Chương 1043:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nhưng rất nhanh kịp phản ứng, sắc mặt đỏ bừng, căm tức nhìn Cổ Trần, chỉ cảm thấy một nỗi sỉ nhục sâu sắc tràn ngập trong lòng.
Tôn nghiêm của Hoàng giả, mất hết rồi.
- Các ngươi, quá kém.
Cổ Trần hừ lạnh nói.
Lời này tương đương tru tâm, ánh mắt khinh bỉ như kim châm vào tâm linh sáu Hoàng giả đối diện, kém chút mất lý trí xông tới.
- Cổ Trần, ngươi đừng có càn rỡ.
Hắc Ma Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng.
Nhưng lực lượng có chút không đủ, sáu Hoàng giả liên thủ, còn không thể đánh thắng Cổ Trần, không nói tới trấn sát gia hỏa này.
Thật sự là kinh dị nhân tâm, mạnh đến mức không còn gì để nói, chính thức coi là triệt để vô địch trong các Hoàng giả.
Oanh!
Ngay lúc này, bên trong Thiên môn truyền đến chấn động mãnh liệt, mọi người cùng xoát xoát nhìn lại.
Chỉ thấy, Thiên môn chấn động, bên trong truyền đến từng đợt nổ tung kịch liệt, có một bóng người đang nghịch kiếp phạt xông đến tận cửu trọng thiên.
Đó là Vũ Hoàng, vậy mà đã tới cửu trọng thiên, lại bị chìm ngập bên trong Quy tắc kiếp phạt đáng sợ.
- Bản hoàng không tin trời, trời này, không che được hai mắt bản hoàng, ngăn không được bước chân bản hoàng.
- Mở cho ta!
Kiếp phạt vô cùng sôi trào, từ bên trong truyền đến một tiếng gào thét kinh thiên, chấn động thiên địa, toàn bộ Thiên môn đều lạnh rung chấn động.
Bên trong tràn ngập Quy tắc hải dương vô cùng, đặc biệt là từ trên cửu trọng thiên nhìn xuống, người bên ngoài hoàn toàn nhìn không thấu tình cảnh bên trong.
- Đáng chết, Vũ Hoàng muốn đánh phá cửu trọng thiên, đăng lâm thập trọng.
Thạch Hoàng không nhìn nổi, vừa kinh vừa sợ gầm thét, lộ ra vẻ sốt ruột.
Vũ Hoàng đánh vỡ cửu trọng thiên, liền muốn xông lên thập trọng, khi đó thì thật sẽ một bước lên trời, thành Thiên Nhân chi tôn.
Dù thất bại, hắn cũng là cửu trọng thiên Thông Thiên đại năng, chiến lực đã đứng ở tầng cao nhất của Thông Thiên cảnh.
Đối mặt với Thông Thiên cửu trọng cường giả dạng này, nguyên một đám Hoàng giả kinh hồn táng đảm.
- Làm sao bây giờ?
Lục Tích Hoàng vội vàng mở miệng hỏi.
Nhưng những Hoàng giả còn lại đều trầm mặc, nguyên một đám nhìn về phía Cổ Trần, ánh mắt lộ ra nồng đậm kiêng kị cùng sợ hãi, không dám vọng động.
Làm sao bây giờ, trơ mắt nhìn chứ sao.
Không phải ngươi còn muốn cùng Cổ Trần đại chiến nữa chứ, chẳng lẽ vừa mới nhất chiến còn không sợ, hay là vẫn còn lòng tin đánh bại quái vật này?
Lực lượng một người, độc chiến sáu đại Hoàng giả mà vẫn đứng ở thế bất bại, thậm chí còn có chút áp chế sáu đại Hoàng giả, vậy gọi là gì?
- Người này, vô địch rồi.
Trong lòng Hắc Ma Hoàng nặng nề vô cùng, thở dài trong lòng, ánh mắt nhìn Cổ Trần mang theo một loại kính nể, còn có một chút hoảng sợ.
Dạng nhân vật vô địch này, nhất định là đại địch của Man Hoang Bách Tộc.
Đáng tiếc, đối phương đã trưởng thành, muốn bóp chết hắn căn bản không có khả năng, cực kỳ bé nhỏ, dù mời Thông Thiên đại năng ra cũng chưa hẳn thành công.
Bành!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm truyền đến, thiên địa cũng vì đó run lên, tâm thần tất cả mọi người cùng nhau run lên, hai mắt đồng loạt nhìn về phía Thiên môn.
