Chương 1103:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn lười biếng dựa vào Thanh Đồng hoàng tọa, hai mắt hờ hững nhìn toàn bộ chiến trường, đại chiến đã dần dần rơi vào hồi kết.
Chỉ còn lại khu vực tổ địa của Thiên Tinh tộc là chưa thể đánh hạ.
- Tử Tinh Hoàng, hành động giống một vị Hoàng giả đi xem nào, ra đây đánh một trận.
Lúc này, Câu Trần đã dẫn theo vô số tướng sĩ, bao vây quanh tổ địa của Thiên Tinh tộc.
Hai mắt hắn lạnh lùng, đằng đằng sát khí nhìn Tử Tinh Hoàng đang ở trong tổ địa, lời hắn truyền vào trong đó, khiến người ta giận dữ.
Hoàng giả, vậy mà lại bị ép đến bước đường này, có thể nói là vô cùng mất mặt.
Câu Trần cười mỉa mai:
- Ngươi thân là Hoàng giả một phương, thống trị một tộc, vậy mà lại chui rúc vào trong đó không dám ra ngoài đánh một trận.
- So với tộc nhân của ngươi, vị hoàng giả này kém xa.
Mỗi câu Câu Trần nói đều kích thích Tử Tinh Hoàng một lần, hai mắt hắn phun ra lửa, dần dần trở nên đỏ ngầu, đã mất hết lý trí.
Nói thế nào thì Tử Tinh Hoàng cũng là Hoàng giả một phương, bị làm nhục như vậu, thân là Hoàng giả có tôn nghiêm của mình, tất nhiên hắn không thể chịu đựng được.
- Mới hai ba câu đã bị chọc giận, khó trách thành tựu có hạn.
Mỹ Đỗ Toa lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Nàng xem thường chút năng lực ấy của Tử Tinh Hoàng, mới hai ba câu đã bị chọc giận mất lý trí, không để ý đến tộc nhân bị giết hại.
Thân là Hoàng giả, phải có tôn nghiêm và ngạo cốt của Hoàng giả, thà rằng chiến tử, cũng không sống tạm bợ, tránh né bên trong nhìn tộc nhân bị tàn sát.
Hắn không phải một Hoàng giả hợp cách.
- A... Bản Hoàng làm thịt ngươi.
Tử Tinh Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng lao ra ngoài, đúng là đã mất hết lý trí.
Cảnh tượng này khiến khóe miệng Câu Trần khẽ cong lên cười nhe răng, lôi đình tràn ngập khắp thân thể đan xen lẫn nhau, hóa thành một tia chớp lao về phía trước.
Ầm!
Lôi quang nổ tung, từng cơn sóng năng lượng quét ngang khắp nơi.
Một kích cường thế của Câu Trần, đánh cho Tử Tinh Hoàng bốc khói, lực lượng thiên phạt cường đại tuôn ra chui trong cơ thể, khiến hắn ta đột nhiên giật mình tỉnh táo lại.
- Hỏng rồi!
Trong lòng Tử Tinh Hoàng âm thầm sợ hãi.
Hắn nhận ra được tình cảnh không ổn, vậy mà bản thân lại bị chọc giận chạy ra ngoài, đần độn lao lên, kết quả bị người ta hung hăng dạy dỗ một trận, khiến hắn bừng tỉnh.
Đáng tiếc, hắn tỉnh ngộ muộn một chút.
- Tử Tinh Hoàng, xuống âm phủ với tộc nhân của ngươi đi.
Câu Trần gằn lên từng câu từng chữ, giọng nói lạnh lùng truyền đến, sau đó lôi quang ngập trời ầm ầm lan ra, che khuất bóng dáng hắn.
- A...
Tử Tinh Hoàng kêu gào thảm thiết, bị lôi hải thiên phạt do Câu Trần thả ra công kích, bao phủ, từng đạo Lôi Đình Tỏa Liên quấn chặt lấy thân thể hắn.
Xì xì Xì… Khói bốc lên, máu thịt bị sét đánh cháy đen, Tử Tinh giáp cũng bị công kích tạo ra vết rách loang lổ, máu thịt văng tung tóe, cả người vô cùng thê thảm.
- Bản Hoàng không cam lòng a...
Trong lòng Tử Tinh Hoàng vô cùng không cam lòng, oán hận trừng mắt nhìn Câu Trần.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn nhìn về phía Cổ Trần trên bầu trời, gầm thét thê lương:
- Nhân tộc Cổ Trần, ngươi giết hại tàn nhẫn như vậy, sẽ không có kết cục tốt.
