Chương 1117:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Bọn họ không thể hiểu nổi, vì sao Thiên Ma ngoại vực lại không dám xuống, giống như rất sợ hãi điều gì đó, chẳng lẽ có nguy hiểm sao?
Hay là, thật ra Thiên Ma ngoại vực không khủng bố như vậy?
- Ngươi xuống đây đi, ta cam đoan sẽ không ăn ngươi đâu.
Cổ Trần trưng ra bộ mặt hiền lành, nói:
- Chúng ta có thể nói chuyện tử tế với nhau, ngoại vực nơi các ngươi sống là nơi thế nào? Có sinh linh nào khác không?
- Ngươi đừng nghĩ sẽ lừa được ta, ngươi tới đây, nơi này có rất rất nhiều bảo vật, còn có rất nhiều đồ ăn ngon nữa.
Giọng nói kia lại lần nữa truyền đến, mang theo chút dụ hoặc.
Cổ Trần bó tay rồi, gã này, nói kiểu gì vẫn không chịu xuống.
Ngươi đó, người ta đã hiến tế triệu hoán ngươi, vì sao ngươi lại không chuyên nghiệp như thế, trực tiếp buông xuống không phải xong rồi sao.
- Ngoại vực, rất đẹp, rất tốt, ngươi lên đây đi, bổn tọa sẽ dẫn ngươi đi thăm thú vô số cảnh đẹp ở ngoại vực, nơi này còn có rất nhiều chí bảo nữa.
Giọng nói của Thiên Ma ngoại vực kia lại lần nữa truyền đến, cảnh tượng này khiến đầu óc đám người Vũ Hoàng đều chết máy.
Mẹ kiếp, còn có kiểu này nữa?
- Ngoại vực, trừ đám Thiên Ma các ngươi ra, vẫn còn sinh linh khác sao? Ví dụ như, thần nữ?
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong óc, Cổ Trần đột nhiên hỏi ra những lời này.
Trong vòng xoáy trên hư không lập tức yên lặng, hư ảnh mông lung kia run lên, giống như là đang tự hỏi.
- Có, ngoại vực có vô số thần nữ, khắp nơi đều là thần nữ, ngươi tới đây đi, bổn tọa sẽ dẫn đường cho ngươi, ngươi đến đây rồi bổn tọa sẽ dẫn ngươi đi ngắt lấy thần nữ khắp nơi.
Sắc mặt Cổ Trần cứng đờ, có chút dở khóc dở cười, sao hắn lại đụng phải một tên Thiên Ma ngoại vực kiểu này thế?
- Không không không, hay là ngươi xuống đây đi, nơi này có rất nhiều món ngon mà ngươi muốn ăn, xuống đây đi, ta sẽ cung cấp cho ngươi vô số mỹ vị.
Cổ Trần bắt đầu thay đổi cách nói, lôi kéo từng bước một..
Hắn giơ tay ra vồ một cái, một tên tộc nhân Hắc Ma tộc lập tức bay lên, kêu oa oa, nhưng lập tức bị bịt miệng không thể nào nói được nữa.
Sau đó Cổ Trần ném tên tộc nhân Hắc Ma tộc kia vào trong vòng xoáy.
- A...
Một tiếng hét thảm vang lên, tên tộc nhân Hắc Ma tộc kia trực tiếp bị hút vào trong xoáy nước, sau đó biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Ta, mỹ vị a...
Một tiếng kêu đầy thỏa mãn và hưng phấn truyền đến từ trong vòng xoáy.
Thiên Ma ngoại vực kia giống như vừa được ăn một món ngon, lập tức hưng phấn, giọng nói vang dội truyền đến, giống như muốn buông xuống.
- Có muốn ăn nữa hay không, mau xuống đây, còn rất nhiều đấy, dù ngươi có ăn một vạn năm cũng không hết, ngươi còn chờ đợi gì nữa?
- Ngươi mau xuống đây đi!
Cổ Trần mỉm cười nói, mỗi chữ mỗi câu đều vô cùng hiền lành, thậm chí còn bắt một tên tộc nhân Hắc Ma tộc ném vào trong vòng xoáy thêm lần nữa.
Ầm!
Một khắc sau, vòng xoáy bạo động, một luồng khí tức đáng sợ tràn ngập, sau đó thời gian dần trôi qua, tên Thiên Ma ngoại vực kia sắp đánh tới nơi này.