Thần sắc Cổ Trần khẽ biến, trông thấy bên trong Thiên môn có một bóng người ngã xuống, toàn thân rách nát, không có một chỗ nào ổn.
Người kia chính là Vũ Hoàng, vậy mà từ thập trọng thiên ngã xuống, bay thẳng ra bên ngoài Thiên môn, vừa hay được một cỗ nhu hòa lực lượng Cổ Trần đánh ra tiếp nhận.
- Vũ Hoàng!
Hắn hô nhỏ một tiếng, khẩn trương nhìn Vũ Hoàng, toàn thân không có một chỗ hoàn hảo, khí tức suy yếu tới cực điểm, dường như gặp đại kiếp.
- Thất bại rồi?
Lúc này, sáu vị dị tộc Hoàng giả kinh ngạc, trong lòng mừng thầm, Vũ Hoàng này hình như là đã thất bại, không thể một bước lên trời còn bị đánh rơi xuống, thương tổn trầm trọng.
Đó là Đạo thương, khó có thể khép lại.
- Tốt, thất bại thì tốt!
Hắc Ma Hoàng vui mừng quá đỗi, nhìn Vũ Hoàng cao hứng biết bao nhiêu, lên trời thất bại, lọt vào Đạo thương khó có thể khép lại, từ đó xem như tàn phế.
Ầm ầm...
Hư không rung động, Thiên môn ù ù đóng lại, biến mất trong hư vô không thấy gì nữa.
Thiên môn biến mất, đại biểu cho Vũ Hoàng lên trời thất bại.
- Đi!
Sáu đại Hoàng giả liếc nhau, ào ào cười lớn quay người phá không mà đi, đi thẳng ra khỏi nơi này, không hề dừng lại.
Bọn họ càng không thừa cơ chém giết Vũ Hoàng, bởi vì Cổ Trần tồn tại, khiến bọn hắn sinh ra cố kỵ, nhìn thấy Vũ Hoàng lên trời thất bại trực tiếp rời đi, ở lại không có ý nghĩa gì.
- Khụ khụ...
Lúc này, Vũ Hoàng đột nhiên kịch liệt ho khan, không ngừng ho ra máu, khí tức trên dưới toàn thân suy yếu tới cực điểm, dường như chỉ còn lại một hơi thở.
Đến cùng hắn gặp cái gì ở thập trọng Thiên môn mà rơi vào cảnh thê thảm như thế?
Tôn nghiêm của Hoàng giả, mất hết rồi.
- Các ngươi, quá kém.
Cổ Trần hừ lạnh nói.
Lời này tương đương tru tâm, ánh mắt khinh bỉ như kim châm vào tâm linh sáu Hoàng giả đối diện, kém chút mất lý trí xông tới.
- Cổ Trần, ngươi đừng có càn rỡ.
Hắc Ma Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng.
Nhưng lực lượng có chút không đủ, sáu Hoàng giả liên thủ, còn không thể đánh thắng Cổ Trần, không nói tới trấn sát gia hỏa này.
Thật sự là kinh dị nhân tâm, mạnh đến mức không còn gì để nói, chính thức coi là triệt để vô địch trong các Hoàng giả.
Oanh!
Ngay lúc này, bên trong Thiên môn truyền đến chấn động mãnh liệt, mọi người cùng xoát xoát nhìn lại.
Chỉ thấy, Thiên môn chấn động, bên trong truyền đến từng đợt nổ tung kịch liệt, có một bóng người đang nghịch kiếp phạt xông đến tận cửu trọng thiên.
Đó là Vũ Hoàng, vậy mà đã tới cửu trọng thiên, lại bị chìm ngập bên trong Quy tắc kiếp phạt đáng sợ.
- Bản hoàng không tin trời, trời này, không che được hai mắt bản hoàng, ngăn không được bước chân bản hoàng.
- Mở cho ta!
Kiếp phạt vô cùng sôi trào, từ bên trong truyền đến một tiếng gào thét kinh thiên, chấn động thiên địa, toàn bộ Thiên môn đều lạnh rung chấn động.
Bên trong tràn ngập Quy tắc hải dương vô cùng, đặc biệt là từ trên cửu trọng thiên nhìn xuống, người bên ngoài hoàn toàn nhìn không thấu tình cảnh bên trong.
- Đáng chết, Vũ Hoàng muốn đánh phá cửu trọng thiên, đăng lâm thập trọng.
Thạch Hoàng không nhìn nổi, vừa kinh vừa sợ gầm thét, lộ ra vẻ sốt ruột.