- Cho dù là cường giả tộc ta, là Thánh Nhân, hay là cường giả của chủng tộc khác, đều sẽ nghĩ ra mọi cách để giết chết ngươi.
- Ngươi không sống được bao lâu nữa đâu.
Tử Tinh Hoàng gào thét dữ tợn, hai mắt lộ ra vẻ điên cuồng, đột nhiên dứt khoát tự bạo linh hồn ý chí của mình.
Ầm!
Một vầng sáng nổ tung, năng lượng cường đại trùng kích làn tràn khắp nơi, xé nát lôi quang, lật ngược cả tổ địa của Thiên Tinh tộc tổ địa, khiến nó bị nổ tan nát.
Tử Tinh Hoàng, thân là Hoàng giả một phương, uy lực khi tự bạo rất khủng bố.
Câu Trần không kịp tránh né, đứng mũi chịu sào bị thương nặng, cơ thể rách nát không chịu nổi, thiếu chút nữa đã bị nổ chết tại chỗ.
Suốt cả quá trình Cổ Trần không hề ra tay, cũng không hề ngăn cản, cứ như vậy nhìn Câu Trần bị trọng thương, không phải hắn lạnh lùng vô tình, mà hắn muốn mượn cơ hội này để ma luyện Câu Trần.
Dù sao cũng không chết được, những người khác ngược lại không bị thương vong nhiều lắm, bởi vì Cổ Trần đã ngăn chặn khống chế tầm ảnh hưởng do Tử Tinh Hoàng tự bạo.
Nhưng mà tổ địa của Thiên Tinh tộc đã bị lật tung hoàn toàn, bị phá hủy dưới vụ tự bạo của Tử Tinh Hoàng.
Có không ít thứ bị chôn vùi bên trong, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ tốt, đó là tổ địa của Thiên Tinh tộc đó, bên trong có chứa vô số bảo vật.
- Thiên Tinh tộc đã bị tiêu diệt, giết hết những người còn sống sót.
Giọng nói lạnh lùng của Cổ Trần truyền đến, đánh thức tất cả mọi người.
- Khụ khụ...
Bên trong một cái hố to, Câu Trần máu thịt be bét đứng dậy, cả người run rẩy, máu tươi nhỏ tí tách, cơ thể phát ra từng tia lửa điện.
Hắn không chết, chắc chắn là không chết rồi.
Chỉ còn lại khu vực tổ địa của Thiên Tinh tộc là chưa thể đánh hạ.
- Tử Tinh Hoàng, hành động giống một vị Hoàng giả đi xem nào, ra đây đánh một trận.
Lúc này, Câu Trần đã dẫn theo vô số tướng sĩ, bao vây quanh tổ địa của Thiên Tinh tộc.
Hai mắt hắn lạnh lùng, đằng đằng sát khí nhìn Tử Tinh Hoàng đang ở trong tổ địa, lời hắn truyền vào trong đó, khiến người ta giận dữ.
Hoàng giả, vậy mà lại bị ép đến bước đường này, có thể nói là vô cùng mất mặt.
Câu Trần cười mỉa mai:
- Ngươi thân là Hoàng giả một phương, thống trị một tộc, vậy mà lại chui rúc vào trong đó không dám ra ngoài đánh một trận.
- So với tộc nhân của ngươi, vị hoàng giả này kém xa.
Mỗi câu Câu Trần nói đều kích thích Tử Tinh Hoàng một lần, hai mắt hắn phun ra lửa, dần dần trở nên đỏ ngầu, đã mất hết lý trí.
Nói thế nào thì Tử Tinh Hoàng cũng là Hoàng giả một phương, bị làm nhục như vậu, thân là Hoàng giả có tôn nghiêm của mình, tất nhiên hắn không thể chịu đựng được.
- Mới hai ba câu đã bị chọc giận, khó trách thành tựu có hạn.
Mỹ Đỗ Toa lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Nàng xem thường chút năng lực ấy của Tử Tinh Hoàng, mới hai ba câu đã bị chọc giận mất lý trí, không để ý đến tộc nhân bị giết hại.
Thân là Hoàng giả, phải có tôn nghiêm và ngạo cốt của Hoàng giả, thà rằng chiến tử, cũng không sống tạm bợ, tránh né bên trong nhìn tộc nhân bị tàn sát.
Hắn không phải một Hoàng giả hợp cách.
- A... Bản Hoàng làm thịt ngươi.
Tử Tinh Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng lao ra ngoài, đúng là đã mất hết lý trí.
