Chương 1187:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần nhận ra, lập tức bạo phát Ngũ Sắc Thiên Phạt bên trong thân thể, ầm ầm hội tụ tạo thành Thiên Phạt Lôi Hải, bên trong Lôi Hải, một con mắt chậm rãi mở ra.
Đạm mạc, vô tình, chính là Thiên Phạt Chi Nhãn.
- Đến đây!
Cổ Trần thét dài, trừng lại cỗ ba động quỷ dị trên hư không, Lôi Hải cuồn cuộn, Thiên Phạt Chi Nhãn khóa chặt chỗ đó, như đang chờ đợi điều gì.
Chỗ đó bỗng dưng im bặt, khí tức trì trệ, có vẻ đã bị dọa sảng.
- Thiên Phạt...
Một thanh âm mờ nhạt truyền đến, lộ ra tức giận vô biên.
Cỗ ba động lập tức biến mất, không thấy tăm hơi đâu nữa, càng không có cách nào tìm ra, khiến Cổ Trần càng thêm cảnh giác.
Rốt cuộc lai lịch của gốc ký sinh vật này là gì? Là ai đã đưa nó ký sinh vào bên trong thân thể Thần Ma? Vì sao chứ?
- Sâu kiến, ngươi phá hỏng kế hoạch của ta, ta...
Gốc ký sinh vật kia gào thét, phát ra từng đợt âm thanh đáng sợ.
Thế nhưng nó còn chưa nói xong đã bị bàn tay Cổ Trần nắm chặt, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một Địa Ngục cuồn cuộn, ù ù nuốt sống nó.
- Địa Ngục Táng Thần, Luân Hồi Sinh Diệt!
Cổ Trần quát lạnh, mang theo 18 tầng Địa Ngục trực tiếp trấn áp thanh âm kia, Huyết xích sắt dày đặc quấn chặt lấy một vật không rõ hình dáng.
Trong phút chốc, Luân Hồi Ma Bàn đè xuống, trấn áp ngay ý niệm mơ hồ nọ, rồi lại lập tức diệt sát nó, căn bản không thèm nói lời thừa thãi.
Vừa ra tay đã trấn áp, diệt sát tuyệt tình như thế.
- A... Địa Ngục... Luân Hồi?
Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm phát ra từ trong hư vô, ý niệm mơ hồ đó bị trấn áp. Dưới sức mạnh liên hợp của Địa Ngục và Luân Hồi, một thứ quỷ dị như nó cũng bị mài mòn sạch sẽ.
Ý thức Cổ Trần chấn động, bỗng nhiên có một cỗ linh hồn bản nguyên bàng bạc rót vào, khiến linh hồn của hắn tỏa ra từng đợt ánh sáng mạnh.
- Chà.. linh hồn bản nguyên cường đại quá.
Cổ Trần kinh hãi.
Không ngờ ý niệm mơ hồ đó lại ẩn chứa linh hồn bản nguyên khủng bố như thế, khiến linh hồn của Cổ Trần mạnh thêm ba phần.
Chớ xem thường chỉ có ba phần, đó đã là rất kinh khủng rồi, thậm chí khiến Cổ Trần lờ mờ nhận ra linh hồn mình sắp chuyển hóa thăng hoa một lần nữa.
Cảm giác đó siêu phàm thoát tục, như được nhảy lên một cấp độ cao hơn.
- Linh hồn muốn siêu phàm thoát tục sao?
Cổ Trần lẩm bẩm, có chút hiểu được.
Tiêu diệt đi ý niệm mơ hồ kia, rốt cuộc gốc ký sinh vật trước mắt cũng mất đi vật phụ thuộc, nhưng nó vẫn giãy dụa, gào rít như cũ.
Chẳng qua đó chỉ là bản năng cuối cùng, nó không thể chống lại Cổ Trần, nó bị rút ra từng chút một, một bộ rễ đỏ máu dần dần hiện lên.
Gốc ký sinh vật này quỷ dị khó lường, lai lịch không rõ, thậm chí Cổ Trần cũng không chắc đây là thứ gì.
Điều duy nhất có thể biết, chính là nó ẩn chứa bản nguyên Thần Ma, hấp thu sức mạnh Thần Ma mà trưởng thành, tự nhiên có công hiệu kinh người.
Không nói những cái khác, chỉ cần luyện hóa nó, Cổ Trần thậm chí hoài nghi liệu tu vi của thân thể mình có trực tiếp bước vào Thiên Nhân cảnh hay không.
- Vừa mới nãy là cái gì?
Thanh âm lạnh nhạt của Mỹ Đỗ Toa truyền đến, Cổ Trần tỉnh ra, nhìn nàng một cái, khẽ lắc đầu.
