Chương 1113:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Suốt cả quá trình Cổ Trần đều theo dõi, nhưng không có chút cảm xúc nào cả, một tên Thiên Ma thôi mà, nếu như Mỹ Đỗ Toa không ra tay, hắn trực tiếp tự mình trấn sát.
- Nhân tộc, Cổ Trần, kết quả của ngươi sẽ càng thê thảm hơn so với bổn tọa.
Lúc này, trên lò lửa, vị Đại Thiên Ma bị xiên lên nướng kia gào thét thê lương, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng, hắn mở miệng cười nhe răng.
- Ha ha ha... Bổn tọa đã trông thấy, trông thấy tương lai của ngươi rồi.
Hắn đột nhiên cười ha hả, cười rất thoải mái, khuôn mặt dữ tợn, thời gian dần trôi qua Ma khí trên người hắn đã bị thiêu đốt sạch sẽ, ma thân đang tan ra từng chút từng chút một.
Nhưng gã Đại Thiên Ma nay lại nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần đó lộ ra vẻ châm chọc, giống như hắn đã trông thấy được tương lai thê thảm, ảm đạm của Cổ Trần.
- Tương lai?
Cổ Trần khinh thường cười một tiếng, đưa tay vỗ xuống.
Một tiếng “Oành” vang lên, đầu của tên Đại Thiên Ma kia đã nổ tung, hai chiếc Ma giác bị Cổ Trần lấy được, cất vào trong không gian trữ vật.
Còn về ma thân của hắn, đã bị Nam Minh Ly Hỏa đốt luyện, hòa tan từng chút một, cuối cùng bị tinh luyện thành một cỗ bản nguyên dồi dào.
Một tên Đại Thiên Ma Thiên Nhân cực cảnh, chỉ thiếu chút nữa thôi đã có thể nhập thánh, tồn tại cường đại như vậy thế mà lại chết trong tay Cổ Trần, có thể nói là một cái chết cực kỳ nghẹn khuất.
- Ta không tin chuyện tương lai.
Cổ Trần cười một tiếng đầy khinh thường, vung tay cất lò liueenj đi, phong cấm đám bản nguyên sau khi luyện hóa Đại Thiên Ma, sau đó cất đi.
Đây chính là bản nguyên của một vị Đại Thiên Ma, bên trong ẩn chứa lực lượng quy tắc bản nguyên của vị Đại Thiên Ma kia, có tác dụng không nhỏ đối với hắn.
Không nói chuyện khác, chỉ riêng việc có thể để hạt châu kia hấp thu lực lượng quy tắc, sau đó lại lần nữa có cơ hội kích hoạt một lần quy tắc luyện thể, vậy là đủ rồi.
- Xong rồi!
- Lão tổ đã chết, nhị tổ cũng chết rồi.
Trong giây phút ấy, trong lòng Hắc Ma Hoàng khẽ run rẩy, trong ánh mắt sợ hãi bên lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Đại Thiên Ma cường đại nhất trong tộc bọn họ đã vẫn lạc, vị Thiên Ma còn lại cũng chết trong tay Mỹ Đỗ Toa, hai cường giả mạnh nhất toàn bộ đều chết ở chỗ này.
Đám đại ma Thông Thiên cảnh còn lại, ai nấy đều sợ hãi, hoảng sợ lui vào trong tổ địa.
- Đại tổ, có phải chúng ta đã già rồi hay không?
Bên phía Vũ Hoàng, mấy vị lão già Nhân tộc cảnh giới Thông Thiên cảnh nhìn nhau, vẻ mặt sững sờ, bị thủ đoạn mạnh mẽ của Cổ Trần trấn trụ sâu xắc.
Vừa đến đã chém giết một vị Đại Thiên Ma, ngay trước mặt vô số tộc nhân Hắc Ma tộc trực tiếp luyện hóa.
Thủ đoạn hung tàn, thực lực cường đại bậc này, đúng là khiến người ta sợ hãi, chấn kinh.
Lão già Thiên Nhân cảnh gượng cười nói:
- Vốn dĩ chúng ta đã già rồi, không ngờ, hôm nay còn có thể nhìn thấy một yêu nghiệt vô thượng của Nhân tộc chúng ta.