Cảnh tượng này khiến khóe miệng Câu Trần khẽ cong lên cười nhe răng, lôi đình tràn ngập khắp thân thể đan xen lẫn nhau, hóa thành một tia chớp lao về phía trước.
Ầm!
Lôi quang nổ tung, từng cơn sóng năng lượng quét ngang khắp nơi.
Một kích cường thế của Câu Trần, đánh cho Tử Tinh Hoàng bốc khói, lực lượng thiên phạt cường đại tuôn ra chui trong cơ thể, khiến hắn ta đột nhiên giật mình tỉnh táo lại.
- Hỏng rồi!
Trong lòng Tử Tinh Hoàng âm thầm sợ hãi.
Hắn nhận ra được tình cảnh không ổn, vậy mà bản thân lại bị chọc giận chạy ra ngoài, đần độn lao lên, kết quả bị người ta hung hăng dạy dỗ một trận, khiến hắn bừng tỉnh.
Đáng tiếc, hắn tỉnh ngộ muộn một chút.
- Tử Tinh Hoàng, xuống âm phủ với tộc nhân của ngươi đi.
Câu Trần gằn lên từng câu từng chữ, giọng nói lạnh lùng truyền đến, sau đó lôi quang ngập trời ầm ầm lan ra, che khuất bóng dáng hắn.
- A...
Tử Tinh Hoàng kêu gào thảm thiết, bị lôi hải thiên phạt do Câu Trần thả ra công kích, bao phủ, từng đạo Lôi Đình Tỏa Liên quấn chặt lấy thân thể hắn.
Xì xì Xì… Khói bốc lên, máu thịt bị sét đánh cháy đen, Tử Tinh giáp cũng bị công kích tạo ra vết rách loang lổ, máu thịt văng tung tóe, cả người vô cùng thê thảm.
- Bản Hoàng không cam lòng a...
Trong lòng Tử Tinh Hoàng vô cùng không cam lòng, oán hận trừng mắt nhìn Câu Trần.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn nhìn về phía Cổ Trần trên bầu trời, gầm thét thê lương:
- Nhân tộc Cổ Trần, ngươi giết hại tàn nhẫn như vậy, sẽ không có kết cục tốt.
- Cho dù là cường giả tộc ta, là Thánh Nhân, hay là cường giả của chủng tộc khác, đều sẽ nghĩ ra mọi cách để giết chết ngươi.
- Ngươi không sống được bao lâu nữa đâu.
Tử Tinh Hoàng gào thét dữ tợn, hai mắt lộ ra vẻ điên cuồng, đột nhiên dứt khoát tự bạo linh hồn ý chí của mình.
Ầm!
Một vầng sáng nổ tung, năng lượng cường đại trùng kích làn tràn khắp nơi, xé nát lôi quang, lật ngược cả tổ địa của Thiên Tinh tộc tổ địa, khiến nó bị nổ tan nát.
Tử Tinh Hoàng, thân là Hoàng giả một phương, uy lực khi tự bạo rất khủng bố.
Câu Trần không kịp tránh né, đứng mũi chịu sào bị thương nặng, cơ thể rách nát không chịu nổi, thiếu chút nữa đã bị nổ chết tại chỗ.
Suốt cả quá trình Cổ Trần không hề ra tay, cũng không hề ngăn cản, cứ như vậy nhìn Câu Trần bị trọng thương, không phải hắn lạnh lùng vô tình, mà hắn muốn mượn cơ hội này để ma luyện Câu Trần.
Dù sao cũng không chết được, những người khác ngược lại không bị thương vong nhiều lắm, bởi vì Cổ Trần đã ngăn chặn khống chế tầm ảnh hưởng do Tử Tinh Hoàng tự bạo.
Nhưng mà tổ địa của Thiên Tinh tộc đã bị lật tung hoàn toàn, bị phá hủy dưới vụ tự bạo của Tử Tinh Hoàng.
Có không ít thứ bị chôn vùi bên trong, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ tốt, đó là tổ địa của Thiên Tinh tộc đó, bên trong có chứa vô số bảo vật.
- Thiên Tinh tộc đã bị tiêu diệt, giết hết những người còn sống sót.
Giọng nói lạnh lùng của Cổ Trần truyền đến, đánh thức tất cả mọi người.
- Khụ khụ...
Bên trong một cái hố to, Câu Trần máu thịt be bét đứng dậy, cả người run rẩy, máu tươi nhỏ tí tách, cơ thể phát ra từng tia lửa điện.
Hắn không chết, chắc chắn là không chết rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.