Chương 1179:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nhìn thấy thế, Thái Dương Thần Tử âm thầm cười lạnh, mặt trời do hắn tạo ra có nhiệt độ cực cao, thậm chí gần bằng nhiệt độ của mặt trời thật sự.
Tuy lúc nãy Cổ Trần đã phá được Thần thuật này của hắn, nhưng hắn cho rằng đó chẳng qua là nhờ vào uy lực của Nguyền Rủa Chi Cung kia.
Hiện tại đối phương dám dùng tay để bắt, quả thực muốn chết.
Ông!
Thế nhưng, một giây sau, cảnh tượng khiến người ta phải mở rộng tầm mắt đã xuất hiện.
Cổ Trần xòe rộng bàn tay tóm tới phía trước, năm ngón tay chộp được một mặt trời, cứ thế mà lôi xuống.
- Sao lại có thể như vậy?
Thái Dương Thần Tử kinh hãi kêu to.
Vừa dứt lời, đã thấy Cổ Trần nhét mặt trời kia vào trong miệng, ừng ực một cái, nuốt chửng mặt trời nóng hổi.
Cổ Trần nuốt xong, toàn thân bừng lên từng đợt ánh sáng mạnh mẽ, ánh sáng xuyên qua cơ thể, khiến cả người hắn trở nên trong suốt.
Tất cả mọi người ngớ ngẩn, hai mắt trừng lớn, như gặp phải quỷ.
Cả đám chỉ biết kinh hãi đứng nhìn cảnh tượng Cổ Trần dùng tay không kéo mặt trời xuống, bỏ vào miệng, nuốt sạch.
Mỹ Đỗ Toa hơi ngây ra, ngạc nhiên nhìn Cổ Trần, thân thể Thanh Đồng cao ngàn trượng kia cho người ta cảm giác cực kỳ cường đại.
- Hắn ăn thật.
Nàng lẩm bẩm, tuy đã sớm đoán được nhưng vẫn bị Cổ Trần dọa cho hốt hoảng.
Cái tên này, gì cũng ăn được.
Trên bờ vai của Cổ Trần, Khổng Tước đang ẩn mình trong khe hẹp của Thanh Đồng Bí Giáp hoàn toàn bị sự hung hãn của hắn dọa sợ, không dám tin đó là sự thật.
Lần đầu tiên nó nhìn thấy Cổ Trần cục súc như thế, chưa đánh đấm gì đã ăn luôn.
Một mặt trời bị ăn mất, chỉ còn lại tám mặt trời treo trên hư không, trông chúng có vẻ ảm đạm hơn nhiều.
- Nấc.. mặt trời cũng tạm được.
Cổ Trần đột nhiên ợ một cái, trong miệng phun ra một đoàn ánh sáng mãnh liệt, vậy mà vẫn tỏ ra chưa thỏa mãn, hai mắt sáng rực nhìn vào tám mặt trời còn lại.
- Ngươi... Ngươi...
Thái Dương Thần Tử trừng lớn hai mắt, hắn chưa từng thấy qua kẻ nào như vậy, dám nuốt chửng mặt trời do hắn thi triển Thần thuật ngưng tụ ra.
Hơn nữa còn có vẻ chưa ăn no, muốn ăn nốt tám mặt trời kia, khiến hắn nổi cả da gà, thiếu chút nữa đã xoay người bỏ chạy.
- Tiếp nào.
Hai mắt Cổ Trần sáng ngời, hắn hét lớn một tiếng vung cả hai tay ra, chộp lấy hai mặt trời ở gần mình nhất, dọa đám người phía dưới sợ run lẩy bẩy.
Hung tàn, quá hung tàn!
Danh tiếng hung nhân của Cổ Trần, quả là danh bất hư truyền mà.
Ông!
Hai tay vươn tới bắt được hai mặt trời, nhiệt độ cao khủng khiếp khiến cánh tay Thanh Đồng bị đốt đến đỏ bừng, như thể sắp tan chảy ra.
- Tới đây cho ta!
Cổ Trần hét lớn, hai tay dùng lực kéo một cái, ầm ầm ầm, hai mặt trời bị kéo lại càng lúc càng gần.
Hắn há miệng, một tay quăng một mặt trời vào miệng, ở trước mặt tất cả mọi người biển diễn màn nuốt mặt trời một lần nữa.
Ánh sáng vô tận bùng lên từ bên trong thân thể.
Ùng ục!
Sau một khắc, Cổ Trần nuốt chửng mặt trời còn lại vào bụng, hai mặt trời bên trong thân thể bạo phát cùng một lúc, năng lượng ù ù nóng rực vô cùng.
Ánh sáng chói lóa khiến người ta mở mắt không ra.
