Chương 1134:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắc Thiên Thần Tử mang vẻ mặt cuồng ngạo nói, trong mắt lộ ra cảm giác cao cao tại thượng.
Mặc Ngọc Kỳ Lân tức muốn nổ phổi, hắc sắc hỏa diễm trên người cháy bừng bừng, ánh mắt lạnh lùng, lộ ra khí tức khát máu của hung thần Man Hoang.
Nó cười gằn nói:
- Tiểu hắc quỷ, từ trước đến nay ông đây chưa từng ăn thịt Thần Tử, hôm nay phải thử ăn một cái xem rốt cuộc nó có hương vị gì.
Gào!
Kỳ Lân hung dữ rống lên một tiếng, tiếng rống truyền khắp toàn bộ Bách Man sơn, khiến vô số người cảnh giác.
- Đây là tiếng rống của con gì thế?
- Chẳng lẽ có Hung thú đột kích sao?
Trong Bách Man sơn, vô số người kinh nghi, ồn ào suy đoán, không biết có phải có Hung thú đột kích hay không.
Có điều Nhân tộc trong Bách Man sơn hiện giờ đâu giống như ngày xưa nữa, bọn họ có tường thành Thanh Đồng cao lớn kiên cố bảo vệ, còn có quân đoàn cường đại, và cả cường giả tọa trấn.
Lực lượng cường đại này, khiến Nhân tộc trong Bách Man sơn mặc dù có kinh hãi nhưng không rối loạn, ai đang làm gì vẫn tiếp tục làm việc đó, không bị tiếng rống kia ảnh hưởng.
Ngược lại hai tòa thành Hoang Cổ thành do Hắc Thổ tọa trấn, và Long Ngao thành do Man Phi tọa trấn, bị khí tức này kinh động đến, lập tức lao ra ngoài xem xét.
- Hắc Thổ, có hai cỗ khí tức cường đại vừa tiến vào Bách Man sơn, rất mạnh.
Sắc mặt Man Phi vô cùng ngưng trọng, đứng giữa hư không, đã chạy tới để trao đổi với Hắc Thổ một phen.
Hắc Thổ nghe thấy thế thì gật đầu, cũng thận trọng nói:
- Hai cỗ khí tức này vô cùng cường đại, giống như sắp đánh nhau, có muốn đi xem thử một chút không?
- Đi, phải đi chứ!
Man Phi mang vẻ mặt kiên định, lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Bách Man sơn chính là lãnh thổ của Hoang Cổ nhất tộc thuộc về Nhân tộc chúng ta, mỗi một ngọn cây cọng cỏ đều thuộc về Hoang Cổ nhất tộc chúng ta, bất kỳ người nào có can đảm dám phá hỏng một bông hoa một cọng cỏ đều phải trả giá.
- Đi!
Hai người Hắc Thổ, Man Phi cùng nhau bay lên không trung, hướng về phía hai cỗ khí tức đáng sợ kia bay đến, có cường giả đang chuẩn bị đại chiến trong Bách Man sơn.
Chuyện này không thể được, nơi này chính là lãnh thổ của Hoang Cổ nhất tộc, người nào dám đứng ở đây phá hoại, người nào dám bước vào mảnh đất này đều phải trải qua sự đồng ý của bọn họ.
- Hả?
Lúc này, Cổ Trần đang rèn đúc Thanh Đồng binh nhân đột nhiên bừng tỉnh, kinh ngạc ngẩng đầu, hai mắt tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nhìn thấu hư vô, trông thấy được một người một kỳ lân đang đối đầu với nhau trong một khu vực núi non bên ngoài Bách Man sơn.
- Kỳ Lân?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, nhìn con Mặc Ngọc Kỳ Lân xinh đẹp khí phách kia, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy một con Mặc Ngọc uy vũ khí phách như vậy.
Cơ thể nó được bao phủ bởi lân giáp đen nhánh, tinh xảo như được điêu khắc từ Mặc ngọc, tỏa ra ánh sáng bóng loáng, bên ngoài còn có một ngọn Hắc diễm đang cháy hừng hực nữa.
