Chương 1197:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần có việc muốn làm, Mỹ Đỗ Toa sẽ không ở lại. Nàng mang theo một phần Thần thực rời khỏi Thanh Đồng đại điện, phần Thần thực đó là Cổ Trần tặng cho nàng, xem như cảm ơn sự giúp đỡ trước đó, đã là minh hữu với nhau thì phải có lợi ích chung mới được.
Cổ Trần không phải hạng keo kiệt hẹp hòi, chỉ là một chút Thần thực, không đến mức không thể chia sẻ được cho minh hữu.
Mỹ Đỗ Toa đã đi, lúc này Cổ Trần mới nhìn vào Thần Ma, ánh mắt ngưng trọng chưa từng có.
- Nói cho ta biết tên thật của ngươi, cả nguyên nhân ngươi bị khóa trên Thương Thiên tế đàn nữa.
Hắn nghiêm túc hỏi thăm, hắn muốn biết tất cả mọi thứ có liên quan đến tôn Đọa Lạc Thần Ma này. Phải biết, mỗi một Thần Ma đều được ghi khắc tên thật trong Thiên Địa.
Nhưng lời đáp của Đọa Lạc Thần Ma lại khiến hắn thất vọng.
- Tên thật của ta gọi Á Lý An A Ba Ly Sa...
Thần Ma nói ra một cái tên dài khủng khiếp, dài vô cùng, dài tới mức không muốn nghe nó nói xong. Cổ Trần đầy bất đắc dĩ, hắn ghét nghe kiểu tên này nhất.
Quá dài, mười mấy chữ trong một cái tên, em gái ngươi chứ, có thể không đặt tên dài như vậy không? Còn là tên thật được ghi vào Thiên Địa nữa.
Nghe xong cái tên dài dằng dặc của Thần Ma, Cổ Trần thiếu chút nữa là trắng mắt, hắn nói:
- Được rồi, sau này ta sẽ gọi ngươi là Á Lý An.
Cổ Trần nói xong, ngừng một chút mới nói tiếp:
- Á Lý An, nói cho ta nghe một chút, vì sao ngươi lại bị khóa trên Thương Thiên tế đàn?
Á Lý An, cũng chính là Đọa Lạc Thần Ma nghe Cổ Trần hỏi vậy thì ngạc nhiên, nó hỏi:
- Chủ thượng, sao người lại biết là Thương Thiên tế đàn? Thứ này chỉ có Thần Ma mới hiểu.
Cổ Trần nheo mắt, hừ nói:
- Ta đang hỏi ngươi, mau trả lời vấn đề của ta.
- Vâng...
Á Lý An lập tức cúi đầu xuống, bắt đầu thành thật trả lời vấn đề của Cổ Trần.
Nhưng nó không quá rõ vì sao mình lại bị khóa chặt trên Thương Thiên tế đàn, chỉ biết mình bị Thần Ma cường đại đánh bại. Lúc tỉnh lại mới nhận ra mình đã bị khóa chặt, hơn nữa còn bị lưu đày dưới hạ giới, khiến lực lượng bản thân ngày càng suy yếu, sức mạnh Thần Ma bị ô nhiễm.
Cổ Trần nghe thế liền suy nghĩ, sau đó bắt đầu kiểm tra chung quanh tế đàn cẩn thận.
Đại Vu Chúc cũng bị tế đàn khóa lại, cũng bị xích sắt Pháp Tắc Luật Trời giam cầm, trấn áp vào sâu trong hư không. Nếu hắn có thể nghĩ biện pháp phá giải phong tỏa của Thương Thiên tế đàn, có khi trong tương lai sẽ có cơ hội cứu được lão Vu Chúc. Cổ Trần cảm thấy lão Vu Chúc vẫn còn có chỗ dùng được, nên mới có suy nghĩ đó.
Trước đó không có cách, bây giờ nhìn thấy một tòa Thương Thiên tế đàn, sao lại không cố gắng nghiên cứu một chút, thậm chí hiểu thấu đáo huyền bí trong đó?
Đối với Cổ Trần mà nói, Thần Ma chỉ là thứ yếu, Thương Thiên tế đàn mới là thứ hắn thật sự quan tâm, chỉ cần hiểu rõ được nó, có lẽ hắn sẽ thu được thứ hắn muốn.
Nhưng làm sao để hiểu thấu đáo thì Cổ Trần không có đầu mối, bởi vì căn bản là hắn xem không hiểu những ký hiệu được chạm khắc bên trên.
Những ký hiệu này tỏa ra khí tức thần bí khó lường, thâm thúy như trời cao, xa vời không chạm tới được.
