Chương 1108:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần kêu to, trên nắm tay đột nhiên phát ra ánh sáng vô lượng, một quyền ầm ầm lao đến, đánh xuyên qua ma thủ đáng sợ của Đại Thiên Ma.
Gần như chỉ trong nháy mắt ma thủ đáng sợ kia đã vỡ nát, một quyền vô cùng cường thế đánh thẳng đến trước mặt Đại Thiên Ma, quyền ý ập vào mặt, khiến Đại Thiên Ma giật mình, sắc mặt đại biến.
Keng!
Một tia sáng màu đen lấp lóe, một chiếc Ma Đỉnh chắn ngay trước mặt.
Cổ Trần kinh ngạc, nhìn Ma Đỉnh trước mắt vừa ngăn một quyền của hắn, nó đang kêu leng keng, tản ra ma quang ngút trời, là một kiện Thánh Khí.
- Hóa ra là Thánh Khí.
Hắn giật mình hiểu ra.
Sắc mặt lập tức nghiêm lại, hừ một tiếng:
- Thánh Khí thì sao, cứ đánh là được!
Keng keng!
Dứt lời, Cổ Trần lại lần nữa vung nắm đấm lên, đánh ra một quyền, Ma Đỉnh kêu leng keng, sinh ra cơn chấn động dữ dội, lực lượng cường đại thông qua Ma Đỉnh đánh vào mặt Đại Thiên Ma.
Tiếng kêu răng rắc giòn vang truyền đến, cả người Đại Thiên Ma bị đánh bay ngược về phía sau, dù hắn ta đã né tránh, nhưng vẫn bị quyền phong của Cổ Trần quét qua, xé rách một miếng thịt.
- Thằng nhóc đáng chết.
Đại Thiên Ma vô cùng tức giận.
Hắn sờ lên gò má mình, đã bị thiếu mất một miếng thịt, vậy mà hắn lại bị tên nhóc Nhân tộc Cổ Trần kia đánh cho bị thương, không thể tha thứ được.
Những người khác cũng sợ ngây người, cả đám ma đầu đều trợn tròn mắt, khiếp sợ không thôi.
Đại Thiên Ma của bọn họ, lại bị Cổ Trần đánh cho bị thương, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
- Đại Thiên Ma, ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?
Cổ Trần đứng ngạo nghễ giữa hư không, ánh mắt sắc bén, bễ nghễ nhìn khắp bốn phương, khí tức ngút trời, khiến vô số tộc nhân trong Hắc Ma tộc không nhịn được sinh ra sợ hãi, hoảng hốt.
Đại Thiên Ma của bọn họ bị thương.
- Ngươi đáng chết!
Đại Thiên Ma tức giận, lật tay lại, bên trên ngưng tụ ra một Ma Vực mông lung đáng sợ, Ma khí cuồn cuộn tràn ra, khí tức vô cùng khiếp người.
Mặt Cổ Trần vẫn bình tĩnh, khinh thường nói:
- Thiên Nhân, ngay cả một quyền của ta cũng không tiếp nổi, ngươi vẫn còn mặt mũi sống trên đời này sao, tự mình lên xiên để ta nướng cho rồi.
Keng!
Nói xong, Cổ Trần ném một cây Thanh Đồng chiến thương ra ngoài, cắm trên bầu trời, tản ra khí thế sát phạt ngút trời, ý của hắn là bảo Đại Thiên Ma tự xuyên mình vào để hắn nướng.
Lời này khiến hai mắt Đại Thiên Ma đỏ ngầu, cảm giác nhục nhã sâu sắc lan tràn trong lòng hắn, khiến hắn hoàn toàn phát điên.
- A... Bổn tọa xé nát ngươi.
Đại Thiên Ma gào thét một tiếng, cơ thể bành trướng ầm ầm, hóa thành một vị đại ma cao ngàn trượng che lấp cả bầu trời, hắn nâng ma thủ lên hung hăng đánh xuống.
Ầm ầm...
Ma thủ che trời, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra Ma Vực, uy áp đáng sợ, mang theo khí tức hủy diệt áp xuống dưới.
- Ma Vực thì thế nào, cho dù Ma giới buông xuống, ta cũng có thể dùng một quyền đánh tan.
Cổ Trần ngửa mặt lên trời thét dài, khí diễm trên người ngập trời, vô số sợi tơ quy tắc lít nha lít nhít bò khắp người hắn, nắm đấm đang phát sáng.
