ngút trời, sát phạt vòng quanh long trời, lở đất, đâm thủng thương khung.
Một tiếng ầm vang, sáu đại Hoàng giả đánh vỡ không gian phong bạo, trực tiếp xông vào chém giết
- Nhận lấy cái chết!
Phong bạo tán loạn, bóng người Cổ Trần lộ ra, sáu đại Hoàng giả cùng nhau nộ hống, đánh ra tuyệt kỹ cường đại.
Trong lúc nhất thời, năng lượng cuồn cuộn, phù quang bay đầy trời.
- Chiến!
Hai mắt Cổ Trần sáng rực, chiến ý hừng hực, tay trái ngưng tụ một cỗ ngũ sắc thiên phạt, tay phải hội tụ Hỏa hải hừng hực, một trái một phải cùng giết tới.
Rầm rầm rầm...
Bảo vật tự hủy, sinh ra lực lượng cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn không phải bảo vật thấp cấp, là mười mấy món Hoàng binh trực tiếp tự bạo.
- Thật là hung ác, vậy mà tự bạo mười mấy món Hoàng binh?
Sắc mặt Cổ Trần âm lãnh, nhìn bảo vật bộc phát ra quang mang mãnh liệt, mười mấy món Hoàng binh cùng nhau tự bạo, hủy diệt quang mang kia cơ hồ bao phủ nửa bầu trời.
- Các ngươi nghĩ Tự bạo bảo vật liền có thể diệt sát ta, quá ngây thơ rồi?
Trên mặt hắn lộ ra một tia trào phúng, toàn thân tuôn ra một cỗ năng lượng khí tức bàng bạc, Hỗn Độn lĩnh vực u ám sau lưng trực tiếp nuốt.
- Hỗn Độn Bát Cấm Phù, cấm phong!
- Thời gian đình chỉ!
- Không gian cầm cố!
Cổ Trần liên tiếp đánh ra ba loại năng lực cường đại, hai cấm phù u ám bay ra, Trấn Áp Bát Phương, phong tỏa thiên địa.
Tiếp đến, một cỗ Thời gian chi lực tràn ngập, dừng lại vạn vật.
Sau đó, một cỗ Không gian chi lực bao phủ ra, cả vùng không gian đều trực tiếp bị giam cầm.
Ba loại sức mạnh vừa ra, mười mấy món tự bạo Hoàng binh đều bị đứng im, giam cầm, không cách nào tự hủy, ngay cả ánh sáng cũng tĩnh lại.
- Nuốt!
Theo tiếng hét lớn của Cổ Trần, Hỗn Độn lĩnh vực ù ù bao phủ, nhấn chìm vạn vật, đem mười mấy món Tự bạo bảo vật trực tiếp nuốt vào.
Răng rắc răng rắc, năng lượng mười mấy món tự bạo bảo vật chưa kịp bạo phát, liền bị Hỗn Độn xoắn nát, đồng hóa, thôn phệ hấp thu, tan thành mây khói.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, sáu đại Hoàng giả mộng bức.
Tiểu tử này, chẳng lẽ vô địch?
- Giết!
Sáu đại Hoàng giả liếc nhau, lộ ra quyết tuyệt quang mang, cùng nhau bạo phát, hóa thành sáu đạo quang mang thẳng hướng Cổ Trần.
Bọn họ trực tiếp triển khai tiến công mạnh nhất, muốn liều mạng.
- Muốn liều mạng sao?
Cổ Trần cười lạnh nói:
- Tới đi, để ta xem các ngươi có bao nhiêu năng lực.
- Hôm nay, các ngươi ai muốn chết trước?
Thanh âm Cổ Trần vừa dứt, một cỗ không gian phong bạo đáng sợ ù ù đánh tới, trực tiếp phủ lên sáu tên dị tộc Hoàng giả này.
Đông!
Một tiếng vang thật lớn, trời rung đất nứt, khắp nơi dao động, có quang mang chiếu sáng cả phiến thiên địa.
Vô lượng quang mang nổ tung, hư không sụp đổ.
Ầm!
Ba đạo thân ảnh chật vật ngã xuống, toàn thân nhuốm máu, trên người lưu lại lít nha lít nhít vết thương, vết máu loang lổ chảy ra.
Lục Tích Hoàng, Bỉ Mông Hoàng, Hắc Ma Hoàng, ba vị Hoàng giả bại lui, trên người đều đầy vết thương, bị Không gian lợi nhận chém rách.
- Đáng chết, sao lại cường đại như vậy?
Lục Tích Hoàng vừa kinh vừa sợ, vết thương trên người khép lại một chút, huyết dịch xanh sẫm đảo lưu, vết thương đảo mắt liền khôi phục.
Bỉ Mông Hoàng ở một bên, khuôn mặt âm trầm, không nghĩ tới chính mình sẽ bị đánh bại, mà lại là bị bại nhanh tới vậy, trong lòng cực độ khó chịu.
Ngược lại, ánh mắt Hắc Ma Hoàng lấp lóe, lộ ra nồng đậm kiêng kị, thậm chí có một tia xảo trá.
Gia hỏa này, vết thương trên người xem ra rất khủng bố, kì thực đều là bị thương ngoài da, căn bản không thương nặng.
Hắn giống như bảo lưu lại, một tôn song tử chi thân bị chém giết, tất nhiên đối với Cổ Trần cảnh giác vô cùng.
Oanh!
Trên hư không truyền đến một tiếng nổ tung, ba người nhìn lại, chỉ thấy những Hoàng giả còn lại ào ào ngã xuống, từng người thổ huyết lùi lại.
Thạch Hoàng, trên người có vài vết rách, mặt in dấu quyền, máu thịt be bét, tròng mắt kém chút bạo điệu.
Mà toàn thân Tử Tinh Hoàng trên dưới Thủy tinh giáp bị vỡ nát, huyết dịch trong suốt nhàn từ miệng chảy ra, lửa giận ngút trời.
Kim tộc Hoàng giả cũng một mặt sát khí, trên người loang lổ vết rách, bị Không gian phong bạo của Cổ Trần cắt đứt tạo thành vết thương.
- Các ngươi còn chờ cái gì, mau giết hắn!
Thạch Hoàng phẫn nộ gào thét, toàn thân huyết khí giống như biển lớn sôi trào, trực tiếp thiêu đốt.
- Giết!
Những dị tộc Hoàng giả khác nhìn vậy, ào ào quát lớn, lần nữa ngút trời, sát phạt vòng quanh long trời, lở đất, đâm thủng thương khung.
Một tiếng ầm vang, sáu đại Hoàng giả đánh vỡ không gian phong bạo, trực tiếp xông vào chém giết
- Nhận lấy cái chết!
Phong bạo tán loạn, bóng người Cổ Trần lộ ra, sáu đại Hoàng giả cùng nhau nộ hống, đánh ra tuyệt kỹ cường đại.
Trong lúc nhất thời, năng lượng cuồn cuộn, phù quang bay đầy trời.
- Chiến!
Hai mắt Cổ Trần sáng rực, chiến ý hừng hực, tay trái ngưng tụ một cỗ ngũ sắc thiên phạt, tay phải hội tụ Hỏa hải hừng hực, một trái một phải cùng giết tới.
Rầm rầm rầm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.