Chương 1162:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đáng tiếc, trên thân thể nó là từng cái xích sắt màu đen quấn chặt, kéo dần nó xuống vực sâu, sau đó cơ thể nó bị xé ra nhỏ vụn, chìm sâu vào trong hắc vụ.
Tình cảnh khủng bố này dọa sợ cường giả các phương lần lượt lui lại.
- Chà...
Cổ Trần thầm hít sâu một hơi, Ma Chu hai cánh kia chính là một sinh vật cường đại cấp Thiên Nhân đó, vậy mà đã bị ăn sạch rồi?
Đừng nói chi Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa, ngay cả cường giả của các phe phái khác cũng kinh dị vạn phần, ai nấy đều bộc phát ra lực lượng ngăn cản trùng kích đáng sợ của hắc vụ.
Hắc vụ bao phủ trong phạm vi mười mấy dặm.
Ầm ầm...
Dưới vực sâu phát ra thanh âm ù ù đáng sợ, thần quang tràn ngập, hắc vụ xen kẽ, hai luồng sáng đáng sợ quấn lấy nhau không ngừng, tràn cả ra ngoài.
Khí tức thần vật vàng lúc càng mãnh liệt, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
- Thần vật! Chắc chắn là thần vật!
Diệt Ách lão tổ tràn đầy hưng phấn, nhưng trong mắt lại lộ vẻ kiêng kị, cũng không dám hấp tấp tiến lên, cảnh tượng vừa rồi quá kinh người.
Ít nhất một chục sinh linh mạnh mẽ đã bị nuốt chửng, có vào mà không có ra, những tiếng la hét thảm thiết vẫn còn vang vọng bên tai mọi người.
- Bên trong có cái gì?
Độc Long sợ hãi.
Toàn thân hắn bốc lên khí độc, hóa thành một màn sáng ngăn trở hắc vụ ăn mòn, nhưng vẫn có chút hơi cố hết sức, hai cái sừng rồng xanh biếc trên đỉnh đầu hiện ra độc quang.
Khô Cốt lão quái cạnh bên tràn đầy hưng phấn, toàn thân lão sôi trào hắc khí, không ngờ lão có thể hấp thu chút ít hắc vụ, biến hóa nó để bản thân có thể sử dụng, trông lão cực kì hưởng thụ.
- Khặc khặc...
Lão thâm trầm cười nói:
- Cái đám hắc vụ này khiến lão tổ đây thoải mái quá, thần vật bên trong nhất định thuộc về ta!
“Lão quỷ này rất nguy hiểm, tìm một cơ hội xử lý hắn”.
Cổ Trần âm thầm đưa mắt nhìn Khô Cốt lão quỷ, trong lòng suy nghĩ, phải tìm một cơ hội xử lý lão này mới được.
Lão ta quá nguy hiểm, lại còn âm trầm khó đoán khiến Cổ Trần luôn cảm thấy cả người không được tự nhiên, xử lý lão vẫn an toàn hơn.
- Tiểu tử, nhìn cái gì mà nhìn, coi chừng bổn tọa ăn ngươi giờ!
Khô Cốt lão tổ như cảm thấy được mà nhìn qua, lão trừng mắt nhìn Cổ Trần đầy hung ác, uy hiếp nói.
Cổ Trần không hề bị lay động, cũng không thèm chú ý tới lão nữa, hắn dời tầm nhìn về phía vực sâu đáng sợ đang tuôn trào hắc khí trước mặt.
Vực sâu sâu không thấy đáy, chẳng ai biết nó cất giấu cái gì bên trong, vừa rồi có hơn chục cường giả xông vào, trong đó có ít nhất tám Thiên Nhân cường giả.
Nhưng tất cả đều bị một thứ không rõ kéo vào bên trong, cuối cùng chết thảm, dọa số cường giả còn lại không ai dám tới gần.
“Mỹ Đỗ Toa, chờ lát nữa tìm cơ hội, ngươi đóng băng Khô Cốt lão quái kia, ta xử lý hắn.”
Cổ Trần lặng lẽ truyền âm cho Mỹ Đỗ Toa, muốn tìm cơ hội xử lý Khô Cốt lão quỷ, miễn cho lát nữa khi tranh giành bảo vật xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Được!”
Mỹ Đỗ Toa truyền âm trở về, sắc mặt lãnh đạm như cũ.