Hai mắt Cổ Trần phát ra vẻ hưng phấn, mi tâm lộ ra một tia sáng, mười tám tầng địa ngục như ẩn như hiện có thể xông ra ngoài bất cứ lúc nào.
Nhưng đợi mãi đợi mãi, vòng xoáy kia đột nhiên lại yên tĩnh.
- Không không không, ngươi lừa bổn tọa, cảm giác nguy hiểm là thứ bổn tọa mẫn cảm nhất.
Giọng nói kia lại truyền đến từ trong vòng xoáy, ngữ điệu có chút tức giận, Thiên Ma ngoại vực vô cùng tỉnh táo, rất tinh ranh, không hề mắc mưu.
Cổ Trần có chút bực bội, mắng:
- Đồ hèn nhát, nơi này có thể có nguy hiểm gì được, ngươi đường đường Thiên Ma ngoại vực sợ cái chim à, mau xuống đây.
- Không xuống!
Tiếng rít gào truyền đến từ trong vòng xoáy, chấn động cả hư không, khiến mọi người không rét mà run.
- Ngươi tới đây!
Thiên Ma ngoại vực kia gầm thét.
Cổ Trần đen mặt, cả giận nói:
- Ngươi xuống đây, ta cam đoan sẽ không đánh ngươi, không ăn ngươi.
- Đáng chết, quả nhiên là ngươi đang lừa bổn tọa, vậy mà ngươi lại muốn ăn bổn tọa, quá ghê tởm.
Giọng nói mang theo chút tức giận thở hổn hển truyền đến từ trong vòng xoáy, lửa giận trong lòng Thiên Ma ngoại vực cháy bừng bừng, lại càng không dám xuống.
- Ngươi là sinh linh gì, lại dám lừa gạt bổn tọa, ta nhớ kỹ ngươi rồi.
Giọng nói của Thiên Ma ngoại vực kia lại lần nữa truyền đến, hư không chấn động ầm ầm, vòng xoáy lung lay kêu tạch tạch tạch, giống như sắp sụp đổ.
Năng lượng do Hắc Ma tộc hiến tế, xây dựng ra thông đạo để triệu hoán sắp biến mất.
Hay là, thật ra Thiên Ma ngoại vực không khủng bố như vậy?
- Ngươi xuống đây đi, ta cam đoan sẽ không ăn ngươi đâu.
Cổ Trần trưng ra bộ mặt hiền lành, nói:
- Chúng ta có thể nói chuyện tử tế với nhau, ngoại vực nơi các ngươi sống là nơi thế nào? Có sinh linh nào khác không?
- Ngươi đừng nghĩ sẽ lừa được ta, ngươi tới đây, nơi này có rất rất nhiều bảo vật, còn có rất nhiều đồ ăn ngon nữa.
Giọng nói kia lại lần nữa truyền đến, mang theo chút dụ hoặc.
Cổ Trần bó tay rồi, gã này, nói kiểu gì vẫn không chịu xuống.
Ngươi đó, người ta đã hiến tế triệu hoán ngươi, vì sao ngươi lại không chuyên nghiệp như thế, trực tiếp buông xuống không phải xong rồi sao.
- Ngoại vực, rất đẹp, rất tốt, ngươi lên đây đi, bổn tọa sẽ dẫn ngươi đi thăm thú vô số cảnh đẹp ở ngoại vực, nơi này còn có rất nhiều chí bảo nữa.
Giọng nói của Thiên Ma ngoại vực kia lại lần nữa truyền đến, cảnh tượng này khiến đầu óc đám người Vũ Hoàng đều chết máy.
Mẹ kiếp, còn có kiểu này nữa?
- Ngoại vực, trừ đám Thiên Ma các ngươi ra, vẫn còn sinh linh khác sao? Ví dụ như, thần nữ?
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong óc, Cổ Trần đột nhiên hỏi ra những lời này.
Trong vòng xoáy trên hư không lập tức yên lặng, hư ảnh mông lung kia run lên, giống như là đang tự hỏi.
- Có, ngoại vực có vô số thần nữ, khắp nơi đều là thần nữ, ngươi tới đây đi, bổn tọa sẽ dẫn đường cho ngươi, ngươi đến đây rồi bổn tọa sẽ dẫn ngươi đi ngắt lấy thần nữ khắp nơi.