Hắn trầm ngâm lắc đầu nói ra:
- Ta cũng không rõ ràng, bên trong gốc ký sinh vật quỷ dị này tồn tại một ý niệm quỷ dị, giống như là ý niệm của một tồn tại vô thượng nào đó.
Nhưng đã bị ta diệt rồi.
Cổ Trần hời hợt nói.
Mỹ Đỗ Toa nghe thế liền cảm thấy kinh dị vạn phần, sao hắn ta lại có thể phát hiện ra, trong khi nàng không hề cảm nhận được gốc thần vật này có vấn đề?
Kỳ thật điều này có liên quan đến độ mạnh yếu của linh hồn, Cổ Trần có ý chí linh hồn cường đại, còn có cả cảnh giới Linh Hồn 18 tầng Địa Ngục, lại thêm cấm thuật Linh Hồn Luân Hồi Ma Bàn.
Điều đó đã giúp hắn nhận ra bí mật của thần vật, quả nhiên bên trong có cất giấu một ý niệm, chỉ là không biết ý niệm đó rốt cuộc là của ai.
- Gốc ký sinh vật này ẩn chứa ít nhất tám phần bản nguyên Thần Ma của Đọa Lạc Thần Ma, chà, đúng là cơ duyên mà.
Cổ Trần nắm chặt gốc ký sinh vật kia, hưng phấn đánh giá nó, cho dù nó có giãy dụa đến cỡ nào cũng không thể thoát khỏi sự giam cầm của hắn.
- Ý niệm đã bị luyện hóa mà còn muốn giãy dụa sao? Tỉnh lại đi.
Cổ Trần không ngừng cười lạnh.
Hắn đánh giá gốc ký sinh vật trước mắt, nó có một bộ rễ màu máu quấn quanh bên trong thân thể Đọa Lạc Thần Ma, xâm nhập vào tận mạch máu.
Nhìn tình cảnh đó, Cổ Trần biết chỉ khi hắn nhổ sạch thần vật ra thì Đọa Lạc Thần Ma mới có khả năng khôi phục, nếu không Thần Ma chỉ có thể nuôi dưỡng thần vật mãi mãi.
- Thứ này ẩn chứa bản nguyên Thần Ma, một khi bị Thánh Nhân đoạt được, nói không chừng có thể đột phá bước qua cánh cửa Thánh Kính, bước vào Chí Tôn, thậm chí trở thành Bán Thần.
Đạm mạc, vô tình, chính là Thiên Phạt Chi Nhãn.
- Đến đây!
Cổ Trần thét dài, trừng lại cỗ ba động quỷ dị trên hư không, Lôi Hải cuồn cuộn, Thiên Phạt Chi Nhãn khóa chặt chỗ đó, như đang chờ đợi điều gì.
Chỗ đó bỗng dưng im bặt, khí tức trì trệ, có vẻ đã bị dọa sảng.
- Thiên Phạt...
Một thanh âm mờ nhạt truyền đến, lộ ra tức giận vô biên.
Cỗ ba động lập tức biến mất, không thấy tăm hơi đâu nữa, càng không có cách nào tìm ra, khiến Cổ Trần càng thêm cảnh giác.
Rốt cuộc lai lịch của gốc ký sinh vật này là gì? Là ai đã đưa nó ký sinh vào bên trong thân thể Thần Ma? Vì sao chứ?
- Sâu kiến, ngươi phá hỏng kế hoạch của ta, ta...
Gốc ký sinh vật kia gào thét, phát ra từng đợt âm thanh đáng sợ.
Thế nhưng nó còn chưa nói xong đã bị bàn tay Cổ Trần nắm chặt, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một Địa Ngục cuồn cuộn, ù ù nuốt sống nó.
- Địa Ngục Táng Thần, Luân Hồi Sinh Diệt!
Cổ Trần quát lạnh, mang theo 18 tầng Địa Ngục trực tiếp trấn áp thanh âm kia, Huyết xích sắt dày đặc quấn chặt lấy một vật không rõ hình dáng.
Trong phút chốc, Luân Hồi Ma Bàn đè xuống, trấn áp ngay ý niệm mơ hồ nọ, rồi lại lập tức diệt sát nó, căn bản không thèm nói lời thừa thãi.
Vừa ra tay đã trấn áp, diệt sát tuyệt tình như thế.
- A... Địa Ngục... Luân Hồi?
Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm phát ra từ trong hư vô, ý niệm mơ hồ đó bị trấn áp. Dưới sức mạnh liên hợp của Địa Ngục và Luân Hồi, một thứ quỷ dị như nó cũng bị mài mòn sạch sẽ.