Có điều nàng trả lời rất dứt khoát, Cổ Trần muốn giết Khô Cốt, nàng không hề hỏi vì sao, muốn giết cứ giết, đối với nàng mà nói không có gì khác nhau.
Vả lại nàng cũng muốn giết chết lão quỷ này, âm hiểm xảo trá, giết đi là tốt nhất.
- Các ngươi nói xem, rốt cuộc dưới đó có thứ gì?
Diệt Ách lão tổ mở miệng, cao giọng nói tiếp:
- Tất cả mọi người cùng lui ra ngoài, sau đó tìm một nơi tập hợp bàn cách lấy thần vật ở bên dưới?
- Cũng phải, dưới vực sâu có thứ gì đó rất kinh khủng, vừa mới nãy đã có tới tám Thiên Nhân bị nuốt.
Độc Long gật đầu rồi lại lắc đầu, cẩn thận nói ra.
Hai người đã lên tiếng, đáng tiếc không ai đáp lại, có rất nhiều cường giả ẩn tàng chung quanh nhưng không người nào chịu đi ra.
Khô Cốt thấy vậy liền hơi bất mãn, bảo:
- Tất cả mọi người đều đến đây vì thần vật, nhưng bây giờ bên trong có thứ gì đó không rõ, nếu không nghĩ cách xử lý dược nó thì đừng hòng ai lấy được thần vật.
Bổn tọa đề nghị, mọi người cùng nhau hợp lực đánh thẳng vào vực sâu, tốt nhất là có thể giết chết thứ ở bên trong.
Khô Cốt đưa ra đề nghị, lão muốn mọi người cùng tập hợp lực lượng lại đánh xuyên vực sâu, giải quyết uy hiếp ở phía dưới, có như vậy mới yên tâm lấy được thần vật.
- Ta đồng ý.
Độc Long là kẻ hưởng ứng đầu tiên.
Diệt Ách lão tổ cũng gật đầu biểu thị tán đồng, ai cũng muốn chiếm đoạt thần vật, nhưng trước hết phải giải quyết thứ đáng sợ phía dưới cái đã.
- Các ngươi thì sao?
Ánh mắt Khô Cốt rơi xuống người Cổ Trần cùng Mỹ Đỗ Toa.
Kỳ thật lão hỏi Mỹ Đỗ Toa là chính, nàng mới là Thiên Nhân cảnh cường giả, còn Cổ Trần thì chẳng qua hỏi cho có lệ thôi.
Tình cảnh khủng bố này dọa sợ cường giả các phương lần lượt lui lại.
- Chà...
Cổ Trần thầm hít sâu một hơi, Ma Chu hai cánh kia chính là một sinh vật cường đại cấp Thiên Nhân đó, vậy mà đã bị ăn sạch rồi?
Đừng nói chi Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa, ngay cả cường giả của các phe phái khác cũng kinh dị vạn phần, ai nấy đều bộc phát ra lực lượng ngăn cản trùng kích đáng sợ của hắc vụ.
Hắc vụ bao phủ trong phạm vi mười mấy dặm.
Ầm ầm...
Dưới vực sâu phát ra thanh âm ù ù đáng sợ, thần quang tràn ngập, hắc vụ xen kẽ, hai luồng sáng đáng sợ quấn lấy nhau không ngừng, tràn cả ra ngoài.
Khí tức thần vật vàng lúc càng mãnh liệt, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
- Thần vật! Chắc chắn là thần vật!
Diệt Ách lão tổ tràn đầy hưng phấn, nhưng trong mắt lại lộ vẻ kiêng kị, cũng không dám hấp tấp tiến lên, cảnh tượng vừa rồi quá kinh người.
Ít nhất một chục sinh linh mạnh mẽ đã bị nuốt chửng, có vào mà không có ra, những tiếng la hét thảm thiết vẫn còn vang vọng bên tai mọi người.
- Bên trong có cái gì?
Độc Long sợ hãi.
Toàn thân hắn bốc lên khí độc, hóa thành một màn sáng ngăn trở hắc vụ ăn mòn, nhưng vẫn có chút hơi cố hết sức, hai cái sừng rồng xanh biếc trên đỉnh đầu hiện ra độc quang.
Khô Cốt lão quái cạnh bên tràn đầy hưng phấn, toàn thân lão sôi trào hắc khí, không ngờ lão có thể hấp thu chút ít hắc vụ, biến hóa nó để bản thân có thể sử dụng, trông lão cực kì hưởng thụ.
- Khặc khặc...