Còn Mặc Ngọc Kỳ Lân này rất cường đại, ít nhất so với Hoàng giả bình thường mà Cổ Trần nhìn thấy còn cường đại hơn mấy phần.
Nhưng khí tức trên người thanh niên mặc áo giáp màu đen phía đối diện còn mạnh hơn, sâu không lường được, thậm chí trong cơ thể hắn còn có một luồng khí tức khiến Cổ Trần cảm thấy tim đập nhanh hơn.
- Hắc Ma tộc?
Cổ Trần lẩm bẩm một câu, ánh mắt âm thầm nhìn về nơi đó.
Sau đó hắn trông thấy hai người Hắc Thổ và Man Phi đang cùng nhau bay đến đó, Cổ Trần suy nghĩ một chút cuối cùng quyết định không ra ngoài, hắn muốn xem thử xem hai người Hắc Thổ và Man Phi có thể xử lý được chuyện này hay không.
Nếu như không xử lý được, hắn sẽ tự mình ra ngoài trấn áp thanh niên Hắc Ma tộc kia.
Nhìn tên thanh niên Hắc Ma tộc này, có vẻ như đến đây không có ý tốt, hắn vừa mới tiêu diệt một Hoàng tộc của Hắc Ma tộc trong Thiên Uyên, chỉ trong chớp mắt cường giả Hắc Ma tộc đã đến đây, không có vấn đề mới là lạ.
Cho dù không có vấn đề gì, Cổ Trần cũng không định buông tha cho hắn, dám xâm nhập Bách Man sơn vậy thì để mạng lại.
Ầm!
Ở nơi xa, hai cỗ khí tức va chạm vào nhau, hư không rung động, tầng mây nổ tung bốc lên cuồn cuộn.
Một con Mặc Kỳ Lân ngẩng cao đầu, ngửa mặt lên trời gào thét, vô số tường vân hội tụ trên bầu trời, bị nó giẫm dưới chân, cơ thể cao lớn tỏa ra uy áp khủng bố.
- Tiểu hắc quỷ, ngươi cho rằng mình là Thần Tử chó má thì đắc ý quên mình là ai rồi hả?
Mặc Kỳ Lân gào thét một tiếng, hung khí ngập trời.
Mặc Ngọc Kỳ Lân tức muốn nổ phổi, hắc sắc hỏa diễm trên người cháy bừng bừng, ánh mắt lạnh lùng, lộ ra khí tức khát máu của hung thần Man Hoang.
Nó cười gằn nói:
- Tiểu hắc quỷ, từ trước đến nay ông đây chưa từng ăn thịt Thần Tử, hôm nay phải thử ăn một cái xem rốt cuộc nó có hương vị gì.
Gào!
Kỳ Lân hung dữ rống lên một tiếng, tiếng rống truyền khắp toàn bộ Bách Man sơn, khiến vô số người cảnh giác.
- Đây là tiếng rống của con gì thế?
- Chẳng lẽ có Hung thú đột kích sao?
Trong Bách Man sơn, vô số người kinh nghi, ồn ào suy đoán, không biết có phải có Hung thú đột kích hay không.
Có điều Nhân tộc trong Bách Man sơn hiện giờ đâu giống như ngày xưa nữa, bọn họ có tường thành Thanh Đồng cao lớn kiên cố bảo vệ, còn có quân đoàn cường đại, và cả cường giả tọa trấn.
Lực lượng cường đại này, khiến Nhân tộc trong Bách Man sơn mặc dù có kinh hãi nhưng không rối loạn, ai đang làm gì vẫn tiếp tục làm việc đó, không bị tiếng rống kia ảnh hưởng.
Ngược lại hai tòa thành Hoang Cổ thành do Hắc Thổ tọa trấn, và Long Ngao thành do Man Phi tọa trấn, bị khí tức này kinh động đến, lập tức lao ra ngoài xem xét.
- Hắc Thổ, có hai cỗ khí tức cường đại vừa tiến vào Bách Man sơn, rất mạnh.
Sắc mặt Man Phi vô cùng ngưng trọng, đứng giữa hư không, đã chạy tới để trao đổi với Hắc Thổ một phen.