Một luồng ánh sáng mông lung hội tụ, quy tắc lực lượng, thể hiện ra một chữ lực, không gì không phá nổi, vạn pháp đều có thể phá.
- Phá!
Một tiếng gào thét vang lên, bầu trời cũng bị tiếng gào ấy phá vỡ.
Cổ Trần bước một bước bay lên không trung, đạp vỡ hư không cả người phóng ra ngoài, vung tay đánh ra một quyền chống lại ma thủ trên trời cao.
Ầm!
Một quyền sụp đổ, thiên địa thất sắc, vạn vật đều run lên.
Ma khí đáng sợ kia nổ tung, không chịu nổi một quyền của Cổ Trần, cuồng bạo, vô địch, một chữ lực phá vạn pháp, cứ như vậy đánh nổ ma thủ đáng sợ kia.
- Lão Ma, nhận lấy cái chết đi!
Cổ Trần kêu to, song quyền vung vẩy đập tới, bầu trời kêu tạch tạch tạch rồi vỡ nát, không gian cũng bị đánh thủng, vỡ vụn thành từng mảnh.
Sắc mặt Đại Thiên Ma thay đổi hoàn toàn, kinh hãi trợn trừng mắt, nhìn quy tắc lực lượng đáng sợ ngưng tụ trên nắm đấm của Cổ Trần.
- Quy tắc lực lượng?
Đại Thiên Ma kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Đang định lui lại, nhưng không kịp nữa rồi, nắm đấm của Cổ Trần đã đánh thẳng vào ngực hắn.
Keng!
Ma Đỉnh kêu leng keng, ngăn trước mặt, vừa vặn chặn được một quyền đáng sợ kia của Cổ Trần.
Nhưng một quyền này cường thế quá mức, quyền thế, quyền ý đánh qua Ma Đỉnh truyền vào người Đại Thiên Ma, đánh cho hắn nôn ra máu bắn tung toé ra ngoài.
Oành!
Đại Thiên Ma rơi xuống khỏi hư không, nện xuyên qua một ngọn núi, bụi bặm cuồn cuộn bốc lên ngập trời.
Khắp nơi hoàn toàn yên lặng, tất cả mọi người đều choáng váng, hoàn toàn ngây dại.
Gần như chỉ trong nháy mắt ma thủ đáng sợ kia đã vỡ nát, một quyền vô cùng cường thế đánh thẳng đến trước mặt Đại Thiên Ma, quyền ý ập vào mặt, khiến Đại Thiên Ma giật mình, sắc mặt đại biến.
Keng!
Một tia sáng màu đen lấp lóe, một chiếc Ma Đỉnh chắn ngay trước mặt.
Cổ Trần kinh ngạc, nhìn Ma Đỉnh trước mắt vừa ngăn một quyền của hắn, nó đang kêu leng keng, tản ra ma quang ngút trời, là một kiện Thánh Khí.
- Hóa ra là Thánh Khí.
Hắn giật mình hiểu ra.
Sắc mặt lập tức nghiêm lại, hừ một tiếng:
- Thánh Khí thì sao, cứ đánh là được!
Keng keng!
Dứt lời, Cổ Trần lại lần nữa vung nắm đấm lên, đánh ra một quyền, Ma Đỉnh kêu leng keng, sinh ra cơn chấn động dữ dội, lực lượng cường đại thông qua Ma Đỉnh đánh vào mặt Đại Thiên Ma.
Tiếng kêu răng rắc giòn vang truyền đến, cả người Đại Thiên Ma bị đánh bay ngược về phía sau, dù hắn ta đã né tránh, nhưng vẫn bị quyền phong của Cổ Trần quét qua, xé rách một miếng thịt.
- Thằng nhóc đáng chết.
Đại Thiên Ma vô cùng tức giận.
Hắn sờ lên gò má mình, đã bị thiếu mất một miếng thịt, vậy mà hắn lại bị tên nhóc Nhân tộc Cổ Trần kia đánh cho bị thương, không thể tha thứ được.
Những người khác cũng sợ ngây người, cả đám ma đầu đều trợn tròn mắt, khiếp sợ không thôi.
Đại Thiên Ma của bọn họ, lại bị Cổ Trần đánh cho bị thương, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
- Đại Thiên Ma, ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?