Ý thức Cổ Trần chấn động, bỗng nhiên có một cỗ linh hồn bản nguyên bàng bạc rót vào, khiến linh hồn của hắn tỏa ra từng đợt ánh sáng mạnh.
- Chà.. linh hồn bản nguyên cường đại quá.
Cổ Trần kinh hãi.
Không ngờ ý niệm mơ hồ đó lại ẩn chứa linh hồn bản nguyên khủng bố như thế, khiến linh hồn của Cổ Trần mạnh thêm ba phần.
Chớ xem thường chỉ có ba phần, đó đã là rất kinh khủng rồi, thậm chí khiến Cổ Trần lờ mờ nhận ra linh hồn mình sắp chuyển hóa thăng hoa một lần nữa.
Cảm giác đó siêu phàm thoát tục, như được nhảy lên một cấp độ cao hơn.
- Linh hồn muốn siêu phàm thoát tục sao?
Cổ Trần lẩm bẩm, có chút hiểu được.
Tiêu diệt đi ý niệm mơ hồ kia, rốt cuộc gốc ký sinh vật trước mắt cũng mất đi vật phụ thuộc, nhưng nó vẫn giãy dụa, gào rít như cũ.
Chẳng qua đó chỉ là bản năng cuối cùng, nó không thể chống lại Cổ Trần, nó bị rút ra từng chút một, một bộ rễ đỏ máu dần dần hiện lên.
Gốc ký sinh vật này quỷ dị khó lường, lai lịch không rõ, thậm chí Cổ Trần cũng không chắc đây là thứ gì.
Điều duy nhất có thể biết, chính là nó ẩn chứa bản nguyên Thần Ma, hấp thu sức mạnh Thần Ma mà trưởng thành, tự nhiên có công hiệu kinh người.
Không nói những cái khác, chỉ cần luyện hóa nó, Cổ Trần thậm chí hoài nghi liệu tu vi của thân thể mình có trực tiếp bước vào Thiên Nhân cảnh hay không.
- Vừa mới nãy là cái gì?
Thanh âm lạnh nhạt của Mỹ Đỗ Toa truyền đến, Cổ Trần tỉnh ra, nhìn nàng một cái, khẽ lắc đầu.
Hắn trầm ngâm lắc đầu nói ra:
- Ta cũng không rõ ràng, bên trong gốc ký sinh vật quỷ dị này tồn tại một ý niệm quỷ dị, giống như là ý niệm của một tồn tại vô thượng nào đó.
Nhưng đã bị ta diệt rồi.
Cổ Trần hời hợt nói.
Mỹ Đỗ Toa nghe thế liền cảm thấy kinh dị vạn phần, sao hắn ta lại có thể phát hiện ra, trong khi nàng không hề cảm nhận được gốc thần vật này có vấn đề?
Kỳ thật điều này có liên quan đến độ mạnh yếu của linh hồn, Cổ Trần có ý chí linh hồn cường đại, còn có cả cảnh giới Linh Hồn 18 tầng Địa Ngục, lại thêm cấm thuật Linh Hồn Luân Hồi Ma Bàn.
Điều đó đã giúp hắn nhận ra bí mật của thần vật, quả nhiên bên trong có cất giấu một ý niệm, chỉ là không biết ý niệm đó rốt cuộc là của ai.
- Gốc ký sinh vật này ẩn chứa ít nhất tám phần bản nguyên Thần Ma của Đọa Lạc Thần Ma, chà, đúng là cơ duyên mà.
Cổ Trần nắm chặt gốc ký sinh vật kia, hưng phấn đánh giá nó, cho dù nó có giãy dụa đến cỡ nào cũng không thể thoát khỏi sự giam cầm của hắn.
- Ý niệm đã bị luyện hóa mà còn muốn giãy dụa sao? Tỉnh lại đi.
Cổ Trần không ngừng cười lạnh.
Hắn đánh giá gốc ký sinh vật trước mắt, nó có một bộ rễ màu máu quấn quanh bên trong thân thể Đọa Lạc Thần Ma, xâm nhập vào tận mạch máu.
Nhìn tình cảnh đó, Cổ Trần biết chỉ khi hắn nhổ sạch thần vật ra thì Đọa Lạc Thần Ma mới có khả năng khôi phục, nếu không Thần Ma chỉ có thể nuôi dưỡng thần vật mãi mãi.
- Thứ này ẩn chứa bản nguyên Thần Ma, một khi bị Thánh Nhân đoạt được, nói không chừng có thể đột phá bước qua cánh cửa Thánh Kính, bước vào Chí Tôn, thậm chí trở thành Bán Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.