- Trước đó vũ nhi từng nói, hắn đã từng leo lên Nhân Hoàng bảng, nhưng sau đó lại từ bỏ tôn vị Nhân Hoàng.
Hai mắt lão giả Thiên Nhân kia lóe sáng, nhìn về phía Cổ Trần trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, giống như bị sương mù bao phủ, không thể nhìn thấu.
Hắn liên thủ với mấy vị Thông Thiên đại năng, thăm dò tương lai, lại không trông thấy sự tồn tại của Cổ Trần, trong khung cảnh tương lai kia, Nhân tộc thảm bại, điêu linh.
Duy nhất không có sự tồn tại của Cổ Trần, nhưng yêu nghiệt kinh tài tuyệt diễm giống như Cổ Trần, không thể nào chết non được, vì sao lại không cảm nhận được sự tồn tại của hắn?
- Chẳng lẽ, đoán trước tương lai cũng không thể tin được?
Lão già Thiên Nhân kia mờ mịt, đột nhiên có chút mất lòng tin, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ.
- Đại tổ, nên làm thế nào bây giờ?
Vũ Hoàng đột nhiên nhắc nhở một câu, tiếp theo nên làm thế nào?
Lão già Thiên Nhân kia lập tức tỉnh táo lại, nhìn về phía Cổ Trần, đúng lúc Cổ Trần cũng nhìn về phía bên đó.
- Cổ Trần, bái kiến mấy vị trưởng giả.”
Cổ Trần mỉm cười thi lễ, không chậm trễ chút nào, lễ phép cho hắn đủ thể diện.
- Không dám!
Lão già Thiên Nhân kia lập tức đáp lễ, những người khác cũng ào ào chắp tay đáp lại, không ai dám vô lễ.
Người trước mắt này, chính là người đã chém giết một vị Đại Thiên Ma của Hắc Ma tộc, là hung nhân tuyệt thế dám xiên sống người ta gác trên lửa nướng, ai dám cậy già lên mặt, không sợ bị nướng sao?
- Vũ Hoàng, mấy vị trưởng giả, đa tạ chư vị đã kiềm chế Hắc Ma tộc.
Cổ Trần bước đến, vẻ mặt chân thành nói lời cảm tạ, không làm ra vẻ gì cả.
- Nhân tộc, Cổ Trần, kết quả của ngươi sẽ càng thê thảm hơn so với bổn tọa.
Lúc này, trên lò lửa, vị Đại Thiên Ma bị xiên lên nướng kia gào thét thê lương, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng, hắn mở miệng cười nhe răng.
- Ha ha ha... Bổn tọa đã trông thấy, trông thấy tương lai của ngươi rồi.
Hắn đột nhiên cười ha hả, cười rất thoải mái, khuôn mặt dữ tợn, thời gian dần trôi qua Ma khí trên người hắn đã bị thiêu đốt sạch sẽ, ma thân đang tan ra từng chút từng chút một.
Nhưng gã Đại Thiên Ma nay lại nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần đó lộ ra vẻ châm chọc, giống như hắn đã trông thấy được tương lai thê thảm, ảm đạm của Cổ Trần.
- Tương lai?
Cổ Trần khinh thường cười một tiếng, đưa tay vỗ xuống.
Một tiếng “Oành” vang lên, đầu của tên Đại Thiên Ma kia đã nổ tung, hai chiếc Ma giác bị Cổ Trần lấy được, cất vào trong không gian trữ vật.
Còn về ma thân của hắn, đã bị Nam Minh Ly Hỏa đốt luyện, hòa tan từng chút một, cuối cùng bị tinh luyện thành một cỗ bản nguyên dồi dào.
Một tên Đại Thiên Ma Thiên Nhân cực cảnh, chỉ thiếu chút nữa thôi đã có thể nhập thánh, tồn tại cường đại như vậy thế mà lại chết trong tay Cổ Trần, có thể nói là một cái chết cực kỳ nghẹn khuất.
- Ta không tin chuyện tương lai.
Cổ Trần cười một tiếng đầy khinh thường, vung tay cất lò liueenj đi, phong cấm đám bản nguyên sau khi luyện hóa Đại Thiên Ma, sau đó cất đi.
