Chương 1057:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa tỏa ra hàn khí, lạnh lùng nói:
- Từ trước tới giờ Bản Hoàng chưa từng thất bại, ngươi không cần phải nghĩ nhiều.
- Khó mà làm được, vậy thì ta thiệt thòi lớn, thua thì phải làm thuộc hạ cho ngươi, thắng lại không được gì cả, ngươi nói xem trận chiến này còn phải đánh không?
Cổ Trần giang hai tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, biểu cảm ấy giống như muốn nói ta thiệt thòi quá.
- Thế này nhé, ta cũng không muốn ngươi thần phục trở thành thuộc hạ của ta, điều ấy không thực tế, nếu ta thắng, ngoài việc ngươi đồng ý để hai tộc chúng ta liên minh ra, ngươi cho ta ba mươi Linh mạch thâm hải, và cung cấp một chút tài nguyên dưới biển cho ta có được không ?
Hắn nói xong thì mỉm cười nhìn Mỹ Đỗ Toa, chờ đợi câu trả lời của nàng ta.
Mỹ Đỗ Toa ngẫm nghĩ một lát, rồi khẽ gật đầu:
- Cũng được, bản Hoàng đồng ý với ngươi, nếu như ngươi thắng, bản Hoàng sẽ cấp cho ngươi một trăm Linh mạch hạ đẳng của thâm hải, mười linh mạch thượng đẳng.
- Hào phóng vậy sao?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, niềm vui có chút bất ngờ.
Không ngờ Mỹ Đỗ Toa lại hào phóng như vậy, là do đối phương tự tin có thể trấn áp hắn, cho nên những thứ này cũng chỉ nói cho có mà thôi.
- Ngươi nhất định sẽ thua.
Cổ Trần vừa cười vừa nói.
Hai mắt Mỹ Đỗ Toa tỏa ra hàn khí, mái tóc đầy đầu rắn đột nhiên biến hóa, vậy mà lại biến thành một mái tóc dài trắng như tuyết.
Nhìn thấy cảnh này Cổ Trần ngây người ra ngay tại chỗ, đây là lần đầu hắn trông thấy dáng vẻ này của Mỹ Đỗ Toa.
- Nói thật nhé, dáng vẻ này của ngươi mới đẹp nhất, khả năng trong toàn bộ thâm hải này không có bất kỳ sinh linh nào có thể so sánh được.
Cổ Trần tán thưởng, ánh mắt đầy thưởng thức mái tóc dài trắng như tuyết đang tỏa ra khí tức sương lạnh nồng đậm của Mỹ Đỗ Toa.
So với mái tóc đầu rắn trước đó thì xinh đẹp hơn gấp mấy trăm lần, khiến Cổ Trần cũng phải kinh diễm thốt lên một tiếng.
- Trong thâm hải này, xét về xinh đẹp, bản Hoàng chỉ có thể xếp thứ hai.
Giọng nói lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa truyền đến, khiến Cổ Trần kinh ngạc.
Chẳng lẽ, còn có Thủy tộc còn kinh diễm hơn cả Mỹ Đỗ Toa sao?
- Là ai?
Cổ Trần tò mò.
Mỹ Đỗ Toa liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Ngươi chưa từng nghe nói đến Hải Dương Nữ Thần sao? Là tín ngưỡng của toàn bộ Thủy tộc, nàng hoàn toàn xứng với cái danh đệ nhất.
Nghe thấy điều này Cổ Trần bó tay toàn tập, hắn trợn trắng mắt nói:
- Mỹ Đỗ Toa, ta phát hiện ra ngươi có chút tự luyến đó, vậy mà lại so mình với thần tướng, không sợ nàng phát ra thần phạt khiến ngươi thành tro bụi sao ?
- Bản Hoàng không tin theo Thần Linh, bởi vì bản Hoàng muốn vượt qua Thần Linh.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng kiêu ngạo nói, vẻ mặt đầy bá khí, dường như trong mắt chỉ có bản thân, không có cái gọi là thần.
Điều này đã khiến Cổ Trần thay đổi cách nhìn về nàng ta, hóa ra Mỹ Đỗ Toa cũng là một kẻ không tin thần phật.
- Nói đi, ngươi có đồng ý hay không?
Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần hỏi.
Cổ Trần nhẹ nhàng đung đưa ly thủy tinh trong tay, cười nói:
- Không phải ta đã nói rồi sao, đương nhiên là đồng ý, chỉ cần ngươi không sợ bị ta đánh lén thôi, ta chính là kẻ không từ thủ đoạn nào đấy.