- Á Lý An, ngươi có biện pháp thoát khỏi phong tỏa của xích sắt Pháp Tắc Luật Trời không?
Cổ Trần dò xét vài vòng, cuối cùng hỏi thăm Á Lý An.
Chỉ thấy nó ngồi phía trên tế đàn, sau lưng là đôi cánh thịt dày đặc ký hiệu Thần Ma, khí tức khôi phục được chút xíu.
Nó nói:
- Chủ thượng, Thương Thiên tế đàn không thể mở ra, Pháp Tắc Luật Trời càng khó lòng tránh thoát. Phàm là sinh linh bị khóa lại, mặc kệ có cường đại hay không, cho dù là Thần Ma cũng bị khóa đến khi biến thành tro bụi.
Á Lý An nói, trong lời nói đượm vẻ bi ai, nó vốn là Thần Ma cao cao tại thượng cũng không thể phá vỡ được giam cầm.
Á Lý An bị khóa trên Thương Thiên tế đàn, bị trấn áp, bị hấp thu bản nguyên Thần Ma bên trong cơ thể, may mà Cổ Trần đã giải quyết gốc thần vật kí sinh thân thể nó.
- Vậy sao?
Cổ Trần nghe xong như có điều suy nghĩ mà gật gật đầu, hắn lập tức ngồi xếp bằng trước Thương Thiên tế đàn, chuẩn bị hiểu thấu đáo sự huyền bí của nó.
Á Lý An thấy thế thì có chút kinh ngạc, vốn muốn mở miệng nhắc nhở Cổ Trần không cần lãng phí thời gian, nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng.
Nó nghĩ, chờ Cổ Trần thấy khó tự lui sẽ hay hơn, nói nhiều chưa chắc đã được.
- Không biết với năng lực ngộ đạo của hạt châu, liệu có thể hiểu được bí mật của Thương Thiên tế đàn hay không?
Cổ Trần lẩm bẩm, sau đó trực tiếp kích hoạt công năng ngộ đạo của hạt châu, mở ra cơ hội ngộ đạo một lần.
Ông!
Một tiếng ong ong kỳ dị truyền khắp tâm trí, thậm chí là cả thân thể Cổ Trần, trong nháy mắt, cả người hắn sa vào một cảnh giới kì diệu.
Cổ Trần trực tiếp tiến nhập trạng thái khiến Đọa Lạc Thần Ma phải choáng mắt, thậm chí sợ ngây người.
Cổ Trần không phải hạng keo kiệt hẹp hòi, chỉ là một chút Thần thực, không đến mức không thể chia sẻ được cho minh hữu.
Mỹ Đỗ Toa đã đi, lúc này Cổ Trần mới nhìn vào Thần Ma, ánh mắt ngưng trọng chưa từng có.
- Nói cho ta biết tên thật của ngươi, cả nguyên nhân ngươi bị khóa trên Thương Thiên tế đàn nữa.
Hắn nghiêm túc hỏi thăm, hắn muốn biết tất cả mọi thứ có liên quan đến tôn Đọa Lạc Thần Ma này. Phải biết, mỗi một Thần Ma đều được ghi khắc tên thật trong Thiên Địa.
Nhưng lời đáp của Đọa Lạc Thần Ma lại khiến hắn thất vọng.
- Tên thật của ta gọi Á Lý An A Ba Ly Sa...
Thần Ma nói ra một cái tên dài khủng khiếp, dài vô cùng, dài tới mức không muốn nghe nó nói xong. Cổ Trần đầy bất đắc dĩ, hắn ghét nghe kiểu tên này nhất.
Quá dài, mười mấy chữ trong một cái tên, em gái ngươi chứ, có thể không đặt tên dài như vậy không? Còn là tên thật được ghi vào Thiên Địa nữa.
Nghe xong cái tên dài dằng dặc của Thần Ma, Cổ Trần thiếu chút nữa là trắng mắt, hắn nói:
- Được rồi, sau này ta sẽ gọi ngươi là Á Lý An.
Cổ Trần nói xong, ngừng một chút mới nói tiếp:
- Á Lý An, nói cho ta nghe một chút, vì sao ngươi lại bị khóa trên Thương Thiên tế đàn?
Á Lý An, cũng chính là Đọa Lạc Thần Ma nghe Cổ Trần hỏi vậy thì ngạc nhiên, nó hỏi:
- Chủ thượng, sao người lại biết là Thương Thiên tế đàn? Thứ này chỉ có Thần Ma mới hiểu.