Lão thâm trầm cười nói:
- Cái đám hắc vụ này khiến lão tổ đây thoải mái quá, thần vật bên trong nhất định thuộc về ta!
“Lão quỷ này rất nguy hiểm, tìm một cơ hội xử lý hắn”.
Cổ Trần âm thầm đưa mắt nhìn Khô Cốt lão quỷ, trong lòng suy nghĩ, phải tìm một cơ hội xử lý lão này mới được.
Lão ta quá nguy hiểm, lại còn âm trầm khó đoán khiến Cổ Trần luôn cảm thấy cả người không được tự nhiên, xử lý lão vẫn an toàn hơn.
- Tiểu tử, nhìn cái gì mà nhìn, coi chừng bổn tọa ăn ngươi giờ!
Khô Cốt lão tổ như cảm thấy được mà nhìn qua, lão trừng mắt nhìn Cổ Trần đầy hung ác, uy hiếp nói.
Cổ Trần không hề bị lay động, cũng không thèm chú ý tới lão nữa, hắn dời tầm nhìn về phía vực sâu đáng sợ đang tuôn trào hắc khí trước mặt.
Vực sâu sâu không thấy đáy, chẳng ai biết nó cất giấu cái gì bên trong, vừa rồi có hơn chục cường giả xông vào, trong đó có ít nhất tám Thiên Nhân cường giả.
Nhưng tất cả đều bị một thứ không rõ kéo vào bên trong, cuối cùng chết thảm, dọa số cường giả còn lại không ai dám tới gần.
“Mỹ Đỗ Toa, chờ lát nữa tìm cơ hội, ngươi đóng băng Khô Cốt lão quái kia, ta xử lý hắn.”
Cổ Trần lặng lẽ truyền âm cho Mỹ Đỗ Toa, muốn tìm cơ hội xử lý Khô Cốt lão quỷ, miễn cho lát nữa khi tranh giành bảo vật xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Được!”
Mỹ Đỗ Toa truyền âm trở về, sắc mặt lãnh đạm như cũ.
Có điều nàng trả lời rất dứt khoát, Cổ Trần muốn giết Khô Cốt, nàng không hề hỏi vì sao, muốn giết cứ giết, đối với nàng mà nói không có gì khác nhau.
Vả lại nàng cũng muốn giết chết lão quỷ này, âm hiểm xảo trá, giết đi là tốt nhất.
- Các ngươi nói xem, rốt cuộc dưới đó có thứ gì?
Diệt Ách lão tổ mở miệng, cao giọng nói tiếp:
- Tất cả mọi người cùng lui ra ngoài, sau đó tìm một nơi tập hợp bàn cách lấy thần vật ở bên dưới?
- Cũng phải, dưới vực sâu có thứ gì đó rất kinh khủng, vừa mới nãy đã có tới tám Thiên Nhân bị nuốt.
Độc Long gật đầu rồi lại lắc đầu, cẩn thận nói ra.
Hai người đã lên tiếng, đáng tiếc không ai đáp lại, có rất nhiều cường giả ẩn tàng chung quanh nhưng không người nào chịu đi ra.
Khô Cốt thấy vậy liền hơi bất mãn, bảo:
- Tất cả mọi người đều đến đây vì thần vật, nhưng bây giờ bên trong có thứ gì đó không rõ, nếu không nghĩ cách xử lý dược nó thì đừng hòng ai lấy được thần vật.
Bổn tọa đề nghị, mọi người cùng nhau hợp lực đánh thẳng vào vực sâu, tốt nhất là có thể giết chết thứ ở bên trong.
Khô Cốt đưa ra đề nghị, lão muốn mọi người cùng tập hợp lực lượng lại đánh xuyên vực sâu, giải quyết uy hiếp ở phía dưới, có như vậy mới yên tâm lấy được thần vật.
- Ta đồng ý.
Độc Long là kẻ hưởng ứng đầu tiên.
Diệt Ách lão tổ cũng gật đầu biểu thị tán đồng, ai cũng muốn chiếm đoạt thần vật, nhưng trước hết phải giải quyết thứ đáng sợ phía dưới cái đã.
- Các ngươi thì sao?
Ánh mắt Khô Cốt rơi xuống người Cổ Trần cùng Mỹ Đỗ Toa.
Kỳ thật lão hỏi Mỹ Đỗ Toa là chính, nàng mới là Thiên Nhân cảnh cường giả, còn Cổ Trần thì chẳng qua hỏi cho có lệ thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.