Cổ Trần đứng ngạo nghễ giữa hư không, ánh mắt sắc bén, bễ nghễ nhìn khắp bốn phương, khí tức ngút trời, khiến vô số tộc nhân trong Hắc Ma tộc không nhịn được sinh ra sợ hãi, hoảng hốt.
Đại Thiên Ma của bọn họ bị thương.
- Ngươi đáng chết!
Đại Thiên Ma tức giận, lật tay lại, bên trên ngưng tụ ra một Ma Vực mông lung đáng sợ, Ma khí cuồn cuộn tràn ra, khí tức vô cùng khiếp người.
Mặt Cổ Trần vẫn bình tĩnh, khinh thường nói:
- Thiên Nhân, ngay cả một quyền của ta cũng không tiếp nổi, ngươi vẫn còn mặt mũi sống trên đời này sao, tự mình lên xiên để ta nướng cho rồi.
Keng!
Nói xong, Cổ Trần ném một cây Thanh Đồng chiến thương ra ngoài, cắm trên bầu trời, tản ra khí thế sát phạt ngút trời, ý của hắn là bảo Đại Thiên Ma tự xuyên mình vào để hắn nướng.
Lời này khiến hai mắt Đại Thiên Ma đỏ ngầu, cảm giác nhục nhã sâu sắc lan tràn trong lòng hắn, khiến hắn hoàn toàn phát điên.
- A... Bổn tọa xé nát ngươi.
Đại Thiên Ma gào thét một tiếng, cơ thể bành trướng ầm ầm, hóa thành một vị đại ma cao ngàn trượng che lấp cả bầu trời, hắn nâng ma thủ lên hung hăng đánh xuống.
Ầm ầm...
Ma thủ che trời, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra Ma Vực, uy áp đáng sợ, mang theo khí tức hủy diệt áp xuống dưới.
- Ma Vực thì thế nào, cho dù Ma giới buông xuống, ta cũng có thể dùng một quyền đánh tan.
Cổ Trần ngửa mặt lên trời thét dài, khí diễm trên người ngập trời, vô số sợi tơ quy tắc lít nha lít nhít bò khắp người hắn, nắm đấm đang phát sáng.
Một luồng ánh sáng mông lung hội tụ, quy tắc lực lượng, thể hiện ra một chữ lực, không gì không phá nổi, vạn pháp đều có thể phá.
- Phá!
Một tiếng gào thét vang lên, bầu trời cũng bị tiếng gào ấy phá vỡ.
Cổ Trần bước một bước bay lên không trung, đạp vỡ hư không cả người phóng ra ngoài, vung tay đánh ra một quyền chống lại ma thủ trên trời cao.
Ầm!
Một quyền sụp đổ, thiên địa thất sắc, vạn vật đều run lên.
Ma khí đáng sợ kia nổ tung, không chịu nổi một quyền của Cổ Trần, cuồng bạo, vô địch, một chữ lực phá vạn pháp, cứ như vậy đánh nổ ma thủ đáng sợ kia.
- Lão Ma, nhận lấy cái chết đi!
Cổ Trần kêu to, song quyền vung vẩy đập tới, bầu trời kêu tạch tạch tạch rồi vỡ nát, không gian cũng bị đánh thủng, vỡ vụn thành từng mảnh.
Sắc mặt Đại Thiên Ma thay đổi hoàn toàn, kinh hãi trợn trừng mắt, nhìn quy tắc lực lượng đáng sợ ngưng tụ trên nắm đấm của Cổ Trần.
- Quy tắc lực lượng?
Đại Thiên Ma kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Đang định lui lại, nhưng không kịp nữa rồi, nắm đấm của Cổ Trần đã đánh thẳng vào ngực hắn.
Keng!
Ma Đỉnh kêu leng keng, ngăn trước mặt, vừa vặn chặn được một quyền đáng sợ kia của Cổ Trần.
Nhưng một quyền này cường thế quá mức, quyền thế, quyền ý đánh qua Ma Đỉnh truyền vào người Đại Thiên Ma, đánh cho hắn nôn ra máu bắn tung toé ra ngoài.
Oành!
Đại Thiên Ma rơi xuống khỏi hư không, nện xuyên qua một ngọn núi, bụi bặm cuồn cuộn bốc lên ngập trời.
Khắp nơi hoàn toàn yên lặng, tất cả mọi người đều choáng váng, hoàn toàn ngây dại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.