Đây chính là bản nguyên của một vị Đại Thiên Ma, bên trong ẩn chứa lực lượng quy tắc bản nguyên của vị Đại Thiên Ma kia, có tác dụng không nhỏ đối với hắn.
Không nói chuyện khác, chỉ riêng việc có thể để hạt châu kia hấp thu lực lượng quy tắc, sau đó lại lần nữa có cơ hội kích hoạt một lần quy tắc luyện thể, vậy là đủ rồi.
- Xong rồi!
- Lão tổ đã chết, nhị tổ cũng chết rồi.
Trong giây phút ấy, trong lòng Hắc Ma Hoàng khẽ run rẩy, trong ánh mắt sợ hãi bên lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Đại Thiên Ma cường đại nhất trong tộc bọn họ đã vẫn lạc, vị Thiên Ma còn lại cũng chết trong tay Mỹ Đỗ Toa, hai cường giả mạnh nhất toàn bộ đều chết ở chỗ này.
Đám đại ma Thông Thiên cảnh còn lại, ai nấy đều sợ hãi, hoảng sợ lui vào trong tổ địa.
- Đại tổ, có phải chúng ta đã già rồi hay không?
Bên phía Vũ Hoàng, mấy vị lão già Nhân tộc cảnh giới Thông Thiên cảnh nhìn nhau, vẻ mặt sững sờ, bị thủ đoạn mạnh mẽ của Cổ Trần trấn trụ sâu xắc.
Vừa đến đã chém giết một vị Đại Thiên Ma, ngay trước mặt vô số tộc nhân Hắc Ma tộc trực tiếp luyện hóa.
Thủ đoạn hung tàn, thực lực cường đại bậc này, đúng là khiến người ta sợ hãi, chấn kinh.
Lão già Thiên Nhân cảnh gượng cười nói:
- Vốn dĩ chúng ta đã già rồi, không ngờ, hôm nay còn có thể nhìn thấy một yêu nghiệt vô thượng của Nhân tộc chúng ta.
- Trước đó vũ nhi từng nói, hắn đã từng leo lên Nhân Hoàng bảng, nhưng sau đó lại từ bỏ tôn vị Nhân Hoàng.
Hai mắt lão giả Thiên Nhân kia lóe sáng, nhìn về phía Cổ Trần trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, giống như bị sương mù bao phủ, không thể nhìn thấu.
Hắn liên thủ với mấy vị Thông Thiên đại năng, thăm dò tương lai, lại không trông thấy sự tồn tại của Cổ Trần, trong khung cảnh tương lai kia, Nhân tộc thảm bại, điêu linh.
Duy nhất không có sự tồn tại của Cổ Trần, nhưng yêu nghiệt kinh tài tuyệt diễm giống như Cổ Trần, không thể nào chết non được, vì sao lại không cảm nhận được sự tồn tại của hắn?
- Chẳng lẽ, đoán trước tương lai cũng không thể tin được?
Lão già Thiên Nhân kia mờ mịt, đột nhiên có chút mất lòng tin, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ.
- Đại tổ, nên làm thế nào bây giờ?
Vũ Hoàng đột nhiên nhắc nhở một câu, tiếp theo nên làm thế nào?
Lão già Thiên Nhân kia lập tức tỉnh táo lại, nhìn về phía Cổ Trần, đúng lúc Cổ Trần cũng nhìn về phía bên đó.
- Cổ Trần, bái kiến mấy vị trưởng giả.”
Cổ Trần mỉm cười thi lễ, không chậm trễ chút nào, lễ phép cho hắn đủ thể diện.
- Không dám!
Lão già Thiên Nhân kia lập tức đáp lễ, những người khác cũng ào ào chắp tay đáp lại, không ai dám vô lễ.
Người trước mắt này, chính là người đã chém giết một vị Đại Thiên Ma của Hắc Ma tộc, là hung nhân tuyệt thế dám xiên sống người ta gác trên lửa nướng, ai dám cậy già lên mặt, không sợ bị nướng sao?
- Vũ Hoàng, mấy vị trưởng giả, đa tạ chư vị đã kiềm chế Hắc Ma tộc.
Cổ Trần bước đến, vẻ mặt chân thành nói lời cảm tạ, không làm ra vẻ gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.