Hình ảnh trước mắt khiến tất cả sợ ngây người, hoàn toàn chà đạp khả năng nhận biết vấn đề của bọn họ.
- Lại... Lại ăn?
Độc Long trợn mắt, bộ dạng hoảng sợ khủng khiếp.
Không riêng gì hắn, kể cả Khô Cốt lão quỷ, Diệt Ách lão tổ cũng thế, hai lão đờ đẫn nhìn Thanh Đồng Cự Nhân ngạo nghễ đứng trên hư không, vươn tay bắt hai vầng mặt trời nuốt thẳng vào trong bụng.
Thêm cả lần vừa nãy thì đã là ba mặt trời rồi.
Cổ Trần ăn mặt trời, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lóa, nhiệt độ cao kinh khủng cùng quang mang trong thân thể bạo phát, tàn phá bừa bãi, như một phản ứng phân hạch.
Thái Dương Thần Tử nhìn mà ngây ngẩn, hung nhân kia mới ăn tiếp hai mặt trời, khiến kẻ ngưng tụ ra mặt trời như hắn cảm thấy thật kinh dị.
- Nấc... Mùi vị không tệ...
Cổ Trần ợ một cái, đánh thức tất cả mọi người.
Tiếp theo, Cổ Trần làm ra một động tác khiến tất phải hoảng sợ, Cổ Trần chân đạp hư không, nhào thẳng tới trước, mục tiêu là sáu vầng mặt trời còn lại.
Hành động này của hắn dọa sợ Thái Dương Thần Tử, hắn lập tức phất tay thu nhanh năm mặt trời kia lại, ánh sáng tiêu tán, chui lại vào trong cơ thể hắn.
Cảm giác đã mất đi ba phần sức mạnh khiến hắn đau lòng quá đỗi, đôi mắt tràn đầy phẫn hận nhìn thẳng vào Cổ Trần, đều là tại cái tên tiểu tử Nhân tộc này đã ăn ba phần năng lượng của mình!
Mất đi ba mặt trời, chỉ còn có năm, Thái Dương Thần Tử vừa kinh vừa sợ, thiếu chút nữa đã thổ huyết.
- Đáng chết!
Thái Dương Thần Tử nổi trận lôi đình, tiếng gầm gừ kinh động khắp nơi.
Cường giả chung quanh đang chạy tới nơi này đều ngơ ngác, không hiểu vì sao Thái Dương Thần Tử lại giận như vậy.
Tuy lúc nãy Cổ Trần đã phá được Thần thuật này của hắn, nhưng hắn cho rằng đó chẳng qua là nhờ vào uy lực của Nguyền Rủa Chi Cung kia.
Hiện tại đối phương dám dùng tay để bắt, quả thực muốn chết.
Ông!
Thế nhưng, một giây sau, cảnh tượng khiến người ta phải mở rộng tầm mắt đã xuất hiện.
Cổ Trần xòe rộng bàn tay tóm tới phía trước, năm ngón tay chộp được một mặt trời, cứ thế mà lôi xuống.
- Sao lại có thể như vậy?
Thái Dương Thần Tử kinh hãi kêu to.
Vừa dứt lời, đã thấy Cổ Trần nhét mặt trời kia vào trong miệng, ừng ực một cái, nuốt chửng mặt trời nóng hổi.
Cổ Trần nuốt xong, toàn thân bừng lên từng đợt ánh sáng mạnh mẽ, ánh sáng xuyên qua cơ thể, khiến cả người hắn trở nên trong suốt.
Tất cả mọi người ngớ ngẩn, hai mắt trừng lớn, như gặp phải quỷ.
Cả đám chỉ biết kinh hãi đứng nhìn cảnh tượng Cổ Trần dùng tay không kéo mặt trời xuống, bỏ vào miệng, nuốt sạch.
Mỹ Đỗ Toa hơi ngây ra, ngạc nhiên nhìn Cổ Trần, thân thể Thanh Đồng cao ngàn trượng kia cho người ta cảm giác cực kỳ cường đại.
- Hắn ăn thật.
Nàng lẩm bẩm, tuy đã sớm đoán được nhưng vẫn bị Cổ Trần dọa cho hốt hoảng.
Cái tên này, gì cũng ăn được.
Trên bờ vai của Cổ Trần, Khổng Tước đang ẩn mình trong khe hẹp của Thanh Đồng Bí Giáp hoàn toàn bị sự hung hãn của hắn dọa sợ, không dám tin đó là sự thật.
Lần đầu tiên nó nhìn thấy Cổ Trần cục súc như thế, chưa đánh đấm gì đã ăn luôn.