Cổ Trần nheo mắt, hừ nói:
- Ta đang hỏi ngươi, mau trả lời vấn đề của ta.
- Vâng...
Á Lý An lập tức cúi đầu xuống, bắt đầu thành thật trả lời vấn đề của Cổ Trần.
Nhưng nó không quá rõ vì sao mình lại bị khóa chặt trên Thương Thiên tế đàn, chỉ biết mình bị Thần Ma cường đại đánh bại. Lúc tỉnh lại mới nhận ra mình đã bị khóa chặt, hơn nữa còn bị lưu đày dưới hạ giới, khiến lực lượng bản thân ngày càng suy yếu, sức mạnh Thần Ma bị ô nhiễm.
Cổ Trần nghe thế liền suy nghĩ, sau đó bắt đầu kiểm tra chung quanh tế đàn cẩn thận.
Đại Vu Chúc cũng bị tế đàn khóa lại, cũng bị xích sắt Pháp Tắc Luật Trời giam cầm, trấn áp vào sâu trong hư không. Nếu hắn có thể nghĩ biện pháp phá giải phong tỏa của Thương Thiên tế đàn, có khi trong tương lai sẽ có cơ hội cứu được lão Vu Chúc. Cổ Trần cảm thấy lão Vu Chúc vẫn còn có chỗ dùng được, nên mới có suy nghĩ đó.
Trước đó không có cách, bây giờ nhìn thấy một tòa Thương Thiên tế đàn, sao lại không cố gắng nghiên cứu một chút, thậm chí hiểu thấu đáo huyền bí trong đó?
Đối với Cổ Trần mà nói, Thần Ma chỉ là thứ yếu, Thương Thiên tế đàn mới là thứ hắn thật sự quan tâm, chỉ cần hiểu rõ được nó, có lẽ hắn sẽ thu được thứ hắn muốn.
Nhưng làm sao để hiểu thấu đáo thì Cổ Trần không có đầu mối, bởi vì căn bản là hắn xem không hiểu những ký hiệu được chạm khắc bên trên.
Những ký hiệu này tỏa ra khí tức thần bí khó lường, thâm thúy như trời cao, xa vời không chạm tới được.
- Á Lý An, ngươi có biện pháp thoát khỏi phong tỏa của xích sắt Pháp Tắc Luật Trời không?
Cổ Trần dò xét vài vòng, cuối cùng hỏi thăm Á Lý An.
Chỉ thấy nó ngồi phía trên tế đàn, sau lưng là đôi cánh thịt dày đặc ký hiệu Thần Ma, khí tức khôi phục được chút xíu.
Nó nói:
- Chủ thượng, Thương Thiên tế đàn không thể mở ra, Pháp Tắc Luật Trời càng khó lòng tránh thoát. Phàm là sinh linh bị khóa lại, mặc kệ có cường đại hay không, cho dù là Thần Ma cũng bị khóa đến khi biến thành tro bụi.
Á Lý An nói, trong lời nói đượm vẻ bi ai, nó vốn là Thần Ma cao cao tại thượng cũng không thể phá vỡ được giam cầm.
Á Lý An bị khóa trên Thương Thiên tế đàn, bị trấn áp, bị hấp thu bản nguyên Thần Ma bên trong cơ thể, may mà Cổ Trần đã giải quyết gốc thần vật kí sinh thân thể nó.
- Vậy sao?
Cổ Trần nghe xong như có điều suy nghĩ mà gật gật đầu, hắn lập tức ngồi xếp bằng trước Thương Thiên tế đàn, chuẩn bị hiểu thấu đáo sự huyền bí của nó.
Á Lý An thấy thế thì có chút kinh ngạc, vốn muốn mở miệng nhắc nhở Cổ Trần không cần lãng phí thời gian, nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng.
Nó nghĩ, chờ Cổ Trần thấy khó tự lui sẽ hay hơn, nói nhiều chưa chắc đã được.
- Không biết với năng lực ngộ đạo của hạt châu, liệu có thể hiểu được bí mật của Thương Thiên tế đàn hay không?
Cổ Trần lẩm bẩm, sau đó trực tiếp kích hoạt công năng ngộ đạo của hạt châu, mở ra cơ hội ngộ đạo một lần.
Ông!
Một tiếng ong ong kỳ dị truyền khắp tâm trí, thậm chí là cả thân thể Cổ Trần, trong nháy mắt, cả người hắn sa vào một cảnh giới kì diệu.
Cổ Trần trực tiếp tiến nhập trạng thái khiến Đọa Lạc Thần Ma phải choáng mắt, thậm chí sợ ngây người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.