- Ngược lại thật ra ta rất tò mò, vì sao ngươi lại muốn mời ta như vậy, các vị lão tổ, những cường giả trong tộc của ngươi đâu, vì sao không mời?
Trong lòng hắn đúng là rất kinh ngạc, vì sao Mỹ Đỗ Toa không để cường giả trong bản tộc giúp đỡ.
- Bản Hoàng, là kẻ bị trục xuất.
Nói đến chuyện này, băng giá trên mặt Mỹ Đỗ Toa lại càng lạnh lẽo hơn, trong mắt tỏa ra sát khí nồng đậm, khiến linh hồn người ta cũng phải run rẩy.
- Bị đuổi ra ngoài?
Cổ Trần sợ ngây người, đậu xanh rau muống, đường đường là một nữ hoàng lại bị người ta trục xuất, ai mà trâu bò như vậy, ngay cả Thâm Hải Nữ hoàng cường đại cũng có thể đuổi ra ngoài ?
Tộc nhân trong tộc của nàng ta đầu óc có vấn đề sao?
- Được rồi, tối nay, ta sẽ bảo vệ cho ngươi.
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc, đưa ra câu trả lời của mình.
Nếu Mỹ Đỗ Toa đã tín nhiệm hắn, vậy thì hắn sẽ bảo vệ nàng ta một lần, sau đó hai người sẽ quyết định thắng thua.
Trên bầu trời đêm quang đãng, những vì sao lốm đốm đầy trời.
Dưới trời sao, hai bóng người một nam một nữ đứng sừng sững giữa hư không.
- Ngươi quyết định đăng thiên ở nơi này sao ?
Chân Cổ Trần đạp lên hư không, có chút kinh ngạc nhìn Mỹ Đỗ Toa trước mắt.
Dưới ánh sao, mái tóc dài trắng như tuyết của Mỹ Đỗ Toa đang bay theo gió, hàn khí bao phủ toàn thân, khiến khuôn mặt trở nên mông lung, một đám mây mù sương lạnh lan ra ngoài.
Bóng dáng mông lung của nàng, mang một vẻ đẹp khiến người ta sợ hãi.
- Không sai.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói.
- Từ trước tới giờ Bản Hoàng chưa từng thất bại, ngươi không cần phải nghĩ nhiều.
- Khó mà làm được, vậy thì ta thiệt thòi lớn, thua thì phải làm thuộc hạ cho ngươi, thắng lại không được gì cả, ngươi nói xem trận chiến này còn phải đánh không?
Cổ Trần giang hai tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, biểu cảm ấy giống như muốn nói ta thiệt thòi quá.
- Thế này nhé, ta cũng không muốn ngươi thần phục trở thành thuộc hạ của ta, điều ấy không thực tế, nếu ta thắng, ngoài việc ngươi đồng ý để hai tộc chúng ta liên minh ra, ngươi cho ta ba mươi Linh mạch thâm hải, và cung cấp một chút tài nguyên dưới biển cho ta có được không ?
Hắn nói xong thì mỉm cười nhìn Mỹ Đỗ Toa, chờ đợi câu trả lời của nàng ta.
Mỹ Đỗ Toa ngẫm nghĩ một lát, rồi khẽ gật đầu:
- Cũng được, bản Hoàng đồng ý với ngươi, nếu như ngươi thắng, bản Hoàng sẽ cấp cho ngươi một trăm Linh mạch hạ đẳng của thâm hải, mười linh mạch thượng đẳng.
- Hào phóng vậy sao?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, niềm vui có chút bất ngờ.
Không ngờ Mỹ Đỗ Toa lại hào phóng như vậy, là do đối phương tự tin có thể trấn áp hắn, cho nên những thứ này cũng chỉ nói cho có mà thôi.
- Ngươi nhất định sẽ thua.
Cổ Trần vừa cười vừa nói.
Hai mắt Mỹ Đỗ Toa tỏa ra hàn khí, mái tóc đầy đầu rắn đột nhiên biến hóa, vậy mà lại biến thành một mái tóc dài trắng như tuyết.
Nhìn thấy cảnh này Cổ Trần ngây người ra ngay tại chỗ, đây là lần đầu hắn trông thấy dáng vẻ này của Mỹ Đỗ Toa.