Một mặt trời bị ăn mất, chỉ còn lại tám mặt trời treo trên hư không, trông chúng có vẻ ảm đạm hơn nhiều.
- Nấc.. mặt trời cũng tạm được.
Cổ Trần đột nhiên ợ một cái, trong miệng phun ra một đoàn ánh sáng mãnh liệt, vậy mà vẫn tỏ ra chưa thỏa mãn, hai mắt sáng rực nhìn vào tám mặt trời còn lại.
- Ngươi... Ngươi...
Thái Dương Thần Tử trừng lớn hai mắt, hắn chưa từng thấy qua kẻ nào như vậy, dám nuốt chửng mặt trời do hắn thi triển Thần thuật ngưng tụ ra.
Hơn nữa còn có vẻ chưa ăn no, muốn ăn nốt tám mặt trời kia, khiến hắn nổi cả da gà, thiếu chút nữa đã xoay người bỏ chạy.
- Tiếp nào.
Hai mắt Cổ Trần sáng ngời, hắn hét lớn một tiếng vung cả hai tay ra, chộp lấy hai mặt trời ở gần mình nhất, dọa đám người phía dưới sợ run lẩy bẩy.
Hung tàn, quá hung tàn!
Danh tiếng hung nhân của Cổ Trần, quả là danh bất hư truyền mà.
Ông!
Hai tay vươn tới bắt được hai mặt trời, nhiệt độ cao khủng khiếp khiến cánh tay Thanh Đồng bị đốt đến đỏ bừng, như thể sắp tan chảy ra.
- Tới đây cho ta!
Cổ Trần hét lớn, hai tay dùng lực kéo một cái, ầm ầm ầm, hai mặt trời bị kéo lại càng lúc càng gần.
Hắn há miệng, một tay quăng một mặt trời vào miệng, ở trước mặt tất cả mọi người biển diễn màn nuốt mặt trời một lần nữa.
Ánh sáng vô tận bùng lên từ bên trong thân thể.
Ùng ục!
Sau một khắc, Cổ Trần nuốt chửng mặt trời còn lại vào bụng, hai mặt trời bên trong thân thể bạo phát cùng một lúc, năng lượng ù ù nóng rực vô cùng.
Ánh sáng chói lóa khiến người ta mở mắt không ra.
Hình ảnh trước mắt khiến tất cả sợ ngây người, hoàn toàn chà đạp khả năng nhận biết vấn đề của bọn họ.
- Lại... Lại ăn?
Độc Long trợn mắt, bộ dạng hoảng sợ khủng khiếp.
Không riêng gì hắn, kể cả Khô Cốt lão quỷ, Diệt Ách lão tổ cũng thế, hai lão đờ đẫn nhìn Thanh Đồng Cự Nhân ngạo nghễ đứng trên hư không, vươn tay bắt hai vầng mặt trời nuốt thẳng vào trong bụng.
Thêm cả lần vừa nãy thì đã là ba mặt trời rồi.
Cổ Trần ăn mặt trời, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lóa, nhiệt độ cao kinh khủng cùng quang mang trong thân thể bạo phát, tàn phá bừa bãi, như một phản ứng phân hạch.
Thái Dương Thần Tử nhìn mà ngây ngẩn, hung nhân kia mới ăn tiếp hai mặt trời, khiến kẻ ngưng tụ ra mặt trời như hắn cảm thấy thật kinh dị.
- Nấc... Mùi vị không tệ...
Cổ Trần ợ một cái, đánh thức tất cả mọi người.
Tiếp theo, Cổ Trần làm ra một động tác khiến tất phải hoảng sợ, Cổ Trần chân đạp hư không, nhào thẳng tới trước, mục tiêu là sáu vầng mặt trời còn lại.
Hành động này của hắn dọa sợ Thái Dương Thần Tử, hắn lập tức phất tay thu nhanh năm mặt trời kia lại, ánh sáng tiêu tán, chui lại vào trong cơ thể hắn.
Cảm giác đã mất đi ba phần sức mạnh khiến hắn đau lòng quá đỗi, đôi mắt tràn đầy phẫn hận nhìn thẳng vào Cổ Trần, đều là tại cái tên tiểu tử Nhân tộc này đã ăn ba phần năng lượng của mình!
Mất đi ba mặt trời, chỉ còn có năm, Thái Dương Thần Tử vừa kinh vừa sợ, thiếu chút nữa đã thổ huyết.
- Đáng chết!
Thái Dương Thần Tử nổi trận lôi đình, tiếng gầm gừ kinh động khắp nơi.
Cường giả chung quanh đang chạy tới nơi này đều ngơ ngác, không hiểu vì sao Thái Dương Thần Tử lại giận như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.