Vũ Hoàng đánh vỡ cửu trọng thiên, liền muốn xông lên thập trọng, khi đó thì thật sẽ một bước lên trời, thành Thiên Nhân chi tôn.
Dù thất bại, hắn cũng là cửu trọng thiên Thông Thiên đại năng, chiến lực đã đứng ở tầng cao nhất của Thông Thiên cảnh.
Đối mặt với Thông Thiên cửu trọng cường giả dạng này, nguyên một đám Hoàng giả kinh hồn táng đảm.
- Làm sao bây giờ?
Lục Tích Hoàng vội vàng mở miệng hỏi.
Nhưng những Hoàng giả còn lại đều trầm mặc, nguyên một đám nhìn về phía Cổ Trần, ánh mắt lộ ra nồng đậm kiêng kị cùng sợ hãi, không dám vọng động.
Làm sao bây giờ, trơ mắt nhìn chứ sao.
Không phải ngươi còn muốn cùng Cổ Trần đại chiến nữa chứ, chẳng lẽ vừa mới nhất chiến còn không sợ, hay là vẫn còn lòng tin đánh bại quái vật này?
Lực lượng một người, độc chiến sáu đại Hoàng giả mà vẫn đứng ở thế bất bại, thậm chí còn có chút áp chế sáu đại Hoàng giả, vậy gọi là gì?
- Người này, vô địch rồi.
Trong lòng Hắc Ma Hoàng nặng nề vô cùng, thở dài trong lòng, ánh mắt nhìn Cổ Trần mang theo một loại kính nể, còn có một chút hoảng sợ.
Dạng nhân vật vô địch này, nhất định là đại địch của Man Hoang Bách Tộc.
Đáng tiếc, đối phương đã trưởng thành, muốn bóp chết hắn căn bản không có khả năng, cực kỳ bé nhỏ, dù mời Thông Thiên đại năng ra cũng chưa hẳn thành công.
Bành!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm truyền đến, thiên địa cũng vì đó run lên, tâm thần tất cả mọi người cùng nhau run lên, hai mắt đồng loạt nhìn về phía Thiên môn.
Thần sắc Cổ Trần khẽ biến, trông thấy bên trong Thiên môn có một bóng người ngã xuống, toàn thân rách nát, không có một chỗ nào ổn.
Người kia chính là Vũ Hoàng, vậy mà từ thập trọng thiên ngã xuống, bay thẳng ra bên ngoài Thiên môn, vừa hay được một cỗ nhu hòa lực lượng Cổ Trần đánh ra tiếp nhận.
- Vũ Hoàng!
Hắn hô nhỏ một tiếng, khẩn trương nhìn Vũ Hoàng, toàn thân không có một chỗ hoàn hảo, khí tức suy yếu tới cực điểm, dường như gặp đại kiếp.
- Thất bại rồi?
Lúc này, sáu vị dị tộc Hoàng giả kinh ngạc, trong lòng mừng thầm, Vũ Hoàng này hình như là đã thất bại, không thể một bước lên trời còn bị đánh rơi xuống, thương tổn trầm trọng.
Đó là Đạo thương, khó có thể khép lại.
- Tốt, thất bại thì tốt!
Hắc Ma Hoàng vui mừng quá đỗi, nhìn Vũ Hoàng cao hứng biết bao nhiêu, lên trời thất bại, lọt vào Đạo thương khó có thể khép lại, từ đó xem như tàn phế.
Ầm ầm...
Hư không rung động, Thiên môn ù ù đóng lại, biến mất trong hư vô không thấy gì nữa.
Thiên môn biến mất, đại biểu cho Vũ Hoàng lên trời thất bại.
- Đi!
Sáu đại Hoàng giả liếc nhau, ào ào cười lớn quay người phá không mà đi, đi thẳng ra khỏi nơi này, không hề dừng lại.
Bọn họ càng không thừa cơ chém giết Vũ Hoàng, bởi vì Cổ Trần tồn tại, khiến bọn hắn sinh ra cố kỵ, nhìn thấy Vũ Hoàng lên trời thất bại trực tiếp rời đi, ở lại không có ý nghĩa gì.
- Khụ khụ...
Lúc này, Vũ Hoàng đột nhiên kịch liệt ho khan, không ngừng ho ra máu, khí tức trên dưới toàn thân suy yếu tới cực điểm, dường như chỉ còn lại một hơi thở.
Đến cùng hắn gặp cái gì ở thập trọng Thiên môn mà rơi vào cảnh thê thảm như thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.