Sắc mặt Cổ Trần cứng đờ, có chút dở khóc dở cười, sao hắn lại đụng phải một tên Thiên Ma ngoại vực kiểu này thế?
- Không không không, hay là ngươi xuống đây đi, nơi này có rất nhiều món ngon mà ngươi muốn ăn, xuống đây đi, ta sẽ cung cấp cho ngươi vô số mỹ vị.
Cổ Trần bắt đầu thay đổi cách nói, lôi kéo từng bước một..
Hắn giơ tay ra vồ một cái, một tên tộc nhân Hắc Ma tộc lập tức bay lên, kêu oa oa, nhưng lập tức bị bịt miệng không thể nào nói được nữa.
Sau đó Cổ Trần ném tên tộc nhân Hắc Ma tộc kia vào trong vòng xoáy.
- A...
Một tiếng hét thảm vang lên, tên tộc nhân Hắc Ma tộc kia trực tiếp bị hút vào trong xoáy nước, sau đó biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Ta, mỹ vị a...
Một tiếng kêu đầy thỏa mãn và hưng phấn truyền đến từ trong vòng xoáy.
Thiên Ma ngoại vực kia giống như vừa được ăn một món ngon, lập tức hưng phấn, giọng nói vang dội truyền đến, giống như muốn buông xuống.
- Có muốn ăn nữa hay không, mau xuống đây, còn rất nhiều đấy, dù ngươi có ăn một vạn năm cũng không hết, ngươi còn chờ đợi gì nữa?
- Ngươi mau xuống đây đi!
Cổ Trần mỉm cười nói, mỗi chữ mỗi câu đều vô cùng hiền lành, thậm chí còn bắt một tên tộc nhân Hắc Ma tộc ném vào trong vòng xoáy thêm lần nữa.
Ầm!
Một khắc sau, vòng xoáy bạo động, một luồng khí tức đáng sợ tràn ngập, sau đó thời gian dần trôi qua, tên Thiên Ma ngoại vực kia sắp đánh tới nơi này.
Hai mắt Cổ Trần phát ra vẻ hưng phấn, mi tâm lộ ra một tia sáng, mười tám tầng địa ngục như ẩn như hiện có thể xông ra ngoài bất cứ lúc nào.
Nhưng đợi mãi đợi mãi, vòng xoáy kia đột nhiên lại yên tĩnh.
- Không không không, ngươi lừa bổn tọa, cảm giác nguy hiểm là thứ bổn tọa mẫn cảm nhất.
Giọng nói kia lại truyền đến từ trong vòng xoáy, ngữ điệu có chút tức giận, Thiên Ma ngoại vực vô cùng tỉnh táo, rất tinh ranh, không hề mắc mưu.
Cổ Trần có chút bực bội, mắng:
- Đồ hèn nhát, nơi này có thể có nguy hiểm gì được, ngươi đường đường Thiên Ma ngoại vực sợ cái chim à, mau xuống đây.
- Không xuống!
Tiếng rít gào truyền đến từ trong vòng xoáy, chấn động cả hư không, khiến mọi người không rét mà run.
- Ngươi tới đây!
Thiên Ma ngoại vực kia gầm thét.
Cổ Trần đen mặt, cả giận nói:
- Ngươi xuống đây, ta cam đoan sẽ không đánh ngươi, không ăn ngươi.
- Đáng chết, quả nhiên là ngươi đang lừa bổn tọa, vậy mà ngươi lại muốn ăn bổn tọa, quá ghê tởm.
Giọng nói mang theo chút tức giận thở hổn hển truyền đến từ trong vòng xoáy, lửa giận trong lòng Thiên Ma ngoại vực cháy bừng bừng, lại càng không dám xuống.
- Ngươi là sinh linh gì, lại dám lừa gạt bổn tọa, ta nhớ kỹ ngươi rồi.
Giọng nói của Thiên Ma ngoại vực kia lại lần nữa truyền đến, hư không chấn động ầm ầm, vòng xoáy lung lay kêu tạch tạch tạch, giống như sắp sụp đổ.
Năng lượng do Hắc Ma tộc hiến tế, xây dựng ra thông đạo để triệu hoán sắp biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.