Hắc Thổ nghe thấy thế thì gật đầu, cũng thận trọng nói:
- Hai cỗ khí tức này vô cùng cường đại, giống như sắp đánh nhau, có muốn đi xem thử một chút không?
- Đi, phải đi chứ!
Man Phi mang vẻ mặt kiên định, lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Bách Man sơn chính là lãnh thổ của Hoang Cổ nhất tộc thuộc về Nhân tộc chúng ta, mỗi một ngọn cây cọng cỏ đều thuộc về Hoang Cổ nhất tộc chúng ta, bất kỳ người nào có can đảm dám phá hỏng một bông hoa một cọng cỏ đều phải trả giá.
- Đi!
Hai người Hắc Thổ, Man Phi cùng nhau bay lên không trung, hướng về phía hai cỗ khí tức đáng sợ kia bay đến, có cường giả đang chuẩn bị đại chiến trong Bách Man sơn.
Chuyện này không thể được, nơi này chính là lãnh thổ của Hoang Cổ nhất tộc, người nào dám đứng ở đây phá hoại, người nào dám bước vào mảnh đất này đều phải trải qua sự đồng ý của bọn họ.
- Hả?
Lúc này, Cổ Trần đang rèn đúc Thanh Đồng binh nhân đột nhiên bừng tỉnh, kinh ngạc ngẩng đầu, hai mắt tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nhìn thấu hư vô, trông thấy được một người một kỳ lân đang đối đầu với nhau trong một khu vực núi non bên ngoài Bách Man sơn.
- Kỳ Lân?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, nhìn con Mặc Ngọc Kỳ Lân xinh đẹp khí phách kia, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy một con Mặc Ngọc uy vũ khí phách như vậy.
Cơ thể nó được bao phủ bởi lân giáp đen nhánh, tinh xảo như được điêu khắc từ Mặc ngọc, tỏa ra ánh sáng bóng loáng, bên ngoài còn có một ngọn Hắc diễm đang cháy hừng hực nữa.
Còn Mặc Ngọc Kỳ Lân này rất cường đại, ít nhất so với Hoàng giả bình thường mà Cổ Trần nhìn thấy còn cường đại hơn mấy phần.
Nhưng khí tức trên người thanh niên mặc áo giáp màu đen phía đối diện còn mạnh hơn, sâu không lường được, thậm chí trong cơ thể hắn còn có một luồng khí tức khiến Cổ Trần cảm thấy tim đập nhanh hơn.
- Hắc Ma tộc?
Cổ Trần lẩm bẩm một câu, ánh mắt âm thầm nhìn về nơi đó.
Sau đó hắn trông thấy hai người Hắc Thổ và Man Phi đang cùng nhau bay đến đó, Cổ Trần suy nghĩ một chút cuối cùng quyết định không ra ngoài, hắn muốn xem thử xem hai người Hắc Thổ và Man Phi có thể xử lý được chuyện này hay không.
Nếu như không xử lý được, hắn sẽ tự mình ra ngoài trấn áp thanh niên Hắc Ma tộc kia.
Nhìn tên thanh niên Hắc Ma tộc này, có vẻ như đến đây không có ý tốt, hắn vừa mới tiêu diệt một Hoàng tộc của Hắc Ma tộc trong Thiên Uyên, chỉ trong chớp mắt cường giả Hắc Ma tộc đã đến đây, không có vấn đề mới là lạ.
Cho dù không có vấn đề gì, Cổ Trần cũng không định buông tha cho hắn, dám xâm nhập Bách Man sơn vậy thì để mạng lại.
Ầm!
Ở nơi xa, hai cỗ khí tức va chạm vào nhau, hư không rung động, tầng mây nổ tung bốc lên cuồn cuộn.
Một con Mặc Kỳ Lân ngẩng cao đầu, ngửa mặt lên trời gào thét, vô số tường vân hội tụ trên bầu trời, bị nó giẫm dưới chân, cơ thể cao lớn tỏa ra uy áp khủng bố.
- Tiểu hắc quỷ, ngươi cho rằng mình là Thần Tử chó má thì đắc ý quên mình là ai rồi hả?
Mặc Kỳ Lân gào thét một tiếng, hung khí ngập trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.