- Nói thật nhé, dáng vẻ này của ngươi mới đẹp nhất, khả năng trong toàn bộ thâm hải này không có bất kỳ sinh linh nào có thể so sánh được.
Cổ Trần tán thưởng, ánh mắt đầy thưởng thức mái tóc dài trắng như tuyết đang tỏa ra khí tức sương lạnh nồng đậm của Mỹ Đỗ Toa.
So với mái tóc đầu rắn trước đó thì xinh đẹp hơn gấp mấy trăm lần, khiến Cổ Trần cũng phải kinh diễm thốt lên một tiếng.
- Trong thâm hải này, xét về xinh đẹp, bản Hoàng chỉ có thể xếp thứ hai.
Giọng nói lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa truyền đến, khiến Cổ Trần kinh ngạc.
Chẳng lẽ, còn có Thủy tộc còn kinh diễm hơn cả Mỹ Đỗ Toa sao?
- Là ai?
Cổ Trần tò mò.
Mỹ Đỗ Toa liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Ngươi chưa từng nghe nói đến Hải Dương Nữ Thần sao? Là tín ngưỡng của toàn bộ Thủy tộc, nàng hoàn toàn xứng với cái danh đệ nhất.
Nghe thấy điều này Cổ Trần bó tay toàn tập, hắn trợn trắng mắt nói:
- Mỹ Đỗ Toa, ta phát hiện ra ngươi có chút tự luyến đó, vậy mà lại so mình với thần tướng, không sợ nàng phát ra thần phạt khiến ngươi thành tro bụi sao ?
- Bản Hoàng không tin theo Thần Linh, bởi vì bản Hoàng muốn vượt qua Thần Linh.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng kiêu ngạo nói, vẻ mặt đầy bá khí, dường như trong mắt chỉ có bản thân, không có cái gọi là thần.
Điều này đã khiến Cổ Trần thay đổi cách nhìn về nàng ta, hóa ra Mỹ Đỗ Toa cũng là một kẻ không tin thần phật.
- Nói đi, ngươi có đồng ý hay không?
Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần hỏi.
Cổ Trần nhẹ nhàng đung đưa ly thủy tinh trong tay, cười nói:
- Không phải ta đã nói rồi sao, đương nhiên là đồng ý, chỉ cần ngươi không sợ bị ta đánh lén thôi, ta chính là kẻ không từ thủ đoạn nào đấy.
- Ngược lại thật ra ta rất tò mò, vì sao ngươi lại muốn mời ta như vậy, các vị lão tổ, những cường giả trong tộc của ngươi đâu, vì sao không mời?
Trong lòng hắn đúng là rất kinh ngạc, vì sao Mỹ Đỗ Toa không để cường giả trong bản tộc giúp đỡ.
- Bản Hoàng, là kẻ bị trục xuất.
Nói đến chuyện này, băng giá trên mặt Mỹ Đỗ Toa lại càng lạnh lẽo hơn, trong mắt tỏa ra sát khí nồng đậm, khiến linh hồn người ta cũng phải run rẩy.
- Bị đuổi ra ngoài?
Cổ Trần sợ ngây người, đậu xanh rau muống, đường đường là một nữ hoàng lại bị người ta trục xuất, ai mà trâu bò như vậy, ngay cả Thâm Hải Nữ hoàng cường đại cũng có thể đuổi ra ngoài ?
Tộc nhân trong tộc của nàng ta đầu óc có vấn đề sao?
- Được rồi, tối nay, ta sẽ bảo vệ cho ngươi.
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc, đưa ra câu trả lời của mình.
Nếu Mỹ Đỗ Toa đã tín nhiệm hắn, vậy thì hắn sẽ bảo vệ nàng ta một lần, sau đó hai người sẽ quyết định thắng thua.
Trên bầu trời đêm quang đãng, những vì sao lốm đốm đầy trời.
Dưới trời sao, hai bóng người một nam một nữ đứng sừng sững giữa hư không.
- Ngươi quyết định đăng thiên ở nơi này sao ?
Chân Cổ Trần đạp lên hư không, có chút kinh ngạc nhìn Mỹ Đỗ Toa trước mắt.
Dưới ánh sao, mái tóc dài trắng như tuyết của Mỹ Đỗ Toa đang bay theo gió, hàn khí bao phủ toàn thân, khiến khuôn mặt trở nên mông lung, một đám mây mù sương lạnh lan ra ngoài.
Bóng dáng mông lung của nàng, mang một vẻ đẹp khiến người ta sợ hãi.
- Không sai.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.